Nhận được thánh ý, Hoàng hậu liền quay xuống, phẩy tay. Thập nhị vị tiểu thư đã được chọn lọc kĩ làm tú nữ bước ra. Diệp Phương Nhã là người thứ bảy. Các nàng cúi đầu, đồng thanh:
- Tiểu nữ tham kiến Hoàng thượng, hoàng hậu nương nương. Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế, Hoàng hậu nương nương vạn phúc kim an.
- Miễn lễ. - Hắn phất tay.
- Tạ Hoàng thượng. - Các nàng đồng loạt nhún người hành lễ, rồi đứng lên, nhưng vẫn cúi đầu không dám nhìn những vị cao cao tại thượng phía trên, e sợ thất lễ.
- Các ngươi còn không mau giới thiệu? - Hoàng hậu lên tiếng.
Từng người các nàng theo thứ tự bước ra. Đã nhiều cái tên được xướng lên, vậy mà Hoàng thượng một chút cũng không hứng thú, chỉ quay sang Thục phi nói chuyện, thỉnh thoảng lại nói gì đó khiến nàng cười khúc khích. Các nữ nhân khác nhìn thấy cảnh này không khỏi ganh tị, kể cả Hoàng hậu chính cung còn đang ngồi đó.
Đến lượt mình, nàng hít một hơi thật sâu, rồi bước ra, nhún người:
- Tiểu nữ là nhi nữ Hình bộ thị lang, Diệp thị Phương Nhã, diện kiến Thánh thượng.
Lúc này, hắn mới quay ra nhìn hàng mỹ nhân trước mắt. Nữ nhân này không có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành như ái phi của hắn, bất quá... lại có điều gì đó kích thích hắn. Nhìn lại cũng chỉ còn năm người, hắn bèn nói:
- Cho qua đi.
Nàng ngoài mặt tỏ vẻ vui mừng tạ ơn, trong lòng lại không có chút vui vẻ nào. Thâm cung một bước sa chân vạn kiếp bất phục, nàng là nữ nhân, thân bất do kỉ, không biết sau này sẽ như thế nào?
Tiếng hắn nói cũng thu hút sự chú ý của Thục phi. Liếc nhìn nàng, khẽ bĩu môi, Thục phi lại quay lên. Tưởng thế nào, Hoàng thượng có cho vào cũng chỉ để làm cảnh thôi. Nàng vẫn là nên tận dụng cơ hội mà sớm sinh long tử, đó mới là việc của nàng, mấy nữ nhân này... nhằm nhò gì?
Tiếp tục như vậy, cuối cùng, thập nhị vị cô nương chỉ chọn ra ba người được chính thức nhập cung, trong đó có nàng. Hắn nhìn lướt qua ba người, nói:
- Hai người này phong làm tài nhân đi. Còn nhi nữ Hình bộ thị lang... phong quý nhân. - Nói rồi, cũng chỉ khẽ lướt mắt qua chỗ nàng, rồi bãi giá về Cảnh Long cung.
- Thần thiếp cung tiễn hoàng thượng. - Tất cả các phi tần và hoàng hậu đều nhún người tiễn hắn. Cho đến khi Long kiệu xa rồi, Hoàng hậu mới ngẩng đầu lên, nhìn nàng và hai cô nương còn lại được vào:
- Giờ các muội vào hậu cung, nên biết rõ cung quy, chớ làm những việc đáng hổ thẹn, phải đặt việc hầu hạ Hoàng thượng lên đầu, rõ chưa? - Ngừng một lát, Hoàng hậu nói tiếp - Tài nhân hai muội ở Phương Nghi Các, còn Diệp quý nhân ở Hương Minh điện với Từ tiệp dư đi.
- Đa tạ Hoàng hậu nương nương ân điểm. - Ba nàng đồng thanh đáp.
Hoàng hậu cùng các phi tần khác lần lượt về cung của mình. Lúc này, Diệp Phương Nhã mới khẽ ngước mặt lên, nhìn xung quanh. Giờ việc của nàng là ngoan ngoãn ngồi đợi, rồi chộp lấy cơ hội dành Thánh sủng thôi.
Được Điện Kiến Trung - nơi quản lý nhân sự, tài sản của hậu cung - đưa tới Hương Minh điện, nàng khẽ nhìn xung quanh, rồi bước vào chính điện, nhìn nữ nhân đang ngồi đọc sách, dáng vẻ tao nhã trước mặt, khẽ nhún người hành lễ:
- Muội Diệp Phương Nhã ra mắt Từ tiệp dư.
- Miễn đi. Muội là Quý nhân mới tiến cung? - Nàng ấy hỏi, thanh âm thực khiến người khác thấy dễ chịu.
- Vâng, muội mới tiến cung, còn nhiều điều chưa rõ, mong được Tiệp dư tỉ tỉ chiếu cố. - Nàng khiêm nhường nói.
- Hảo, đều là tỉ muội trong cung mà thôi, ta cũng chỉ vào trước muội một năm, không phải khách sáo vậy. - Đóng quyển sách lại, Từ tiệp dư nói với cung nữ hầu cận - Ngọc Sương, đưa Diệp quý nhân đến trắc điện đi.
- Dạ. - Cung nữ tên Ngọc Sương nói, rồi khẽ cúi mình với nàng, dẫn nàng tới trắc điện, nơi nàng sẽ ở.
Ngăn cách giữa chính điện và trắc điện là một vườn bạch mai đang hé mở. Hương hoa hòa cùng hương lá ngan ngát thật khiến người khác dễ chịu. Theo sau Ngọc Sương, cuối cùng nàng cũng đến nơi. Vừa bước vào trong, xem xét xung quanh, nàng bỗng thấy người của điện Kiến Trung đến, theo sau là một cung nữ. Tên thái giám khẽ nhún người với nàng, rồi nói:
- Diệp chủ tử, đây là cung nữ chính của người, còn các cung nữ khác đã được phân định đúng hạn ngạch, người xem?
- Được rồi, cảm ơn công công. - Nàng khẽ cười, môi nhỏ giãn ra.
Sau khi công công đó rời khỏi, nàng lướt mắt nhìn cô nương trước mặt, khẽ nói:
- Ta là người vừa tiến cung, còn nhiều điều chưa hiểu, ngươi nên trung thành mà giúp đỡ. Vậy đi, tên ngươi là Trúc Mai, được không?
- Nô tì tạ chủ tử ban tên. - Trúc Mai khẽ nhún người hành lễ - Trúc Mai tuyệt đối trung thành với chủ tử.
- Hảo. Ngươi yên tâm, phàm là người trung thành với ta, ta đều đối xử rất tốt. Phàm không phải... - Nàng bỏ lửng câu nói, đi vào trong điện. Trúc Mai không rét mà run. Vị chủ tử này, đúng là có khí chất hơn người mà. Diệp Phương Nhã cũng không giục nàng, vào trong điện, nhìn xung quanh, môi nhỏ khẽ nhếch lên thành hình cánh cung tuyệt mỹ.