Ngay tối hôm đó, Trần Ngạn ở lại nhà của Nhâm Viện Viện, sô pha trong phòng khách, một chiếc đệm và chăn mỏng.
Cũng may tiết thu không nặng, thể trạng của anh cũng rất tốt.
Sáng sớm hôm sau, Nhâm Viện Viện làm xong cơm sáng đặt lên bàn, chờ Trần Ngạn chạy bộ về sẽ lặng lẽ ăn hết, cô đã dọn dẹp nhà cửa xong, xuống lầu mua thức ăn.
Buổi trưa làm cơm xong, Trần Ngạn ngủ trưa dưỡng thương, Nhâm Viện Viện làm ổ bên cạnh sô pha đọc sách, chơi điện thoại di động, hoặc lên weibo lướt tin tức.
Buổi chiều ra khỏi cửa, lúc về Trần Ngạn đã tỉnh, đứng trên ban công hút thuốc, buổi tối hai người vẫn tách phòng ngủ như cũ.
Sau một ngày đêm, mọi việc vẫn như lúc trước.
Thói quen lặng lẽ như bánh răng ăn khớp, không cần tập luyện, hết thảy như đã diễn ra rất nhiều lần, gặp qua rất nhiều mặt.
Có lẽ chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều năm, chỉ để chờ đợi câu trả lời ấy.