- Gần đây Hoàng thượng không phải ngẫu nhiên cũng ở trong cung nghỉ ngơi sao? Chúng ta đối với Hoàng hậu nương nương mà nói, đó là chúng ta khổ khuyên, Hoàng thượng mới hồi tâm chuyển ý. Ha ha, Hoàng hậu nương nương cảm kích với chúng ta.
Tất Chân vừa nghe thấy thế, liền cười ha hả nói:
- Công công cao minh, thực sự là thủ đoạn tốt.
Ông nhìn trước ngó sau, không thấy co người chú ý, liền lấy trong tay áo ra một quyển ngân phiếu nhét vào trong tay Mã Vĩnh Thành. Mã Vĩnh Thành liền cho tay vào trong áo nhéo nhéo, hôm nay còn dày hơn hôm qua đưa tới. Mặt y bỗng thấy vui hơn vài phần.
Y nhỏ giọng nói:
- Yên tâm đi, Hoàng thượng, Thái hậu và Hoàng hậu nương nương cũng chính là muốn đích thân xem người, sẽ không nói nhiều với họ gì đâu. Hoàng đế gả em gái, không lo lắng gia cảnh của người ta cũng không được. Xuất thân thấp kém, có gì đáng hỏi? Chính là xem vị Phò mã này có thuận mắt hay không, có vừa ý hay không, bên trong ta sẽ quan tâm hơn.
Khi chờ Hoàng thượng, Thái hậu muốn ngươi giới thiệu ba vị hậu tuyển Phò mã này, nên nói thế nào không cần ta phải dạy chứ?
Tất Chân hiểu ý mỉm cười nói:
- Chúng ta là phận kẻ hầu người hạ, cũng không thể không biết, chính là biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, cái gì nói nhiều, cái gì nói ít. Cái gì nói ít trong lòng đều hiểu, ha ha, Mã công công yên tâm đi.
Mã Vĩnh Thành cười ha hả, nói:
- Tiểu tử này ta thấy cũng được đấy, còn nhỏ tuổi, lại là cử nhân, dáng vẻ cũng mi thanh mày tú, bằng không ngươi muốn dựa vào tài ăn nói mà muốn che mắt Thái hậu và Hoàng thượng cũng không nổi. Nhưng, đứa trẻ này có chút hơi đáng tiếc, không đi thi công danh, tiêu lượng tiền lớn vào để làm Phò mã gì chứ! Thân phận này nghe hay thì hay thật, nó lại không tự tại!
- Hài! Bám vào hoàng thân mưu đồ gì chứ? Mã công công là quý nhân, ngài thấy cũng đều là quý nhân. Phò mã gia, trong mắt những người quý nhân này đương nhiên là sợ còn không kịp. Nhưng, người nghèo trong thiên hạ nhiều, đương kim Hoàng thượng sủng ái Công chúa vô cùng. Hoàng hậu nương nương chỉ chăm chăm ở phủ Công chúa, hôm đó cũng đã trở về rồi, khiến cho La công công còn gặp xui xẻo đi làm Đại sứ Lạp Xưởng hơn nửa năm.
Hơn nữa Ảm Đông Thần quan nhỏ không lớn, chỉ là sai sứ hương nha, như béo bở lắm, dù là địa vị không cao, thấy ai cũng đều được khom lưng. Nếu con trai mình được làm em rể của đương kim Hoàng thượng, còn không đủ khí chất sao? Sau này gặp ai cũng đều không phải ăn nói khép nép. Đó cũng là quốc thích rồi. Địa vị Quốc thích cao thấp, không phải là phải xem Hoàng thượng ở xa hay gần sao?
Y thấp giọng nói:
- Công công, Hoàng thượng không chào đón Quốc Cữu. Ngài xem Trương Hầu gia bây giờ còn có uy phong của ngày xưa nữa không? Hoàng thượng sủng ái muội muội, người em rể này không phải là Phò mã bên cạnh sao?
Mã Vĩnh Thành mỉm cười:
- Nói cũng đúng, con mẹ nó, đúng là có tiền lại muốn có quyền, có quyền lại muốn có danh. Ây da, lòng người không đủ …. Rắn nuốt voi, thành rồi, ngươi mau vào điện đi. Chúng ta còn phải ở đây chờ Thái hậu và Hoàng thượng.
- Được được, ta vào trước đi, Mã tổng quản, ngài vất vả rồi.
Tất Chân vái chào rồi tiến vào điện.
Dương Lăng và Trương Hạc Linh sánh vai vào cung Khôn Ninh. Hoàng hậu cười đứng lên đón chào. Người mặc chiếc áo màu vàng, đầu đội mũ quan, dung nhan chỉnh tề. Dương Lăng và Trương Hạc Linh liền bước lên phía trước, kéo áo bào quỳ gối:
- Hai vị khanh gia mau đứng lên. Quốc công, Quốc Cữu là chuyện chọn Phò mã mà vất vả rồi, vất vả rồi, mau mau mời ngồi.
Vị Tiểu Hoàng hậu này đang được Hoàng thượng Chính Đức ẩn giấu hơn một năm rồi, bây giờ đã được khai huyệt. Đường Nhất Tiên căn bản không có ý tranh giành chính cung với người, lấy tính khí của Chính Đức, nếu thực sự muốn Đường Nhất Tiên làm hậu, dù là có phế bỏ người, cũng không thể có chuyện lập Hoàng hậu thứ hai. Nhưng, những điều này đều không có, ngay cả nạp Đường Nhất Tiên làm Quý phi, hai người cũng ở ngoài cung hành nghi lễ phu thê dân gian, mà không vào cửa làm lễ với Đế phi.
Nàng và Hoàng thượng ở bên nhau, kết quả là biến cung Khôn Ninh thành lãnh cung, từ lúc thành thân cũng không gặp Hoàng thượng mấy lần. Thời gian trôi đi, ngay cả chồng lớn thế nào cũng sắp không nhớ được nữa rồi. Bây giờ nàng mới xuân xanh 16 tuổi, lẽ nào lại phải giữ cả đời sống cô quả. còn bị các hậu phi khác thầm nhạo báng?
Nàng thật ra là muốn học Thái hậu độc sủng hậu cung. Tiếc là Hoàng thượng Chính Đức giống như ngựa hoang cởi cương, hoàng cung đại viện, tổ chế quy củ đều không ràng buộc được người. Nàng dựa vào cái gì mà quản được Hoàng đế? Hoàng đế Chính Đức đi như bay ra Ngọ Môn, ôm lấy Đường Nhất Tiên, chỉ điểm chuyện của Kim Loan điện truyền đi trên dưới hậu cung cũng không lạ lẫm gì. Vị Hoàng đế này đều làm theo ý mình, thích làm nhất chính là phá vỡ quy tắc. Ngươi càng trói buộc chặt, người càng chạy thật xa.
Tiểu Hoàng hậu từ nay về sau sẽ an phận nhiều hơn. Bây giờ dường như Hoàng đế Chính Đức có chút yêu thích nàng hơn rồi. Khi vào cung ngẫu nhiên còn ở lại trong cung, nói chuyện với nàng cũng có chút hòa khí. Nhất hậu nhì phi mỗi tháng hầu như cũng có có thể được Hoàng thượng sủng ái vài lần, khác với sự lạnh lùng trước đây.
Vị Tiểu Hoàng hậu này cũng vui vẻ hơn. Hoàng hậu cũng nên có khí chất của Hoàng hậu. Không những Hoàng thượng không đắc tội được, những vị trọng thần bên cạnh Hoàng thượng cũng không dám đắc tội dễ dàng. Cho nên xuân phong rạng rỡ, vô cùng khiêm tốn.
Hoàng hậu vừa mới cùng Công chúa Vĩnh Thuần, Công chúa Tương Nhi nói chuyện trong điện. Công chúa Vĩnh Thuần bản tính hoạt bát, hiếu động. Trước đây có tỷ tỷ trầm tính áp chế nàng, còn không dám gây lên chuyện quá đáng. Bây giờ lại có thêm Chu Tương Nhi, hai người rảnh rỗi nhàm chán, suốt ngày ở trong cung gây rối, đi thăm hỏi bạn về, Hoàng hậu, Quý phi, Thái hậu, các Công chúa Thập Vương phủ, bình thường nhàn rỗi đều đến phủ của mỗi người.
Hai vị cô nương tuổi tác còn nhỏ không xảo trá, lớn lên lại được người khác ưa thích. Trên dưới hoàng cung không ai gây rắc rối với họ, tới đâu cũng đều được chào đón. Hoàng hậu một mình ở trong cung Khôn Ninh, địa vị cao quý. Nhưng giống như một pho tượng Phật phía trên, muốn nói vài ba câu vui đùa, tâm sự cũng đều không tìm được ai. Cho nên, lại càng hoan nghênh họ tới, ba người bây giờ nghiễm nhiên là bạn bè tri giao. Hai người vừa nói muốn xem tuyển Phò mã, Hoàng hậu lên nhận lời, để họ tới Tình Dương các đứng phía sau bức bình phong xem lén.
Hoàng hậu gọi người mang trà lên, cùng hai vị đại nhân thưởng trà nói chuyện phiếm, rất tận tình. Không lâu sau, Thái hậu và ngự liễn của Hoàng thượng cũng tới. Mã Vĩnh Thành đỡ lấy cánh tay của Hoàng Thái hậu, cung kính mời hai người bước vào. Dương Lăng và Trương Hạc Linh vội vàng đứng lên kiến giá. Thái hậu hỏi vài câu về tình hình lân tuyển, liền tới Tình Dương các.