Nhưng hắn cân nhắc lâu dài cũng muốn mình có thực lực không thua gì Thân Quốc Cữu và thái tử, như vậy sau khi thái tử hay sở vương đăng cơ điều đầu tiên vẫn là lôi kéo chính mình, khiến mình ở trong triều đình dựng được thế bất bại.
Trương Tấn Tiết ở trong triều đình uy vọng đã đầy đủ nhưng thế lực địa phương lại quá ít, phương diện quân đội là trống rỗng, nếu như có thể liên minh với Lương vương thì sẽ tăng cường lực lượng của hắn, hắn tuy có ý nghĩ như vậy nhưng vẫn một mực không có cơ hội không ngờ nhi tử Trương Dung lại có quan hệ với Hoàng Phủ Vô Tấn của Lương vương hệ khiến cho hắn có hi vọng.
Cho dù Trương Tấn Tiết trong lòng đã có ý lôi kéo Lương vương hệ nhưng hắn vẫn ẩn náu, cho rằng Vô Tấn là một vãn bối bằng hữu của nhi tử, dùng thân phận của người lớn mà từ từ huấn đạo hắn.
- Sở Châu thủy quân phó đô đốc xưa nay đều là do Thân Quốc Cữu đề cử, năm năm nay đều theo lệ cũ này, đã thay đổi ba phó đô đốc nhưng đều là do Thân Quốc Cữu đề cử, lần này hoàng thượng không biết vì sao không để cho Thân Quốc Cữu đề cử mà chỉ định ngươi, toàn bộ Sở Châu thủy quân có hai vạn bốn nghìn người, năm cái quân phủ trong đó Đông Hải quận hai cái, Giang Ninh phủ hai cái, Dư Hàng quận một cái, năm thủy quân phủ chống cự lại giặc Oa phù tang nhưng từ khi Phượng Hoàng hội xuất hiện ở Đông Nam duyên hải, giặc Oa phù tang đã hai mươi năm không xâm phạm Đại Ninh vương triều, hiện tại Sở Châu thủy quân có nhiệm vụ chủ yếu là kháng lại Phượng Hoàng hội.
Vô Tấn lắng nghe từng câu nói của Trương Tấn Tiết, hắn biết rõ Trương Tấn Tiết không thành thật như hắn muốn, nhưng lời nói của Trương Tấn Tiết nhất định sẽ để lộ tin tức trọng yếu nào đó.
Khi Trương Tấn Tiết nhắc tới Phượng Hoàng hội Vô Tấn trong lòng nhảy dựng, bỗng nhiên hắn minh bạch ý của Trương Tấn Tiết, chẳng lẽ hoàng thượng biết hắn có quan hệ với Phượng Hoàng hội nên cho hắn đi đối phó với Phượng Hoàng hội? Nhưng lý do này không đáng tin, nếu như hoàng thượng biết mình có quan hệ với Phượng Hoàng hội mà còn giao Sở Châu thủy quân cho mình không phải muốn mình trợ giúp Phượng Hoàng hội sao?
Trong lòng hắn có nghi vấn, Vô Tấn lại cười hỏi:
- Vừa rồi theo lời nói của tướng quốc, tước vị cùng chức quan xứng đôi, tổ phụ của ta là Lan Lăng quận vương mà vốn là Hà Lũng tiết độ sứ cái này cũng không xứng đôi rồi.
- Hiền chất có chỗ không biết rồi, Lan Lăng quận vương mười năm trước vốn có tước vị là Lương vương hoàn toàn xứng với chức vị Hà Lũng tiết độ sứ, chính vì y không mang binh ở Hà Lũng theo cho nên mới được sửa phong giống như Hoàng Phủ biệt giá Hoàng Phủ Cừ hắn vốn là Lương quận biệt giá, làm Lâm Dĩnh huyện công, về sau đảm nhiệm Đông Hải quận biệt giá, sửa phong làm Sở Dương huyện công đây là chức tước xứng đôi, xưa nay chưa từng phá lệ.
- Vậy vãn bối là lần đầu tiên phá lệ sao?
Trương Tấn Tiết cười lắc đầu:
- Hiện tạ nói còn quá sớm nếu như một năm sau hiền chất vẫn ở Sở châu thì ta thừa nhận đúng là hiền chất phá lệ.
Nói đến đây ý tứ của Trương Tấn Tiết đã rõ ràng phái Vô Tấn tới Sở châu đảm nhiệm phó đô đốc thủy quân khả năng chỉ là một thời kỳ quá độ chậm nhất một năm sẽ có biến hóa.
Vô Tấn vội vàng đứng dậy thi lễ thật sâu:
- Đa tạ tướng quốc dạy bảo vãn bối, tướng quốc thân thể đã không khỏe, ta sẽ không quấy rầy tướng quốc nữa.
Trương Dung tiễn Vô Tấn rồi quay lại thư phòng hắn biết rõ sau này phụ thân sẽ có chuyện nói với hắn.
- Ngồi xuống đi.
Vô Tấn cho nhi tử ngiồ xuống, có lẽ vì nguyên nhân thân thể không khỏe mà trên mặt của hắn lộ ra một vẻ mệt mỏi, Trương Dung cảm nhận thấy phụ thân mệt mỏi thì vội vàng nói:
- Phụ thân nghỉ ngơi trước đi buổi tối hài nhi thỉnh giáo phụ thân.
- Ta không sao ngươi ngồi xuống trước đi.
Trương Dung không dám nhiều lời nữa, ngồi xuống, Trương Tấn Tiết dưỡng thần trong chốc lát mới từ từ hỏi nhi tử:
- Vi phụ hỏi ngươi nhiệm kỳ kế tiếp ngươi muốn ở kinh thành hay muốn ra ngoài.
Trương Dung cười xấu hổ:
- Phụ thân chỉ bảo hài nhi vẫn chưa nghĩ được.
- Ngươi chưa nghĩ được sao?
Trương Tấn Tiết cười lạnh một tiếng:
- Ta là phụ thân của ngươi chẳng lẽ ngươi có lời khó nói với ta?
Trương Dung đỏ mặt lên vội vàng đứng lên nói:
- Hài nhi không dám!
- Vậy ngươi nói thật cho ta biết, đến tột cùng ngươi nghĩ thế nào?
- Vâng.
Kỳ thật Trương Dung muốn tìm cơ hội nói chuyện với phụ thân, nhưng hắn một mực không tìm thấy cơ hội thích hợp hôm nay phụ thân đã nói chuyện với hắn thì hắn cũng nói thật.
- Phụ thân kỳ thật hài nhi cũng không để ý tới chuyện ở lại kinh hay ra ngoài hài nhi chỉ chú ý tới chức vụ chính thức, liệu có thể để lại chiến tích gì cho con không, nếu như ở lại kinh có lợi thì con ở lại kinh nếu như ra ngoài có lơi thì con ra ngoài.
- Nếu như cả hai đều có lợi thì sao?
Trương Tấn Tiết cất tiếng hỏi.
- Nếu như cả hai đều có lợi thì con thấy đi ra ngoài tốt hơn, dù sao ở kinh thành bàn tay khống chế cũng quá nhiều.
Kỳ thật Trương Dung nói rất đúng, kinh thành quan lớn rất nhiều, khó có thể hầu hạ, hắn thân là huyện lệnh tối đa vào kinh thăng làm lang trung đây không phải là điều hắn muốn, hắn muốn làm thị lang nhưng nếu như vậy thì phải đợi vài năm nữa.
Trương Tấn Tiết gật đầu hiểu được ý của nhi tử liền cười cười nói;
- Sau khi ngươi mãn nhiệm hai tháng trước ta đã nghĩ thay cho ngươi, một là làm lang trung bộ binh hai là trưởng sử Huỳnh Dương quận ngươi muốn làm cái nào?
Trương Dung nhíu mày một thoáng, nếu như làm thứ sử Huỳnh Dương quận thì hắn còn cân nhắc, nhưng chỉ làm một trưởng sử thì hắn không muốn, đây khác nào thăng quan nửa cấp.
- Nếu như có hai lựa chọn thì hài như lưu ở kinh.
- Đây là cách nghĩ của phụ thân hai canh giờ trước, hiện tại ta đã thay đổi đem Huỳnh Dương trưởng sử đổi thành Giang Ninh phủ thiếu doãn, ngươi có suy nghĩ gì không?
Hai mắt Trương Dung sáng ngời nếu như làm thiếu doãn Giang Ninh phủ, thì hoàn toàn không giống lúc trước. Thiếu doãn Giang Ninh phủ cấp bậc tương đương với thứ sử Trung Châu, hơn nữa tầm quan trọng của Giang Ninh phủ không cần nói cũng biết, đảm nhiệm thiếu doãn Giang Ninh phủ là con đường lý tưởng nhất sau khi hắn mãn nhiệm huyện lệnh Duy Dương huyện.