- Không gian giới chỉ thật nhiều nha....
Huyền Thiên do hai nam vũ giả khiêng đi, khi sờ tới lớp quần áo bên dưới đối phương thì cảm giác có vật cứng, họ vạch y phục xem xét lập tức kinh hô lên.
Ánh mắt của năm người đều nhìn về trước ngực Huyền Thiên, chỉ thấy có vài chục cái không gian giới chỉ bị một sợi tơ kết thành chuỗi như cái vòng cổ.
Lâm gia là Vương Phẩm thế lực, đối với Lâm gia mà nói không gian giới chỉ không phải đồ vật hiếm lạ, nhưng một người dùng mấy chục không gian giới chỉ tạo thành vòng cổ thì chưa từng thấy.
Dù sao tài liệu không gian giới chỉ không phải là mặt hàng phổ thông, nó là một loại quáng vật hiếm thấy. Hơn nữa chỉ có vương giả mới có thể chế tạo được, vì thế đây quả thực là xa xỉ, cực độ xa xỉ.
Trên thực tế Huyền Thiên thu hoạch không gian giới chỉ đã hơn trăm, hắn để lại một nửa ở Kiếm Tông cho thân nhân bằng hữu của mình, còn thừa thì đeo trên cổ thành thói quen.
Không gian giới chỉ có thể dung nạp không ít đồ vật, mấy chục không gian giới chỉ bên trong có cái gì đây?
Trong ánh mắt nam vũ giả nhìn Huyền Thiên cùng với Tiêu Khoát đứng ở bên cạnh đều lộ ra một chút hưng phấn.
Ánh mắt Lâm Lạc Phù nhìn lướt qua hai người nói:
- Thứ trên người hắn, các ngươi không được đụng vào.
- Không có... Không có ý nghĩ này!
Hai người lắc đầu, ngượng ngùng nói.
- Hắn nhất định không phải người bình thường!~
Ánh mắt Lâm Lạc Phù rơi vào mấy chục không gian giới chỉ xuyên thành vòng cổ, thầm nghĩ trong lòng.
Càng cảm thấy Huyền Thiên không tầm thường, hứng thú của Lâm Lạc Phù đối với Huyền Thiên lại càng lớn.
Đám người Lâm Lạc Phù lịch lãm rèn luyện ở sơn mạch tên là Hoang mãng sơn mạch, cách Thanh Thủy thành ước hơn tám vạn dặm. Đối với vương giả có thể thuấn di thì tám vạn dặm không xa, vì thế Lâm gia mới yên tâm Lâm Lạc Phù lịch lãm rèn luyện tại Hoang mãng sơn mạch, nếu có lâm vào khốn cảnh, vương giả Lâm gia có thể đến cứu viện rất nhanh.
Ban ngày năm người Lâm Lạc Phù phi hành, ban đêm ra khỏi Hoang mãng sơn mạch liền nghỉ ngơi trong khách sạn trên đường về thành.
Huyền Thiên một mực hôn mê bất tỉnh, nhưng Lâm Lạc Phù rất dụng tâm chăm sóc hắn, mỗi ngày đều dùng linh đan giá trị xa xỉ cho Huyền Thiên phục dụng.
Bởi vì Tiêu Khoát cùng với một gã nam vũ giả khác ham muốn giới chỉ của Huyền Thiên vì thế ban đêm Lâm Lạc Phù lo lắng Huyền Thiên mà lấy phòng của mình gần phòng Huyền Thiên.
Trước khi nghỉ ngơi, Lâm Lạc Phù nhìn thoáng qua gian phòng bên cạnh phát hiện loáng thoáng có ánh sáng như ẩn như hiện tại cửa sổ.
Tuy rằng vậy hào quang rất yếu ớt, nhưng giờ phút này ban đêm muộn, Lâm Lạc Phù tự nhiên phát hiện, lập tức đi tới bên ngoài cửa phòng Huyền Thiên ghé tai nghe ngóng một hồi, không có bất kỳ tiếng vang, nàng chậm rãi đẩy cửa ra.
Nháy mắt sau, Lâm Lạc Phù thấy được một hình ảnh làm nàng khiếp sợ.
Chỉ thấy Huyền Thiên nằm ở trên giường hôn mê bất tỉnh như trước nhưng mà phía trên thân thể hắn đã có hai viên cầu vây quanh hắn chậm rãi xoay tròn. Truyện được copy tại Trà Truyện
Hai cái viên cầu một mang theo điện quang, cái khác bốc lên hỏa diễm nhưng chỉ là hư thể, quang mang yếu ớt đúng là từ phía trên lôi cầu và hỏa cầu hư ảo phát ra.
Lôi cầu hư ảo thỉnh thoảng sinh ra từng đạo tia điện, hỏa cầu hư ảo thỉnh thoảng sinh ra từng đạo hỏa diễm bay vào cơ thể Huyền Thiên.
Tựa hồ Huyền Thiên đang hấp thu lấy hai loại lực lượng này.
Tuy rằng cách xa nhau nhưng Lâm Lạc Phù lại có thể cảm giác được, tia điện tia hỏa ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố, làm tim nàng đập nhanh.
- Hắn nhất định là người không tầm thường.
Trong lòng Lâm Lạc Phù càng thêm vững tin.
Lôi cầu hư ảo cùng hỏa cầu cũng không tồn tại bao lâu, sau đó dần dần biến mất và cuối cùng dung nhập trong óc Huyền Thiên, quang mang yếu ớt triệt để biến mất.
Có thể hấp thu Lôi Đình chi lực, hỏa diễm chi lực, loại công pháp tu luyện này Lâm Lạc Phù không chỉ chưa từng gặp qua, ngay cả nghe cũng chưa nghe.
Mà Huyền Thiên bây giờ đang ở bên trong trạng thái hôn mê vô ý thức lại vẫn có thể hấp thu lực lượng trong thiên địa, đây càng khiến nàng giật mình.
Thân thể chịu chi phối của ý thức nhưng Huyền Thiên hôn mê, hiển nhiên là vô ý thức chi phối, bản năng thân thể làm ra.
Trong truyền thuyết có một loại trạng thái, thân thể không có ý thức mà vẫn tự động tu luyện, đó chính là vô pháp vô niệm, nhưng đây chỉ là truyền thuyết!
Mà bây giờ Lâm Lạc Phù thấy được từ trên người Huyền Thiên.
Theo suy nghĩ của Lâm Lạc Phù, Huyền Thiên vô pháp vô niệm, bất quá lôi cầu, hỏa cầu vừa rồi xuất hiện trong chốc lát ngắn ngủn.
Nhưng trên thực tế, trong đầu Huyền Thiên, Thái Dương tinh, cực điện tinh một mực tồn tại, chậm rãi cử động, thỉnh thoảng có một ia thái dương chi lực, cực điện chi lực từ hai khỏa ngôi sao phát ra dung nhập trong cơ thể Huyền Thiên.
Linh thân, cương nguyên của Huyền Thiên mọi thời khắc đều được cường hóa.
Trong trạng thái vô pháp vô niệm bất cứ lúc nào đều có thể tu luyện.
Ba ngày sau, một đoàn người Lâm Lạc Phù về tới Thanh Thủy thành Lâm gia, Huyền Thiên vẫn còn hôn mê.
Lâm gia là đệ nhất thế lực Thanh Thủy thành, gia chủ Lâm Hạo Thiên là một vị vương giả tiểu thành!
Toàn bộ Thanh Giang Quận, Lâm Hạo Thiên đều là nhân vật nổi tiếng.
Hạo Thiên là phụ thân của Lâm Lạc Phù, niên kỷ đã qua trăm tuổi.
Lâm Hạo Thiên có vương giả chi tư, một lòng tu luyện, ba mươi mấy tuổi thành vương giả, bốn mươi tuổi mới lấy vợ sinh con, Lâm Lạc Phù là con gái thứ tư cũng là đứa cuối cùng, là Lâm Hạo Thiên hơn tám mươi tuổi sinh ra.
Lâm Lạc Phù có hai ca ca, một tỷ tỷ không có vương giả chi tư, tư chất Lâm Lạc Phù thì trò học từ thầy mà giỏi hơn thầy, rất được Lâm Hạo Thiên yêu thích.
Vì thế Lâm Lạc Phù có địa vị vô cùng cao trong Lâm gia.
- Cha, hắn một mực hôn mê bất tỉnh, cha cứu hắn đi.
Lâm Lạc Phù hồi Lâm gia, liền mang Huyền Thiên trực tiếp đi gặp Lâm Hạo Thiên đem lai lịch Huyền Thiên nói một lần.
- Hắn như là lưu tinh từ trên trời giáng xuống?
Lâm Hạo Thiên nhìn bề ngoài tuổi chừng 50, tuy rằng thân là vương giả nhưng vẫn lộ sự vui vẻ:
- Ta đến xem!
Đan dược thuật của Lâm gia rất là cao minh, Lâm Hạo Thiên không chỉ có là một vị vương giả, còn là một vị Vương cấp Đan Dược Sư.
Lâm Hạo Thiên bắt mạch cho Huyền Thiên, qua một lúc lâu mới nói:
- Khí tức của hắn vô cùng vững vàng, lực lượng trong cơ thể bành trướng vô cùng mạnh mẽ, thân thể cũng không bị thương. Hắn hôn mê bất tỉnh hẳn là bị thương niệm, thương thế thân thể đã trị hết, ý niệm tổn thương khó chữa. Phù nhi, ta cứu không được hắn, có thể tỉnh lại hay không phải xem ý niệm của hắn.
Trên mặt Lâm Lạc Phù lộ ra vẻ thất vọng, nói:
- Hắn phải bao lâu mới có thể tỉnh lại?
Lâm Hạo Thiên lắc đầu, nói:
- Khả năng rất nhanh, cũng có thể có thể rất chậm, thậm chí... Là vĩnh viễn, khi mà ý niệm một người triệt để chôn vùi thì thân thể cường đại tới mấy cũng vô dụng.
- Ah!
Lâm Lạc Phù kinh hô một tiếng, hiển nhiên không ngờ rằng ý niệm Huyền Thiên tổn thương đến trình độ này.