Gringotts bất cứ lúc nào, cũng đều có vẻ bận rộn. Làm ngân hàng duy nhất của Thế Giới Phù Thủy, Gringotts cổ xưa có truyền thống không tham chiến. Các yêu tinh thích cất dấu tài vật xưa nay không đầu tư lỗ vốn, bất kể phe nào thắng, phe nào bại, Gringotts đều là người thắng lớn nhất.
Nhưng mà, đây là dưới tình huống Gringotts cổ xưa ở trạng thái vô chủ.
Khi Harry khi có khi không dùng bàn tay đeo nhẫn nhà Potter vuốt ve Karifan, theo cạnh Snape và một nhà Malfoy vào Gringotts, vừa vặn bắt gặp Blaise và quản gia của cậu còn có Pansy và cha mẹ của cô, chào hỏi xong, những người lớn thấy bọn nhỏ ở chung vui vẻ, vì vậy quyết định hợp bọn. Pansy giới thiệu em họ của mình cho ba người bạn tốt, tiểu thư Greendograss, một thiếu nữ năm nay sẽ vào Hogwarts. Ba thân sĩ tuổi trẻ đều lấy lễ nghi quý tộc hoàn mỹ ân cần chào hỏi, Pansy cố ý nhấn mạnh cho thiếu nữ về thủ tịch năm nhất ưu tú của bọn họ.Harry 12 tuổi được bốn đầu sỏ giáo dục, khí chất ôn nhuận như ngọc, hôm nay lại cố ý ăn diện một phen. Tuy đứng giữa Blaise và Draco không có ngoại hình thêm điểm, dù sao trên bảng xếp hạng hotboy của Hogwarts ba Slytherin vương tử mỗi người mỗi vẻ, thế nhưng so với Draco cao ngạo, Blaise ngả ngớn, Harry thành thục hiển nhiên càng được tâm thiếu nữ, vì thế, chỉ là một nụ cười thản nhiên đã khiến vị thiếu nữ tóc vàng này đỏ mặt, ngượng ngùng không thôi.
“Rất vui được biết cô, tiểu thư Greendograss. Mặt khác, hoan nghênh tới Hogwarts.” Harry thoáng gật đầu với vị học muội sắp nhập học, rụt rè mà hào phòng.
“Cậu có thể gọi tôi Lynda…” Thiếu nữ tóc vàng chưa kịp nói xong, Harry đã bị Snape bắt lấy——
“Ta cho rằng, chư vị đã lãng phí rất nhiều thời gian? Có cần ta gọi gia tinh nhà Prince chuẩn bị chút đồ ngọt cho chư vị không?” Snape châm chọc.
“A, ngài viện trưởng, rất xin lỗi…” Pansy liếc mắt thấy sắc mặt Snape không tốt lập tức nói.
“Đặc biệt là trò, Harry, người giám hộ của trò đang chờ, chẳng lẽ trò tự đại đến cho rằng có thể để bốn vị các hạ kia chờ lâu như vậy?” Snape đối với cảnh người yêu của mình dĩ nhiên chỉ bằng một nụ cười đã khiến cô bé mặt đỏ tới mang tai cực kỳ khó chịu, hung ác trừng tiểu thư Greendograss, thẳng đến khi cô bé sắc mặt tái nhợt, mới dời tầm mắt.
“Con đã biết, đạo sư.” Harry thuận miệng đáp, y nhìn về phía lão yêu tinh đang lại gần.
Lão yêu tinh này quả thật xấu thậm tệ, làn da như vỏ quýt phơi khô, lỗ tai nhọt, đôi ngươi bạc. Nó cúi mình vái chào với Harry, động tác khá buồn cười, nhưng lại khiến mấy quý tộc thêm vài phần kính trọng thiếu niên này. Bọn họ trường kỳ tiếp xúc với Gringotts, tự nhiên biết lão yêu tinh xấu xí này là một trong những trưởng lão của Gringotts.
“Làm chủ nhân của Griffin, thiếu niên nhà Potter, ta nghĩ cậu có thể đưa ra bằng chứng?” Giọng lão yêu tinh cực kỳ sắc nhọn.
Y khẽ nâng tay trái, phất đi phần tóc dài che lỗ tai, để lộ hoa tai Gryffindor, chiếc hoa tai ru-bi, dưới ánh sáng khoe ra các sắc rực rỡ. Karifan lúc này phối hợp phát ra một tiếng rống, chỉ là một, đã khiến các yêu tinh ở đại sảnh run rẩy.
Hoắc, thái độ lão yêu tinh lập tức cung kính, một tiếng rống có thể khiến linh hồn yêu tinh rung động không phải Griffin bình thường làm được, hiệu quả này chỉ có Griffin dùng bí pháp của gia tộc Gryffindor bồi dưỡng mới có thể.
“Mời ngài Potter dời bước hậu đường trò chuyện…” Lão yêu tinh nói.
【Hôm nay chỉ đến đây thôi. Ta còn có việc, ta chỉ hỏi ông một câu, cha mẹ ta từng mở cho ta một kim khố, nhưng hiện tại ta không có chìa khóa, ừ, ta không cần Gold Galleon, ta chỉ cần một cái hộp màu đen, ông có thể lấy nó ra giúp ta không?】 Harry đột nhiên dùng tiếng yêu tinh hỏi.
【Rất đơn giản, ngài Potter đã là người thừa kế của vị kia, tự nhiên có tư cách lấy bất kỳ vật gì từ bất kỳ kim khố nào.】 Giọng lão yêu tinh khi nói tiếng yêu tinh, êm tai như ngâm nga ca khúc. Lão lộ ra một nụ cười kích động rất gai mắt, lão đã có thể phán định, vị này là người thừa kế chính tông của Gryffindor. Vì vậy lão gọi một yêu tinh tuổi trẻ lại, nói cho nó yêu cầu của Harry, bảo nó đi làm.Harry mở miệng khiến mấy đại quý tộc kế bên kinh hãi, Gringotts vẫn là địa bàn của yêu tinh, mà tộc trưởng Potter tuổi trẻ dĩ nhiên có thể sử dụng tiếng yêu tinh cổ xưa! Ai cũng rõ, biết nói thứ ngôn ngữ cổ xưa như vậy, đã là một loại tư bản. Bất quá, nếu để bọn họ biết nội dung trong đôi ba câu của Harry và lão yêu tinh, phỏng chừng bọn họ sẽ lập tức dọn tất cả tài sản về trang viên. Tuy rằng trang viên của bọn họ vị tất an toàn hơn Gringotts, nhưng cũng tốt hơn có người có thể từ kim khố của bọn họ vô điều kiện lấy đồ.
Các quý tộc tuy rằng hiếu kỳ Harry biết nói tiếng yêu tinh lại rất được trưởng lão tôn kính, nhưng bọn họ là quý tộc, bọn họ rõ mỗi người đều có bí mật, mà khi đối phương không chủ động giải thích, đáp án hỏi được đại đa số là trầm mặc, hoặc nói dối. Làm một quý tộc nếu Harry không giải thích, vậy, không hỏi là tốt nhất. Huống chi nếu Snape làm đạo sư của Harry đều không hỏi, hoặc Snape đã sớm biết mà không hỏi —— có lẽ, về Potter, hỏi Snape sẽ càng tốt?
Mà ba đồng bọn của Harry sớm thành thói quen đủ mọi ngạc nhiên cổ quái của y, trưởng bối nhà Potter đối với độc miêu này bồi dưỡng lực độ cực lớn, cả tiếng phượng hoàng đều dạy, biết chút tiếng yêu tinh không đáng kể chút nào, hơn nữa, năng lực học tập của y là cả ba có mắt đều thấy, trên cơ bản không có gì có thể làm khó y. Ở Hogwarts, dù là học sinh của Ravenclaw cũng không thể không cam bái hạ phong Harry.
Thế nhưng, em họ của Pansy không nghĩ vậy, tiểu thư Greendograss hầu như lấy một loại ánh mắt hiếu kỳ và sùng bái nhìn Cứu Thế Chủ anh tuấn. Biểu tình của thiếu nữ khiến Narcissa có trong nháy mắt thất thần, bà rất quen thuộc biểu tình này, chị bà Bellatrix năm đó lần đầu thấy Chúa Tể Hắc Ám hùng mạnh, cũng là thế…
Ai, trái tim thiếu nữ…
Các quý tộc đều dẫn bọn nhỏ tới kim khố lấy tiền, thế nên Harry quyết định chờ ở đại sảnh, mà Snape lấy không hứng thú ngồi xe đẩy làm cớ, lưu lại với Harry.
Kế, Harry nghĩ, tới Thế Giới Muggle, nếu không có bảng Anh là không ổn. Vì vậy, y thừa dịp hộp đen chưa đưa tới, hỏi: “Ta có thể tới kho nhà Potter lấy một ít galleon sao?”
“Đương nhiên, ngài Potter.” Yêu tinh trưởng lão nói, “Khoản thu tháng trước của nhà Potter, đã nhồi đầy kho thứ ba, vậy nên, chúng tôi mở kho thứ tư cho ngài.”
“Ta đã biết, người giám hộ của ta đã nói chuyện này.” Harry nói, “Ta hôm nay cần lấy 10000 miếng galleon, kế đổi 9000 miếng thành bảng Anh.”
“Vâng, thưa ngài Potter.” Yêu tinh trưởng lão nói, “Ta sẽ cho người đi lấy, ngài không cần đi.”
“Được, cảm ơn.” Harry nói.
Rất nhanh, Harry bắt được một cái hộp màu đen, một rương bảng Anh và một túi galleon, Harry đưa hộp cho Snape, nói: “Sev, trong hộp là thư mẹ lưu lại cho anh, không biết vì nguyên nhân gì mà không gửi… Em nghĩ chí ít hẳn giao chúng cho anh.”
Snape nhìn cái hộp đen lại nhìn Harry, khẽ hỏi: “Vì sao? Ta… em không sợ ư…”
Vì sao em giao thứ này cho ta? Lẽ nào em không sợ? Em hẳn biết, ta từng yêu Lily cỡ nào, em không sợ sao? Em hoàn toàn có thể giấu ta hủy diệt chúng, mà không phải…”Sev, nói không sợ là gạt người.” Harry lộ ra cay đắng.
Đúng vậy, sao có thể không sợ chứ? Giữa chúng ta có quá nhiều chênh lệch, cho dù em cố gắng thế nào đi chăng nữa cũng so kém tình nghị thanh mai trúc mã giữa anh và Lily, em biết. Em cũng biết mặc kệ người sống cố gắng bao nhiêu, chỉ sợ cũng không sánh bằng người chết.
Tất cả của người chết đều dừng lại, đối với người chết, người sống luôn dùng những gì tốt đẹp nhất để hình dung. Harry hiểu, vì bản thân y từng ở khi mất đi cha mẹ, tưởng tượng bọn họ thành những người tốt nhất thế giới. Khi Sirius rời đi, càng là mỗi lần có trắc trở đã nghĩ tới ông, nếu ông còn sống sẽ làm sao làm sao, cho dù biết không làm nên chuyện gì, thậm chí có thể cả Sirius cũng không nhất định duy trì, thế nhưng, y vẫn nguyện ý nghĩ vậy.
Y mất đi nhiều lắm cũng sớm lắm, thế nên y không muốn mất Severus nữa. Y đã từng đọc chúng, sự quan tâm giữa những hàng chữ bên trong sẽ sinh ra ảnh hưởng nhường nào với Severus, nói thật Harry không biết. Thế nhưng, y biết, y biết mình vĩnh viễn không thể thay thế Lily trở thành ánh dương của Severus. Chỉ là điểm này, đã đủ để y làm ra quyết định.
Đương nhiên, y cũng biết, Severus là người thế nào, anh yêu Lily, không thể nghi ngờ. Nhưng anh chưa từng nghĩ tới chiếm hữu Lily, đúng vậy, anh có thể vì Lily phản bội tín ngưỡng, có thể vì Lily dùng tánh mạng bảo vệ con trai của kẻ thù, nhưng anh chưa từng sinh ra tí dục vọng chiếm hữu nào với Lily. Vì, Lily là ánh dương, là ánh dương ấm áp lòng người rồi lại không thể cảm nhận Lily là mặt trời nóng cháy, không thể khiến loài rắn tới gần. Thế nên, Severus sẽ yêu bà, sẽ vì bà làm bất kỳ chuyện gì, nhưng không thể sinh ra trái tim chiếm hữu.
Đương nhiên, ngoại trừ quan tâm giữa những hàng chữ, trong thư Lily miêu tả càng nhiều là hạnh phúc bắt đầu làm vợ, làm mẹ, Lily viết những lá thư này, càng nhiều là vì khiến người bạn quan trọng nhất thuở nhỏ, chia xẻ hạnh phúc của mình, cho dù bọn họ đã mỗi người một ngã. Đó là thiện lương của Lily.
Đó cũng là lý do thứ hai Harry quyết định, y hy vọng thông qua cách này nói cho Severus biết, sau khi kết hôn Lily rất hạnh phúc. Y biết, khi không thể nhận được, nếu không oán, người thường sẽ chỉ cầu người mình yêu hạnh phúc. Vậy nên y nguyện ý để Severus an tâm.
“Bà là ánh sáng của anh, ánh dương quan trọng nhất của anh…” Snape nghe Harry trầm mặc hồi lâu rốt cục mở miệng, “Mà em vĩnh viễn không phải.”
Snape sửng sốt, cũng vì đứa bé trước mắt mà chua xót —— vì sao? Anh trước gặp, trước yêu vì sao không phải Harry?
“Harry… ta…” Snape giãy dụa muốn nói gì.
“Sev, em biết, điểm này, em không thể rõ ràng hơn.” Harry nhìn người đàn ông giãy dụa, y nở nụ cười, không hy vọng từ miệng anh nghe được lời nói dối, “Không thể trở thành ánh sáng, cũng không phải không tốt, em có thể làm bạn với anh trong bóng tối, mà không thương tổn anh.”
Snape giật mình nhìn y, hồi lâu mới cầm hộp. Harry không nói gì thêm, lúc này, các quý tộc đã lấy xong tiền mà về, sắc mặt khá xanh trắng, Snape và Harry không thói quen để lộ cảm tình trước mặt người khác, vậy nên khi thấy có người bọn họ lập tức dùng Occlumency.Mọi người vừa nghe các quý tộc oán giận về xe đẩy của Gringotts, vừa bắt đầu hành trình mua sắm.
Những người lớn sắc mặt tệ hại bị Malfoy dẫn dắt, lấy lý do để bọn nhỏ liên lạc cảm tình với ngài viện trưởng kiêm giáo sư độc dược, mà xin nhờ Snape trông con. Sau đó bỏ lại bọn nhỏ tới một quán bar cocktail mới khai trương ở Hẻm Xéo uống một ly Whiskey an ủi bản thân.
Snape không thể không dẫn mấy thiếu niên bắt đầu hành trình mua sắm, gọi Harry dẫn ba cái năm thứ hai đi mua một số đồ vụn vặt, kế tức giận mà đưa tiểu thư Greendograss đi chọn đũa phép, ước định hội hợp ở tiệm trường bào Madam Malkin.
Harry dẫn ba thiếu niên vừa đi vừa trò chuyện, Draco càng ở khi những người lớn đi hết thần bí nói với bạn tốt: “A, các cậu đoán, sáng nay, cha tôi dẫn tôi đi đâu?”
Blaise và Pansy lộ ra thần tình hiếu kỳ, lại lắc đầu, tỏ vẻ không biết, Harry thì không ngốc như vậy, y vừa tùy ý chọn mấy cây bút lông chim hoa văn xinh đẹp, để chủ quán mang tới tấm da dê thượng đẳng và 500m giấy cỏ gấu, vừa nhàn nhạt nói: “Xem ra chú Lucius đã dẫn cậu đi Hẻm Knockturn?”
Nghe được lời này, Draco lập tức nhụt chí, bạn của cậu, quá mức thông minh, sao vừa đoán đã trúng? Mà Blaise và Pansy thì kinh ngạc, lập tức hỏi Draco tình huống của Hẻm Knockturn.
“Cái hẻm rách như vậy có gì đẹp chứ? Hôm nào các cậu tới đại lộ Alpha ở Đức đi, đó mới là thiên đường của Nghệ Thuật Hắc Ám.” Harry nói, “Có tâm tư lảm nhảm mấy cái này, còn không nhanh chọn những thứ các cậu cần. Tôi không muốn vì muộn mà bị giáo sư nhớ tên đâu.”
Cái hẻm rách? Được rồi, Hẻm Knockturn đích thật là rách, ở đó cũng là phù thủy bất nhập lưu, nhưng tại Anh, nó đích thật là con phố Nghệ Thuật Hắc Ám duy nhất. Mà đại lộ Alpha ở Đức Harry nói… Đó là địa điểm giao dịch vật phẩm Nghệ Thuật Hắc Ám công khai. Lẽ nào y từng tới? Ba tiểu phù thủy hiếu kỳ nhìn về phía Harry.
“Cậu từng tới đại lộ Alpha à?” Draco hỏi.
“Đúng vậy, tôi có mở một tiệm ở đó. Cho nên đôi khi đi tra sổ sách.” Harry cười giải thích.
Ba tiểu phù thủy nhìn nhau, rồi liếc trắng, cái này quá mạnh mẽ, không thể so. Lần thứ hai xác nhận điểm này, cả ba bắt đầu chọn giấy bút, Pansy còn chọn một phần cho em họ. Sau đó Harry dẫn bọn họ đi mua vạc và dược liệu, thủ pháp chọn vạc và dược liệu của y hầu như là cấp bậc thầy. Bất quá ba đồng bọn biết trình độ độc dược của y, lại nghĩ tới y là học đồ của Snape, nên không nói gì nhiều. Mà Pansy trong ánh mắt kinh ngạc của Blaise và Draco lại chọn một phần dược liệu cơ bản của năm nhất và một cái vạc cho tiểu thư Greendograss.
“Pansy, tôi không biết, cậu lúc nào thân với tiểu thư Greendograss như vậy?” Rốt cục, khi ở cửa tiệm trường bào Madam Malkin chờ Snape và tiểu thư Greendograss, Draco nhịn không được, hiếu kỳ hỏi.
“Hừ, ai tốt với nó chứ? Draco, cậu biết tôi ghét cô ả kia nhất. Nếu không phải mẹ nó muốn mẹ tôi mua mặt mũi… Hừ hừ, Harry, bán một tin tức cho cậu, mua không?” Pansy nói.
Harry cười, nói: “Cậu muốn gì?”
“Kẹp tóc bách biến, tôi biết tiệm của cậu có.” Pansy nói ra thứ mình muốn.”Được rồi. Bất quá là một món đồ chơi 500 galleon, cậu nói đi.” Harry bất đắc dĩ gật đầu.
“Nhà Greendograss có ý định đám hỏi với nhà Potter, cậu phải cẩn thận đấy. Đây là tôi nghe trộm mẹ tôi nói với phu nhân Greendograss…” Pansy vừa thốt ra, Draco và Zabini nhìn nhau, kế nhìn về phía Harry.
“A? Phải không?” Harry chưa kịp phản ứng, đã nghe thanh âm như tơ lụa quen thuộc —— đến từ viện trưởng Slytherin, “Phu nhân Parkinson… Ta không biết, lúc nào, học đồ của ta dĩ nhiên thành đối tượng săn bắn của một bọn ngu xuẩn?”
“A, Snape học đệ, rất xin lỗi… Tôi nghĩ Anna không có ý mạo phạm.” Phu nhân Parkinson lập tức giải thích.
Lúc này, bọn nhỏ mới thấy các gia trưởng đang tán gẫu ở cách đó không xa. Harry thấy Lynda • Greendograss khóc nức nở, và một vị phu nhân đang an ủi cô, vợ chồng Malfoy, ông Parkinson và giáo sư Snape sắc mặt rất tệ, mà phu nhân Parkinson thì có chút bối rối nhìn Snape.
Harry suy nghĩ một chút đã bước tới, trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ vươn tay kéo áo choàng Snape, nói: “Sev, em còn chút chuyện, anh biết… phải đi trước, đây là kích thước giáo bào năm nay em cần, anh mua giúp em, em còn thiếu sách giáo khoa, em sẽ nhờ Kelly tới tìm anh, anh mua xong giao cho Kelly, mặt khác, giúp em chú ý thứ kia. Còn có, Sev, buổi tối tới trang viên Potter ăn cơm đi, em sẽ bảo Kelly chuẩn bị bít-tết anh thích, bốn người Sala cũng có chuyện hỏi anh.”
“Được, nếu ta buổi tối tới ăn, vậy không cần để Kelly tới.” Snape ở khi Harry gọi mình, lập tức dẹp yên tức giận. Vì khi y gọi mình “Sev” trước mặt những người này, đại biểu quan hệ giữa hai người phạm vi nhỏ hấp thụ ánh sáng.
Harry giao đồ đã mua xong và tiểu Karifan cho Snape, dùng tiếng Griffin dặn dò nó vài câu, sau đó nói lời từ biệt với ba người bạn đã dại ra của mình, khi cả ba chưa kịp phản ứng đã xoay người cáo biệt vợ chồng Parkinson và vợ chồng Malfoy, từ đầu đến đuôi, y tựa hồ không hề thấy tiểu thư Greendograss đang khóc và vị phụ nhân đang an ủi cô.
Thẳng đến khi Harry rời đi hồi lâu, Lucius mới ho nhẹ hai tiếng. Mập mờ nhìn bạn tốt, vừa định mở miệng trêu chọc, đã bị Snape như gió xoáy lao vào tiệm trường bào Madam Malkin nghẹn lại: “Ta cho rằng, sau này ta có thể có càng nhiều thời gian, Lucius, thuốc vinh quang của cậu để người khác làm đi.”
“Ôi, không, Severus…” Giọng Lucius trở nên uể oải.