Hệ Thống Truy Phu

Chương 75

Đảo mắt một cái thời gian năm năm đã trôi qua, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc tu luyện năm năm, thực lực đã tăng thêm không ít.

Tu vi của Cung Tiểu Trúc từ Trúc Cơ trung kỳ đã đột phá lên Trúc Cơ hậu kỳ, kỹ thuật luyện đan và luyện khí cũng đã tiến bộ không ít trong thời gian này, từ học đồ đã thăng lên thành luyện đan sư cấp thấp có điều kỹ thuật luyện khí vẫn còn dừng lại ở cấp bậc học đồ, nhiều nhất mới chỉ có thể luyện chế pháp khí trung phẩm, tuy rằng xác suất thành công không đến nỗi thấp tới làm người ta giận sôi nhưng quả thực là không cùng một cấp bậc với trình độ luyện đan.

Tuy rằng những năm gần đây bởi học luyện đan và luyện khí tiêu phí số lượng mười vạn viên linh thạch hạ phẩm, nhưng thu hoạch của hắn rất phong phú, ít nhất bây giờ hắn đã có thể luyện chế ra linh đan Huyền cấp hạ phẩm, chẳng qua là xác suất thành công không được cao lắm.

Cung Tiểu Trúc luyện chế đan dược và pháp bảo đều không mang đi bán, mà cất trong trữ vật giới, không chỉ bởi đan dược và pháp bảo giá thấp này bán được số lượng linh thạch không bõ bèn gì đối với hắn mà còn bởi tương lai sau này đống đan dược và pháp bảo này sẽ có tác dụng nhất định.

Trong vài năm này, Cung Tiểu Trúc cũng thường thường thỉnh giáo Vân Túc một vài vấn đề tu luyện, hơn nữa hắn cũng không chỉ đả tọa không mà thỉnh thoảng còn vào sâu trong rừng trên đảo Phượng Vu liệp sát yêu thú gia tăng kinh nghiệm thực chiến của bản thân, khiến cho căn cơ ngày càng được củng cố, ngay cả vấn đề về luyện đan và luyện khí cũng thỉnh giáo không ít.

Suy xét tới truyền thống quang vinh năm nghìn năm nên sống tiết kiệm, lãng phí đáng xấu hổ của dân tộc Trung Hoa, tuy rằng yêu thú mà hắn giết có cấp bậc không cao lắm, phần lớn chỉ có cấp ba, bốn hơn nữa cũng không đáng mấy linh thạch, nhưng tài nguyên Cung Tiểu Trúc kiếm được từ việc giết yêu thú cũng dùng để học luyện chế pháp bảo.

Đừng nhìn Vân Túc gần như không luyện chế đan dược và pháp bảo nhưng trước kia khi y còn ở Kiếm Tiên môn vẫn thường xuyên đọc một vài kiến thức về phương diện này, tuy rằng kinh nghiệm thực tiễn rất ít, nhiều lắm chỉ quan sát quá trình luyện chế của luyện đan sư và luyện khí sư khác, nhưng tri thức lý luận lại phong phú hơn Cung Tiểu Trúc không ít, chỉ đạo Cung Tiểu Trúc một vài vấn đề cấp bậc học giả hoàn toàn không thành vấn đề.

Hơn nữa có một lần Vân Túc còn tỏ ý muốn luyện khí với Cung Tiểu Trúc, hoàn toàn là không cùng một cấp bậc với Cung Tiểu Trúc đó có được không! Mới bắt đầu đã bỏ xa Cung Tiểu Trúc tận mấy con phố rồi có được không! Lần đầu tiên tỏ ý muốn luyện chế trước mặt Cung Tiểu Trúc mà đã luyện ra một pháp khí cực phẩm.

Quả nhiên không hổ là nhân vật chính, quả là không gì không làm được, tác giả quân đến cùng là mở bàn tay vàng hay là đùi vàng vậy! Có điều, đây chỉ có thể nói lên rằng hành động ôm đùi của Cung Tiểu Trúc quả nhiên là chính xác!

Lại nói Vân Túc, bây giờ tu vi của y đã là Kim Đan hậu kỳ đại viên mãn, chỉ cần một cơ hội là có thể dễ dàng đột phá tới Nguyên Anh kỳ, cảnh giới kiếm đạo cũng đột phá tới kiếm cương tầng sáu, chắc chắn rằng không tới mấy năm, cảnh giới kiếm đạo của y có thể đạt tới một độ cao mới.

Trừ chuyện đó ra, ở phương diện trận pháp y cũng có thành tựu mới, ban đầu y nghiên cứu kỹ năng trận pháp này rất thâm sâu, năm năm trôi qua, càng có tinh tiến rõ ràng. Thực ra, nếu không phải là tận mắt nhìn thấy, ngay cả Cung Tiểu Trúc cũng không tin rằng cảnh giới trận pháp của Vân Túc đã tới trận pháp sư trung cấp.

Quả là Vân Túc ở phương diện trận pháp thiên phú vô cùng cao, nếu không phải y gần như dành đại bộ phận thời gian cho kiếm đạo và tăng tu vi, thì bây giờ tuyệt không chỉ mới là trận pháp sư trung cấp, nếu dành càng nhiều thời giờ hơn đi nghiên cứu trận pháp, nói không chừng y đã có thể đột phá tới trận pháp sư cao cấp.

Được rồi! Loại giả thiết này thực ra không thể nào thành sự thực được, bởi Vân Túc là kiếm tu.

Mặc Hoa thì vẫn như trước, trừ tu luyện ra thì chính là ăn với ngủ, thỉnh thoảng còn dành thời gian đi lấy lòng Vân Túc và Cung Tiểu Trúc, bán manh lăn lộn, cũng có chút thành tựu, tuy rằng tu vi vẫn như trước, nhưng thực lực lại tăng lên không ít, thi thoảng còn tìm một vài yêu thú khác trong rừng đánh nhau.

Tuy rằng Mặc Hoa không đáng tin chút nào, nhưng cũng không chọc phải rắc rối gì, không thể không nói, bình thường hắn rất ngoan, còn mang tới rất nhiều lạc thú cho Cung Tiểu Trúc, mỗi ngày thấy hắn đều cảm thấy dở khóc dở cười.

Vì sao ư? Đương nhiên là bởi sự cố chấp của hắn với nữ trang rồi, mỗi lần ăn no ngủ no xong hắn liền chạy tới phường thị, nhìn ngắm mấy cách trang điểm của vài nữ tu, còn chạy tới cửa hàng son phấn học trang điểm, mỗi ngày vẽ tới vô cùng thê thảm, đơn giản sau này cuối cùng cũng cũng học thành công trở về, thuận lợi xuất sư.

Vì thế, bây giờ Mặc Hoa nhìn qua thì chính là một nữ tu thực sự, tóc búi cao, cài trâm, đeo các loại vòng tay, các loại nữ trang đủ màu sắc mỗi ngày một bộ, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc đã khắc sâu nhận thức về sự cuồng nam phẫn nữ trang của hắn, quả là không đành lòng nhìn thẳng có được không!

Đời này nhất định hắn đã đầu thai nhầm rồi! Thuộc tính này hoàn toàn không đúng! Chẳng lẽ linh sủng ở giới tu chân không phải luôn cao quý lãnh diễm các loại, khốc soái cuồng bá duệ các loại, điếu tạc thiên các loại sao?

Được rồi! Hắn thừa nhận hiểu biết của mình ít ỏi, trước chưa từng thấy thì bây giờ thấy rồi đấy thôi, Cung Tiểu Trúc bụm mặt nghĩ!

Về phần ba huynh đệ Vương Nghị ấy à! Sau khi nền tảng của họ vững chắc rồi, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc thương lượng, đã quyết định để họ ban ngày thay phiên nhau tìm hiểu các loại tin tức trên các phương diện và con đường, buổi tối lại trở về đảo Phượng Vu tu luyện, muốn đi đâu cũng có thể báo lại, cũng không hạn chế tự do của họ, linh đan và linh thạch dùng hết cũng có thể tới chỗ Cung Tiểu Trúc lĩnh, có điều số lượng thì hạn chế.

Tuy rằng tu vi của ba huynh đệ Vương Nghị vẫn như trước, nhưng cuối cùng cũng không đến nỗi một đấm đã bị đả đảo, ít nhất dưới tình huống ba địch một, tuy rằng không thắng, nhưng cuối cùng Cung Tiểu Trúc cũng đã không thể đánh họ tới bị trọng thương rồi.

Thông qua tìm hiểu mấy năm nay, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc biết được không ít tin tức.

Vốn Quý Nguyệt Hà Kiếm Tiên môn muốn kết làm đạo lữ với Bạch Toàn Ảnh, có điều bởi Bạch Toàn Ảnh đã bị Vân Túc tiêu diệt, thế nên đại điển song tu của họ đã trở thành phế thải, dù sao người đã chết rồi, chẳng lẽ còn định làm minh hôn?

(minh hôn: đám cưới tổ chức cho người chết với người sống)

Có điều ba năm trước, theo tin tức mà bọn Vương Nghị mang về, Quý Nguyệt Hà đã gả cho đệ tử chân truyền của môn chủ Kiếm Tiên môn, Lâm Húc.

Trước khi Vân Túc chưa bị trục xuất khỏi Kiếm Tiên môn, Lâm Túc chính là tam sư huynh của toàn môn phái, thực lực cũng thuộc hàng đứng đầu, chẳng qua là bị Vân Túc và Bạch Toàn Ảnh lấn át mất. Mà bây giờ bởi vì dù là trước đây hay là gần đây cũng không có một đệ tử Kim Đan kỳ nào có thể sánh vai với người này, bởi vậy Lâm Húc việc nhân đức không nhường ai, trở thành đại sư huynh của Kiếm Tiên môn.

Nghĩ là biết, Quý Nguyệt Hà hẳn coi trọng thực lực và địa vị của Lâm Húc nên mới thành thân với hắn, Lâm Húc không chỉ là thanh niên tài tuấn thực lực mạnh nhất toàn bộ Kiếm Tiên môn, mà còn là đại đệ tử mà môn chủ đắc ý nhất, thế nên cũng có khả năng cực cao trở thành người thừa kế của môn chủ.

Phải nói khả năng Đan Vân tôn giả không chen chân vào chuyện này không cao, khi Bạch Toàn Ảnh vẫn còn là thanh niên lợi hại nhất Kiếm Tiên môn, đương nhiên sẽ có tỷ lệ lớn trở thành người thừa kế, sau này Đan Vân tôn giả sẽ trở thành sư tôn của môn chủ, địa vị không thể nói là không tôn quý.

Nhưng bây giờ, đại đệ tử cẩn thận bồi dưỡng lại thân tử đạo tiêu, đệ tử thân truyền duy nhất lại là một nữ tu, không chết thì cũng chỉ có thể làm một trưởng lão. Nếu tư chất đủ tốt, có thể sẽ nhanh chóng phi thăng thành tiên thì cũng không cần phải để ý tới chuyện này, nhưng bây giờ Đan Vân tôn giả đã kẹt ở Xuất Khiếu hậu kỳ tận mấy trăm năm, khả năng đột phá rất thấp.

Tuy rằng vẫn còn thọ nguyên mấy trăm năm, nhưng ai mà biết là bao lâu nữa mới có thể đột phá tới Đại Thừa kỳ!

Để cho Quý Nguyệt Hà gả cho Lâm Húc đương nhiên là có đạo lý của mình, tuy chỉ là truyền thuyết, nhưng Đan Vân tôn giả lại biết đây là sự thật, bảo vật trấn môn của Kiếm Tiên môn không chỉ có một sa bảo y Tử Nguyệt bên ngoài kia mà còn có một viên linh đan Thiên cấp chỉ có đại môn chủ mới có thể biết được, viên linh đan này luôn do đại môn chủ chịu trách nhiệm bảo quản, nếu có thể dùng, thì tỷ lệ đột phá tu vi sẽ là mười phần. Đối với Đan Vân tôn giả mà nói, loại đan dược này có thể nói là quý giá tột cùng, chỉ có thể ngộ mà không thể cầu.

Đan Vân tôn giả tuy rằng đã tìm hiểu ra được công hiệu của viên linh đan này, nhưng lại không biết tên gọi của nó là gì, nhưng điều này cũng chẳng hề gây ảnh hưởng đối với tình thế bắt buộc của Đan Vân tôn giả phải có được viên linh đan này.

Giới tu chân cũng không phải là không có đan dược có thể giúp tu sĩ đột phá tu vi, nhưng vài đan dược kia đẳng cấp đều thấp, đối với Đan Vân tôn giả cao thâm mà nói thì hoàn toàn không có hiệu quả, muốn luyện chế đan dược phẩm chất càng cao thì cần nguyên liệu phẩm chất càng cao, nguyên liệu cấp thấp thì dễ tìm rồi, nhưng nguyên liệu cấp cao đã sớm tuyệt tích, tông cấp luyện đan sư cũng khó tìm ra.

Đương nhiên, nếu Đan Vân tôn giả là tông cấp luyện đan sư thì cũng có thể tự mình luyện chế nhưng Đan Vân tôn giả đã giậm chân tại chỗ mấy trăm năm ở cảnh giới luyện đan sư cao cấp, nhiều nhất cũng chỉ có thể luyện chế ra linh đan diệu dược Địa cấp hạ phẩm, xác suất thành công cũng không cao lắm.

Càng nghĩ, Đan Vân tôn giả vẫn cảm thấy đánh chủ ý với bảo vật trấn môn phái kia càng đỡ tốn công sức, đến lúc Lâm Húc lên làm môn chủ, Đan Vân tôn giả thông qua Quý Nguyệt Hà biết chỗ của viên linh đan kia là có thể được như ý nguyện, chẳng phải là đơn giản lắm sao!

Còn một chuyện nữa chính là không biết vì nguyên nhân gì mà vào năm nay sinh mệnh của môn chủ Kiếm Tiên môn đã dần suy kiệt, có vẻ như là lão trúng phải loại tên độc nào đó không biết tên, lão có sai đại đệ tử chân truyền Lâm Húc mời thần y về chẩn trị cho lão, có điều hiệu quả cũng không lớn. Vì thế, ba tháng trước, môn chủ Kiếm Tiên môn sau khi truyền chức môn chủ cho Lâm Húc xong liền buông tay ra đi.

Tin trên là do bọn Vương Nghị thông qua mọi con đường mà nghe được, về phần mưu đồ của Đan Vân tôn giả thì là do Cung Tiểu Trúc căn cứ theo nguyên tác cùng với suy đoán trước sau mà kết luận ra.

Có điều trong nguyên tác còn có một sự kiện khác, Đan Vân tôn giả muốn chưởng khống Kiếm Tiên môn, chỉ sợ muốn mượn toàn bộ lực lượng báo thù cho Bạch Toàn Ảnh.

Đan Vân tôn giả mưu đồ gây rối mà Quý Nguyệt Hà cũng không phải là đèn cạn dầu, tuy rằng môn chủ phu nhân không được chen chân vào quá nhiều việc trong tông môn, nhưng nàng vẫn kiếm được một khoản riêng kha khá nhờ Lâm Húc, dẫn tới phần lớn trưởng lão đều không vừa lòng với nàng lắm, mà Lâm Húc thì vẫn mắt nhắm mắt mở với nàng.

Chắc chắn rằng không qua bao lâu nữa, toàn bộ Kiếm Tiên môn sẽ bị đôi sư đồ Đan Vân tôn giả và Quý Nguyệt Hà tạo ra chướng khí mù mịt.

Có điều làm sao Cung Tiểu Trúc có thể không rõ, đối với loại người tư lợi như Đan Vân tôn giả này mà nói, Bạch Toàn Ảnh thực sự được coi trọng như một đệ tử thân truyền đúng nghĩa sao? Đan Vân tôn giả thực sự muốn làm to chuyện này lên vì danh nghĩa của đồ nhi ư?

Không cần biết ra sao, tới lúc này, Cung Tiểu Trúc càng không dám khinh thường, thế nên số lần hắn tới phường thị càng ít đi, cũng yêu cầu lúc bọn Vương Nghị tra xét tin tức phải càng thêm cẩn thận.

Cũng đã tới lúc Đan Vân tôn giả tìm tới cửa rồi.



Lúc này, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc đang ngồi trong phòng nghe bọn Vương Nghị hồi báo.

Theo tin tức mà họ mang về, thì trong thành Bích Ba xuất hiện rất nhiều đệ tử Kiếm Tiên môn cấp thấp, tất cả đệ tử Kiếm Tiên môn này tựa như đang tìm kiếm ba nam tu bộ dạng xấu xí. Ngoài chuyện đó ra, bốn năm trước, còn có một người ở môn phái khác tìm tới bọn Vương Nghị nói chuyện, trong lời nói không chỗ nào không tỏ ý nếu bọn Vân Túc có rảnh, hãy tới làm khách ở phủ thành chủ, trong lời nói đủ các loại cung kính, lấy lòng.

Môn phái này đương nhiên là Tất Vân tông, hẳn là đệ tử Tất Vân tông đảm đương chức vụ thành chủ ở thành Bích Ba có ý nguyện kết giao với họ, nhưng Vân Túc lại không đồng ý, y cảm thấy hoàn toàn không cần thiết có được không?

Có điều bây giờ lại khác, đối với tu sĩ mà nói, cho dù một người nào đó sửa lại tướng mạo, muốn tìm tới người này cũng không phải là không có khả năng, chỉ là tốn khá nhiều thời gian mà thôi. Mắt thấy Kiếm Tiên môn sắp sửa tìm tới họ, Cung Tiểu Trúc và Vân Túc đều thấy phải tìm tới một chỗ dựa.

Mà Tất Vân tông lại có một sự tồn tại như vậy, chẳng qua vẫn phải xem Tất Vân tông có nguyện ý đắc tội Kiếm Tiên môn vì họ hay không mà thôi.