Krixi nhận thấy Phúc chuẩn bị lao tới vị trí của mình, cô liền tung Bão lá ngay dưới chân mình. Nhưng...
- Cái gì?
Phúc không bay đến chỗ mình như Krixi dự tính, Phúc bay đến một đoạn rồi dừng lại. Hóa ra, Phúc đã thừa biết nếu băng vào thì Krixi sẽ tung bão lá, nên nó gài bẫy cho Krixi phải tung chiêu thức này trước. Phúc buộc một sợi dây vào người để ngăn lại.
Ngay sau đó, Phúc tạo một đụn đất cứng, đủ cao để nó đạp lấy đà băng vào chỗ Krixi. Nó đấm vào mặt Krixi một phát khiến cô ấy choáng váng. Thừa cơ hội, Phúc định đánh thêm nhưng Krixi đã nhanh chóng lùi về phía sau thủ thế.
- Nguy hiểm thật. - Krixi lẩm bẩm.
Phúc đứng nghiêm nghị nhìn Krixi, tay cầm sẵn thanh kiếm thủ thế sẵn sàng đối phó.
- Coi đây! Bướm ảo! - Krixi tung bướm ảo. Nhận thấy rõ điều này, Phúc ném thanh kiếm lao thẳng về phía bướm ảo. Thanh kiếm bay xuyên qua, Phúc niệm ấn:
- Phi!
Tức thì, Phúc xuất hiện ngay vị trí của thanh kiếm, nó cầm lấy rồi lao tới chỗ của Krixi. Quá bất ngờ, Krixi không lường trước được tình huống này nhưng vẫn né được đòn cước của Phúc.
- Nhát chém hoàng kim! - Phúc tung một đường kiếm. Krixi bất giác xoay người lại phía sau và...
"XOẸT", lưỡi kiếm của Phúc quét ngang cánh của Krixi khiến nó rách làm đôi. Phúc cười nham hiểm:
- Hay lắm.
- Tức thật, đứt cánh rồi.
Thừa cơ hội, Phúc xông lên rồi tung một cú đá khiến Krixi văng lên cao. Không còn đôi cánh, Krixi không thể điều khiển được người mình nữa. Cô cố điều khiển đôi cánh, nhưng bị đứt nên không bay lên được.
Trong khi đó, bên dưới thì Phúc đã chuẩn bị một tuyệt chiêu:
- Kim thuật: thập kim châm!
Tức thì, mười đầu ngón tay của Phúc mọc ra mười mũi kim châm sắc nhọn. Khi Krixi đã rơi vừa đúng tầm, Phúc băng tới, dùng đầu ngón tay trỏ đâm mạnh vào người Krixi, kế sau đó là một chuỗi những cú đâm liên tiếp, phát nào phát nấy đâm vào sâu bên trong, Krixi không phản kháng nổi mà chỉ biết chịu trận.
Sau khi đâm đủ sáu mươi bốn phát, Krixi rơi "bịch" xuống đất, Phúc lùi lại một bước rồi thi triển chiêu thức:
- Thổ thuật: Thổ huyệt!
Tức thì, đất xung quanh nứt ra rồi dần dần hợp nhất lại thành một cái kim tự tháp bao lấy Krixi. Phúc tiếp tục thi triển:
- Kim thuật: Đại lao!
Một cây lao bằng kim loại xuất hiện ở trên cao. Phúc hét lớn:
- CHẾT ĐI!
Tức thì, mũi lao rơi xuống đâm mạnh vào kim tự tháp. Ở bên trong, Krixi đã tỉnh lại, cô nắm chặt cây lao trước khi nó đâm vào người mình rồi giữ rất chặt. Phúc ở ngoài không hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra nhưng nó chắc chắn một điều rằng Krixi chưa chết.
- Không được rồi, nó chưa chết. Xem ra phải tung tuyệt chiêu mạnh nhất của thanh kiếm nguyên tố này rồi.
Kiếm của Phúc đang sử dụng là kiếm nguyên tố, được tạo thành từ sự hấp thụ năm nguyên tố ngoài tự nhiên là kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Trải qua hàng nghìn năm, thanh kiếm trở nên vô cùng mạnh, người sử dụng có thể sử dụng những chiêu thức liên quan đến các nguyên tố. Thông thường, một người sử dụng cơ cản có thể sử dụng từng nguyên tố một, nhưng khi luyện ở mức cao hơn, người dùng có thể kết hợp hai, ba, thậm chí cả năm nguyên tố vào để tạo ra một chiêu thức.
- Được rồi, giờ thì dùng tuyệt chiêu thôi! - Phúc vận khí - Kim trụ!
Một cái trụ xuất hiện, đứng gần kim tự tháp. Liên tiếp sau đó là mộc trụ, thủy trụ, hỏa trụ.
- Ok, giờ là Thổ... Ư! - Chưa kịp triệu hồi, Phúc ngồi gục xuống, miệng ho ra máu. Có lẽ như việc sử dụng nhiều nguyên tố liên tiếp đã khiến cơ thể của Phúc không chịu nổi. Nó rên rỉ:
- Đáng ghét, chỉ còn một xíu nữa là mình đã...
- HÂY YA! - Krixi phá tan quan tài - Ngươi nghĩ hạ được ta dễ lắm à?
Nó đấm tay xuống đất:
- Mình... mình không thể để thua ở đây được. Mình không thể làm liên lụy đến mọi người.
- Ngươi nghĩ chỉ có một thanh kiếm nguyên tố mà đòi đánh bại ta sao? Ngươi đã quá ảo tưởng rồi đó.
Một hàng cây xuất hiện trước mặt Krixi khiến cô ấy khựng lại. Hàng cây vô cùng dày, Krixi không thể nào bay qua được đành phải đi vào và từ từ tìm đường đi.
- Mắc bẫy rồi! Hỏa thuật: hỏa thiêu!
Từ miệng của Phúc thổi ra một ngọn lửa lớn, nó đi vào hàng cây rồi bất ngờ bốc cháy dữ dội. Nó nghe rõ tiếng Krixi gào thét đau đớn ở bên trong.
- Được lắm.
- Đồ ngu! - Krixi bất chợt xuất hiện từ đằng sau.
- Cái gì?
Krixi cười lớn:
- Ngươi nên biết một điều: ta có thê tạo ra một bướm ảo với hình thật, nhưng ngoài ra ta còn có thể hoán đổi giữa hai cơ thể với nhau đấy. Giờ thì chết đi! - Krixi đấm vào người Phúc một phát.
- Thủy thuật: thủy thân.
Tức thì, cú đấm của Krixi khiến người của Phúc văng ra thành nước rồi chảy xuống đất. Krixi ngơ ngác:
- Cái gì vậy? Nước à?
- ...
- CÁI QUÁI GÌ ĐÂY! - Từ trong vũng nước, hai bàn tay lạnh ngắt xuất hiện nắm lấy cổ chân của Krixi. CÔ giật mình, cố vùng vẫy nhưng không tài nào thoát ra được. Phúc hét lớn:
- Chết đi này! - Phúc ném Krixi vào trong đống lửa. Ngay lập tức, nó thi triển ma thuật:
- Thổ thuật: quan tài!
Một cái quan tài lớn bằng đất xuất hiện bao kin cả hàng cây đang bốc cháy cùng với Krixi đang ở trong đó. Phúc quyết định phải triệt tiêu ngay trong đợt tấn công này. Nó kết hợp hai nguyên tố thổ vào hỏa trên thanh kiếm:
- Hỏa liên thổ thuật: nham thạch!
Tức thì, cái quan tài bằng đất bốc cháy dữ dội. Một ánh lửa màu đỏ hiện lên, cái quan tài dần tan chảy rồi đổ sập xuống. Phúc thở phào:
- Với nham thạch như thế này thì chắc Krixi cũng chết ngắt rồi. Dỡ ra xem thế nào. Thủy thuật: mưa rào.
Một cơn mưa lớn xuất hiện, rơi vào nham thạch khiến tiếng kêu "xèo xèo" vang lên. Phúc định bốc lên thì nhớ ra một chuyện: nham thạch không thể nguội nhanh dù có nước tràn vào.
Nghĩ vậy, nó không thèm kiểm tra nữa. Bất chợt nó thấy một luồng khói trắng bốc lên, hiện rõ hình Krixi rồi dần tan biến.
- Cái đó là cái gì vậy?
Vừa ngay lúc này thì tôi tỉnh dậy. Nước mưa làm cho quần áo của tôi ướt đẫm. Tôi ngơ ngác:
- Chuyện gì vậy? Krixi đâu rồi?
- Tao xử lí xong rồi.
- Cái gì? Mày á?
Nó vỗ ngực:
- Đương nhiên rồi.
- Ui da... sao băng đau quá... - Tôi đặt tay lên đầu - Lauriel đâu?
- Cô ấy kìa. - Nó chỉ vào Lauriel đang nằm dưới đất. Tôi tiến lại gần.
Phúc nói thêm:
- Lauriel bị Krixi đấm liên tiếp vào bụng, không biết có bị sao không nữa.
- Không ổn rồi, nội tạng của cô ấy bị thương nặng quá. Chữa nhanh lên mới được. - Tôi vận ma thuật Andura kết hợp với ma thuật sinh mệnh để chữa thương cho Lauriel.
Không đứng ngoài cuộc, Phúc thi triển ma thuật:
- Mộc thuật: cây sinh mệnh.
Hai cái cây mọc trên vai tôi như hai cái cánh. Tôi giật mình:
- Cái gì vậy mày?
- Yên tâm đi, đây là cây sinh mệnh, dùng để tăng ma lực. Cứ yên tâm.
Đúng như Phúc nói, ma thuật tôi sử dụng đột ngột mạnh hơn lúc trước. Chỉ mất gần nửa tiếng, Lauriel đã hoàn toàn bình phục. Cô ngồi dậy:
- Gì đây... hai đứa đó hả? Krixi đâu?
- Nó hạ rồi. - Tôi bảo.
- Cái gì cơ? Nhóc...
Phúc vỗ ngực:
- Thấy em ghê chưa!
- Thế nhóc có thấy một luồng khói trắng hình Krixi bay lên không? Nếu không thì cô ấy chưa bị hạ đâu.
- Thấy rồi, chị cứ yên tâm.
Lauriel thở phào nhẹ nhõm:
- Vậy tốt rồi. Phù... Không ngờ Phúc lại mạnh đến như vậy. Có khi nhóc còn mạnh hơn cả chị đấy, Phúc à.
- Nói quá rồi. Em chỉ mạnh với thanh kiếm này thôi, chứ em còn gà lắm.
- Chị không nói quá đâu. Nên nhớ: những đối thủ tại thánh địa mức năm này đều rất mạnh, chỉ cần sơ sẩy là bỏ mạng ngay.
Tôi hỏi:
- Giờ chúng ta làm gì?
- Chúng ta cần phải đi đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng. Trong nhóm này chỉ có nhóc là nhớ đường thôi, nhờ nhóc đó.
- Vâng.
Lauriel dặn tiếp:
- Và hãy nhớ rằng, thời gian ở đây bằng với thời gian thực bên ngoài. Nếu không nhanh chóng hoàn thành thì rất có thể tên Arr đã hành động sớm hơn chúng ta, và mọi công sức của chúng ta đều là công cốc.
- Vâng.
- Giờ đi thôi. - Lauriel đứng dậy. Tôi bắt đầu dẫn mọi người đi đến căn cứ của khu rừng Chạng Vạng. Quang cảnh xung quanh không có gì khác so với khu rừng Chạng Vạng ở ngoài đời thật..