Nợ Âm Khó Thoát

Chương 252: Biến cố bất ngờ

Thực lực của Hoàng Tiểu Tiên và gã áo choàng đen trên cảnh giới Tiên Thiên, mà lúc này Cửu chấp sự sau khi sử dụng bí pháp, thực lực cũng gần đột phá lên tầng cảnh giới đó, ba kẻ mạnh ra tay cùng một lúc.

Không ngờ lại chỉ vì chống cự một đòn tấn công của cánh tay kỳ lạ? nếu truyền tin ra ngoài, chỉ sợ đã dọa không ít người kinh ngạc há hốc miệng.

ầm ầm…

công kích của ba người đồng loại đập vào với cánh tay, luồng khí lưu đáng sợ lan ra khắp căn phòng.

Chỉ trong vòng một cái chớp mắt, Hoàng Tiểu Tiên, gã áo choàng đen, còn cả Cửu chấp sự đều bay ngược ra sau, lúc thân hình của ba người ở trên không trung, còn phun ra một ngụm máu tươi.

Chỉ một đòn, chỉ một đòn duy nhất!

Nhưng ba kẻ mạnh, cứ như vậy mà bại trận, không còn nghi ngờ gì nữa, chính là bại trận, cánh tay kia rốt cuộc là thứ gì?

Uy lực lại khủng khiếp đến vậy, thực không thể tưởng tượng nổi, thảo nào Lương Triều Sinh kia lại như hóa điên, hóa ra uy lực của thứ này quá khủng bố.

Tôi trừng mắt nhìn Lương Triều Sinh, lúc này mặt ông ta lạnh tanh, không hề tỏ ra kinh ngạc khi ba kẻ mạnh đã bị đánh bại.

Ông ta sớm đã biết uy lực của thứ kia, lúc này đang cười điên dại.

- Ha ha ha, sao thế? Nhất Khí Ngưng Anh? Hiện tại, cho dù là cảnh giới Ngũ Khí Ngưng Anh đang đứng ở đây, lão phu cũng không kinh sợ, vẫn sẽ giết chết!

Nói xong, trên người Lương Triều Sinh phát ra luồng sát khí lạnh lẽo.

Nhưng đối với việc này, ba cao thủ mạnh nhất trong chúng tôi đều không ai tỏ ra tức giận, ba người lúc trước vốn đối địch với nhau, nhưng khi thứ kia xuất chiêu lại lựa chọn cùng nhau xông lên chống đỡ đòn tấn công khủng bố của nó.

Mặc dù cả ba đều dồn hết sức, nhưng vẫn bị bại trận, mà còn là tâm phục khẩu phục.

- Thứ trong tay ông ta, hoàn toàn đã vượt xa giới hạn của tất cả chúng ta, mà cả không gian đều đã bị phong tỏa, không ai có thể chạy thoát!

Cửu chấp sự nhàn nhạt nói, ánh mắt lộ ra chút bất mãn, Hoàng Tiểu Tiên không nói gì, sắc mặt gã áo choàng đen trắng ngắt.

- Ông già kia, nơi này chẳng phải là địa bàn của các người sao? Các người chưa từng tính qua sẽ xảy ra chuyện thế này à?

Hoàng Tiểu Tiên nhìn gã áo choàng đen, lạnh giọng nói.

Bây giờ gã đã không còn tâm tư đi so đo với Hoàng Tiểu Tiên nữa, lập tức cất tiếng đáp lời Hoàng Tiểu Tiên.

- Hừ, vốn cho rằng môn phái âm thi bị tiêu diệt sẽ không còn ai làm được chuyện này nữa, ai mà biết lão già kia đã làm được việc không nằm trong tưởng tượng của chúng tôi!

Lời nói của gã như đã biểu lộ tâm trạng bất lực trong lòng, chứng minh gã cũng không còn cách nào khác.

Vốn cho rằng lần này phái gã, một kẻ mạnh trong cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh tới, đã đủ để giải quyết bất cứ chuyện gì, đúng thật, nếu Lương Triều Sinh không làm càn, cũng không có sự xuất hiện đột ngột của Hoàng Tiểu Tiên, thì có lẽ mọi chuyện đã sớm kết thúc.

Nhưng đáng tiếc chính là, trong thiên hạ, chuyện gì cũng có thể xảy ra biến cố.

Tình hình trước mắt, chính là biến cố, đến ngay cả thế lực thần bí, cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện thế này, Lương Triều Sinh đã làm chuyện không nằm trong dự liệu của bất kỳ ai.

- Sao? thương lượng xong rồi thì chuẩn bị lên đường cùng nhau nhé?

Tiếng nói lạnh tanh của Lương Triều Sinh vang ra, sát khí vẫn không giảm sút, sau đó, một luồng khí đáng sợ lại truyền ra, một cánh tay của mãnh thú hiện ra trên không trung.

Từ từ ép xuống chỗ chúng tôi bên này, nếu lần này không xảy ra sự cố, tất cả chúng tôi đều sẽ chết hết.

Đây chính là uy lực của cánh tay, lúc trước chúng tôi đã thử qua.

Mặt ai cũng lộ ra biểm cảm tuyệt vọng, chính vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên, cả căn phòng đá bắt đầu rung lên.

Cứ giống như đang rơi tự do xuống dưới, tôi chú ý lúc này sắc mặt Lương Triều Sinh cũng lộ ra vẻ khó hiểu.

Cũng chính là nói, căn phòng rung lên, không nằm trong dự liệu của Lương Triều Sinh, ông ta cũng không biết sẽ xảy ra chuyện như vậy?

Thình!

Một âm thanh chói tai vang lên, cứ giống như thứ gì đó bị một luồng năng lượng khủng bố xuyên thủng,tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Ngay sau đó, tôi nhìn thấy một bàn tay đen sì rất lớn bỗng xuất hiện trong căn phòng đá, cánh tay này không phải tay thật, mà hình như là dùng chân nguyên để ngưng tụ thành.

Khi bàn tay xuất hiện, trực tiếp đập thẳng vào cánh tay đang bay lơ lửng trên không, hai luồng khí thế đáng sợ đập vào nhau.

Lần đầu tiên tôi thấy, cánh tay mãnh thú bị công kích lùi ra sau, chủ nhân của bàn tay đột nhiên xuất hiện kia, rốt cuộc mạnh tới mức nào?

Không ngờ còn có thể chống lại cánh tay mãnh thú? Mà vẫn chưa hết, bàn tay ngưng tụ bằng chân nguyên lại giơ lên, mục tiêu rất rõ ràng, vẫn là cánh tay kỳ dị kia.

Bàn tay muốn bắt lấy cánh tay? Lúc này, tôi cũng đã chú ý tới, trên mặt gã áo choàng đen lộ ra vẻ vui mừng, hướng về phía cánh tay, quỳ rạp xuống.

- Thuộc hạ cung đón đại nhân! Đa tạ đại nhân ra tay tương trợ.

Đại nhân? Đây là xưng hô của gã áo choàng đen với bàn tay, nói chính xác hơn là chủ nhân của bàn tay, mà còn hành lễ trịnh trọng như vậy, chủ nhân của bàn tay rốt cuộc là người thế nào?

Dù gì gã áo choàng đen cũng ở cảnh giới Nhất Khí Ngưng Anh, mà lại lộ ra biểu hiện cung kính thế này?

Bàn tay nọ không để tâm gã choàng đen, khua về phía cánh tay, cuối cùng Lương Triều Sinh cũng bắt đầu kinh hoảng, hình như rất kiêng dè bàn tay.

- Khốn kiếp, không cần biết mi là ai, đều không được phép cướp đồ của tôi.

Mặt mày Lương Triều Sinh dữ tợn, Lương Triều Sinh nắm chặt lấy cánh tay, phun một ngụm máu lên trên.

Sau khi Lương Triều Sinh gầm lên một tiếng, khí thế trên cánh tay bỗng dâng trào, trực tiếp tấn công lòng bàn tay.

Tuy nhiên động tác của bàn tay không bởi vậy mà dừng lại, cứ hướng về phía cánh tay quái dị.

Lần này, vẫn không thành công, một âm thanh chói tai lại vang ra, cả Lương Triều Sinh và cánh tay đều văng ra, còn bàn tay lớn chỉ lùi ra sau một chút.

Chuyện trước mắt, khiến tất cả những người có mặt trong này đều kinh hãi không thôi, bởi vì hiện tại thắng bại đã không còn cần nói nữa, cho dù trong tay Lương Triều Sinh có cánh tay, nhưng vẫn không thể là đối thủ của lòng bàn tay lớn.

Bàn tay lớn hình như vẫn chưa dừng lại, tiếp tục vồ lấy cánh tay, mục tiêu của ‘người nọ’ rất rõ ràng, chính là cánh tay, chỉ muốn lấy được cánh tay đang nằm trong tay Lương Triều Sinh.

Kế đó, ngay khi bàn tay chân nguyên tiếp xúc với cánh tay, trong phòng đá, tự nhiên lại xuất hiện một bàn tay thứ hai.

Bàn tay thứ hai nhắm chuẩn vào bàn tay đang nắm lấy cánh tay, đập mạnh xuống, lần này, cả căn phòng đá lặng ngắt như tờ.

Ai nấy đều trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm bàn tay thứ hai, trời đất ơi, người này lại là ai nữa đây?

Lần này, đến ngày cả gã áo choàng đen vẫn đang hưng phấn kia cũng phải tỏ ra kinh hãi dính chặt mắt vào bàn tay thứ hai, còn Lương Triều Sinh mặt mày ngơ ngác nhìn mọi chuyện trước mắt.

Vốn dĩ ông ta đã cho rằng kết cục của mình đã không còn cơ hội thay đổi, nhưng không ngờ, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, lại xảy ra biến cố.

Khi đã phản ứng lại, Lương Triều Sinh nhanh như chớp chộp lấy cánh tay mãnh thú, tránh sang một góc.

- Mi là ai?

Bỗng dưng, cả căn phòng đá vang lên một tiếng nói trầm trầm, tôi nhìn ngang liếc dọc, vẫn chưa tìm ra nơi phát ra tiếng nói.

Cuối cùng, mắt tôi lại dính vào bàn tay xuất hiện lần đầu tiên, tiếng nói này rất có khả năng là chủ nhân của bàn tay ấy.

- Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là, thứ này không thể rơi vào trong tay các người! các người đã quá an nhàn, cũng phải gây ra chút rắc rối cho các người thì mới được chứ!

Không lâu sau, lại là một tiếng nói nữa vang ra, cả căn phòng đá lại vang vọng tiếng nói thứ hai, không cần nói, cũng biết là của chủ nhân bàn tay thứ hai.

Hai người này đang ở hai nơi khác nhau nói chuyện với nhau? Tu vi quá khủng bố, đẳng cấp này, chỉ sợ đã vượt qua cả cảnh giới gọi là Ngưng Anh rồi đúng chứ?

Lúc này sắc mặt gã áo choàng đen u ám.

- Các hạ, tôi khuyên các hạ không nên thò tay vào chuyện này, đừng cho rằng bản thân có chút bản lĩnh, thì muốn làm gì thì làm, có đôi khi không phải người nào cũng đắc tội được đâu.

Nghe vậy, tôi nhìn gã áo choàng đen, cảm thấy sao gã bỗng như biến thành thằng ngốc vậy, tình hình thế này còn chưa đủ rõ ràng sao?

Nếu người đã hiện thân, thì còn sợ mấy lời uy hiếp nhố nhăng của gã à? Não của gã chắc không phải bị vào nước rồi chứ?

Quả nhiên, ngay khi gã nói xong, một luồng năng lượng vô hình trực tiếp phóng tới bên này, mà mục tiêu chính là gã áo choàng đen.

Tốc độ cực nhanh, đến ngay cả gã cũng chưa kịp phản ứng, năng lượng vô hình đánh lên người gã, cả người gã bay lên.

Một ngụm máu tươi phun ra khỏi miệng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, nhìn vô cùng đáng sợ, nhưng tôi thấy, đây là do tự gã gây ra cho mình.

- Ở đây, không có chỗ cho ngươi mở miệng.