Mãng Hoang Kỷ

Chương 698

Chỉ cần một ít Ngũ Hành chi tinh có thể siêu việt Hỗn Độn kỳ bảo, Kỷ Ninh đương nhiên muốn làm.

Lúc trước tâm tư của Bắc Hưu Thế Giới Thần đều ở trì hoãn Chân Linh sụp đổ, kiệt lực muốn mạng sống, căn bản không có tâm tư đi luyện chế Ngũ Hành Thần Đỉnh, càng không có tâm tư sưu tập đại lượng pháp bảo, kỳ vật ngưng tụ Ngũ Hành chi tinh. Đối với Bắc Hưu Thế Giới Thần mà nói, bảo vật khôi phục cũng vô dụng, mệnh mới là trọng yếu nhất.

- Lên.

Bí pháp vận dụng Ngũ Hành Thần Đỉnh, Kỷ Ninh đương nhiên biết, ngay cả phương pháp luyện chế Ngũ Hành Thần Đỉnh Kỷ Ninh cũng biết, chớ nói chi là vận dụng.

Nhưng môn bí pháp này, vị Thiên Thần ở Cửu Phương Hỗn Độn Quốc kia lại không biết, tông môn của hắn cũng chưa nghe nói qua, dù sao dùng Ngũ Hành Thần Đỉnh đều là đại năng trong Hỗn Độn vô tận, chỉ có đại năng chính thức mới bỏ được ném bảo vật kỳ vật trân quý vào Ngũ Hành Thần Đỉnh hủy diệt, Kỷ Ninh cũng là bởi vì có Thế Giới lao lung mới có nhiều pháp bảo như vậy.

- Ông...

Ngũ Hành Thần Đỉnh yên lặng không biết bao lâu, rốt cục tản mát ra hào quang, năm đạo quang mang từ năm cái tai đỉnh phóng lên trời.

- Đi.

Kỷ Ninh xa xa chỉ một ngón tay, mười kiện pháp bảo Thuần Dương Cực phẩm bị ném vào, Thiên Thần Thiên Tiên trong Thế Giới lao lung đã bị Kỷ Ninh quét ngang mấy lần, lấy được pháp bảo Thuần Dương Cực phẩm rất nhiều, trên người từng Thiên Thần Thiên Tiên đều có không ít, như Thiên Tiên Lương Khâu, trên người có hơn bảy trăm kiện phi kiếm, khoa trương nhất là hơn vạn kiện.

Kỷ Ninh ném mười kiện vào.

Xuy xuy xùy...

Phảng phất ném một đoàn tuyết đọng vào nồi lẩu, chỉ phát ra thanh âm xuy xuy xùy, mười kiện Thuần Dương pháp bảo liền hoàn toàn chôn vùi, chỉ còn lại có chút ít cặn bã, Ngũ Hành chi tinh thì hội tụ tiến vào Ngũ Hành không gian trong Thần Đỉnh.

Kỷ Ninh lại chỉ một ngón tay.

Ào ào xôn xao, trường toa rậm rạp chằng chịt bay đi, trọn vẹn hơn vạn căn, tất cả đều bay vào Ngũ Hành Thần Đỉnh.

Ba ba ba ba... những Thuần Dương pháp bảo này bắt đầu vỡ vụn.

- Không tốt.

Kỷ Ninh cảm giác được pháp lực của mình tiêu hao rất nhanh, liền lấy ra một khỏa Thuần Dương Tiên Đan ném vào trong miệng.

- Bắc Hưu Thế Giới Thần này vậy mà không nói cho ta, thao túng Ngũ Hành Thần Đỉnh hủy diệt pháp bảo ngưng tụ Ngũ Hành chi tinh, sẽ tiêu hao pháp lực như vậy.

Hắn lại quên, hiện tại phân thân hắn thao túng Ngũ Hành Thần Đỉnh chỉ là Thuần Dương Kim Đan cấp ba.

Nhưng Bắc Hưu Thế Giới Thần lại Thế Giới Thần, tiêu hao như vậy đối với Bắc Hưu Thế Giới Thần mà nói hoàn toàn có thể xem nhẹ.

...

- Đi.

Kỷ Ninh để lại một phân thân luyện hóa pháp bảo, chữa trị Tử Quang Quỳnh thần kiếm, 17 bản tôn phân thân khác đều đi ra Thế Giới lao lung, đương nhiên như Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu lại 98 bia đá, Bích Ngọc Thần Điện, Kỷ Ninh đều đặt ở trong Thế Giới lao lung, những cái này đều là Kỷ Ninh mang về, không gian độc lập kia ở sau khi Kỷ Ninh ly khai, cũng đã hỏng mất.

Bởi vì cái không gian độc lập kia, là dùng thần kiếm bổn nguyên làm hạch tâm, mang Tử Quang Quỳnh thần kiếm đi, không gian độc lập kia tự nhiên sẽ hủy diệt, không lưu chút dấu vết nào.

******

Thiếu niên áo bào trắng xuất hiện ở trên Hàn Băng tinh.

Mười sáu phân thân khác đều tùy thân mang theo Động Thiên pháp bảo, đặc biệt 15 cái trong đó đều tu luyện Băng Hỏa Thối Luyện Kim Đan thuật.

Dựa theo cách nghĩ của Kỷ Ninh, bản tôn cùng mười tám phân thân, mười bảy phân thân tăng lên Kim Đan, còn có một không đề thăng. Phân thân không đề thăng kia chính là lưu ở Thế Giới lao lung thao túng Ngũ Hành Thần Đỉnh, sở dĩ không đề thăng, là phòng ngừa Tam Giới hạo kiếp hôm nay, bản tôn phân thân của mình ở bên ngoài bị diệt.

Một khi bị diệt, mượn nhờ một phân thân lưu lại kia, dùng Hỗn Độn linh dịch còn có thể khôi phục 17 phân thân khác! Về sau lại dựa vào Cửu Diễm Tương, Băng Tâm Tủy tu luyện trở lại là được.

Nhưng nếu phân thân kia tăng lên tới Kim Đan tầng thứ hai, nửa bước Đạo Tổ, như vậy khôi phục ra 17 phân thân khác cũng là nửa bước Đạo Tổ, cần Hỗn Độn linh dịch là gấp 10 lần. Hiện tại Hỗn Độn linh dịch của Kỷ Ninh rất ít, căn bản không đủ sức.

- Ba mươi hai vạn cân Cửu Diễm Tương, ba mươi hai vạn cân Băng Tâm Tủy, đủ cho bản tôn 15 phân thân, nguyên thần 17 phân thân tu luyện.

Kỷ Ninh gật đầu, mặt khác Băng Tâm Tủy, Cửu Diễm Tương hắn đều đặt ở trong Thế Giới lao lung.

Bất kể là bản tôn hay nguyên thần thứ hai, Kỷ Ninh đều lưu một hạt giống.

Phòng ngừa ngoài ý muốn phát sinh.

Ở trong hạo kiếp, ai cũng không biết sẽ phát sinh cái gì, mặc dù hôm nay thực lực đại trướng, nhưng Kỷ Ninh như trước rất cẩn thận.

- Nên đi gặp Thần Vương rồi.

Hô.

Kỷ Ninh đi ra Hàn Băng tinh.

...

Hôm nay Trục Lộc Đại Thế Giới chiến tranh, chính là mấu chốt của số mệnh chi tranh!

Rất nhiều huynh đệ bằng hữu chết trận, làm Kỷ Ninh cũng khát vọng đi hỗ trợ, mà hiện tại hắn đã có đủ thực lực, Vạn Vật Sứ Giả kia Kỷ Ninh có đầy đủ tự tin giải quyết! Thế nhưng mà trước đó, trước phải cứu Dư Vi sư tỷ trở về. Bằng không mà nói, một khi mình ở Trục Lộc Đại Thế Giới triển lộ thực lực, chỉ sợ Thần Vương kia sẽ sinh tâm tư, lại lần nữa dùng Dư Vi sư tỷ đến áp chế mình.

Cho nên... trước cứu sư tỷ.

Lại đi Trục Lộc Đại Thế Giới!

- Hô.

Đại Hạ thế giới Bắc Hải, thiếu niên áo bào trắng trống rỗng xuất hiện.

Tuy Vô Gian Môn ở Đại Hạ thế giới chiến bại, nhưng vẫn có lần lượt phá hư giao phong, Đông Duyên Chân Tiên là chết ở dạng giao phong như vậy.

- Ân?

Tâm lực của Kỷ Ninh phóng thích, rất nhanh liền tìm được một cứ điểm của Vô Gian Môn ở Bắc Hải.

- Ta là Bắc Minh, ta muốn gặp Vô Gian Môn Thần Vương của các ngươi, nhanh chóng thượng bẩm đi.

Kỷ Ninh trực tiếp truyền âm.

Trấn thủ cứ điểm chỉ là Thiên Tiên, nghe được Kỷ Ninh truyền âm hắn sợ tới mức gần chết, hắn ở Đại Hạ thế giới đương nhiên biết rõ uy danh của Bắc Minh Thiên Thần Kỷ Ninh, đây chính là tồn tại đã từng tung hoành Tam Giới, giết Vô Gian Môn thần hồn nát thần tính a.

Hắn bất chấp gì khác, đi bẩm báo Môn Chủ của mình.

...

Trục Lộc Đại Thế Giới.

Hắc Y Thần Vương cùng Ma Thủ Đạo Tổ đều đứng ở trên tường thành nhìn hoang dã vô tận, trên hoang dã đại quân của Vô Gian Môn hạo hạo đãng đãng đang gọi chiến.

- Bọn hắn đóng cửa không ra, không dám giao chiến.

Hắc Y Thần Vương nở nụ cười.