Dược Môn Tiên Y

Chương 33: Địa Ngục không cửa

---Edit Tiên Vô Sắc---

Hắn đem đồ nhét vào ngực, ôm quyền thi lễ với ông ta rồi nhanh chóng đi khỏi nơi này.

Đường Ninh bên ngoài mấy chục mét, ánh mắt nhíu lại, gương mặt hiện lên vẻ mặt giảo hoạt. Nàng xuống dưới cây, lặng lẽ đi tới chỗ khác.

Thiếu nữ một mực theo nàng, cũng đuổi theo.

Hai con hung thú gầm lên, nhào cắn tới lão giả, theo chúng nó, nhân loại này mới là kẻ mà bọn chúng muốn gϊếŧ nhất..

Tên bội kiếm nam nhân vì bị thương nên tốc độ không quá nhanh, hắn chú ý động tĩnh xung quanh, sợ có hung thú đột nhân nhào ra.

Đi thẳng một đường, tận lực rời ra hang động con thú kia, nhưng, càng xa hang động hung thú, lòng hắn lại cảm thấy bất an, giống như ở trong chỗ tối có người đang dán mắt vào hắn vậy, quay nhìn xung quanh, nhưng lại không thấy ai cả.

Vì bộ pháp vội vàng, cũng vì vết thương máu chảy ra, đi được một đoạn, khí tức hắn đã hỗn loạn, thể lực sắp chống đỡ không nổi. Ngay lúc hắn dừng lại nghỉ để băng bó vết thương, đột nhiên ở trước xuất hiện người làm hắn kinh sợ.

"Là ngươi!"

Âm thanh nghi ngờ mang theo kinh ngạc, mặc cho hắn nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ tới, tiểu hòa thượng này lại còn sống!

"Ha ha, từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!"

Đường Ninh cười híp mắt nhìn bội kiếm nam nhân, ánh mắt lước qua vết thương hắn, gương mặt cười vui vẻ: "Nhưng sao ngươi lại chật vật thế chứ?"

Bội kiếm nam nhân nhìn chằm vào tiểu hòa thượng trước mặt, mặt thoáng trầm xuống, so với một thân hắn chật vật, trên người tiểu hòa thượng này lại không có một vết thương nào cả, đặc biệt cái bản mặt vui vẻ kia, hắn thấy, đây là chính diện trêu đùa chế giễu!

"Sao ngươi không chết?"

Tại hắn nghĩ tới, một khắc kia tiểu hòa thượng tự mình nhảy xuống, nên táng thân trong bụng, chết trong miệng thú, nhưng bây giờ, hắn ta vẫn sống sờ sờ đứng trước mặt hắn.

Có thể sống sót dưới tình huống này, một thân không tổn thương, để đủ thấy tiểu hòa thượng này không đơn giản như vẻ bề ngoài như vậy!

Nghĩ tới đây, theo bản năng hắn lui lại, bày ra tư thái phòng bị, cảnh giác quát: "Ngươi muốn làm gì!"

"Địa Ngục không cửa, ta vào không được!" Nàng cười híp mắt, đưa tay sờ đầu mình, nói: "Mặc dù ta vào không được, nhưng ta có thể đưa ngươi vào."

Vừa dứt lời, nụ cười trên mặt nàng mất đi, thân ảnh lướt nhanh tới, dao găm trong tay nương theo nàng xuất thủ cực nhanh xẹt qua trong không khí một đường sắc bén.

"Keng!"

Bội kiếm nam nhân rút kiếm ra chặn, ở giữa binh khí đụng nhau, hắn chấn kinh khi trên người tiểu hòa thượng bắn ra sát khí, càng khiếp sợ hơn thân pháp bén nhọn tấn công cực nhanh.

Hắn chưa từng thấy thân pháp này, thân pháp tấn công quỷ dị không thấy nhiều, nếu không phải hắn tận mắt nhìn thấy, thì rất khó tin, dùng thân pháp cùng kiểu tấn công này lại tiểu hòa thượng ăn chay niệm phật!

"Tê!"

Bội kiếm nam nhân hít vào khí lạnh, hét thảm một tiếng, thấy cánh tay bị hung thú làm bị thương, lại bị tiểu hòa thượng vạch một đường, đau đến nỗi tay cầm kiếm còn lại run bần bật.

"Nói cho ngươi biết, đầu của ta, không phải ai cũng có thể sờ!" Đường Ninh hừ nhẹ, tiếp tục đánh lên.

Lúc này, bất kể là Đường Ninh hay nam nhân kia hay thiếu nữ trốn đó không xa, đều không phát hiện, ngoại trừ bọn họ ra còn có một người ở nơi bí mật gần đó đang nhìn...