Bịch một tiếng, tựa như một cái bao tải, thân thể của vị trưởng lão kia rơi xuống lăn đi hai cái không nhúc nhích chết thẳng cẳng, Trong lúc chiến đấu kịch liệt như vậy, Lôi chấn Thiên đột nhiên xuất thần đương nhiên Lăng Thiên sẽ không bỏ qua loại cơ hội này, Điên cuồng phản đòn một lượt, khiến cho hai vị trưởng lão luống cuống tay chân, hai chưởng thuận thế giải quyết luôn một người
"A " Đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, hai mắt Lôi chấn Thiên đỏ rực, Hai tròng mắt đột nhiên trắng dã, khăn đen trên đầu oanh một tiếng nổ tung, tiếp đó thêm một tiếng nổ vang nặng nề, thực lực mạnh mẽ trong nháy mặt hình thành một khí tràng dị thường hãi nhân, ầm ầm bạo liệt trên người Lôi chấn Thiên, Quần áo trên thân thể Lôi chấn Thiên biến thành từng khối vải vụn, mang theo tiếng thở phì phò bay ra bốn phương tám hướng
Sóng khí hung mãnh tựa như cuồng triều đại hải tản ra khắp nơi, trong chu vi mười trượng, chúng nhân ngã trái lộn phải, một mãnh trống không không ngừng lan ra. Ngẩng đầu, con mắt trắng dã của Lôi chấn Thiên nhìn Lăng Thiên, mái tóc hoa râm trên đầu tựa như bị hỏa diễm thiêu đốt đứng thẳng lên, phấp phới giữa không trung, từng bước đi về phía Lăng Thiên, khóe môi dữ tợn nhếch lên mang theo một tia tuyệt vọng, từng chữ nói ra: "Lăng Thiên, theo ta đi thôi"
Lôi chấn Thiên vị gia chủ này, rốt cục bị Lăng Thiên bức tới cảnh ngọc đá cùng nát. Trong tai Lăng Thiên đột nhiên vang lên một thanh âm mỏng như tơ nhện:" Cẩn thận đây là sát chiêu cuối cùng trong tâm pháp tối cao Ngũ Lôi Thiên Tâm của Lôi gia, "Thiên Tâm vô hạn" chỉ trong nháy mắt có thể thiêu đốt hoàn toàn sinh mệnh lực cùng với lực lượng của một võ lâm cao thủ, chuyển hóa thành lực công kích cường đại nhất, Chỉ người đã luyện thành tâm pháp tối cao Ngũ Lôi Thiên Tâm mới có thể thi triển được, khuyết điểm là, sau một kích, người thi triển sẽ hóa thành tro bụi, nhưng uy lưc lại lớn vô cùng" chính là thanh âm của Tống Quân Thiên Lý
Lăng Thiên không khỏi hít một ngụm lãnh khí, Dĩ nhiên là công phu bá đạo đến mức này, Nếu như không có thanh âm của người kia nhắc nhở chính mình ắt sẽ dựa vào công lực thâm sâu của mình so bì với Lôi chấn Thiên, lấy cường thắng cường chính diện ứng đối, khi đó gần như, Thực lực của Lôi chấn Thiên vốn không kém, cho dù là so với Ngọc Mãn Lâu cũng chỉ thấp hơn một chút cũng tuyệt sẽ không thấp hơn quá nhiều, Hơn nữa thực lực người nầy đột nhiên đề thăng lên năm lần làm sao đánh lại đây? Chỉ sợ có là Tống Quân Thiên Lý, cũng không nhất định đủ khả năng để tiến lên
Tất nhiên "Thiên Tâm Vô Hạn" này chỉ đủ lực để xuất ra một kích, sau một kích đó, thân hóa tro bụi, nhưng chính là một kích này. lại đủ để làm cho bất luận người nào cũng phải chôn cùng hắn, Thảo nào thực lực của Lôi gia yếu hơn Ngọc gia Nhưng lại không cố kỵ Tống Quân Thiên Lý như Ngọc gia, Nguyên lai Lôi Chấn Thiên không nghĩ vẫn còn một chiêu đại sát thủ tồn tại, Một khi đẩy hắn tới bước đường cùng sử dụng ra một chiêu nầy, sợ rằng vị cao thủ đệ nhất thiên hạ Tống Quân Thiên Lý cũng bi hắn kéo đi chôn cùng
Đột nhiên tăng thực lực lên năm Lần
Một cao thủ tiên thiên đỉnh cấp chợt đề thăng thực lực lên năm lần, Đó là cảnh giới như thế nào? Lăng Thiên có nghĩ cũng không thể nghĩ ra cũng không dám nghĩ
Lăng Thiên oán hận liếc nhìn Tống Quân Thiên Lý, Lão huynh Sao ngươi không nói sớm chút Bây giờ mới nói thì có tác dụng gì? Xung quanh có đến gần vạn người đang chiến đấu, một khi chiêu này bạo phát toàn diện Không biết sẽ có bao nhiêu người tuẫn táng cùng nhau đây, Mà chôn cùng hắn đại đa số đều là người Lăng gia
Có điều là lúc này Lăng Thiên đã không kịp để suy nghĩ đến những thứ nầy, Bởi vì Lăng Thiên rõ ràng cảm giác được, mình đã bị khí cơ của Lôi chấn Thiên tập trung toàn diện, Lăng Thiên đột nhiên có một loại cảm giác tử thần đến gần, lông tóc dựng đứng
Khí cơ của Lôi chấn Thiên mang theo thế phô thiên cái địa chụp xuống Lăng Thiên, cảm thấy hô hấp của mình bắt đầu khó khăn, Tựa như khi còn nhỏ bị một độc xà cực độc nhìn chằm chằm. Loại cảm giác vô cùng nguy hiểm khi tiếp cận tử vong này, Ở kiếp này Đối với Lăng Thiên mà nói Vẫn là lần đầu tiên
Không khí xung quanh đột nhiên trở nên đặc sệt dính nhớp, Lăng Thiên cảm thấy tựa như mình đang bôn ba trong đầm lầy, mỗi một bước chân dều phải hao hết khí lực toàn thân, trên đầu mồ hôi lạnh bắt đầu toát ra. Thân pháp tuyệt thế nguyên bản siêu việt tới cực điểm, lúc nầy thi triển ra lại cảm thấy vô cùng ứ trệ, so với người mới tập khinh công còn không bằng, từ từ cảm thấy toàn thân bắt đầu nặng nề. Đáy lòng Lăng Thiên bất tri bất giác nổi lên một loại cảm giác không rõ ràng, lẽ nào Lăng Thiên ta giờ này khắc này sẽ chết ngay trong đại bản doanh của chính mình?
Lôi chấn Thiên cười tàn nhẫn, từng bước đi nhanhLăng Thiên, trong đôi mắt chính là phẩn hận vô bì cùng với tuyệt vọng thâm trầm nhất
Đúng như Tống Quân Thiên Lý nói, một kích cuối cùng nầy của hắn, chính là công lực cả đời của hắn tụ lại cũng là sinh mệnh của Lôi chấn Thiên bạo phát một lần cuối cùng, Toàn bộ tinh khí thần đều được dung nhập thậm chí lực lượng mỗi tấc cơ thể trên người hắn cũng hoàn toàn bị rút cạn, chỉ một kích này, lại có thể giết Lăng Thiên, vả lại là tất sát (năng sát tăng thành tất sát) Lôi chấn Thiên hoàn toàn nắm chắc nhưng hận ý của hắn đối với Lăng Thiên không phải chỉ là cái chết của Lăng Thiên là có thể tiêu trừ, cho nên hắn muốn trước khi Lăng Thiên thân tử, phải trêu đùa thỏa thích dùng phương pháp tàn nhẫn nhất để hành hạ đến chết, Ngay cả là như thế, Lôi chấn Thiên cũng vẫn cảm thấy khó mà tiêu trừ được mối hận trong lòng mình, Đáng tiếc hắn chỉ có cơ hội để xuất ra một kích, không thể lãng phí
cho nên Lôi chấn Thiên phải nắm thật chắc, thỏa thích hưởng thụ loại cảm giác tuyệt diệu nắm tất cả mọi thứ trong tay, hành hạ địch nhân đến chết, Thấy bộ dạng di động cực kỳ khó khăn của Lăng Thiên, Lôi chấn Thiên chỉ cảm thấy trong lòng mình mãn nguyện không gì sánh nổi Khí thế trầm ngưng tràn ngập trong không khí, đám người Lăng Kiếm, Lê Tuyết ở bên kia gần như đồng loạt phát giác ra nguy cơ ở bên nầy, thi triển hết toàn lực, một đường chém giết, dùng tốc độ cao nhất vọt đến phía Lăng Thiên ở bên nầy
Ở xung quanh đó, có rất nhiều quân sĩ của Lăng gia, đều lắp cung cài tên, lợi tiễn như mưa bắn xối xả về phía Lôi chấn Thiên, sau đó rơi vãi đầy đất, Lôi chấn Thiên không tránh không né, cười gằn từng bước đi đến, tên bắn lên người hắn, không khác gì bắn lên đá tảng, đều rớt xuống dưới. Thực sự không tạo cho hắn một chút thương tổn nào
Moi người đều kinh hãi một trận, Đây là loại công phu gì? Sao lại bá đạo như vậy? Thực sự là đao thương bất nhập, Công phu như vậy, đừng nói là từng nhìn thấy, cho dù nghe cũng chưa từng nghe nói qua, đây căn bản là võ công trong truyền thuyết rồi
Thân thể cao lớn của Lăng Thiên lay động một hồi theo từng bước chân dần tới gần của Lôi chấn Thiên, khí thế của hắn tựa như đại sơn ập xuống đầu, gần như có loại cảm giác hít thở không thông, Trong lòng Lăng Thiên ngập đầy lo lắng nếu như cứ tiếp tục như thế này, chuyện mình chôn cùng Lôi chấn Thiên thật sự là ván đã đóng thuyền, phải nghĩ biện pháp thay đổi cục diện bị động này
Dư quang nơi khóe mắt lướt qua Tống Quân Thiên Lý, trong lòng không khỏi mắng chửi như pháo nổ liên thanh, Lão huynh, mau đến đây hổ trợ làm sao để đối phó chiêu này đây? Nhưng Tống Quân Thiên Lý vẫn ung dung bất động ở nơi đó, thần sắc trong mặt không nghĩ lại là điệu bộ như đang xem kịch vui. Thấy Lăng Thiên đang đi về phía mình, Thiên Lý nhếch miệng cười tay phải không nghĩ làm một cái thủ thế ý là cố gắng lên, tiếp đó thu tay trở lại dứt khoát bắt đầu cứu trị những thương binh ở xung quanh càng không thèm nhìn đến bên này
cố gắng lên thì có ích lợi gì chứ? Lăng Thiên tức giận thầm nghĩ, Đây rõ là thuốc súng hảo hạng, ngươi còn có tâm tình xem trò vui, cho dù vừa mới rồi ngôn từ của ta đắc tội ngươi, nhưng bản công tử đang ở giữa sinh tử, ngươi không thể rộng lượng một chút xuất thủ bang trợ hay sao? còn gọi gì là tiền bối cao nhân nha, Đột nhiên trong đầu tỉnh táo lại, hắn nghỉ tới một điểm quan trọng nhất, vì sao Tống Quân Thiên Lý không giúp ta?
Vì sao Tống Quân Thiên Lý không giúp ta? Nếu hắn đồng ý vì ta viện trợ Lăng phủ biệt viện, đương nhiên sẽ không nhìn ta chết, thế này là... Trong đầu Lăng Thiên khẩn trương tự hỏi Hiện tại Tống Quân Thiên Lý tuyệt sẽ không hi vọng ta chết, thậm chí có thể nói trong thiên hạ nhưng người không muốn Lăng Thiên ta chết nhất, khẳng định là có Tống Quân Thiên Lý, Nhưng nếu như vậy, vì sao khi ta gặp phải nguy hiểm tuyệt đại thế này, hắn vẫn không xuất thủ mà Lại còn bày ra biểu tình xem kịch vui? chỉ có một khả năng để giải thích, đó là Tống Quân Thiên Lý có lòng tin với ta, Biết ta chắc chắn sẽ không chết ở đây, chắc chắn sẽ có năng lực ứng phó một chiêu nầy cho nên hắn không xuất thủ, hơn nữa còn lấy việc nầy biến thành một cơ hội cho ta khiêu chiến cực hạn của bản thân. Nhưng vì sao hắn lại có niềm tin như vậy? Sao ta không thể nghĩ ra vì đâu mà hắn lại có niềm tin như vậy?
Trong đầu Lăng Thiên duyệt qua một lần tất cả những thủ đoạn mà mình dùng để đối phó với địch nhân, lại phát hiện vô luận là loại công phu nào, cũng không thể lập tức thoát khỏi khí cơ kiềm chế của Lôi chấn Thiên, chỉ cần khí cơ của Lôi chấn Thiên còn một tia tập trung trên người mình như vậy, Lôi chấn Thiên vẫn còn có thể lập tức phát động "Thiên Tâm vô hạn" để đồng quy vu tận với mình
cùng lúc Lăng Thiên đang khẩn trương suy nghĩ, Lôi chấn Thiên đã tới gần chỉ cách năm bước Ánh mắt tàn nhẫn nhìn thẳng vào mặt Lăng Thiên, trong ánh mắt của hắn lộ ra một phần thỏa mãn tuyệt vọng
Lăng Thiên đang khẩn trương tự hỏi, đột nhiên cảm thấy phía đối diện có một người tới gần mình, thậm chí cảm thấy bóng của người đó cùng với thân thể của mình gần như chồng sát lên nhau, cự ly gần như vậy, làm cho Lăng Thiên có chút bất an, Trong lòng hắn không ngừng suy tư, dưới chân vẫn theo bản năng lùi lại hai bước, bước xéo một bước
Đột nhiên, Lăng Thiên chỉ cảm thấy toàn thân dễ dàng hơn, khi trong đầu còn chưa phản ứng, liền cảm thấy thân thể đã tự do, Vào lúc Lăng Thiên vô ý thức mà lùi hai bước, bước xéo một bước, không nghĩ đã phi thường thoải mái, thành công thoát khỏi khí cơ tập trung của Lôi Chấn Thiên, một trận cảm giác thư thái khôn kề trong sát na truyền khắp toàn thân
Trong lòng vui Lăng Thiên lập tức cảm thấy sát khí trùng thiên theo đó mà đến, Lôi chấn Thiên kinh hãi chết lặng nhìn Lăng Thiên dễ dàng thoát ra từ trong sự tập trung khí thế trùng điệp của mình, trong lòng không khỏi hoảng hốt, lập tức phát động công kích
Một kích tuyệt mệnh đủ để giết chết bất cứ kẻ nào
Trong khi ấy Lăng Thiên vẫn đang đau khổ suy tư, vừa mới rồi rốt cục là chuyện gì xảy ra? Sao lại mơ hồ thoát ra khỏi sự tập trung khí cơ của đối phương? vừa mới rồi ta đã làm như thế nào, Liền lúc đó, thân thể của Lôi chấn Thiên dưới sự khu động của thực lực đã tăng năm lần lưu lại một đạo tàn ảnh lao như bay đến gần, Lăng Thiên theo bản năng chợt lóe lên, một chưởng của Lôi chấn Thiên kích trên vai trái của Lăng Thiên, một luồng đại lực bàng nhiên không thể phòng ngự cuồn cuộn tuôn trào, Toàn bộ thân thể Lăng Thiên nhất thời bị đánh bay vọt đi ra ngoài bẩy trượng bịch một tiếng rơi trên mặt đất
Tuy rằng Lăng Thiên bi đánh bay, nhưng tâm thần không chút rối loạn, thân thể ngã xuống thuận thế bật ra ba trượng, Theo đó chín chưởng liên kích của Lôi chấn Thiên theo nhau mà đến, trên mặt đất liên tục vang lên chín tiếng nổ bang bang, khói bụi đầy trời
Vào lúc này, Lăng Thiên chỉ cảm thấy thân thể bị kiềm hãm, dĩ nhiên một lần nữa rơi vào trong trạng thái bị khí cơ tập trung hít thở không thông. Trên vai đau đớn muốn nứt toạc, thân pháp Lăng Thiên xảo diệu như người cá sau khi lấy thần công hộ thể giảm bớt áp lực, hắn mượn lực lui ra phía sau, tránh khỏi đại kích vừa tới, Loại tránh né này, cho dù khi đối địch với Tống Quân Thiên Lý cũng rất hiệu quả, nhưng hiện tại dĩ nhiên vẫn bị thương như thường
"Thiên Tâm vô Hạn" của Lôi chấn Thiên không ngờ lại bá đạo đến mức nầy