Khí Trùng Tinh Hà

Chương 427

Tử Điện Phần Diệm Thú sau khi đột phá có vẻ vô cùng hưng phấn, ở trên triền núi, không ngừng bay lượn, nhảy nhót. Đây là đột phá muộn đến mấy ngàn năm, là hưng phấn Tử Điện Phần Diệm Thú kiềm chế mấy ngàn năm qua.
Giờ phút này, cuối cùng nó cũng đột phá được trói buộc của Linh Võ Cảnh, chân chính tiến nhập Hư Võ Cảnh!
Tử quang bao trùm lên Tử Điện Phần Diệm Thú, giống như một đoàn hỏa diễm tử sắc vậy.
Bên trong tử quang, thân hình của Tử Điện Phần Diệm Thú, cũng đang kịch liệt biến hóa. Hình dạng bên trong tử quang cũng không ngừng huyễn hóa, không ngừng biến ảo.
Xa xa, Tần Vô Song và Bao Bao đều đang dừng chân quan sát.
- Hắc hắc, chân không luyện hình. Không biết lần này Cô Đơn sẽ luyện ra hình dáng như thế nào?
Bao Bao đối với chân không luyện hình vẫn rất hài lòng. Nó luyện ra hình thể nhân loại, là một thiếu niên thanh tú, ai thấy cũng yêu, ngay cả tỷ tỷ của Vô Song lão đại cũng từng khen ngợi. Hiện tại nó rất hiếu kỳ, Tử Điện Phần Diệm Thú sẽ biến ra bộ dạng như thế nào? Trong lòng không tránh khỏi tự chủ, sản sinh một loại tâm lý đối lập, nhìn không chớp mắt.
Vù!
Trong giây lát, luồng tử quang bao trùm trên người Tử Điện Phần Diệm Thú ngút trời mà dậy. Tiếp theo, tử quang trên người Cô Đơn, cũng chậm rãi ảm đạm xuống, giống như con tằm chui ra khỏi kén, không ngừng bị kéo ra. Màu sắc càng ngày càng nhạt, hào quang cũng càng ngày càng mơ hồ.
- Gào?
Tử Điện Phần Diệm Thú rống to một tiếng, từ trên sườn núi sải bước xuống, miệng cười to ha ha:
- Lão Đại, Bao Bao, mau tới đây xem hình dáng của ta như thế nào?
Thanh âm hào sảng, vang vọng khắp sơn cốc. Tần Vô Song và Bao Bao vội vàng bay vọt tới, đã nhìn thấy một thân hình cường tráng, một đại hán trẻ tuổi thân hình như tòa tháp chạy ra.
- Cô Đơn ca, đây là ngươi sao?
Bao Bao lập tức ngây dại, lập tức không kìm được vò đầu bứt tai nở nụ cười:
- Ngươi nhìn hình dáng này, ha ha, Lão Đại, Cô Đơn, hắn đang cưa sừng làm nghé!
Tử Điện Phần Diệm Thú lần đầu tiên hóa ra hình dáng nhân loại, cũng có chút không tự tin, vò vò đầu, xấu hổ cười:
- Lão Đại, thật sự vô cùng khó coi như vậy sao?
Tạo hình nhân loại của Tử Điện Phần Diệm Thú, mày rậm mắt to, khuôn mặt chữ điền, có vẻ ngay thẳng nghiêm túc. Ánh mắt trừng lên, càng có vẻ rất nhiều uy nghiêm.
Chỉ là nó chọn tạo hình nhân loại nhìn ngang nhìn dọc cũng không vượt quá hai mươi lăm tuổi. Có vẻ tuổi tác không khác biệt lắm với Tần Vô Song. Suy nghĩ đến nó là linh thú mấy ngàn năm trước, vì vậy Bao Bao mới nói là nó cưa sừng làm nghé.
Tần Vô Song thật ra cảm thấy tạo hình này không tệ, ít nhất cả người lẫn khí vô hại, khiến người ta nhìn sẽ không cảm thấy có quá nhiều địch ý, lập tức mỉm cười nói:
- Hình tượng này không tệ. Ngươi đừng nghe Bao Bao nói.
Tử Điện Phần Diệm Thú nghe Tần Vô Song nói như vậy, lúc này mới yên tâm một chút, cười ha ha nói:
- Lão Đại nói không tệ, vậy thì khẳng định là không tệ. Bao Bao, nói thành thật, có phải ngươi ghen tỵ ta trở nên đẹp trai hơn ngươi không.
Bao Bao cười to:
- Ngươi tự khen ngươi đẹp thì có, hình tượng này của ngươi, đẹp có khác gì sào tre đâu chứ?
Hai kẻ dở hơi đấu võ mồm đó là chuyện bình thường, Tần Vô Song thật ra thấy nhưng không thể trách.
- Cô Đơn, chúc mừng ngươi, cuối cùng cũng đã bước vào Hư Võ Cảnh.
Tần Vô Song từ đáy lòng thật sự cảm thấy vui mừng cho nó.
Tử Điện Phần Diệm Thú cũng cảm khái vô cùng:
- Hư Võ Cảnh… Ha ha, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết của ta cũng được giải trừ rồi.
- Giải trừ rồi?
Tần Vô Song mỉm cười nói:
- Không còn hận thù người trước đây phong ấn ngươi sao?
Tử Điện Phần Diệm Thú kỳ thực luôn không chứa nhiều thù hận, chẳng qua nó vô cùng sĩ diện. Ngoài miệng luôn nói không chịu buông tha, trên thực tế nó cũng biết, nếu không có phong ấn của người đó, có lẽ thời gian mấy ngàn năm trôi qua, nó sớm đã hóa thành một đống xương trắng rồi. Dù sao, không phải cường giả Thần đạo, thân thể có thể sống qua ba ngàn năm tuổi, thực sự rất ít rất ít.
Mà nó lại có thể hít thở không khí của mấy ngàn năm sau, đến bây giờ có thể còn sống, nghĩ kỹ, trái lại cũng không tệ.
Trước kia, trong lòng nó luôn có hòn đá, từ tình cảm không tiếp nhận nổi hiện thực bị phong ấn. Hôm nay một khi đột phá, tiến nhập Hư Võ Cảnh, tâm kết này đương nhiên cũng được giải trừ.
- Cô Đơn, Bao Bao, chuyện ở Chi Tế Sơn đã tạm ổn rồi. Hôm nay, ta dự định tới Hiên Viên Khâu, tới Thiên Đế Sơn. Đây là chọn lựa của cá nhân ta. Các ngươi đi hay không đi, ta đều không ép buộc.
Cô Đơn là người đầu tiên kêu lên:
- Lão Đại, từ sau khi ta bị phong ấn, liền bị nguyền rủa, chỉ cần giải được phong ấn, từ nay về sau chính là Linh thú Khế ước của ngươi. Ta đương nhiên phải đi cùng ngươi rồi. Mặc dù ta có ý kiến đối với người phong ấn ta, nhưng đối với người giải cứu ta, trái lại thật tâm ủng hộ. Hơn nữa con người Lão Đại ngươi rất tốt. Các phương diện đều rất phù hợp với khẩu vị của ta, cũng không có đem ta trở thành Chiến linh thú nô lệ, không có hèn hạ sai khiến ta. Lời khách khí ta sẽ không nói, nhưng từ ngày ta thoát khỏi vòng vây đó, ngươi chính là Lão Đại của ta. Vì ngươi mà sống, vì ngươi mà chết, Cô Đơn ta quyết không hối hận!
Bao Bao nghe thấy những lời của Cô Đơn, cũng huyết dịch sôi trào, xúc động nói:
- Đúng vậy, Lão Đại, trong những nhân loại mà ta đã gặp qua, ngươi là người thú vị nhất, cũng là người xuất sắc nhất! Ta cảm thấy cùng đi với các ngươi, bất kể là rèn luyện cũng tốt, đổ máu chiến đấu cũng tốt, lúc nào cũng phong phú. Cho nên, ta cũng nhất định đi cùng Lão Đại, các ngươi muốn đuổi ta đi, ta cũng không đi!
Tần Vô Song lộ vẻ cảm động, nhìn hai đồng bọn.
- Lão Đại, nhân loại các ngươi thường xuyên nói đồng sinh cộng khổ gì đó. Những chuyện này, Thú Tộc chúng ta đều không làm. Nhưng Cô Đơn ta, nhất định sẽ đồng sinh cộng khổ với Lão Đại!
- Ta cũng vậy, có đánh thì cùng đánh, đổ máu thì cùng đổ, cùng sinh cùng diệt!
Bao Bao hưng phấn quát lên:
- Ta cũng không tin ba người chúng ta, thật sự không bằng những kẻ sinh ra từ Cấm địa của Thần! Bọn chúng lẽ nào thật sự xuất sắc hơn chúng ta sao? Không phải chính vì hoàn cảnh sinh ra tốt hơn một chút sao? Lão Đại, ba người chúng ta, nhất định phải ở Đại lục Thiên Huyền náo loạn tạo nên thành tựu một phen, khiến mọi ngóc ngách của Đại lục Thiên Huyền, đều phải lan truyền tên tuổi của chúng ta.
- Bao Bao, mặc dù bình thường ngươi rất ngây thơ, nhưng những lời này, Cô Đơn ta tán thành mười phần! Lão Đại, Cấm địa của Thần thì thế nào chứ? Bất cứ ai khi sinh ra, đều là cường giả Thần đạo sao? Ba người chúng ta, liên thủ trùng kích vào Vô thượng Thần đạo! Không chỉ là Hiên Viên Khâu, ba người chúng ta sẽ có một ngày phải khiến toàn bộ Đại lục Thiên Huyền run rẩy vì chúng ta!
Hai kẻ gia hỏa, kẻ này kích động hơn kẻ kia, hiển nhiên, đột phá trên tu luyện, khiến lòng tự tin của Tử Điện Phần Diệm Thú cũng bành trướng dị thường.
Lòng nhiệt huyết của Tần Vô Song cũng bị bọn họ kích động, sôi trào trong cơ thể. Trên thực tế, Tần Vô Song từ trước đến nay không thiếu lòng tự tin, hắn lúc nào cũng cảm thấy, hắn không thua kém bất cứ người nào!
Cho dù sinh ra ở các quốc gia nhân loại, tất cả tồn tại của thế lực của Cấm địa của Thần, đều nhìn hắn bằng ánh mắt nhỏ bé không đáng nói đến. Nhưng Tần Vô Song cũng không thiếu tự tin, hắn tin chắc, một ngày nào đó hắn đồng dạng có thể đạt được thành công ở Cấm địa của Thần. Nguồn: http://Trà Truyện
Hắn có thể ở các quốc gia nhân loại quật khởi rất nhanh, tự tin ở Cấm địa của Thần đồng dạng kéo dài mà ra.
- Được, ba người chúng ta, sẽ liên thủ đại náo Hiên Viên Khâu?
Tần Vô Song vươn tay phải ra, Bao Bao và Cô Đơn đều lần lượt thò lòng bàn tay, hiểu ý cùng cười, tất cả ẩn ý đều không nằm trong lời nói.
Thực hiện xong ước định, từ trên sườn núi đi xuống. Tần Vô Song nói:
- Ta dự định xuất phát trong năm ngày! Bao Bao, ngươi đi cùng với ta, phải nói câu gì đó với Ngân Hầu Vương!
- Lão Đại, yên tâm đi, Ngân Hầu Vương sẽ không ngăn cản ta đâu.
Bao Bao rất có tự tin nói.

Ba ngày sau, Tần Vô Song lại tìm được Lâm Điển. Hiệu suất làm việc của Lâm Điển quả nhiên rất cao, trong thời gian mấy ngày ngắn ngủi, liền tìm kiếm được bảy người, bốn người trong đó là bằng hữu tâm phúc trước đó của hắn. Còn có ba người, lại là những cường giả khác họ tới từ lãnh địa khác với hắn.
Lâm Điển đem bọn họ tập trung lại một chỗ, cười nói:
- Chư vị, ta tìm mọi người cùng đến đây, là muốn hỏi mọi người. Có đồng ý cùng xông xáo với Lâm Điển ta không!
- Lâm đại ca, chúng ta đang lo không có chỗ nào để tham gia, nếu có Lâm đại ca đồng ý làm thủ lĩnh, dẫn chúng ta lang bạt, mấy huynh đệ chúng ta, đồng ý dâng tặng Lâm đại ca chức thủ lĩnh!
- Đúng vậy, Lâm đại ca, mấy người chúng ta đều nghe lời ngươi!
Lâm Điển nhàn nhạt cười, xua tay nói:
- Mọi người đừng vội, ta hỏi các ngươi, nếu ta đã tìm được một nơi để đi, các ngươi có nguyện ý cùng đi theo không?
- Đương nhiên đồng ý! Lâm đại ca, nếu ngươi tìm được chỗ, chúng ta tuyệt đối yên tâm. Ở chỗ con cháu Bát Đại Khấu đó, chúng ta không được coi trọng, nhất định có nơi nào đó để chúng ta phát triển kế hoạch lớn!
- Đúng vậy, Lâm đại ca, ngươi nói đi, đi đâu!
Lâm Điển nghiêm mặt nói:
- Lâm Điển ta nói lời thô tục trước. Bất kể tham gia vào nơi nào, nghèo hèn hay là phú quý, các ngươi đều nguyện ý cùng lang bạt với ta, nguyện ý cùng dốc sức sau này chứ?
- Lâm đại ca, không cần hỏi, chúng ta đều đồng ý?
Bảy người, bảy ánh mắt, đều vô cùng kiên định, không có nửa phần do dự.
Hiển nhiên, bọn họ đối với Lâm Điển vô cùng tin phục. Bất kể là thực lực, hay là mị lực nhân cách, Lâm Điển ở trong đám người này, đều có uy tín tuyệt đối.
Lâm Điển nhìn chăm chú hồi lâu, quét mắt nhìn qua tất cả những người trước mặt, lúc này mới gật gật đầu:
- Được, ta vì các huynh đệ tìm được một nơi gửi gắm. Mọi người theo ta đi lên trên, ta dẫn các ngươi đi gặp một người.
Khi bảy người đang kinh ngạc, phía sau sườn núi truyền đến một tiếng cười khẽ:
- Không cần đi, ta đến đây.
Tần Vô Song dẫn theo hai đồng bọn, hiện thân lướt qua.
- Tần Vô Song?
Bảy người đó đều giật mình kinh ngạc.
Lâm Điển ha ha cười to:
- Các huynh đệ, tên tuổi của Tần Vô Song, Tần công tử, các ngươi đều không xa lạ chứ?
Bất kể là trước đây, hay là chiến đấu lần này, Tần Vô Song cũng mang tới cho người ta ấn tượng sâu sắc, bọn họ đương nhiên không thể lạ lẫm.
- Tần công tử thực lực cao cường, xưng bá các quốc gia nhân loại, tên tuổi này, chúng ta sớm đã nghe thấy rồi. Lần này nghe tên không bằng gặp mặt. Ngay cả Diệp Vấn Thông cũng bị hắn tiêu diệt, làm sao không biết cho được?
Tần Vô Song ung dung mỉm cười, đi xuống phía dưới:
- Lâm Điển, bảy người này, đều có thể sao?
- Tuyệt đối có thể?
Khẩu khí của Lâm Điển vô cùng khẳng định.
Tần Vô Song xem kỹ một lát, thản nhiên cười nói:
- Được, ta liếc mắt nhìn, liền công nhận phán đoán của ngươi.
Lâm Điển chỉ vào Tần Vô Song nói:
- Các huynh đệ, nhờ có Tần Vô Song Tần công tử không tính toán chuyện trước đây, có ý giới thiệu chúng ta tham gia vào thế lực Tinh La Điện của Đế quốc Đại La, thành lập Hộ Pháp Viện, tám huynh đệ chúng ta, là nhóm Hộ pháp đầu tiên. Địa vị chỉ dưới năm vị Điện chủ Tinh La Điện! Các ngươi, có đồng ý hay không?
Tần Vô Song mỉm cười, chỉ nhìn những người này, cũng không vội mời chào. Hắn muốn xem xem phản ứng của mọi người.
Bảy người này có chút kinh ngạc, nhưng lập tức hiểu ra gì đó, liếc mắt nhìn nhau, đều lần lượt gật đầu:
- Một khi Lâm đại ca đã đồng ý, chứng tỏ Tinh La Điện ắt có chỗ hơn người, mấy người chúng ta, hiện giờ đều là tán tu không nơi quay về, có nơi để về, hà cớ không làm? Đều đi đều đi!
Lâm Điển cũng nói:
- Tinh La Điện như thế nào, Lâm Điển ta tạm thời vẫn chưa biết. Nhưng Tần Vô Song Tần công tử, khí phách hơn người, không phải vật tầm thường trong ao. Ta vì hắn mà dốc sức, tiền đồ tương lai, tất nhiên sáng lạn.
Bao Bao đứng bên cạnh Tần Vô Song ngạo nghễ nói:
- Lâm Điển, xem như ngươi có nhãn quang, Lão Đại nhà ta, một ngày nào đó, cho dù là Cấm địa của Thần, cũng phải vì hắn mà run rẩy. Các ngươi cứ chờ mà xem!