Giang Mộ Yên biết, dưới tình huống này, Bùi Vũ Khâm chủ động cho nàng bậc thang đi xuống, nàng nếu đủ thông minh thì nên theo lời hắn ám chỉ mà cho qua mọi chuyện.
Nhưng là không biết vì sao, vừa nghĩ đến nếu phủ định mọi lên án của Bùi Dạ Tập, hôn ước của nàng cùng hắn lại lần nữa có hiệu lực, còn phải tiếp tục thực hiện, trong lòng Giang Mộ Yên nổi lên một cỗ chống đối mãnh liệt.
Chuyện nàng càng không muốn thừa nhận chính là: Nếu hai người tiếp tục duy trì quan hệ hôn phu hôn thê, như vậy khoảng cách giữa nàng với người trước mắt này cũng vĩnh viễn không thể nào rút ngắn được.
Mối quan hệ con dâu cha chồng không phải những gì nàng muốn!
Cho nên, nàng bình tĩnh thong dong nhìn hắn, lẳng lặng nói “Ta cùng Bùi Phong công tử là trong sạch, huynh ấy không khinh bạc ta, ta cũng không có vô sỉ mà đi câu dẫn huynh ấy!”
Bùi Vũ Khâm vừa nghe lời này liền gật đầu mỉm cười “Ta tin tưởng lời Yên nhi nói là thật!”
Mà Bùi Dạ Tập vẫn cúi đầu lúc này cũng ngẩng lên, nhưng hắn bắn về phía Giang Mộ Yên không phải cái gì tán thưởng mà là một ánh mắt hung ác nham hiểm, oán hận đến cực điểm, dùng cái vẻ coi thường cùng hèn mọn mà nhìn thẳng nàng.
Rõ ràng là ngại Bùi Vũ Khâm đang ở đây nên cái miệng khó mà phun ra lời gì nghe không lọt tai, nhưng ánh mắt của hắn cũng đã nói lên hết thảy: Hắn vô cùng khinh bỉ cùng căm hận đối với sự lật lọng của Giang Mộ Yên nàng.
Giang Mộ Yên cảm nhận được ánh mắt hung ác nham hiểm kia thì cũng trả lại cho hắn một cái nhìn lạnh lùng hèn mọn, sau đó nàng liền yên lặng cúi mặt, bày ra bộ dáng dịu dàng hiền thục.
“Đa tạ gia chủ, chẳng qua tuy giữa ta cùng Bùi Phong công tử là trong sạch nhưng thân làm thiếu phu nhân tương lai của Bùi gia, dưới tình huống rõ như ban này mà lại được một nam tử không phải trượng phu ôm vào phòng, còn dung nhan không chỉnh tề bị trượng phu bắt gặp. Cho dù chúng ta trong sạch thì cũng đã không rõ ràng.
Cho nên Mộ Yên không xứng làm con dâu Bùi gia nữa. Mộ Yên tự biết xấu hổ, hôm nay tự nguyện cùng Bùi thiếu gia giải trừ hôn ước, từ nay về sau nam hôn nữ gả, không hề liên quan đến nhau!”
Giang Mộ Yên vừa nói xong, đừng nói Bùi Dạ Tập cùng Bùi Phong kinh ngạc thiếu chút nữa rớt cằm, ngay cả bản thân Bùi Vũ Khâm cũng lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
Hiển nhiên ai cũng không ngờ Giang Mộ Yên vậy mà lại nói ra lời như vậy trong tình huống tất cả đều đang có lợi cho nàng.
Lời này của nàng ngoại trừ nói cho tất cả mọi người biết nàng đúng là trong sạch, bất quá nàng tình nguyện danh tiết bị tổn hại, tình nguyện về sau bị người khác nói mình bị nhà chồng hưu cũng không đồng ý thỏa hiệp, giả vờ như chuyện gì cũng không có mà tiếp tục làm thiếu phu nhân Bùi gia này.
Này quả thực là giống như hung hăng quăng một cái tát lên mặt Bùi Dạ Tập!
Bùi Dạ Tập sững sờ một hơi mới lấy lại được tinh thần, hắn hung ác gầm lên “Giang Mộ Yên, ngươi — ngươi không cần quá đáng! Ngươi thực cho là Bùi gia chúng ta cần ngươi lắm sao?”
“Thật cao hứng khi Bùi thiếu gia có được suy nghĩ như vậy. Giang Mộ Yên đa tạ Bùi thiếu gia không cần Giang Mộ Yên, bởi vì Giang Mộ Yên bất tài, vừa vặn cũng không muốn Bùi thiếu gia!”