Gia tộc Bloody Mary, cũng giống như gia tộc Tử Kinh Hoa, đều là một trong những gia tộc chủ chốt của chiến minh Tử Kinh Hoa, mặc dù về mặt danh tiếng tuy có hơi thua so với gia tộc Tử Kinh Hoa, nhưng bàn về chiến lực thì lại chênh nhau rất rất nhỏ.
Tộc trưởng của gia tộc Bloody Mary là Huyết Tinh Quân Vương, cũng giống như Huyết Sắc Tử Kinh, là một trong những cường giả đứng trên đỉnh cao nhất của Vinh Quang -một cường giả chí tôn bậc năm!
Lúc này Huyết Tinh Quân Vương đang tự thân suất lĩnh một tiểu đội chừng hai mươi người lười nhác nằm phơi nắng trên mặt cỏ ở một thảo nguyên nọ, trong đó có mấy người nằm nghiêng đầu dùng ánh mắt vừa cảnh giác lại vừa thưởng thức nhìn vài con quái vật khổng lồ trông rất đáng sợ đang chậm chạp di động ở phía xa.
Nếu có người chơi nào tình cờ nhìn thấy cảnh này, chắc chắn sẽ cả kinh đến mức không khép được miệng ngay - cái tiểu đội này, thành viên nào trông cũng thật là mạnh đến mức thái quá: hai mươi người, trang bị thấp nhất cũng phủ đầy những đường vân có ánh sáng màu cam di chuyển! Thậm chí trong đó còn có một nguyên tố sư và một cuồng chiến sĩ mặc nguyên bộ truyền thuyết nữa, sắc mặt hai người này bình thản, ánh mắt bỏ qua những con quái vật khổng lồ ở đằng xa, chỉ chăm chú tập trung vào một chấm trắng hơi lớn phía chân trời.
Ngay lúc hai người này còn đang ngấm ngầm phỏng đoán xem đó có phải là một con BOSS vương giả bậc năm hay không, một đội trưởng chiến đấu bên cạnh đột nhiên ngoảnh đầu qua, nói với tên nguyên tố sư bằng một sắc mặt quái dị:
“Tên nhãi Huyết Nam kia truyền âm nói đã phát hiện một mầm tốt. Tộc trưởng, anh xem...”
Huyết Tinh Quân Vương thờ ơ “À” một tiếng, không biết có phải vì đã nghe nhiều những lời như thế rồi hay không. Y không quay đầu lại, nói:
“Chuyện nhỏ như vậy, cậu cứ quyết định là được.”
Trong một gia tộc mạnh mẽ thì trừ bản thân tộc trưởng ra, những đội trưởng chiến đấu cũng có quyền lực giám sát, có thể tự chủ trương một số trường hợp như loại bỏ một số thành viên thường xuyên không online hoặc có hành vi tồi tệ, hoặc thực lực thấp kém trong gia tộc, đồng thời cũng có quyền lực trong việc nhận thành viên mới.
Người vừa nói thoáng cười khổ:
“Tôi cũng muốn đó chứ, nhưng muốn nhận một người thì lại phải đá ra một người, đá ai bây giờ?”
Nghe vậy, Huyết Tinh Quân Vương mới đột nhiên nhớ ra rằng đã có một khoảng thời gian rất lâu không đá ai rồi... Sau khi họ đá ra ngoài hơn một ngàn người, những thành viên còn lại bất kể mới cũ đều trở nên tích cực một cách dị thường hết, không những vô cùng chịu khó online, mà luyện cấp, cày đồ, làm nhiệm vụ, cống hiến cho bang hội cũng đều không nhẹ chút nào, cho nên quyết định đá ai ra là một chuyện chẳng phải dễ dàng.
Nghĩ ngợi một chốc, sau đó Huyết Tinh Quân Vương hơi hơi nhíu mày vì không chọn được ai, đành hỏi thêm một câu:
“Người nọ thế nào?” Dưới tình huống này, phải xem xem người mà Huyết Nam đề cử có thực lực đủ để người ta động lòng hay không mới được.
“Cái này thì... Nghe nói là một tên khống nước bậc ba...”
Còn chưa nói xong, tên đội trưởng này đã cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo của Huyết Tinh Quân Vương rọi đến: “Ý của cậu là đá một người cũ, cho một tên bậc ba vào sao?”
Tên đội trưởng nọ toát mồ hôi, ho một tiếng rồi xấu hổ nói: “Không phải vậy, Huyết Nam nói, tên khống nước bậc ba này đã một chọi một xử lý được một tên mục sư ánh sáng của U Minh Quỷ Trảo.”
“Mục sư? Còn gì nữa không?”
“Tên này năng lực khống chế nước hình như rất mạnh, mục sư triệu hồi ra một con quái bậc bốn là thanh viêm cự lang nhưng cũng bị hắn xử lý luôn.”
“A? Trang bị của hắn thế nào?”
Huyết Tinh Quân Vương rốt cục cũng quay mặt qua, có vẻ như đã nổi lên chút hứng thú.
Tên đội trưởng chiến đấu nọ cúi đầu trầm mặc một hồi, có vẻ đang dò hỏi tình hình cụ thể với Huyết Nam... Mấy giây sau, y ngầng đầu lên, sắc mặt quái dị thốt lên hai chữ: “Rác rưởi.”
Huyết Tinh Quân Vương “hử” nhẹ một tiếng, hỏi: “Mục sư ánh sáng bậc bốn, cộng với thanh viêm cự lang mà cũng không đánh thắng nổi một tên khống nước bậc ba? Thú vị đấy. Người của U Minh Quỷ Trảo từ lúc nào trở nên vô dụng như thế rồi? Hai người họ quyết đấuở môi trường nào?”
Đội trưởng chiến đấu nọ nghe hỏi như thế, bèn nhất thời kinh ngạc nhìn Huyết Tinh Quân Vương một cái ngay - thật là quá lợi hại, nhanh như thế mà đã liên tưởng đến phương diện môi trường rồi...
Sau khi nhận được câu trả lời, Huyết Tinh Quân Vương hơi nhíu nhíu mi:
“...Vùng đất tuyết, khống nước, vậy cũng khó trách. Ừm, bảo Huyết Nam tiếp tục quan sát đi, làm mất mặt U Minh Quỷ Trảo thì gia tộc khác không dám mời mọc đâu, cho nên trước hết cứ chờ cái đã, vì một tên khống nước bậc ba chưa biết sâu cạn thế nào mà đã đắc tội với U Minh Quỷ Trảo trước thì không lời.”
Tên đội trưởng chiến đấu nọ ngẫm nghĩ một chốc thấy cũng phải, bèn nghe theo.
* * * * * *
Tắt bảng truyền âm xong, Huyết Nam cảm thấy hơi có chút mất mát. Thực lực của Tần Nhược rất mạnh, nếu không gia nhập vào Bloody Mary thì thật là đáng tiếc... Có điều y cũng biết, đội trưởng chiến đấu và tộc trưởng đều có thâm ý của họ cả, cho nên y không tiện kì kèo. Về phần chuyện mà đội trưởng chiến đấu kia giao cho y làm thì...
Khó làm được lắm!
Trước đó Lục Tâm đã rõ ràng nói cho y biết rồi, rằng Lục Tâm tuyệt đối không mong Tần Nhược gia nhập vào bất cứ gia tộc nào trong bảy chiến minh hiện nay, nếu không cũng không đến lượt Bloody Mary nổi. Khi Tần Nhược lên bậc bốn rồi, y không biết mình có còn có cơ hội để kéo Tần Nhược vào Bloody Mary không nữa.
Trong sự âm thầm tiếc nuối của Huyết Nam, Tần Nhược đi đến trước mặt bọn Tử Nguyệt Tiểu Yêu. Vu Hồng và Tử Nguyệt Tiểu Yêu tràn đầy sự vui mừng lẫn kinh hãi trên mặt:
“Tần huynh đệ, cung hỉ nhé!”
“... Tần đại ca, anh thật là lợi hại quá! Anh làm sao làm được vậy? Triệu hồi ra cả quái vật bậc bốn mà vẫn bị anh đánh thắng nữa, còn lợi hại hơn cả anh của tôi đấy”!
Tử Nguyệt Tiểu Yêu còn chưa nói dứt lời, Vu Hồng đã cười ngượng chen ngang:
“Nha đầu này, thực lực của anh đây đã là gì chứ, ngay cả cao thủ phổ thông anh cũng không so được nữa là... Tần huynh đệ mới chỉ bậc ba mà thực lực đã mạnh hơn anh nhiều lắm, tương lai chắc chắn thành tựu bất phàm.”
“Vu đại ca, anh khiêm quá tốn.”
Tần Nhược cười cười. Hắn không đoái hoài gì đến hai gương mặt đang cười với vẻ cứng ngắc của Hiên Long và Lam Cơ, chỉ hàn huyên với anh em nhà Vu Hồng vài câu, sau đó xem lại thời gian, nói: “Thời gian không còn sớm nữa, ngày mai tôi phải đi làm rồi, vậy đi nhé. Về sau nếu có nhiệm vụ tốt thế này thì nhớ phải truyền âm gọi tôi à...”
“Ha ha, được! Cảm ơn lời chúc của cậu nhé, tôi cũng hy vọng ngày nào cũng gặp được chuyện tốt như vậy đấy!”
Vu Hồng sang sảng cười. Bên cạnh y, Tử Nguyệt Tiểu Yêu nghe thấy Tần Nhược chuẩn bị logout thì lập tức gửi lời mời thêm hảo hữu qua ngay: “Sau này lúc nào không theo đội thì cứ gọi tôi, chúng tôi theo anh học hỏi.”
“Tốt!”
Tần Nhược cũng không khách sáo, lập tức chào tạm biệt bốn người rồi bước qua bên Thiết Tỏa Hoành Giang ngay. Phong Cuồng Huyết Bình không lựa chọn hồi sinh tại chỗ, cho nên việc này chỉ sợ vẫn còn chưa yên được.
Thiết Tỏa Hoành Giang tựa như biết mục đích đến của Tần Nhược, cho nên chỉ bình tĩnh ngồi dựa vào một khối băng, nhìn theo bóng lưng đang dần biến mất của đám Hắc Thực, Bá Vương Hoàn, nói: “Cậu không nên chọc đến loại người này...” Nói đến đây, dường như y sực nhớ ra điều gì đó, cho nên nói tiếp: “Được rồi, chờ thành bậc bốn rồi hẳn là cậu sẽ rất mạnh mới phải, vậy cho nên không có gì phải nói nữa, cậu đi đi.”