Hôm sau, Lý Trân chính thức nhậm chức Nội vệ thống lĩnh. Tiếp quản bốn doanh thuộc hạ của Võ Phù Dung. Nhưng do Võ Phù Dung thôi chức, Võ thị gia tướng gia nhập Nội vệ cũng rút lui khỏi Nội vệ, biên chế giảm bớt một doanh.
Lý Trân sau khi được Võ Tắc Thiên chuẩn tấu, liền lệnh cho Trương Lê bố cáo chiêu mộ võ sĩ Nội vệ. Tại các phủ Nội vệ công khai chiêu mộ năm mươi võ sĩ Nội vệ. Tin tức truyền đến, võ sĩ các vệ đổ xô đến, liên tiếp trong mấy ngày, trước phủ Nội vệ đông như trẩy hội.
Buổi chiều nọ, trong đại viện công sở Nội vệ, một gã binh lính Võ Lâm Quân múa kiếm như điện, ra sức biểu hiện kiếm pháp. Bên cạnh đó là một bàn dài, năm sáu viên quan Nội vệ đang ngồi. Lý Trân ngồi ở bên trong, hai bên là Triệu Thu Nương và vài tên Giáo Úy.
Tiêu chuẩn Nội vệ tuyển chọn tân võ sĩ cũng giống như các loại vệ binh khác. Thi võ nghệ, bình luận gia thế, trước hết gia thế phải trong sạch, là con cháu của Quan Trung và Lạc Dương sẽ được ưu tiên. Tiếp đến là thi đấu võ, kiếm pháp, cử tạ, cưỡi ngựa bắn cung. Chọn lựa những người ưu tú. Nếu có tài nghệ đặc biệt sẽ có thể được cân nhắc thêm.
Lúc này, một gã võ sĩ Nội vệ bước nhanh đến, nói nhỏ bên tai Lý Trân vài câu. Lý Trân lập tức nói vài câu với Giáo Úy rồi đứng dậy, bước nhanh ra ngoài công sở. Tửu Chí đang đợi ở bên ngoài, thấy Lý Trân đi tới, y liền tiến lên nói: - Lão Lý, có tin tức quan trọng, chúng ta đã phát hiện ra Phòng Thành.
Tin tức này làm cho Lý Trân vô cùng vui mừng. Hắn không nghĩ tới Phòng Thành lại có thể ở tại Lạc Dương. Hắn liền vội vàng hỏi: - Hiện tại y đang ở nơi nào?
- Ở tại Sùng Văn phường, người của chúng ta đang trông chừng gã.
Lý Trân lập tức quyết đoán nói: - Ta sẽ đi ngay bây giờ.
Hắn quay vào trong công sở lấy ngựa, mang theo hơn mười võ sĩ Nội vệ, thúc ngựa đi ra phía ngoài của Hoàng Thành. Trên đường, Tửu Chí nói với Lý Trân: - Hôm qua chim bồ câu đến từ Dương Châu báo tin cho ta, nói Phòng Thành mười ngày trước đã rời khỏi Dương Châu đến trường thái học Lạc Dương để đi học. Căn cứ tính toán theo thời gian, y hiện nay đã đến Lạc Dương. Ta sáng sớm hôm nay đã đi trường thái học điều tra, rất thuận lợi tìm ra được tung tích của y. Kết quả giữa trưa phát hiện ra y. Nhưng y không phát hiện ra chúng ta.
Lý Trân sở dĩ muốn tìm Phòng Thành là vì hắn hoài nghi Phòng Thành biết tung tích khối kim bài kia. Mấy ngày nay tuyệt đối không có chuyện gì phát sinh, nhưng trong lòng Lý Trân giống như có một cây gai, hắn nếu không biết tung tích khối kim bài rõ ràng, rất có thể sẽ có hậu hoạn.
Mọi người ra roi thúc ngựa, xông qua Thiên Tân Kiều, hướng tới Sùng Văn phường chạy gấp mà đi.
Cũng giống như Sùng Văn phường của Trường An, Sùng Văn phường của thần đô Lạc Dương cũng là trường thái học. Có đến mấy ngàn sĩ tử ở nơi này học tập, nghiên cứu. Ký túc xá trong trường thái học có hơi chật chội một chút, mười mấy người trong một gian nhà. Do vậy, sĩ tử có điều kiện tốt hơn một chút đều đi ra bên ngoài thuê phòng.
Lý Trân dẫn theo mọi người đi đến một ngõ nhỏ vắng vẻ trong Sùng Văn phường. Phong Thành tạm thời đang ở tại một một ngôi nhà nhỏ trong hẻm vắng. Nơi này là nhà của một người họ hàng thân thích của y.
Một gã võ sĩ Nội vệ tiến lên bẩm báo nói: - Khởi bẩm thống lĩnh, người đó đang ở trong nhà, không hề đi ra ngoài.
Lý Trân gật gật đầu, chỉ nói với mọi người vài câu. Hắn đi lên trước gõ cửa. Một lát, bên trong truyền tới một giọng nam tử trẻ tuổi: - Là ai đó?
Âm thanh này đúng là của Phòng Thành. Lý Trân cười nói: - Phòng huynh, là ta.
Cửa kêu két kẹt một tiếng, mở lộ ra khuôn mặt của Phòng Thành. Y nhận ra Lý Trân, không khỏi sửng sốt một chút. Lại thấy phía sau còn có rất nhiều võ sĩ lập tức nghi ngờ hỏi: - Thì ra là Lý Thống lĩnh, các người đây là?
- Ta có chút việc muốn tìm Phòng huynh.
Lý Trân mặc kệ y có nguyện ý hay không, trực tiếp đẩy cửa sân đi vào. Võ sĩ Nội vệ đồng loạt tràn vào trong sân. Phòng Thành cảm giác bọn họ có chút lai giả bất thiện, không khỏi sợ hãi hỏi: - Lý Thống lĩnh, có chuyện gì không?
- Chúng ta đi vào trong phòng rồi nói.
Lý Trân để cho mọi người chờ ngoài sân. Hắn đi theo Phòng Thành vào phòng. Đây là thư phòng của Phòng Thành, bên trong chất đầy sách. Phòng Thành vội vàng dọn dẹp, áy náy nói: - Có hơi lộn xộn, thật xin lỗi.
- Không cần dọn dẹp, ta chỉ hỏi mấy câu rồi đi thôi.
Lý Trân ngồi xuống, thản nhiên cười hỏi: - Ta muốn biết huynh có chuyện giấu ta hay không?
Phòng Thành sửng sốt, - Lý Thống lĩnh muốn nói về vấn đề gì?
- Về Lý Nguyên Gia.
Phòng Thành lập tức hiểu rõ ý của Lý Trân. Y vừa giận vừa sợ hãi: - Lý Thống lĩnh là muốn nói ta tham gia phản loạn của Lý Nguyên Gia sao?
- Về điểm này ta có thể khẳng định huynh không có. Nhưng Lý Nguyên Gia có vài món vật phẩm quan trọng, chúng ta không tìm thấy.
Phòng Thành ngơ ngác đứng một lúc lâu, lắc lắc đầu nói: - Lý Thống lĩnh, ta thật sự không hiểu ý của ngươi. Ngươi có thể nói rõ, rốt cuộc là vật gì?
- Làm sao huynh biết căn phòng bí mật kia?
- Ta là trong lúc vô tình phát hiện. Bởi vì lúc ta đang vẽ bức tranh cho Lý Nguyên Gia không cẩn thận động vào chốt mở. Kết quả là mở ra căn phòng bí mật. Lúc đó ta mới biết được trong lầu Minh Châu có một gian phòng bí mật. Nhưng ta không có cầm bất cứ đồ vật gì bên trong đó. Ta thậm chí còn không đi vào.
- Huynh dám nói Huynh không hề đi vào? Lý Trân nhìn gần hỏi.
Phòng Thành lập tức nóng nảy, lớn tiếng nói: - Ta có thể lấy danh dự phụ thân thề, ta thật sự không có đi vào. Ta biết ta không nên phát hiện ra căn phòng bí mật kia, cho nên ta lập tức đóng nó lại.
Lý Trân không ngờ y dùng danh dự phụ thân để thề, xem ra y quả đúng là không có đi vào. Lý Trân trầm tư chốc lát nói: - Ta đang tìm một tấm kim bài, mặt trên có khắc tên Lý Nguyên Gia. Huynh có thấy qua chưa?
Phòng Thành chần chừ một lúc nói: - Có phải là kim bài của Hưng Đường Hội?
Lý Trân nhảy đứng lên, níu chặt vạt áo y, hung hăng nói: - Nói mau, kim bài ở nơi nào?
- Không, không. Kim bài không ở trong tay ta. Phòng Thành bị bộ dáng hung hăng của Lý Trân làm cho sợ tới mức hai chân nhũn ra, gần như tê liệt ngã xuống đất.
Lý Trân buông y ra, hít sâu vào một hơi hỏi: - Vậy huynh nói cho ta biết, huynh thấy kim bài Hưng Đường Hội ở đâu?
Phong Thành nơm nớp lo sợ nói: - Quan hệ của ta cùng Lý Huấn vô cùng tốt, cùng y ở chung một phòng. Đêm trước khi Lý Nguyên Gia khởi binh tạo phản, ta nhìn thấy mặt kia kim bài trên bàn. Vừa mới nhặt lên, y đã đoạt mất, thiếu chút nữa trở mặt với ta.
- Lý Huấn.
Lý Trân bỗng nhiên nhận thức được, hắn không để ý đến manh mối quan trọng nhất, đó phải là hai người con trai của Lý Nguyên Gia.
Lương Vương phủ, vào lúc sự kiện Hưng Đường Hội làm cho triều đình rung chuyển, gió nổi mây vần. Trong con mắt của nhiều người, Võ Tam Tư dường như cách rất xa rối loạn này. Từ sau khi buộc tội Lai Tuấn Thần, y dường như biến mất trong mắt của công chúng, trở nên vô cùng kín tiếng.
Trên thực tế, những người hiểu chuyện đều biết rằng, Võ Tam Tư không hề cách xa. Y cùng nhịp thở với phản loạn Dương Châu. Bản thân y không hề tham dự, thuộc hạ của Võ tướng đường ở Lạc Dương cũng án binh bất động. Y là lợi dụng Cao Ly Phục Quốc Hội tham dự sự kiện tại Dương Châu.
Quả thật, Hưng Đường hội có liên quan đến lợi ích thiết thân của Võ Tam Tư. Nếu như tiêu diệt Hưng Đường Hội, áp chế nghiêm khắc hoàng tộc Lý thị, như vậy ngôi vị hoàng đế Đại Đường liền rất có thể rơi xuống trên người Võ Tam Tư. Nhưng Võ Tam Tư cũng rút ra được bài học. Y không hề trực tiếp tham dự mà chọn phương thức gián tiếp, tránh cho nữ hoàng bất mãn với y. Trong thư phòng, Võ Tam Tư đang cùng Minh tiên sinh thảo luận thế cuộc trước mắt, cùng hành động tiếp theo của bọn họ. Võ Tam Tư thở dài, ảo não nói: - Ta thật không nên để người Cao Ly tham dự việc tại Dương Châu, Kiếm Đông Hi làm ta thất vọng rồi. Sau khi khơi mào cho Lý Nguyên Gia tạo phản, không ngờ bọn họ lập tức rút lui khỏi Dương Châu. Chẳng lẽ gã không biết ta muốn thứ đồ gì sao?
Võ Tam Tư nghĩ đến những vật bí mật lại nằm trong tay Lý Trân, trong lòng y liền phẫn hận vạn phần. Sau khi Lý Nguyên Gia khởi binh, huyện thành Giang Dương trống rỗng. Lý Nguyên Gia vương phủ chỉ còn lại một ít gia đinh. Đây là cơ hội tốt như thế nào, Kiếm Đông Hi không ngờ lại bỏ qua. Nếu không danh sách minh ước kia đã rơi vào tay của y rồi. Y cũng có thể một lưới bắt hết hoàng tộc Lý thị.
Minh tiên sinh khuyên nhủ: - Vương gia cũng không cần quá tức giận. Lúc ấy thế cục hỗn loạn, ở lại Dương Châu vô cùng nguy hiểm. Điều này cũng không trách được Kiếm Đông Hi. Né tránh binh tai cũng là bản năng của con người. Lý Trân sở dĩ có thể đuổi tới vương phủ trước là bởi vì hắn đang ở trong cuộc, hiểu rất rõ tình huống ở Giang Dương. Hắn biết rằng Lý Nguyên Gia đã thất bại, cho nên mới có thể nắm lấy cơ hội. Nói tóm lại, lần này Kiếm Đông Hi biểu hiện không tệ, ít nhất cũng khơi mào cho Lý Nguyên Gia tạo phản thành công.
Muốn Võ Tam Tư không tức giận là không thể. Nhưng Minh tiên sinh nói rất có đạo lý. Y chỉ có thể đem một bụng khó chịu nhịn lại trong lòng, khoanh tay đi hai bước. Võ Tam Tư lại nói: - Ngươi cảm thấy Lý Trân thật sự chiếm được danh sách minh ước sao?
Minh tiên sinh gật gật đầu: - Khẳng định bị hắn chiếm được không chỉ có danh sách minh ước mà còn có thư từ lui tới giữa Lý thị hoàng tộc và Lý Nguyên Gia, cùng với kim bài Hưng Đường Hội của Lý Nguyên Gia. Nhất định đều bị Lý Trân giành được, chỉ có điều hắn không chịu giao cho Thánh Thượng.
Võ Tam Tư hừ một tiếng: - Hắn thật sự là chán sống, còn dám lừa gạt Thánh Thượng.
- Hắn tuy rằng phiêu lưu, nhưng thu hoạch lại rất lớn. Chỉ sợ Lý thị hoàng tộc đó mỗi người đối với hắn đều mang ơn. Tương lai Lý thị đắc thế, hắn sẽ là công thần thứ nhất rồi.
Võ Tam Tư buồn bực ngồi xuống: - Ta thật không biết Thánh Thượng nghĩ thế nào. Bà nên biết Lý Trân đang cố ý giấu diếm, rõ ràng còn cho hắn thăng quan tiến chức. Chẳng lẽ bà thật muốn đem ngôi vị Hoàng đế tặng lại cho Lý thị sao?
- Vương gia ngàn vạn lần không nên coi thường thủ đoạn của Thánh Thượng.
Minh tiên sinh cười tủm tỉm nói: - Ta cho rằng Thánh Thượng kỳ thật chỉ muốn ổn định Lý Trân, không muốn rút dây động rừng. Làm cho Lý thị hoàng tộc cho rằng đã không có chuyện gì, liền buông lỏng cảnh giác. Ta tin tưởng Thánh Thượng nhất định sẽ bí mật bố trí, tiếp tục điều tra Hưng Đường Hội, sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy.
Một câu lập tức nhắc nhở Võ Tam Tư, y vội vàng nói: - Vài ngày trước Thánh Thượng bí mật triệu kiến Lai Tuấn Thần, hay chính là vì việc này?
- Chắc là như vậy, Thánh Thượng đối với năng lực của Lai Tuấn Thần luôn luôn rất coi trọng, hơn nữa Võ Ý Tông trúng tên chưa lành, cho nên bà nhất định sẽ lệnh cho Lai Tuấn Thần bí mật điều tra Lý Trân cùng với Hưng Đường Hội.
Đúng lúc này, ngoài cửa có thị vệ bẩm báo: - Khởi bẩm Vương gia, có một người bên ngoài phủ, nói là từ Dương Châu đến, hắn có bái thiếp đưa lên.
Võ Tam Tư ngẩn ra, lại là từ Dương Châu đến, y lập tức nghĩ tới điều gì, vội vàng phân phó nói: - Lấy bái thiếp đem vào đây.
Cửa mở, một gã thị vệ bước nhanh vào, đem một tấm bái thiếp trình lên cho Võ Tam Tư. Võ Tam Tư tiếp nhận bái thiếp nhìn nhìn, là Dương Châu Đô úy Trang Văn Thái cầu kiến y. Y đương nhiên biết Trang Văn Thái, gã là một trong số những quan dựa vào y.
Dựa vào quyền thế của Võ Tam Tư trong triều, các quan viên địa phương và triều đình dựa dẫm vào y rất nhiều. Võ Tam Tư cũng chia bọn họ ra làm năm bảy loại.
Như một số quan lớn trong triều và viên quan địa phương, ví dụ như Dương Châu Thái Thú Lâm Thanh là nhất đẳng quan viên. Mà Trang Văn Thái này là người của Lâm Thanh, cũng miễn cưỡng coi như là cùng một đảng của Võ Tam Tư. Nhưng mà địa vị của y thấp hơn rất nhiều. Thậm chí phải sắp xếp ngoài tam tuyến.
Võ Tam Tư nhìn thoáng qua Minh tiên sinh. Minh tiên sinh gật gật đầu, tỏ vẻ có thể gặp một lần. Võ Tam Tư lập tức ra lệnh: - Dẫn y tới gặp ta..