[Dịch] Vòng Tròn Số Mệnh (Túc Mệnh Chi Hoàn) - 宿命之环

Quyển 1 - Chương 4:Người chăn cừu

Chương 04: Người chăn cừu *Người chăn cừu: Nhắc lại một chút, Người chăn cừu cũng là tên danh sách 5 của Người treo ngược (Cực quang hội, Cứu thục sắc vi) "Vậy chúng ta đi tìm ba ba ngươi." Lumian lập tức đứng lên. Hắn vốn là người thích hành động, cũng rõ ràng việc điều tra truyền thuyết trong thôn là không thể kéo dài nữa, càng để lâu càng dễ bị tỷ tỷ phát hiện, mà Aurore chắc chắn sẽ không cho hắn tiếp tục làm việc này. Bởi vì trong mắt Aurore, truy tìm lực lượng siêu phàm là một chuyện vô cùng nguy hiểm. Ta hiểu việc này sẽ gặp nguy hiểm, Aurore sẽ không lừa ta, nhưng cho dù phía trước là núi đao biển lửa, ta cũng sẽ đi tới, không thể để cho Aurore đối mặt một mình...Trong đầu Lumian lóe lên ý nghĩ như vậy. Mỗi khi đề cập đến việc thế giới ngày càng trở lên nguy hiểm, trên mặt Aurore thể hiện sự nghiêm túc và lo âu, không thể che giấu được người khác. Reimund. Greg càng thêm mê mang: "Tìm hắn làm gì?" "Để hỏi truyện về Vu sư kia là xảy ra khi nào." Lumian nhìn lại Reimund một chút. Cái tên này không hiểu tiếng người? Xem ra hôm nào phải kiểm tra độ thông minh của hắn mới được. Trên mặt tràn đầy sự nghi hoặc, Reimund nhìn Lumian nói: "Hỏi cái này để làm gì?" Ách...Ta nên tìm bừa một lý do để lừa gạt hắn hay vẫn nên nói thật đây? Lập tức, Lumian trầm tư. Cân nhắc đến việc điều tra sẽ không giấu được mấy tên bằng hữu thân thiết, mà rõ ràng lý do truy tìm truyền thuyết của hắn nghe cũng như là đang lừa gạt người khác, có truyền ra thì cũng không có người nào trong thôn tin tưởng, Lumian nhanh chóng có chủ ý. Trong nháy mắt, trên mặt hắn lộ ra nụ cười như lúc gạt người. "..." Reimund bỗng nhiên lui lại hai bước, nói: "Có chuyện gì ngươi cứ từ từ nói." Lumian sửa sang lại áo khoác ngắn tối màu, cùng với áo sơ mi sợi đay mặc ở trong, cười nói ra: "Ta cảm thấy, cái truyền thuyết vu sư kia rất đáng để suy nghĩ." "Đáng suy nghĩ chỗ nào?" Reimund suy nghĩ kỹ một lúc rồi hỏi. "Chính là câu 'Trong thôn trước kia có một vị Vu sư'." Lumian nghiêm mặt nói, "Ngươi nghĩ thử mà xem, nếu ta bịa ra chuyện để lừa người, chắc chắn sẽ không nói tới một khoảng thời gian và địa điểm mà mọi người có thể cùng nhau biết tới và xác nhận. Mà truyền thuyết kia nói rất rõ là trong thôn, chính là Cordu thôn, từng có một vị Vu sư, nếu như đây mà là nói bừa thì chẳng phải rất dễ bị mọi người vạch trần hay sao?" "Nhưng trước đây là từ rất lâu rồi." Reimund phản đối. "Vậy nên ta muốn tìm người biết được câu chuyện này lúc mới bắt đầu lưu truyền, hẳn chính bọn họ cũng có thể xác nhận rằng trong thôn có một vị Vu sư hay không." Lumian mỉm cười nói, "Chuyện này có thể truyền tới tận hiện tại, vậy có nghĩa nó có thể là thật." Lý do này không đủ để thuyết phục Reimund: "Nhưng khi ngươi bịa chuyện cũng hay dùng thời gian kiểu như 'hơn một trăm năm trước' 'mấy trăm năm trước' hay 'trước đây thật lâu', để cho mọi người không có cách chứng thực." "Cho nên muốn tìm ba ba ngươi để xác nhận a!" vẻ mặt Lumian hiện ra vẻ "biết tại sao phải tìm ba ba ngươi chưa" biểu lộ. "Cũng đúng..." Reimund tiếp nhận lời giải thích này, nhưng luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai. Hai người cùng nhau ra khỏi quảng trường, lúc đang đi vào sâu trong thôn, Reimund chợt nhận ra: "Nhưng tại sao ngươi lại muốn biết truyền thuyết đó là thật hay là giả?" "Vu sư nha, đây chính là Vu sư! Nếu chúng ta có thể biết hắn từng ở ngôi nhà nào, sau đó lại được chôn cất ở chỗ nào, thì có khi chúng ta có thể biết được bí mật của hắn, để chính mình cũng lấy được lực lượng thần kỳ, vượt qua khỏi phạm vi người bình thường." Lumian nói thật, nhưng lại tựa như lừa gạt người khác. Quả nhiên Reimund lộ ra vẻ 'ngươi không nên gạt ta': "Đa số những truyền thuyết kia là được bịa ra để dọa trẻ con, sao lại có thể là thật? "Với lại tìm kiếm lực lượng của Vu sư sẽ bị ném vào Sở Tài Phán!" Bởi vì Cộng hòa Entis nằm ở Bắc Đại Lục, thần linh chính thống là "Vĩnh Hằng Liệt Dương" và "Hơi Nước Và Máy Móc Chi Thần", cả hai giáo hội chia nhau tín ngưỡng của dân chúng, đồng thời không cho phép các tín ngưỡng khác tại nơi này truyền bá, kể như từ Bắc Đại Lục - Vương quốc Ruen "Hắc Dạ Nữ Thần" giáo hội và "Phong Bạo Chi Chủ" giáo hội, từ Vương quốc Finebot "Đại Địa Mẫu Thần" giáo hội, hay từ các nước vùng trung nam như Renburg "Tri Thức Và Trí Tuệ Chi Thần" giáo hội, hay Đế quốc Fusak "Chiến Thần" giáo hội. Mà Sở Tài Phán của "Vĩnh Hằng Liệt Dương" giáo hội luôn khiến dân chúng e ngại, không biết bao nhiêu dị giáo đồ đã bị bắt nhốt, ở trong đó gặp tra tấn tàn khốc. Lumian cười ha hả: "Ngươi lo lắng chuyện này làm gì? Chính ngươi cũng nói đa số truyền thuyết đều là bịa ra, gần như sẽ chẳng tìm được Vu sư để lại cái gì. "Lại nói, cho dù có tìm thấy, thì chúng ta cũng không bắt buộc phải kế thừa những sức mạnh cấm kỵ kia, có thể giao cho giáo hội để đổi lấy khen thưởng, đúng rồi, đã là Vu sư thì chắc chắn sẽ có không ít bảo vật được chôn cùng." Giáo hội mà Lumian nhắc đến chính là "Vĩnh Hằng Liệt Dương" giáo hội, bởi vì trong thôn Cordu không có "Hơi Nước Và Máy Móc Chi Thần" giáo hội, họ chỉ tập trung ở các thành phố lớn hoặc nơi có nhiều nhà máy. Thấy Reimund tim đập thình thịch, Lumian cười âm thầm một tiếng, nói bồi thêm: "Chẳng lẽ ngươi thực sự muốn làm Người chăn cừu?" Người chăn cừu trong miệng hắn cũng không giống như nghề chăn nuôi cừu mà những người sống ở thành phố vẫn biết đến, không chỉ là mỗi sáng thức dậy dẫn cừu đi ăn, chăm sóc cho cừu là đủ. Thôn Cordu thuộc vùng Dariege, tỉnh Riston, ở nơi đây, Người chăn cừu là một công việc chuyên nghiệp, một cái công việc vất vả và cô độc. Bọn họ nhận bầy cừu từ phía chủ thuê, dẫn theo đàn từ mấy chục cho tới mấy trăm con cừu bôn ba qua lại giữa vùng núi và bình nguyên. Việc này còn được gọi là 'Chăn thả' - mỗi khi mùa thu đến, đồng bằng xung quanh thôn Cordu sẽ tàn lụi, đám Người chăn cừu sẽ xua bầy cừu đi qua miệng núi, đi tới bình nguyên ấm áp ở phương xa, họ thường sẽ vượt qua biên giới, tiến vào địa phận của các nước Finebot, Renburg. Tới đầu tháng năm, bọn họ sẽ xua bầy cừu trở lại thôn, cắt lông cừu, chăm dê con, tháng sáu thì lại lên đồng cỏ trên núi, ở trong lều, vừa chế tạo phô mai, vừa trông nom bầy cừu cho đến khi trời chuyển lạnh. Cứ như thế, Người chăn cừu hàng năm chăn thả, bôn ba cả đời, có rất ít thời gian ở lại trong thôn, cho nên đa số bọn họ là độc thân, rất khó kết hôn, không thể xây dựng gia đình. Thế nên có mấy quả phụ vì kế sinh nhai mà phải trở thành Người chăn cừu, sẽ được chào đón nồng nhiệt. Reimund trầm mặc. Qua một lúc lâu, hắn mở miệng do dự: "Nghe ngươi nói thì chuyện này có vẻ chơi vui, có thể dùng để giết thời gian." Bình thường, sau khi một gia đình quyết định chọn đứa trẻ nào làm người chăn cừu xong, đợi bọn chúng tới khoảng từ mười lăm tới mười tám tuổi, sẽ đưa bọn chúng đến một nhà chủ chăn nuôi nào đó để làm thêm và học tập cách chăn cừu, quá trình này sẽ tốn ba năm, sau đó đứa trẻ kia sẽ chính thức trở thành Người chăn cừu, đi khắp nơi để nhận việc. "Đi thôi" Lumian vỗ vai Reimund, "Ba ba ngươi đang ở ngoài ruộng hay ở nhà?" "Gần đây không có việc gì, Lễ Tứ Tuần lại cũng sắp đến, nếu hắn không ở nhà thì cũng là ở quán rượu." Reimund phát ra âm thanh đầy hâm mộ, "Việc này mà ngươi cũng không biết? Quả đúng là không phải nông dân, ngươi có một nguời tỷ tỷ tốt a!" Lumian đút hai tay vào túi, chậm rãi mà đi lên phía trước, không có để ý tới cảm thán của Reimund. Gần tới quán rượu cũ trong thôn, một người từ trong đường ngách đi tới. Người này mang theo mũ trùm đầu, mặc áo dài màu nâu đậm, bên hông có buộc một sợi dây, dưới chân là một đôi giày da mềm mới tinh màu đen. "Pierre, Pierre nhà Berry?" Reimund lên tiếng kinh ngạc. Lumian cũng dừng bước nhìn sang. "Là ta." Pierre. Berry phất tay cười. Thân hình hắn hơi gầy, hốc mắt lõm, mái tóc màu đen bóng xoắn lại vào nhau, khuôn mặt đầy râu, không biết đã bao lâu chưa cạo. "Tại sao ngươi lại trở lại." Reimund nghi hoặc hỏi. Pierre. Berry là một Người chăn cừu, giờ là đầu tháng tư, đáng ra hắn phải đang chăn thả ở bình nguyên đồng cỏ bên ngoài núi, sao lại xuất hiện ở trong thôn? Coi như lần chăn thả này hắn chuyển hướng đi Renburg hay bắc Finebot thì bây giờ cũng là mới lên đường, muốn quay về Dariege cũng phải cần một tháng. Pierre có đôi mắt cười màu lam mang theo sự ôn hòa, hắn nói ra, có chút cao hứng: "Không phải là sắp tới Lễ Tứ Tuần hay sao, đã nhiều năm rồi ta không tham gia, năm nay cũng không bỏ lỡ được!" "Yên tâm, có đồng bạn giúp ta trông coi bầy cừu, làm Người chăn cừu chính là có ưu điểm này, chỉ cần tìm được người hỗ trợ, ngươi muốn đi đâu thì đi, rất tự do." Lễ Tứ Tuần là ngày lễ rất phổ biến ở Entis, mọi người dùng các loại hình thức khác nhau để đón chào mùa xuân tới, cùng cầu khẩn một năm bội thu. Ngày lễ này này không liên quan tới "Vĩnh Hằng Liệt Dương" giáo hội hay "Hơi Nước Và Máy Móc Chi Thần" giáo hội, nhưng vì đã thành phong tục của dân chúng, lại không phải là tế lễ dị giáo, thế nên được hai giáo hội chính thống đồng ý. "Ngươi là muốn nhìn xem năm nay ai được chọn làm tinh linh mùa xuân đúng không?" Lumian cười trêu ghẹo nói. Trong Lễ Tứ Tuần ở thôn Cordu, mọi người sẽ chọn ra một vị thiếu nữ xinh đẹp để đóng vai tinh linh mùa xuân, đây là một phần của buổi lễ. Pierre cười theo, nói: "Ta hi vọng là tỷ tỷ Aurore của ngươi, nhưng chắc chắn nàng sẽ không đồng ý, mà tuổi nàng cũng không phù hợp." "Được rồi." Lập tức hắn chỉ quán rượu cách đó không xa, "Ta đến giáo đường cầu nguyện, sau đó lại mời các ngươi uống rượu." Reimund vô thức đáp lại: "Không cần, ngươi cũng không có nhiều tiền." "Ha ha, thần linh dạy bảo chúng ta, 'dù chỉ có một đồng, cũng phải chia sẻ với đám huynh đệ nhà nghèo.' " Pierre nói lên một câu ngạn ngữ của Người chăn cừu vùng Dariege. Lúc này, Lumian cười với Reimund: "Pierre phát tài, chắc chắn phải mời chúng ta uống rượu." Hắn chỉ vào đôi giày da mới tinh kia của Pierre. Berry. Pierre rất cao hứng: "Lần này gặp chủ thuê không tệ, phân cho ta mấy con cừu, về sau sẽ còn cho thêm lông cừu, pho mai và da thuộc." Thù lao của Người chăn cừu chính là đồ ăn, ít tiền bạc, và cùng chia sẻ thành quả chăn cừu với chủ thuê, còn kiếm được bao nhiêu thì còn phải xem hợp đồng ký với chủ thuê như thế nào. Mà đối với nghề phải lặn lội đường xa như Người chăn cừu, một đôi giày da tốt cũng chính là món hàng thực tế nhất, cũng là được khao khát nhất. Nhìn Pierre. Berry đi về hướng quản trường thôn, ánh mắt Lumian dần trở lên trầm ngưng, mang theo mấy phần nghi hoặc. Hắn lẩm bẩm: "Chỉ vì tham gia Lễ Tứ Tuần, liền tốn thời gian hai tuần, thậm chí một tháng để trở về gấp?" Suy nghĩ một lát, Lumian thu lại tầm mắt, cùng Reimund đi về quán rượu. Quán rượu không có tên, cũng không cần tên, thôn Cordu cũng chỉ có một quán này, người trong thôn cũng thích gọi nó là quán rượu cũ, Vừa mới bước vào, theo thói quen, Lumian nhìn quanh một vòng. Đột nhiên ánh mắt của hắn dừng tại một nơi nào đó. Hắn trông thấy một người xứ khác, chính là người mà tối hôm qua rời đi lúc nào không hay. Rõ ràng không phải là cùng một nhóm với Ryan, Leah, Valentine. Đây là một vị nữ sĩ, người mặc váy dài màu da cam, mái tóc nâu hơi uốn cong, đôi mắt lam nhạt đang nhìn chăm chú ly rượu màu đỏ trong tay. Nàng xinh đẹp mà lười biếng, tại quán rượu thấp bé và mờ tối này, dường như không cùng một thế giới.