Cảm giác thì vẫn là cảm giác. Còn lại cô không có bất cứ suy nghĩ gì về chuyện này. Ghen tỵ à? Không có. Khi còn nhỏ cô đã từng có một mống đàn ông theo đuổi. Nhưng cô thì ngược lại vì không thích. Chỉ thích bắt cướp. Sở thích rất quái dị. Nhiều lần cha mẹ từng khuyên bảo nhưng cô vẫn jhông thay đổi giữ nguyên ý kiến của mình. Hằng ngày nghe cha mẹ làu bàu nên cô chuyển dời sự xa hoa hiện đại của thành phố chui về cái góc xó xỉnh này làm cảnh sát vì gia đình có bối cảnh lớn nên thuộc vào trường hợp đặc biệt. Trở thành cảnh sát trẻ nhất của đất nước. Năm nay vừa 18 trăng tròn. Người trẻ nhưng mà đầu óc lại không trẻ.
Vứt tạm suy nghĩ qua một bên. Vào chủ đề chính. Cô trực tiếp giao lại nhiểm vụ cho cấp dưới của mình. Còn bản thân thì " ngồi chơi xơi nước " tên cảnh sát đạp cửa lúc nãy bây giờ mới có được cơ hội " lắm mồm " trực tiếp hét to.
- Cảnh sát đây. Là ai đánh người mong mọi người hợp tác khai ra. Nếu không mời về đồn cảnh sát uống nước chè đặc.
Ă đù! Nhìn cái đồng phục là biết ngay rồi cần gì phải thét lên ta là cảnh sát đây. Trên trái đất này chỉ có mình hắn là cảnh sát thôi sao. Về đồn uống nước chè đặc. Con *** nó làm đéo gì có đãi ngộ như thế vào đồn còn được uống chè đặc có mà đến nước tiểu cũng không được uống. Không cẩn thận lếu láo còn bị cho ăn vài trẩn đòn, tím tái người lại, bị nhốt giam vài ngày bốc cả shit lẫn đái mà ăn thì quả thực cha mẹ đã tích lũy mấy trăm đời ăn chay lạy phật " vận khí " đã được coi như là không tệ rồi.
- Không thích nước chè, trà đá hay cà phê sữa đi.
Một giọng nói bình tĩnh vang lên. Một người học sinh áo đen quần đen mệt mỏi dơ hai tay lên duỗi duỗi, ngáp vài cái bộ dang dường như rất mệt mỏi. Xong lại đưa tay về vị trí cũ. Nhìn quá bá đạo.
Tên cảnh sát kia nhìn thấy thí tức phòi cứ*. Trà đá, cà phê sữa? Đá sữa cái em gái ngươi a. Nhìn cái bàn tay kia thì lại càng tức thêm. Sao lại như vậy em gái ngon thế kia lại bị thằng oắt kia sờ soạng như vậy mà lại không có chút phản ứng gì. Vẫn lạnh lùng đọc sách như vậy sao. Liên tưởng tới " người bạn gái " của mình, trong lòng lại càng hận Tuấn Hào. Không khỏi liếc sang cô đội trưởng trẻ tuổi vừa mới đến kia. Tán từ đầu năm sắp đến cuối năm ngay cả cái băng vệ sinh đi xong rồi thay ra cũng không được nhìn thậm chí là sờ vào đừng nói là ôm eo như thế.
Ý nghĩ quá dơ bẩn. Ai lại muốn nhìn hay sờ băng vệ sinh bao giờ.