Mãng Hoang Kỷ

Chương 93: Phân cách


Xa rời quê hương?

Kỷ Ninh cố nén nỗi uất hận trong lòng, không cam lòng, thật sự không cam lòng a. Có thể nhìn ra sự trầm mặc hiện lên ở tộc nhân khác chung quanh, trong đó bao gồm cả phụ thân, Kỷ Lưu Chân, Ảnh bà bà. Chỉ cần có thể để cho Kỷ tộc tiếp tục truyền thừa, tiếp tục hưng thịnh thì dù có phải bỏ quê hương mà đi cũng phải chịu đựng thôi!

"Chỉ cần Tuyết Long sơn lấy một khối Thần Tử Lệnh ra." Kỷ Cửu Hỏa trầm giọng nói. "Kỷ tộc ta lập tức đem Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm thành hai tay dâng lên!"

"Thần Tử Lệnh?"

Ngoài xa, năm người Động Tử Khải nhìn nhau, lặng yên truyền âm thảo luận.

"Tử Khải sư huynh, làm sao bây giờ?" Nữ tử tóc xanh truyền âm nói

"Lấy một khối Thần Tử Lệnh để đổi sao?"

"Lấy đâu ra?" Động Tử Khải nhìn về phía nữ tử tóc xanh.

"Hòa Hạnh sư muội, ngươi sẽ lấy ra sao?"

Nữ tử tóc xanh lập tức im lặng.

Khi bọn hắn đạt Tử Phủ tu sĩ thì đều phải rời khỏi tông môn xâm nhập các nơi thành lập chi nhánh vì tiềm lực không lớn, đã được coi như là thành viên bên ngoài của tông môn. Thành Đại Hạ chiếm được ở Yên Sơn, cũng là căn cơ của bọn hắn! Cũng là căn cơ của một vài bộ tộc,thế lực. Bọn hắn làm sao có thể bỏ qua?

Muốn lấy một khối Thần Tử Lệnh ra đổi ư?

Ai lấy ra đây?

Mỏ quặng nguyên thạch này là của tông môn Tuyết Long sơn, dựa vào cái gì để cho ta hy sinh? Để cho bộ tộc ta hy sinh? Mỗi một tòa thành Đại Hạ, đều có hai ba Tử Phủ tu sĩ, cần phải tất cả đều đồng ý mới có thể buông tha cho Thần Tử Lệnh! Có thể tạo được căn cơ lâu dài, ai muốn bỏ qua?

"Đến chúng ta còn không muốn bỏ ra thì chẳng lẽ đám anh em đồng môn ở địa phương khác nguyện ý bỏ ra một tòa thành Đại Hạ sao?" Động Tử Khải lắc đầu. "Dù Tuyết Long sơn ta có rất nhiều chi nhánh nhưng những đồng môn sư huynh đệ ở các chi nhánh này tuyệt đối sẽ không màng đến chúng ta. Bọn chúng làm sao có thể hảo tâm tới mức cho khôngmột tòa thành Đại Hạ đây?"

"Đằng nào thì ta cũng không thể dùng Cự Thị để đổi được. Ta không đồng ý mà đại bá ở trong tộc ta cũng sẽ không đồng ý." Nam tử khôi ngô kia vội la lên. "Đừng lo lắng, ta không tin Kỷ tộc thật sự dám phản kháng."

"Đúng." Nam tử tóc xanh gật đầu.

"Cứ cưỡng bức thẳng tay Kỷ tộc! Kẻ nào dám phản kháng thì giết hết! Thuận theo ta còn có thể sống! Ta tin tưởng Kỷ tộc sẽ biết chọn lựa như thế nào."

"Được rồi, chuyện này cũng không phải là lần một lần hai" Nam tử khôi ngô Cự Tán gật đầu liên tục.

" Cứ như vậy làm đi." Nam tử áo xám Mộc Tứ cũng đồng ý.

Ánh mắt Động Tử Khải nhìn bốn sư đệ sư muội. Tuy rằng các đồng môn khác ở các chi nhánh Yên sơn không tới vì dù sao cũng chỉ là một lần nguyên khí thiên địa dao động, không cần thiết tới mức ai cũng phải mò tới ngó xem. Chỉ là năm người tới đây lại đại biểu cho toàn bộ các chi nhánh của Tuyết Long Sơn ở Yên Sơn.

"Tốt." Động Tử Khải gật đầu. "Cứ như vậy làm đi, giống như Cự Tán sư đệ nói, loại chuyện này đã không phải là lần một lần hai."

Tuyết Long Sơn có rất nhiều chi nhánh.

Làm sao có thể với từng ấy chi nhánh có được từng ấy tòa thành Đại Hạ? Đánh chiếm sao?

Nếu làm việc đó thì thật quá ngu xuẩn.

Tất cả đều là đồ đao và đe doạ. Trên thực tế đại đa số các bộ tộc khi gặp cảnh này thì cũng chỉ có thể cắn răng mà nuốt vào bụng, chủ động giao ra Thần Tử Lệnh, biết điều một chút mà rời đi. Đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ phát sinh một vài vụ chém giết, vì làm bất cứ chuyện gì cũng không thể hoàn toàn tuyệt đối được. Đám người Động Tử Khải cũng rất tự tin thực lực phe mình chắc chắn mạnh hơn Kỷ tộc rất nhiều.

Bên phía Kỷ tộc đều đang đợi câu trả lời.

Tuy rằng đau lòng, uất hận.

Nhưng Kỷ Ninh cùng tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong. Chỉ cần Kỷ tộc có thể tiếp tục tồn tại thì làm việc gì cũng đều đáng giá. Đám người Kỷ tộc đều đang chờ câu trả lời thuyết phục từ Tuyết Long Sơn.

"Hừ." Động Tử Khải khẽ hừ một tiếng.

"Kỷ Cửu Hỏa."

Tất cả mọi người của Kỷ tộc đều nhìn Động Tử Khải. Kỷ Cửu Hỏa liền nói: "Đây đã là căn cơ của Kỷ tộc ta."

"Căn cơ ư?" Động Tử Khải cười lạnh

"Căn cơ mà lại để người khác lấy mất! Kỷ Cửu Hỏa, ngươi muốn dùng Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành đổi lấy Thần Tử Lệnh khác sao? Nằm mơ đi. Hiện tại ta cho ngươi hai con đường. Con đường thứ nhất, ngươi chống lại Tuyết Long Sơn ta, Kỷ tộc ngươi sẽ bị diệt tộc. Con đường thứ hai, ngươi giao ra Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm thành, Tuyết Long sơn ta sẽ cho Kỷ tộc ngươi một vùng đất tiếp tục sinh tồn, đợi đến khi khai thác xong mỏ quặng nguyên thạch thì ta sẽ trả lại Thần Tử Lệnh Vạn Kiếm Thành. Đây là lời hứa của Động Tử Khải ta!"

Sắc mặt mọi người Kỷ tộc đều thay đổi.

Cái gì?

Hứa hẹn?

Hứa hẹn cái *** chó! Một cái hứa hẹn tính là gì? Chỉ một lời nói suông mà muốn Kỷ tộc ta chắp tay dâng ra Thần Tử Lệnh sao?

"Động Tử Khải." Kỷ Cửu Hỏa vừa lo vừa giận.

"Câm miệng." Động Tử Khải lớn tiếng quát, hai con mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Kỷ Cửu Hỏa

"Ngươi chỉ có thể lựa chọn, là tiếp tục sống sót, hay là diệt tộc! Tất cả đều tùy thuộc vào quyết định của ngươi. Kỷ Cửu Hỏa! Nếu như ngươi muốn diệt tộc thì... Bát Quái Huyết Long Trận của ta cũng đã lâu rồi không thấy máu đây."

Mặt khác, bốn tên Tử Phủ tu sĩ bên cạnh hắn đều lăm le đầy vẻ hung tợn. Bọn hắn đều là những kẻ xuất thân từ tông môn, học được một ít pháp môn lợi hại, thủ đoạn thông thường đã mạnh hơn dân bản xứ không ít. Nếu thật sự đánh nhau... Ở nhà còn có ba gã Tử Phủ tu sĩ khác, tổng cộng tám gã Tử Phủ tu sĩ!

"Chọn đi!" Động Tử Khải lạnh lùng nói ra.

Bên này, đám người Kỷ tộc đều tức giận run rẩy.

"Tộc trưởng!" Có tộc nhân kêu lên.

"A a a!" Kỷ Cửu Hỏa ngửa đầu gào lên

"Kỷ Cửu Hỏa ta, thẹn với tổ tiên Kỷ tộc!"

Kỷ Ninh cắn răng, thân thể hơi phát run.

Mà ngoài xa, trên mặt đám người Động Tử Khải nhìn thấy một màn này đều hiện lên nụ cười lạnh lẽo. Lựa chọn bỏ qua căn cơ của bộ tộc thì đúng thật là thẹn với tổ tiên, thế nhưng chỉ với một vài ngươi ở đây mà phản kháng sao? Phản kháng chính là chết!

"Ngươi chết đi!"

Kỷ Cửu Hỏa bỗng nhiên xuất ra sáu viên tiểu cầu màu đen, hóa thành sáu đường sáng bay thẳng đến trước mặt năm người Động Tử Khải

"Là Lôi Hỏa châu!"

Năm tên Tử Phủ tu sĩ bên phía Động Tử Khải đều kinh hãi. Bọn hắn đều xuất thân từ tông môn nên liếc mắt một cái liền nhận ra đây là là Lôi Hỏa Châu thường thấy, là thứ cực kỳ khủng khiếp. Ngọn lửa của nó ẩn chứa lực lượng của sấm sét nên cực kỳ cuồng bạo. Một khi nguyên lực dẫn bạo... Liền lập tức nổ mạnh, uy lực phi thường kinh người. Nếu đứng gần khi sáu viên Lôi Hỏa Châu đột nhiên nổ mạnh thìTử Phủ tu sĩ cũng có thể chết.

"Đám người bộ tộc này cũng có bảo bối đấy. Một hơi liền có thể xuất ra sáu viên Lôi Hỏa châu."

Động Tử Khải cấp tốc né tránh, trong đầu còn nổi lên ý niệm.

Năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn đều nhanh chóng hướng bốn phương tám hướng tránh đi.

Uỳnh ~~~

Lực lượng Lôi Hỏa chợt mãnh liệt ầm ầm nổ tung. Sấm sét chói mắt tỏa ra bốn phương tám hướng, ngọn lửa đốt cháy đen hết mặt đất xung quanh. Trong lúc nhất thời đất rung núi chuyển. Uy lực này đúng là mạnh mẽ đến mức kinh người.

"Mở!"

Mắt Kỷ Cửu Hỏa hiện lên vẻ đầy điên cuồng khi vừa ném sáu viên Lôi Hỏa Châu ra.

Ào ào...

Chỉ thấy núi rừng xung quanh đã bị vô vàn chướng khí bao phủ, nơi nơi đều chỉ nhìn thấy chướng khí. Cho dù là Kỷ Ninh thì cũng chỉ có thể nhìn ra xa chừng ba trượng.

"Không tốt."

Lúc vừa tránh thoát thì trong lòng Động Tử Khải còn có vẻ đắc ý cùng khinh thường, nhưng khi nhìn thấy chướng khí sinh ra thì lập tức biến sắc. Nguồn: http://Trà Truyện

"Là mê trận!"

"Cái lão già giảo hoạt kia, lúc trước ném ra sáu viên Lôi Hỏa Châu, không phải muốn giết chết chúng ta, mà là ép năm người chúng ta tránh ra xa"

Sắc mặt Động Tử Khải đại biến, nhìn thấy chung quanh dày đặc chướng khí khiến cho hắn chỉ có thể nhìn được trong khoảng cách hai trượng mà thôi. Lúc trước bởi vì thấy Lôi Hỏa Châu nên mỗi người bọn chúng đều dùng hết sức để né tránh, chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu

Lúc này khoản cách của các sư đệ sư muội cách hắn ít nhất hơn mười trượng. Chỉ cần cách nhau khoảng năm sáu trượng thì khi rơi vào trong mê trận này sẽ bị chủ trận gây ảnh hưởng, khiến khoảng cách càng ngày càng xa.

"Kỷ Cửu Hỏa này muốn tách hoàn toàn năm người chúng ta ra." Động Tử Khải vừa tức vừa giận.

"Sư huynh!"

Xa xa truyền đến thanh âm,

"Là mê trận, chúng ta bị chia ra, lão tặc Kỷ Cửu Hỏa kia muốn đem chúng ta tiêu diệt từng người đó! Bọn chúng nhất định sẽ phái mấy Tủ Phủ tu sĩ cùng nhau liên thủ đối phó từng người chúng ta, đối phó từng người chúng ta!"

Tuy rằng trong tai nghe được thanh âm, nhưng phương hướng bên trong mê trận biến hóa nên căn bản không thể phân rõ là từ hướng nào.

" Cự Tán sư đệ, Mộc Tứ sư đệ, Hòa Phường sư đệ, Hòa Hạnh sư muội. Các ngươi đều ở cùng một chỗ sao?"

Động Tử Khải vội vàng hô.

"Ta cùng ca ca ta ở cùng một chỗ."

Một tiếng nử nhân vang lên.

"Ta chỉ có một mình."

"Ta cũng một mình."

Hai câu trả lời cuối khiến cho Động Tử Khải phát lạnh. Hắn biết, huynh muội Hòa Phường là cùng một chỗ, còn Động Tử Khải hắn, Cự Tán, Mộc Tứ đều là hoàn toàn phân tán ra. Cho dù hai người huynh muội Hòa Phường liên thủ...nhưng một khi lọt vào vây công của Kỷ tộc thì vẫn cực kỳ nguy hiểm.

"Lần này thật sự là thua trên tay lão khốn kia."

Động Tử Khải vừa vội vừa giận

"Nhưng hắn làm sao có thể bày trận này trước?"

Đem năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long sơn phân cách vây trong mê trận khiến mọi người bàng hoàng, còn đám người Kỷ tộc thì vừa kích động lại vừa kinh hãi.

"Tộc trưởng, sao người lại đột nhiên ra tay?"

"Còn nữa, trận pháp này là chuyện gì đây?"

Một đám tộc nhân đều có chút khó hiểu.

Kỷ Cửu Hỏa quét mắt nhìn mọi người chung quanh một cái, gầm nhẹ nói:

"Kỷ tộc ta không phải là loại nhu nhược. Bọn chúng muốn khi dễ trên đầu Kỷ tộc ta, muốn trát bẩn lên mặt chúng ta. Vậy thì chúng ta còn phải nhịn sao? Thà sướng khoái chém giết một trận đã tay còn hơi chịu nhục nhã bị bọn chúng hành hạ. Làm thế thì Kỷ tộc ta còn được sống.

"Nghe lệnh ta." Kỷ Cửu Hỏa trực tiếp chỉ đạo.

Từng tộc nhân nghe lệnh.

"Bắc Phong, ngươi trở về mang theo đám Kỷ Mặc lập tức cưỡi chim bay đi, phân làm ba đường lặng yên rời khỏi Yên Sơn"

Kỷ Cửu Hỏa nói

"Đây là dòng dõi truyền thừa của Kỷ tộc ta"

"Dạ."

"Kỷ Đông Trạch, ngươi lập tức đi trước đến Yên Sơn Thành. Bẩm báo với vương triều Đại Hạ về việc ở trong lãnh thổ Kỷ tộc ta có mỏ quặng nguyên thạch. Chuyện này ta giao cho ngươi nhưng nhớ kỹ, phải bố trí vài đội khác nhau để đi. Nhất định phải có một đội đến được Yên Sơn Thành."

"Dạ."

Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua:

" Toàn bộ những người không phải Tử Phủ tu sĩ thì lập tức trở về Vạn Kiếm Thành. Còn nơi này thì giao cho chúng ta. Tất cả đều đi đi"

Đám tộc nhân Kỷ tộc đều phù phù một tiếng quỳ xuống, nhìn về phía đám người Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Lưu Chân, Kỷ Ninh, lập tức không có nhiều lời, từng người nhanh chóng rời đi.

"Nơi này chỉ còn lại mấy người chúng ta."

Ánh mắt Kỷ Cửu Hỏa đảo qua nhìn mấy người chung quanh

"Năm tên Tử Phủ tu sĩ của Tuyết Long Sơn này hung hăng càn quấy đã bị đại trận phân cách, chúng ta chỉ cần hạ gục từng tên là có thể diệt trừ toàn bộ bọn chúng."

"Kỷ Ninh."

Kỷ Cửu Hỏa nhìn Kỷ Ninh

"Ngươi là hi vọng của Kỷ tộc ta, cũng là tương lai của Kỷ tộc ta. Nếu quả thật tình thế không ổn, ngươi chỉ cần mượn Vạn Lý Vô Tung Phù lập tức chạy thoát! Chỉ cần ngươi còn sống, Kỷ tộc ta sẽ không bị diệt!"

"Dạ." Kỷ Ninh cắn răng đáp.

"Chuẩn bị đại khai sát giới thôi."

Kỷ Cửu Hỏa ha ha ha cười

"Thật sự nhiều năm rồi không điên cuồng như vậy, ta cảm thấy mình giống như trẻ lại a, giống như lần đầu tiên động phòng a!"