Vết thương trên đầu Hứa Niệm Hi cũng không nghiêm trọng lắm, không tới hai ngày đã có thể gỡ băng gạc tung tăng nhảy nhót tiếp tục đi làm. Hôm nay cô đang sửa sang lại tư liệu, bỗng nhiên đồng nghiệp gọi vào văn phòng chủ biên.
"Có chuyện gì sao?" Thủ thế chào hỏi với Tiêu Hà xong, Hứa Niệm Hi ngồi xuống, nhẹ giọng hỏi.
"Là thế này" Tiêu Hà nhìn văn kiện trong tay, cũng không ngẩng đầu lên, "Gần đây có dự án Thiêm Thụ Hội, công tác chuẩn bị lúc trước do một bộ phận khác đảm nhận, bây giờ sẽ giao cho em tiếp tục."
Hứa Niệm Hi có chút kinh ngạc, cô còn nhớ ngày hôm qua Chu Khả hình như đã tới chỗ cô khoe khoang một phen, chẳng lẽ là......
Không đợi cô nghĩ kỹ, Tiêu Hà đã gật đầu: "Lúc trước là do Chu Khả làm, nhưng trong lúc trao đổi với tác giả xảy ra vấn đề lớn, bởi vậy hiện tại nhân lúc còn sớm chuyển giao cho em."
"À!" Hứa Niệm Hi đã hiểu, "Nhưng em tạm thời còn chưa có kinh nghiệm tổ chứcThiêm Thụ Hội......"
"Có thể hỏi Ôn Lộ."
Hứa Niệm Hi ngẫm nghĩ, ở phương diện này Ôn Lộ cũng từng làm qua tương đối nhiều đại hội, hỏi cô ấy đúng là khá tiện.
Xem như cô đem việc này ôm vào người, Hứa Niệm Hi ra khỏi văn phòng.
Mới vừa trở lại chỗ ngồi, Ôn Lộ đúng lúc lảng qua, cười hì hì hỏi: "Chủ biên kêu cậu làm gì vậy?"
Giải thích mọi chuyện đầu đuôi một lượt, Hứa Niệm Hi nhìn Ôn Lộ: " Lúc trước vốn là Chu Khả làm, nghe anh ấy nói lúc trò chuyện với tác giả xảy ra vấn đề, hiện tại phải để tớ làm."
Ôn Lộ cười: "Quan tâm lúc trước ai đảm nhận làm chi, dù sao hiện tại đã đến tay cậu rồi, chả phải cậu chưa từng làm loại đại hội tập trung nhiều tác giả lớn như Thiêm Thụ Hội sao? Vừa lúc có thể lấy để rèn luyện."
Hứa Niệm Hi e hèm: "Cũng không biết có được không, nhưng tớ cứ nỗ lực thử xem, cậu từng làm rất nhiều đại hội như thế này, phải chuẩn bị mọi thứ như thế nào?"
"Cũng không khác biệt với những thứ lúc trước cậu hay làm lắm, nhưng mà nghe nói hiện tại vị tác giả cậu tiếp nhận này tương đối khó tính, lắm yêu cầu, dù sao người ta có danh khí lớn, loại tòa soạn tép riu như chúng ta chỉ có thể tận lực theo ý cô ta, cô ta muốn đi hướng đông, chúng ta tự nhiên không thể đi hướng tây."
Hứa Niệm Hi cười rộ lên: "Vừa rồi chủ biên cũng nói, tác giả xác thật tương đối khó thương lượng, hình như lúc trước chính vì vấn đề sân tổ chức không thể thống nhất, vị kia liền tỏ thái độ với Chu Khả ngay tại chỗ."
"Cô ta muốn dạng sân như thế nào?" Ôn Lộ hỏi.
"Không giống các kiểu tổ chức Thiêm Thụ Hội lúc trước chúng ta làm ở thư viện thành phố, cô ta muốn bản thân được một lần có kênh riêng trên đài phát thanh, mà còn không thể là kênh nhỏ, chị tính xem, tự mình thuê một kênh riêng để phát sóng, tiền điện thoại gì đó đương nhiên rất cao, Chu Khả đại khái cảm thấy dự toán này đương đối lớn, cho nên......"
Ôn Lộ trầm ngâm: "Kiểu tác giả này, tốt nhất chính là phải có nhà tài trợ, chỉ cần có nhà tài trợ thì cái gì cũng không thành vấn đề."
Nghe vậy Hứa Niệm Hi có chút khó xử: "Lúc trước chúng ta tổ chức Thiêm Thụ Hội đều do tự tòa soạn gánh vác, mời nhà tài trợ...... Độ khó rất cao."
"Ừ" Ôn Lộ gật đầu, bỗng nhiên xua xua tay, "Bây giờ đừng nói nhiều vậy nữa, trước tiên liên hệ gặp mặt tác giả cái đã, nói ra yêu cầu cho rõ ràng, ai biết cô ta có đột nhiên lại muốn thay đổi không, còn nữa, cô ta chắc chắn đã bị Chu Khả làm phiền tới phát bực, cậu nên cẩn thận, đừng trở thành bao cát phát giận cho người ta."
Cái này Hứa Niệm Hi thật ra cũng không sợ lắm, hành nghề lâu năm tự nhiên cũng gặp qua không ít người, cô gật gật đầu tỏ vẻ đã biết.
Không bao lâu sau chính là thời gian ăn cơm, lúc Hứa Niệm Hi liên hệ, vị tác giả kia cũng vừa lúc ở gần chỗ tạp chí, bởi vậy hai người liền hẹn gặp mặt luôn.
Vì để lưu lại ấn tượng tốt, Hứa Niệm Hi rời tòa soạn tạp chí sớm một chút, đến trước nửa tiếng, cô ngồi ở chỗ kia gọi một ly nước sôi để nguội, lật tư liệu đã chuẩn bị trong tay, yên tĩnh chờ.
Thời gian cứ thế trôi, lúc Hứa Niệm Hi đang cúi đầu nhìn trang giấy, dư quang thấy một mạt xanh nước biển chậm rãi đi về phía mình, cô ngẩng đầu.
Người tới chính là vị tác giả đại nhân kia, Hứa Niệm Hi đã xem qua ảnh chụp của cô ta, liếc mắt một cái liền nhận ra.
Triệu Duyệt nhếch mí mắt, không nóng không lạnh lên tiếng, ánh mắt quang minh chính đại đánh giá vị biên tập mới tới này, cái người lần trước kia thật sự là quá mức không biết tốt xấu, chọc cô ta tức đến mức vài ngày ăn cơm không vào.
"Hôm nay hẹn cô ra đây là muốn thương lượng một chút việc về Thiêm Thụ Hội, hiện tại Triệu tiểu thư có thể trình bày yêu cầu lại một lần, tôi nhất định sẽ nhớ kỹ."
Nghe vậy Triệu Duyệt thoáng có chút không kiên nhẫn, nhưng cũng không có biểu hiện quá mức ra ngoài, cô ta nhướng mắt, nói cực nhanh.
May mắn là Hứa Niệm Hi lúc trước từng luyện tốc độ tay, cũng tạm xem như có thể ghi lại đầy đủ rõ ràng, cô rũ mắt nhìn notebook, suy tính những yêu cầu có thể, những yêu cầu cần tiến hành thương lượng lại.
Qua nửa phút.
"Triệu tiểu thư, mấy yêu cầu này chúng tôi đều có thể làm được," Hứa Niệm Hi nhàn nhạt nói, "Chỉ là đáp ứng số lượng người nhiều nhất duy trì nghe đài, cái này chúng tôi sẽ tận lực nghĩ cách thỏa mãn, mặt khác mời thần tượng trong vòng tới làm khách quý, cái này không biết Triệu tiểu thư muốn mời ai?"
Triệu Duyệt thành thực báo lên mấy cái tên, đều là mấy đại thần, trong thế giới giả tưởng này cũng là người tiếng tăm lừng lẫy.
Cái này khiến Hứa Niệm Hi có chút khó xử.
"Triệu tiểu thư, những người này chúng tôi chỉ có thể tận lực đi mời, không thể trăm phần trăm khẳng định có thể mời đến, một là bởi vì thời gian tổ chức không biết có trùng lặp hay không, hai là bởi vì......"
Hứa Niệm Hi đang muốn làm rõ nguyên nhân kinh phí, Triệu Duyệt đã không kiên nhẫn gật đầu.
"Biết rồi biết rồi!"
Hứa Niệm Hi hơi hơi mỉm cười.
"Như vậy những yêu cầu của Triệu tiểu thư tạp chí chúng tôi sẽ tận lực thực thi, còn nữa, hi vọng Triệu tiểu thư trong khoảng thời gian này giữ liên hệ với tôi, có vấn đề gì có thể kịp thời thông báo."
Đại khái là tính tình Hứa Niệm Hi tốt hơn, làm tâm tình Triệu Duyệt vốn dĩ khó chịu cũng dễ chịu lên một chút, cô ta kéo kéo môi, lại không nói tiếp.
Thực bình tĩnh ăn xong một bữa cơm trưa, trên đường ai cũng không nói gì.
Lúc kết thúc, Hứa Niệm Hi tiễn Triệu Duyệt rời đi xong, mới tự mình chậm rãi đi về tòa soạn.
Trên đường đèn xanh đèn đỏ rất nhiều, Hứa Niệm Hi cố tình đi chậm, đại não còn suy nghĩ những chuyện vừa rồi.
Cô xem như có chút rõ ràng vì sao Chu Khả lại phát sinh mâu thuẫn với Triệu Duyệt, yêu cầu vị tác giả này đề ra phần lớn đều tương đối hà khắc, loại tòa soạn không lớn không nhỏ như bọn họ đích xác sẽ có chút khó khăn.
Nhưng khó không đại biểu hoàn toàn làm không được!
Giống như Ôn Lộ đã nói, nếu có thể mời được nhà tài trợ, đừng nói cho Triệu Duyệt một mình một kênh trên đài, cho dù một mình hai cái cũng không thành vấn đề, hiện tại vấn đề chính là nên điều phối kinh phí như nào cho đủ đây.
"Hô......" Đại não một mảnh hỗn loạn, Hứa Niệm Hi về tới văn phòng, khí lạnh điều hòa nhanh chóng xua tan ngày mùa hè nắng nóng, cô tựa lưng vào ghế.
Ôn Lộ đang vào đưa tư liệu, thấy Hứa Niệm Hi một bộ tâm sự nặng nề, sau một lúc lâu cũng không nhịn nổi vẫn phải nhích lại gần.
"Thế nào?"
Cắn cắn môi dưới, Hứa Niệm Hi chuyển tầm mắt dừng trên người Ôn Lộ.
"Giống như những gì lúc trước nói, tớ tổng kết một chút, kỳ thật Triệu Duyệt muốn một nơi tổ chức thật lớn, lại mời thêm mấy đại thần trong vòng tới, như vậy có thể bảo đảm ngày đó người tham gia đủ nhiều, đủ náo nhiệt, rốt cuộc điều cô ấy muốn chính là quảng trường có sức chứa nhiều người nhất."
Ôn Lộ nhíu mày: "Cô ta còn muốn mời những người khác làm khách quý?"
"Ừ," Hứa Niệm Hi báo lên mấy cái tên, "Cái này thật ra còn tốt chán, gọi điện cho bọn họ xem có thời gian đi hay không là được, còn kinh phí, hẳn là sẽ không hao phí quá nhiều, chủ yếu vẫn là vấn đề về sân tổ chức."
Ôn Lộ buồn rầu nhíu mày: "Cô ta sao lại nghĩ đến chuyện có đài biểu diễn riêng, trước kia người tổ chức Thiêm Thụ Hội cũng rất nhiều, đều trực tiếp làm ở thư viện trong thành phố mà!"
Hứa Niệm Hi lắc đầu: "Ai biết được, có lẽ đi thư viện nhiều rồi nên chán, tóm lại chính là vẫn đề sân tổ chức và điều phối kinh phí, theo như cậu nói nếu có tài trợ liền giải quyết được hết thảy."
Nghe vậy Ôn Lộ không lên tiếng, sau một lúc lâu mới nói: "Trước kia các tác giả khác làm Thiêm Thụ Hội cũng rất lớn, cũng đều có mấy nhà tài trợ như vậy, dù sao cứ tận lực đi, nếu kết quả thật sự không được cũng không thể cầm đao đặt lên cổ cậu."
"Trước thử xem rồi lại nói." Hứa Niệm Hi nói tiếp, đem bản tốc kí lúc trước lấy ra lật xem một lần nữa.
Không ai nói chuyện, Ôn Lộ chuyển ghế dựa, trở lại tại chỗ tiếp tục công tác.
Mở máy tính, Hứa Niệm Hi nhìn màn hình, thình lình sau lưng truyền đến âm thanh châm chọc, cô ngây ngốc, quay đầu nhìn lại.
Người tới là Chu Khả, thấy cô tiếp nhận công tác của cô ta đương nhiên trong lòng cũng có chút khó chịu, liền nghĩ đến muốn đến đây tìm cảm giác tồn tại.
"Xem ra chủ biên phải thất vọng rồi, cho dù là cô cũng không thể hoàn thành."
Tin tốt không ra khỏi cửa, tin xấu truyền xa ngàn dặm, Chu Khả nhanh như vậy biết được tin tức cũng không có gì kỳ quái.
"Người chưa từng làm qua đại hội Thiêm Thụ Hội, sao lại có thể tiếp nhận? Hừ, thật muốn biết cô sẽ biến nó thành bộ dạng gì!"
Nghe vậy Hứa Niệm Hi cũng không tức giận, cô cong cong khóe môi, nhướng mày: "Đúng vậy, chủ biên đem cái cục diện rối rắm này để lại cho tôi, cô nói xem, người đi trước kia cũng thật là, không thể làm thì đừng tranh như vậy, cô coi, cho dù cướp được, hiện tại chả phải cũng thoái vị, trơ mắt nhìn sao."
"Cô......" Chu Khả tức trợn mắt, cô ta đương nhiên nghe ra Hứa Niệm Hi đang châm chọc mình lúc trước cố tình đoạt công tác hiện tại còn phải thoái vị.
"Bất quá, uy rằng cục diện rối rắm, nhưng tôi cũng có lòng tin có thể thu thập tốt, chỉ là hy vọng chủ biên về sau không cần lại đem loại công tác như này giao cho người không có năng lực, miễn cho lại phải thay đổi người, còn chọc tác giả đến nóng nảy, mất nhiều hơn được!"
"Hứa Niệm Hi!" Chu Khả không nhịn được kêu lên, ngón tay chỉ thẳng vào cô, " Cô khoe khoang cái gì, cô cho rằng cô có thể làm thật tốt sao, có bản lĩnh thì để tôi xem cô có thể thỏa mãn yêu cầu của Triệu Duyệt hay không!"
"Tôi đương nhiên sẽ nỗ lực hết sức," Hứa Niệm Hi không mặn không nhạt đáp lời, cảm thấy quá mức nhàm chán, cũng lười nhìn cô ta, đem tầm mắt rời về màn hình máy tính, "Không giống người nào đó, nỗ lực cũng vô dụng."
"Cô!"
Chu Khả tức giận, ngực mạnh mẽ phập phồng, cô ta khẽ cắn môi nhịn xuống sự bất mãn, cầm ly trong tay đi tới bàn trà.
"Xem cô có thể hoành hành bao lâu!" Dậm chân một cái, Chu Khả dẫm lên giày cao gót đi về phía trước.
Thanh âm lộp bộp lộp bộp ở trong văn phòng an tĩnh rất vang, làm Hứa Niệm Hi bỗng thấy phiền, dư quang khóe mắt thấy Chu Khả muốn đi qua bên chân mình, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới chuyện mấy ngày trước.
Đừng tưởng rằng Phó Ninh Xuyên không biết thì cô cũng không biết, ngày đó rõ ràng chính là Chu Khả ở sau lưng đẩy cô, hại cô trượt chân đụng vào chân bàn, lúc này thiên thời địa lợi nhân hoà, không trả thù một chút thì thực xin lỗi chính mình.
Nghĩ thông, mắt Hứa Niệm Hi nhìn thẳng phía trước, làm bộ vô tình đúng lúc vươn chân, ngáng Chu Khả một chút.
"Ai da!" Chu Khả vốn đi giày cao gót, bị ngáng như thế ngay lập tức lấy tư thế chó ăn phân té ngã trên đất, đau nửa ngày cũng không đứng dậy nổi.
Cố tình lúc này Hứa Niệm Hi còn cố ý muốn bỏ đá xuống giếng.
"Làm sao vậy?" Cô nghi hoặc nói: "Đi đường phải đi chậm một chút, nhìn xem cô hiện tại bị ngã, còn đứng dậy được không? Công việc của chúng tôi rất bận rộn, cô đừng bị ngã ra tật gì nha, chúng tôi đều không muốn tăng ca."
Lời này hàm súc mà nói chính là, cho tiểu tiện nhân nhà cô ngã tới bán thân bất toại luôn đi, Chu Khả tự nhiên nghe hiểu, một lúc lâu sau cô ta mới chịu đau bò dậy, nhặt cái ly sửa sang lại quần áo.
Cũng không tiếp tục đi lấy nước.
Liếc mắt nhìn Hứa Niệm Hi, Chu Khả tức giận đến cắn răng, cô ta siết chặt bàn tay, cố nén giận rời đi.
Chu Khả đi rồi, Ôn Lộ lập tức không phúc hậu mà cười ra tiếng, giơ ngón tay cái với Hứa Niệm Hi.
"Cậu rất tuyệt, vừa rồi thật sảng khoái!"
Hứa Niệm Hi mỉm cười, tiếp tục xem tư liệu.
Cô cũng cảm thấy trả thù rất sảng khoái ^_^
******
Rất nhanh đã đến giờ tan tầm.
Hôm nay Chu Khả xuống muộn, lúc cô ta xuống lầu vừa văn nhìn thấy Hứa Niệm Hi ngồi xe nghênh ngang đi, còn cô ta chỉ có thể đi tới ven đường bắt taxi.
Chợt bên cạnh vang lên tiếng còi xe, cô ta cả kinh ghé mắt nhìn, người ngồi trên ghế điều khiển cư nhiên là Vệ Gia Lam, Chu Khả ngây ngốc 1 giây, giây sau đã tỉnh hồn, tức khắc kéo cửa ghế phó lái ngồi vào.