“Dạ Tập con thấy lời này của bá nương nói có đúng không?” Tần Hồng Diệp cười nhìn Bùi Dạ Tập, bộ dáng nhiệt tình vô cùng.
Mà Bùi Dạ Tập lại chỉ nghe lọt tai một câu, vẫn hỏi lại “Bá nương, trong lòng Mộ Yên thật sự là thích Dạ Tập sao?”
“Còn có thể là giả sao?”
Tần Hồng Diệp thây bộ dáng vẫn chưa chịu tin của Bùi Dạ Tập thì nhất thời nhíu mày khẳng định chắc nịch “Bá nương ta ba năm nay cứ cách mấy ngày là sẽ gọi Mộ Yên đến chỗ ta ăn cơm, ngắm hoa, đối đãi với nàng như con ruột của ta vậy. Mộ Yên có tâm sự gì đó giờ cũng chưa từng dối gạt bá nương ta.
Nếu nói vậy mà Dạ Tập vẫn không tin, con có thể đi hỏi Tương di bên cạnh phụ thân con, muội ấy cũng rất rõ ràng.
Mới mấy ngày hôm trước đây chúng ta còn suy nghĩ nếu Dạ Tập con không phản đối, giờ cũng đã đến lúc đi nói với lão gia để các con mau chóng thành thân. Dù sao nha đầu Mộ Yên kia năm nay cũng đã mười bảy rồi. Cô nương người ta thanh xuân quý giá, hôn sự của các con nên sớm thực hiện, cũng sớm một chút sinh con đẻ cái cho Bùi gia. Dạ Tập con nói sao?”
“Bá nương đã lo lắng cho Dạ Tập cùng Mộ Yên như vậy, Dạ Tập trừ bỏ đa tạ bá nương thì còn có thể nói gì chứ?
Lần này là tiểu cửu không hiểu chuyện, cư nhiên dám xông vào phủ ầm ĩ một trận, khiến Mộ Yên không vui trong lòng, đúng là đã ủy khuất nàng.
Bất quá tiểu cửu bây giờ đã bị đuổi đi, cũng cam đoan sau này không xuất hiện trong Phỉ Thúy thành, lại càng không xuất hiện trước mặt Mộ Yên nữa, nhưng Mộ Yên nàng bây giờ vẫn còn tức giận, sợ là sẽ không dễ dàng nguôi.
Không dối gạt bá nương, lúc này đây Mộ Yên phát giận rất lớn, có thích Dạ Tập hay không thì chưa từng nói, ngược lại mấy ngày trước còn la hét muốn giải trừ hôn ước với ta. Việc này đại đường ca cũng biết.”
“A? Có chuyện đó ư? Sao lại thế được? Ai nha, Dạ Tập, con nghĩ lại cho kỹ, nha đầu Mộ Yên kia một lòng hướng về con như vậy, sao có thể thật sự giải trừ hôn ước chứ?
Nữ nhân mà, ai chẳng có lúc giận dỗi, nhưng bất quá cũng chỉ nói một hai câu ác liệt mà thôi, sao có thể xem là thật?
Hơn nữa, nhà này từ trên xuống dưới cũng đã gọi ‘thiếu phu nhân’ ba năm, bây giờ nếu giải trừ hôn ước, Mộ Yên sau này còn có thể gả cho ai? Không phải sao?”
“Bá nương nói đúng, mặc kệ như thế nào, nàng cũng chỉ là một nữ tử, vốn nên là ta nhường mới đúng. Trước kia xem như là ta có lỗi, nhưng sau này nếu thật sự thành thân, ta tất nhiên sẽ không bạc đãi nàng!
Chỉ là – ta sợ chuyện thành thân này tạm thời vẫn không nên đề cập tới, miễn cho Mộ Yên nàng…….”
Nói đến đây, Bùi Dạ Tập cố ý tạm dừng.
Mà Tần Hồng Diệp nãy giờ vẫn sốt ruột đợi thái độ khẳng định của Bùi Dạ Tập liền vỗ ngực cam đoan “Dạ Tập, không cần sợ, trước kia bá nương cùng Tương di không dám nói là sợ con không vui. Nay nếu Dạ Tập con đã có câu trả lời thuyết phục thì chỗ Mộ Yên cứ giao cho bá nương. Bảo đảm nha đầu kia sẽ vô cùng cao hứng mặc vào giá y, chính thức trở thành Thiếu phu nhân Bùi gia.
Đợi đã ba năm, hơn một ngàn ngày, không phải chỉ đợi hôm nay sao? Nha đầu Mộ Yên kia cười còn không kịp, sao có thể không vui chứ? Được rồi, chuyện này cứ để bá nương lo.”
Tần Hồng Diệp lập tức đáp ứng, hoàn toàn không biết Giang Mộ Yên bây giờ căn bản đã không còn là Giang Mộ Yên trước kia.
Giang Mộ Yên bây giờ một chút cũng không thích Bùi Dạ Tập.
Mà Bùi Dạ Tập vốn còn băn khoăn không biết nên tìm ai để giúp hắn bước xuống bục, nếu Tần Hồng Diệp đã khẳng định là Giang Mộ Yên thích hắn như vậy, lại tỏ thái độ sẵn sàng đi giúp hắn níu kéo Giang Mộ Yên, hắn cớ gì lại không đồng ý chứ?
Vì vậy Bùi Dạ Tập nhanh chóng gật đầu, nói “Vậy làm phiền bá nương!”
“Này có cái gì mà làm phiền hay không làm phiền chứ, Dạ Tập cùng bá nương mà còn khách khí cái gì. Được rồi, nghe nói nha đầu Mộ Yên kia bị phong hàn, bệnh cũng không nhẹ, bá nương đang định đi thăm, thuận tiện xem xem cơn tức của nha đầu kia rốt cuộc lớn đến mức độ nào!
Dạ Tập con cứ yên tâm mà dưỡng thương cho tốt, về phần tên thích khách to gan kia, lão gia tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua. Con cũng đừng lo lắng!”
“Đa tạ bá nương!”
“Phong nhi, đi. Đi với nương xem đệ muội con sao rồi!”
Tần Hồng Diệp hoàn toàn không chú ý đến sắc mặt khó coi của Bùi Phong con mình, mà Bùi Dạ Tập thì lại thấy rõ ràng vẻ lo lắng cùng ảm đạm trong mắt Bùi Phong.
Hừ, Bùi Phong quả nhiên là mơ tưởng đến nữ nhân của Bùi Dạ Tập hắn!
Chẳng qua vậy thì sao? Người trong lòng của Giang Mộ Yên vẫn là hắn!
Hắn tin tưởng nhị phu nhân Tần Hồng Diệp tuyệt đối sẽ không lấy chuyện này ra mà gạt hắn, hoàn toàn không cần thiết phải làm thế.
Như vậy sự thật chính là Giang Mộ Yên nói muốn giải trừ hôn ước với hắn chẳng qua là lời cay nghiệt lúc tức giận thôi. Có lẽ bây giờ nàng cũng đã hối hận muốn chết, đang mong chờ có một bậc thang để bước xuống cũng không chừng.
Hiện tại Tần Hồng Diệp thay mặt hắn đến nói chuyện hôn sự với nàng, Giang Mộ Yên nàng vui sướng còn không kịp nữa là, sao còn có thể cự tuyệt?
Như vậy nói tới nói lui, cho dù hắn không đối xử tốt với Giang Mộ Yên, nhưng cuối cùng trong lòng nàng không phải vẫn chỉ có một mình Bùi Dạ Tập hắn sao?
Bùi Phong sao có thể được đến tình cảm của Giang Mộ Yên chứ?
Nếu đã vậy, hắn xem như là nắm chắc thắng lợi, cũng không cần xem sự tồn tại của Bùi Phong là uy hiếp nữa.
Bùi Dạ Tập được lời nói của Tần Hồng Diệp kéo lên vô số tự tin, một chút cũng không ý thức được tất cả những điều này bất quá cũng chỉ là suy nghĩ của một mình hắn mà thôi.
Mà Bùi Phong bởi vì chính mắt thấy Bùi Dạ Tập rõ ràng muốn lợi dụng nương hắn để được đến Giang Mộ Yên thì cảm thấy trong lòng ngập tràn khinh bỉ cùng phẫn nộ.