Harry Potter - Trọng Sinh Hôi Nghê Hạ

Quyển 3 - Chương 52: Năm thứ hai bắt đầu

Hôm nay là ngày khai giảng, Harry trực tiếp bị bốn đầu sỏ đưa tới ga xe lửa Kings Cross, vì, hôm nay Muggle London có một buổi hòa nhạc Beethoven, Salazar mấy ngày trước nghe xong 《Moonlight Sonata》 của Beethoven trong một tiệm đĩa nhạc của Muggle, rất tôn sùng âm nhạc của vị bậc thầy âm nhạc này. Thế nên ông hỏi thăm buổi hòa nhạc sắp tới, vừa vặn hôm nay có một. Thế nên, ông quyết định dẫn ba người bạn đi nghe.Ngàn năm trước tạo nghệ âm nhạc của phù thủy quý tộc đều cực cao, vì bọn họ tin rằng âm nhạc có thể giúp người trí tuệ. Về phần giáo ca của Hogwarts —— nó thuộc về ngoài ý muốn. Bốn đầu sỏ cho rằng bất kể trải qua bao lâu, các phù thủy sẽ không thay đổi sự theo đuổi dành cho âm nhạc, cho dù dùng làn điệu trong lòng các tiểu phù thủy hát, cũng không khó nghe đến mức nào. Về phần cái mũ luôn hát chệch tông kia… Ách, trên thực tế, ngàn năm trước, theo bốn đầu sỏ, ách, nhất là Godric • Gryffindor nói, Tiểu Phân Phân hát là dễ nghe nhất. Năm đó vì chọn ra mũ phân viện, bọn họ thậm chí tổ chức một cuộc thi hát cho mũ, mới chọn được Tiểu Phân Phân. Được rồi, được rồi, có thể là ngàn năm qua không ai bảo trì mũ phân viện, mới dẫn đến kết quả này.

Khi Harry tới ga xe lửa Kings Cross, thời gian vẫn còn sớm, 15 phút đồng hồ nữa Hogwarts tốc hành mới chạy, y được bốn đầu sỏ dẫn vào sân ga 9¾. Vì không để phiền toái như lời y kể xuất hiện, bốn đầu sỏ đặc biệt tới sớm, thậm chí do Salazar dẫn y qua sân ga, Rowena và Helga áp sau. Cũng may, tất cả đều bình thường, không ai bị ngăn bên ngoài. Bốn đầu sỏ lần đầu tới sân ga 9¾, thấy chiếc xe lửa kiểu hơi nước so sánh với xe lửa hiện đại của Muggle cổ xưa đến độ có thể đào thải, sắc mặt bọn họ không khỏi xấu xí. Lúc nào thì, thứ Hogwarts sử dụng dĩ nhiên là thứ Muggle đã đào thải?

Điều này khiến bốn đầu sỏ thấy rất mất mặt, đặc biệt là Godric • Gryffindor thích khoe khoang. Ông thậm chí nghĩ chiếc xe lửa này sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng sự chờ mong của một số học sinh dành cho Hogwarts, thế nên, ông thầm quyết định, phải giúp Harry kiếm càng nhiều tiền, để đầu tư Hogwarts.

Chúng ta trước không quản tâm tư nhiệt huyết của Gryffindor, Salazar đang dặn dò Harry vài chuyện khi tới Hogwarts, bọn họ đã lật xem sách giáo khoa năm nay của y, đều rất nghẹn lời. Đặc biệt là sự bất mãn dành cho với một vị giáo sư theo lời Harry và Severus là “cấp tai nạn”, sau khi lật qua vài tờ, Godric • Gryffindor thậm chí quát lên với bạn mình: “Nana, cậu có thể dùng bộ não trí tuệ Ravenclaw của cậu giúp tôi ngẫm lại, nên tìm sách gì cho tiểu quỷ đầu xem được không? Pháp thuật ơi, đây là gì? 《Break With A Banshee》, 《Gadding With Ghouls》, 《Holidays With Hags》, 《Travel With Trolls》, 《Voyages With Vampires》, 《Wandering With Werewolves》, 《Year With The Yeti》, pháp thuật ơi, đọc tên sách chỉ biết đây đều là ngu ngốc sáng tác, nếu là tôi, giáo sư như vậy miễn bàn vào Hogwarts.”

Thế nhưng, giáo sư như vậy lại được một Gryffindor cho phép vào Hogwarts, vì thế đối mặt với nụ cười nhạt của Ravenclaw và Hufflepuff, đối mặt với ánh mắt lạnh của Sal thân ái, Godric không thể không thỏa hiệp đủ mọi điều mới khiến thái độ của ba đồng bọn dành cho ông bình thường tí.

So với Helga hiền hoà, Rowena yên tâm, Godric không để ý, Salazar đối với các học sinh của Slytherin càng nhiều là trách nhiệm, ông cố nhiên biết trình độ của các tiểu xà cao hơn học sinh bình thường rất nhiều, nhưng ông vẫn lo lắng. Dù sao một năm thời gian không học được gì, đối với các tiểu phù thủy đang học tập mà nói, là một sự lãng phí. Vì vậy, ông cố ý thương lượng với Snape, Harry một phen, quyết định để Harry nhe ra răng nanh, ở học kỳ này trực tiếp trở thành thủ tịch học viện, mở ra phòng sách của Slytherin.Đồng thời sau khi hành trình ngày đó ở Hẻm Xéo chấm dứt, Snape không tìm được quyển nhật ký, nhưng anh đã thử Malfoy, vì thuốc vinh quang Malfoy tỏ vẻ quyển nhật ký không còn ở chỗ mình. Điều này khiến bốn đầu sỏ khá là lo lắng, thế nên, bọn họ cảm thấy có tất yếu phòng ngừa biến cố xảy ra, vì vậy ba ngày trước khi Snape về trường mở hội nghị giáo sư, bọn họ cố ý tới Phòng Cần Thiết, mang về vương miện của Ravenclaw.

Về phần nhẫn đá phục sinh, bốn đầu sỏ quyết định lễ Giáng Sinh khi Harry về nhà, sẽ dẫn y đi lấy. Dù sao bất kể thế nào, nó là gia truyền nhà Potter đã thất lạc ngàn năm. Harry ở đấy, bao nhiêu sẽ có tác dụng áp chế.

Sau đó là mặt dây chuyền ở nhà Black và chén vàng ở Gringotts, về chén vàng, Godric đã để các yêu tinh chú ý, dù sao, hiện tại chén vàng gửi ở kim khố Lestrange, cho dù Godric có tư cách lấy bất kỳ vật gì ra từ bất kỳ kim khố nào, nhưng Salazar cảm thấy vì tín dự vẫn đừng để Gringotts ra mặt thì tốt hơn. Thế nên, các yêu tinh bị hạ lệnh chỉ cần có người lấy ra chén vàng phải lập tức báo cho bốn đầu sỏ hoặc Harry biết. Mặt dây chuyền thì đơn giản, sự cố ở tiết độc dược rất nhiều, một vài lần không cẩn thận, đủ để con chuột kia hiện hình.

“Được rồi, tiểu quỷ đầu, đã tới giờ, chúng ta vẫn giữ liên hệ, biết chưa?” Salazar cười nói, “Hy vọng con không thiếu bất kỳ môn học nào, được rồi, con sẽ tìm được rất nhiều thứ hữu dụng ở phòng sách của Slytherin.”

“Sala, ngài yên tâm, cho dù quyển nhật ký lại đi ra tác quái, con cũng sẽ không để các học sinh xảy ra bất luận vấn đề gì.” Harry bảo đảm.

“Ta tin con.” Salazar khoát tay lên vai y, “Con phải chú ý thân thể. Ta sẽ bảo Severus giám sát con uống thuốc và khống chế pháp thuật. Được rồi, lên xe đi, chúng ta phải tới London nghe hòa nhạc.”

“Nếu con thấy Tiểu Phân Phân hát khó nghe, có thể cho nó một cảnh cáo nho nhỏ.” Godric nhắc nhở.

“Nếu con muốn ăn gì, có thể nhờ Phensel mang lời nhắn về.” Helga cho Harry một cái ôm ấm áp.

“Trên đơn sách ta cho con có chút là ở phòng sách của Ravenclaw, con có thể tìm Helena, nó có cách để con vào, nếu nó không hợp tác, con gọi Baron lên, thằng bé ấy rất hữu dụng.” Rowena nói.

“Dạ, con đã biết.” Harry nói.

Khi tiếng còi hơi lần thứ hai vang lên, y cáo biệt bốn đầu sỏ nhảy lên xe lửa. Nhìn bóng y rời đi, bốn đầu sỏ không khỏi kéo khóe miệng. Thẳng đến khi Hogwarts tốc hành lăn bánh, bọn họ nhìn một bộ phận gia trưởng ở sân ga trực tiếp độn thổ. Pháp thuật kém tí khi thông qua thông đạo phát hiện nó không biết lúc nào đã bị phong tỏa, khủng hoảng vì thế xuất hiện. Bốn đầu sỏ nhìn nhau, đều lộ ra thần sắc lo lắng.

“Sala, bằng không chúng ta theo Harry về Hogwarts, ừ, nói thật, tôi khá lo lắng cho Hogwarts. Đặc biệt là mật thất Harry nói.” Helga nhíu nói.

“Mật thất Harry nói không phải là phòng nghỉ của Herpo sao, hiện tại Herpo đã nhận Harry làm chủ nhân, Hel, cậu cẩn thận quá rồi?” Godric vô tình thì thầm.

“Quả nhiên là Gody ngốc…” Rowena ghét bỏ xỉa xói liếc bạn tốt.

Một lần nữa bị bạn tốt ghét bỏ, Godric rất ủy khuất nhào vào lòng tự chủ nhà mình, lúc này Salazar nhẹ nhàng mà cho vuốt ve sư tử, ôn hòa nói với Rowena: “Nana, tuy anh ấy ngốc, nhưng tôi thích.”Quả nhiên, am hiểu nghệ thuật giao tiếp nhất chính là Salazar • Slytherin. Vừa không đắc tội Rowena lại khiến bạn lữ nhà mình hài lòng.

Được rồi, được rồi, Rowena nói thật rất sợ Salazar, không phải nói tính tình ông không tốt, ngược lại, tính tình ông tốt đến mức khiến người bất đắc dĩ. Đương nhiên nếu chọc ông nổi giận, hậu quả cũng rất đáng sợ.

Rowena nhớ kỹ Salazar chỉ nổi giận ba lần, lần đầu là vì gia tộc Gryffindor bắt đi Atula, lần thứ hai là vì ả điên nhà Gaunts, lần thứ ba là vì Pec.

Gia tộc Gryffindor vì lửa giận của Salazar, mà mất đi thiên tài Godric • Gryffindor ả điên nhà Gaunts gia vì lửa giận của Salazar, mà mất đi vinh quang vốn nên được về phần Pec, vì lửa giận của Salazar, mà mất đi tư cách tồn tại của học viện ở Hogwarts.

Salazar • Slytherin, bất cứ lúc nào, đều là người vĩ đại nhất trong số bốn đầu sỏ.

“Bất quá, có lẽ, nên ở lúc thích hợp về trường một chuyến, mật thất năm đó chúng ta vẫn chưa tìm được…” Salazar trấn an xong sư tử nhà mình, mới nhíu mày, nhẹ giọng phun ra những lời này.

“Thế nhưng, mật thất đó cần chìa khóa mới có thể mở…” Godric cũng nhíu, “Còn phải ở thời cơ thích hợp.”

“Được rồi, đừng nghĩ nữa, trước buổi hòa nhạc chúng ta có thể đi ăn?” Helga đổi đề tài nhẹ nhàng nhất, khiến bầu không khí tốt hơn. Vì vậy bốn người trực tiếp độn thổ rời khỏi sân ga 9¾.



Lại nói phân hai đầu, Harry ngồi ở ghế lô nhà Potter, vừa đút cho Phensel ăn xong, lúc này y cầm thịt ngựa khô vừa đút Karifan vừa cảm thấy các bạn của mình hẳn sẽ không vì nhận không được mà không tới tìm mình đi? Bất quá, chỉ là một tuần giảm xóc, hẳn là… đại khái… có thể… đi?

Ngay khi Harry càng nghĩ càng không xác định, bên ngoài ghế lô truyền đến tiếng gõ cửa.

Y ưu nhã đứng dậy, cửa vừa mở, đã thấy đồng bọn màu socola và tiểu quý tộc bạch kim rất nhanh vọt vào, xoay người sập cửa lại. Kế cả hai lập tức vung đũa phép một tá thần chú lú lẫn và thần chú xua đuổi, sau nhìn về phía người bạn đang bưng thức ăn lên.

“A, rất vui được gặp cậu, ừ, Harry, mấy ngày không gặp, cậu anh tuấn không ít, không biết bao nhiêu phương tâm lại vì cậu mà nát?” Blaise thoái mái trêu ghẹo.

“Blaise thân ái, mấy ngày không gặp, xem ra, kỹ năng lời ngon tiếng ngọt của cậu cũng tăng không ít. Bất quá, câu nói vừa nãy nghìn vạn lần đừng nói trước mặt Sev nhé, bằng không, cậu đối mặt, sẽ là lao động phục vụ vĩnh viễn.” Harry cười khẽ.

Lời này khiến Blaise và Draco bị ế, hai người sững sờ nhìn Harry, Draco hầu như đã cứng ngắc. Tiểu quý tộc bạch kim nhìn người bạn xinh đẹp của mình, đúng vậy, bề ngoài của Harry rất đẹp, hành sự cũng cực kỳ thành thục, là loại hình rất được hoan nghênh. Cậu chưa từng nghĩ tới, Harry như vậy sẽ chọn một người đàn ông có thể làm cha mình làm bạn lữ cả đời. Cậu càng chưa từng nghĩ tới, cha đỡ đầu vẫn không kết hôn của mình sẽ chọn một thiếu niên như vậy, một thiếu niên lớn bằng con đỡ đầu của mình.Ba ngày trước, cha đỡ đầu hệt như năm rồi tới trang viên Malfoy sắp xếp cho cậu tiêu chuẩn của năm, còn cố ý hàn huyên với cậu. Tuy giọng điệu của cha đỡ đầu vẫn hằn học, bất quá, Draco nghe ra đây là sự thật, thậm chí, cả khi cha đỡ đầu nói, đều là dùng thái độ báo cho. Tuy rằng quan hệ bạn lữ giữa các nam phù thủy rất bình thường, thậm chí gia tộc phù thủy cổ xưa càng nguyện ý thấy sự kết hợp giữa các nam phù thủy, vì như vậy, đời sau của gia tộc sẽ càng hùng mạnh. Về phần chênh lệch hơn 20 năm, đối với cuộc đời của một phù thủy mà nói, không đáng kể tí nào, nhất là dưới tình huống cha đỡ đầu của cậu là một bậc thầy độc dược.

Khiến Draco cảm thấy không thể tin được là, khi cha đỡ đầu nhắc tới Harry, luôn không tự giác mềm lại, cho dù chỉ là gọi tên y. Mà sau đó, cha cậu cũng biểu lộ sự duy trì đối với lựa chọn của cha đỡ đầu. Tuy không biết cha có bao nhiêu phần chân tình, bất quá, cha nói một câu: “Đám hỏi của Prince và Potter, có lợi với nhà Malfoy.”

Lại nghĩ tới Harry, thông minh, hùng mạnh, lý trí, ôn hòa, ưu nhã —— đạt được yêu cầu tiêu chuẩn của nhà Malfoy với người nhà. Đúng vậy, mặc dù có một “mẹ đỡ đầu” lớn bằng mình khiến Draco thấy khá xấu hổ, thế nhưng… Harry rất tốt, rất có khả năng. Draco chỉ có một cha đỡ đầu, tự nhiên hy vọng cha đỡ đầu có thể có một bạn lữ xuất sắc, Harry thật là một quý tộc rất có phong phạm.

Nghĩ tới đây, thân thể cứng ngắc của Draco không khỏi mềm lại, cậu nhăn nhó nhìn về phía Harry: “Cậu đừng mơ tôi sẽ gọi cậu ‘mẹ đỡ đầu’!”

Harry vừa nghe lời này, cảm thấy rất buồn cười. Năm đó Draco thành niên thế nhưng thích nhất dùng từ “mẹ đỡ đầu” lén trêu y, khiến y căm tức không thôi rồi lại không tránh được. Giờ tiểu quỷ này lại dứt khoát buông tha quyền lợi ấy? Harry cười cười, con đỡ đầu khó chơi này của Sev… Sau này đừng mơ dùng từ “mẹ đỡ đầu” trêu y nữa.

“Đương nhiên, chúng ta là bạn, sau này là người nhà, vậy rất tốt.” Harry cười nói, “Được rồi, tới nếm thử bánh ngọt tôi vừa học được đi.”

Một miếng bánh ga-tô trái cây thiết kế rất xinh đẹp đưa tới trên tay tiểu quý tộc bạch kim, kế, Harry lại cầm một miếng bánh ga-tô socola đặt trước mặt Blaise đang cười như không cười.

“Harry, cậu rất giảo hoạt.” Khi nhận miếng bánh, Harry nghe bạn tốt ghé vào tai mình nói nhỏ. Có lẽ Draco bị làm hư nhìn không ra ý đồ chân thật của Harry, nhưng không có nghĩa cực biết sát ngôn quan sắc Blaise không rõ.

“Cảm ơn đã khích lệ.” Harry cũng bất động thanh sắc đáp lễ một câu.

Hai người nhỏ giọng tuy không để Draco nghe, nhưng cũng đủ cho cậu chú ý. Vì vậy, cậu mở miệng hỏi: “Hai cậu, thì thầm cái gì đấy?”

“Không có gì.” Blaise biết chuyện này không cần nhắc nhở Draco thì tốt hơn.

“Tôi chỉ là cảm thấy khi các cậu vào có chút hoảng hốt, thế nên hỏi Blaise sao vậy?” Harry tìm cớ, sau đó ngồi về chỗ mình tiếp tục đút cho Karifan ăn.

Blaise và Draco đều ra vẻ lòng còn sợ hãi.

“Sao vậy, các cậu?”

“A, Harry, cậu còn nhớ cùng năm với chúng ta có một nữ sinh của gia tộc Greengrass, gọi Daphne sao?” Blaise hỏi.”Tiểu thư Greengrass, đương nhiên, đứng thứ 13 học kỳ trước.” Harry nở nụ cười xán lạn, đại khái đã biết thế nào.

Y còn nhớ Daphne có một em gái gọi là Astoria, ban đầu, Lucius nhìn trúng Astoria làm vợ cho Draco, thế nhưng, khi Voldemort thất thế, nhất là khi Lucius bị Bộ Pháp Thuật bắt vào Azkaban gần một tháng rồi chết. Vì có thể thu hồi di thể của cha, Draco xin gia tộc Greengrass giúp đỡ, thế nhưng thật vất vả tẩy sạch bản thân gia tộc Greengrass không chịu ra tay. Vì vậy, quan hệ của Astoria và Draco ngã đến băng điểm. Lúc đó, y vì giữ lại tánh mạng của Severus đã bí mật ký kết hôn khế với anh, có một ngày, là Pansy tới tìm y, nhờ y đứng ra hỗ trợ. Y nhớ ơn sự giúp đỡ của Narcissa trong trận chiến cuối cùng, vì thế thay Draco đòi về thi thể Lucius. Dẫn đến, y lần đầu tiên đắc tội phần tử cấp tiến của Hội Phượng Hoàng, cũng chôn xuống một trong những đạo hỏa tác quyết liệt sau khi Severus chết.

Nói chung, ngày sau, khi Harry đã nắm giữ ba đại gia tộc, đứng bên Draco, không phải nhị tiểu thư của gia tộc Greengrass, mà là nữ vương của nhà Parkinson.

Harry biết, năm rồi, Daphne và Pansy vẫn có chút bất hòa, vì Daphne nhận định Draco là em rể mình, mà Pansy cho rằng tình cảm giữa mình và Draco thâm hậu, nhà Parkinson không thua kém gì nhà Greengrass, nói không chừng Lucius sẽ thay đổi cái nhìn.

Vậy nên, chỉ cần hai cô bé này cùng xuất hiện ở phòng nghỉ công cộng Slytherin, Harry sẽ đi thư viện hoặc tới chỗ Severus chấm bài. Năm trước đã thế, vậy năm nay chính chủ xuất hiện, lúc này còn lên xe lửa, tới Hogwarts rồi, là thế nào còn nói không chính xác.

Hơn nữa năm nay có một Lynda • Greendograss nhằm vào y, gia tộc Greendograss và gia tộc Greengrass tên chỉ kém một chữ, địa vị ở Thế Giới Phù Thủy cũng là trời và đất. Gia tộc Greengrass đứng hạng chót của 12 quý tộc cổ xưa thuộc Thế Giới Phù Thủy ở Anh, mà gia tộc Greendograss chỉ là gia tộc phù thủy mới phát, nhiều nhất là đặt lên tí quan hệ thân thích với gia tộc Parkinson. Nhưng gia tộc này hiển nhiên dã tâm bừng bừng, muốn làm thân với thế gia Potter cổ xưa.

Mà…

Hiển nhiên, chuyến hành trình Hẻm Xéo, đã khiến nhà Greendograss không chỉ trực tiếp đắc tội gia chủ Prince thân là viện trưởng Slytherin, còn gián tiếp đắc tội Malfoy và Potter. Thậm chí cả nhà Parkinson bị kéo vào nếu không phải ngại ở mặt mũi, song song, công chúa Pansy cần sự giúp đỡ ở Slytherin, sợ là đã sớm vứt bỏ bọn họ.

Mặt khác, nghìn vạn lần đừng xem thường nhân mạch của viện trưởng Slytherin, cho dù Snape không tốt ở chung. Mấy năm nay Slytherin tốt nghiệp từ Hogwarts, đều biết nếu không có Snape, cuộc đời học sinh của bọn họ tuyệt đối không dễ chịu. Thế nên, trong lòng bọn họ vẫn nhớ ơn Snape.

“Xem ra, cuộc sống năm nay, sẽ rất đặc sắc đấy, Draco, Harry.” Blaise cười nhiều ít có chút đắc ý —— bất kể thế nào, mưu tính của mấy thiếu nữ đều không dính tới cậu, cậu chỉ cần xem kịch vui là được. Thế nhưng, khi năm học này kết thúc, cậu lại phát hiện mình là kẻ thảm liệt nhất trong số ba đồng bọn, vì cậu rất xúi quẩy chọc phải một con sư tử cái của Gryffindor …

Đoàn tàu vẫn là chạng vạng tới Hogwarts, Harry vừa xuống xe đã thả Karifan và Phensel đi, chúng có thể chiếu cố nhau, hơn nữa y còn nhờ chúng cầm sườn cừu và trái cây tới Rừng Cấm. Bỏ mặc Herpo ở đó chơi hai tháng, y nhiều ít có chút lo lắng về phần độc giác thú Yunico, vốn là nguyên trụ dân lớn lên ở Rừng Cấm, Harry mang trái cây cho nó chỉ là hy vọng biểu thị sự quan tâm của mình với vật sở hữu.Slytherin năm thứ hai đều chào Harry, sau, y ra lệnh một tiếng, dẫn Slytherin năm thứ hai rời đi, rất nhanh an bài thứ tự chỗ ngồi trên xe ngựa dạ kỳ, các thủ tịch khác của Slytherin noi theo. Khi mọi người vào đại sảnh bố trí kim bích huy hoàng của tòa thành Hogwarts, y ngồi ở vị trí thủ tịch năm thứ hai nhìn thoáng ghế giáo sư, dĩ nhiên phát hiện thiếu Dumbledore, Snape và giáo sư McGonnagal.

Không khỏi nhíu mày, rất nhanh nhìn thoáng bàn dài Gryffindor, khiến y phát hiện được vài mánh khóe —— Neville và Ron vắng mặt. Một lát sau, Dumbledore ngồi vào ghế hiệu trưởng, dùng đôi mắt lam nhìn về phía Harry, tựa hồ nghiên cứu cái gì. Mà Harry chỉ là vừa dùng Occlumency, vừa phảng phất chán chết từ trong lòng lấy ra một quyển sách, an tĩnh mà xem…

Một lát sau, Harry cảm thấy tầm mắt nghiên cứu đã biến mất, mới thở dài. Y không khỏi nhớ tới “hành trình xe bay kinh hồn” của quá khứ, đối lập với thanh thản của hiện tại——

Quả nhiên, hành trình an ổn mới là vui vẻ nhất.