Sáng hôm sau, đoàn phim {Đắm Chìm} chính thức công bố đội hình.
Thời Diên như bình thường ấn thích và chia sẻ, sau đó danh sách tìm kiếm nóng của Weibo lại lần nữa chịu khổ.
Một số mục lần lượt được đưa lên đầu danh sách, theo sau là một từ “hot” đỏ.
#Thời Diên Xác nhận đóng phim điện ảnh {Đắm Chìm}#
#Tạo hình của Thời Diên trong phim điện ảnh#
#Nữ thần thanh lãnh#
Trong phòng tạo kiểu tóc, Lạc Thanh Y cầm điện thoại tấm tắc: “Không tệ, không tệ, thật tuyệt vời. Mới phát đi chỉ mất vài phút mà đã có khí thế lớn như vậy.”
Cô ấy nhấp vào bức ảnh trang điểm được đăng trên blog chính thức của đoàn làm phim, rồi phóng to nó lên.
Trong ảnh là người phụ nữ đi chân trần, mặc váy trắng như trăng dài đến mắt cá chân, mái tóc đen nhánh như thác nước xõa trên vai, đôi mắt hạnh nhân và đôi môi đỏ mọng, ngũ quan xinh đẹp thanh tú, nghiêng người quay lưng với biển rộng, nhìn vào máy ảnh mỉm cười.
Như mỹ nhân từ trong tranh bước ra, ánh mắt dịu dàng như nước nhưng khí chất như có như không lại lộ ra vẻ lạnh lùng.
Cô làm khuynh đảo cộng đồng mạng luôn rồi có biết hay không hả?
Trong làng giải trí, mỹ nhân cấp thần đại diện cho quyền được lên tiếng. Giá trị nhan sắc tức là chính nghĩa, nếu những lời này tồn tại, liền nhất định có đạo lý.
Hơn nữa còn có lượt tìm kiếm nóng trước đó với Bùi Kỵ, vì lượt tìm kiếm ngày hôm đó đột nhiên biến mất nên càng khơi dậy sự tò mò và mong muốn khám phá của cư dân mạng với Bùi Kỵ, rất nhiều phóng viên đã cố gắng tìm hiểu tin tức về vị lãnh đạo bí ẩn này.
Cho nên nhiệt độ lúc này vẫn chưa hoàn toàn giảm xuống, nhưng cũng không nghĩ tới trong họa có phúc, điều này đã trực tiếp mở đường cho việc thông báo chính thức về {Đắm Chìm}, tạo ra nhiều chủ đề và lượng truy cập hơn.
Nói cách khác, bọn họ xem như được lợi từ Bùi Kỵ?
Lạc Thanh Y bĩu môi, ngẩng đầu nhìn về phía Thời Diên.
Có một buổi từ thiện vào buổi tối nên stylist đang nhanh chóng trang điểm cho Thời Diên.
Không biết buổi xem mắt không suôn sẻ hay sao mà từ sáng sớm hôm nay, Thời Diên vẫn luôn uể oải, cảm thấy không có nhiều tinh thần.
Lúc này, cô nhắm hai mắt lại, không biết có phải đang ngủ hay không, hàng mi dài dày rủ xuống, giống như một con búp bê tinh xảo bị nhà tạo mẫu tùy ý đùa nghịch.
Ngoan ngoãn, nhưng không hiểu sao lại khiến người ta xót xa.
Lạc Thanh Y khẽ thở dài, không đánh thức cô, cô ấy cúi đầu tiếp tục xem Weibo.
Cô vừa cúi đầu, tin tức đăng trên Weibo xuất hiện như măng mọc lên sau mưa.
#Weibo của Li Tư thực hư ám chỉ Thời Diên#
Lạc Thanh Y thiếu chút nữa hít thở không thông, nhấp vào Weibo đó.
Diễn viên Li Tư V: “Trên đời không có sự công bằng tuyệt đối nhưng số phận sẽ không bạc đãi tất cả những người làm việc chăm chỉ.”
Ngôn ngữ trà xanh, ta phi.
Hình ảnh đi kèm là tạo hình của cô ta trong buổi từ thiện tối nay, đặc biệt gây chú ý là chiếc vòng cổ kim cương sáng chói quanh cổ, là sản phẩm cao cấp vừa được thương hiệu trang sức xa xỉ trứ danh quốc tế Tinh Kỳ cho ra mắt, được không ít nữ minh tinh yêu thích.
Không ngờ Li Tư lại lấy được, bây giờ còn dám chủ động tới cọ nhiệt độ với các cô.
Lợi dụng thời điểm Thời Diên và {Đắm Chìm} đang là tìm kiếm nóng trên mạng, bài báo này rõ ràng là muốn khuyên can bọn họ.
Lúc này, Thời Diên đã nhận ra điều gì đó, cô mở mắt ra nhìn Lạc Thanh Y trong sự mê man.
“Chuyện gì vậy?”
Lạc Thanh Y nghiến răng đưa điện thoại cho cô: “Lại là Li Tư, không chỉ đến cạnh tranh với chúng ta mà còn khoe khoang. Một cái vòng cổ thì có gì đặc biệt hơn ai chứ, như thể cô ta có được cái danh người phát ngôn toàn cầu vậy.”
Thời Diên nhận điện thoại, nghi hoặc hỏi, “Cô ta cũng đã thử vai cho {Đắm Chìm}?”
“Hình như là có, thời điểm thử vai trong ngày khác với em.”
Khó trách muốn chỉnh cô như vậy, thì ra ám chỉ rằng vai nữ chính của cô không trong sạch.
Thời Diên đặt điện thoại xuống, không để ý: “Cô ta không phải vẫn luôn như vậy sao, tùy cô ta thôi.”
“Không được.”
Lạc Thanh Y kiên quyết lắc đầu, tức giận nói: “Trước đây cứ tùy ý để cô ta nhảy nhót lung tung, nhưng hôm nay em vừa công bố nữ chính, cô ta liền tố giác có nội tình về việc tuyển diễn viên. Buổi tối còn có từ thiện, cô ta lao lực tới Tinh Kỳ mượn vòng cổ, còn giẫm lên chúng ta để thu hút sự chú ý, tưởng bở sao?”
Vừa dứt lời, Lạc Thanh Y lại nhớ ra một chuyện quan trọng, nhanh chóng gọi cho Tưởng Thanh qua WeChat.
Món đồ trang sức vốn phù hợp với vẻ ngoài của Thời Diên tối nay sợ có thể không thể dùng nữa.
Do ảnh hưởng của các tìm kiếm nóng trước đó, Lạc Thanh Y không nghĩ đến việc làm cho Thời Diên trở nên quá nổi tiếng trong đêm từ thiện.
Nhưng bây giờ Li Tư có thể lấy được chiếc vòng cổ của Tinh Kỳ, họ nhất định phải áp đảo cô ta.
Nhưng nhìn vào toàn bộ ngành trang sức, dường như chỉ có một hoặc hai thương hiệu có thể áp đảo Tinh Kỳ.
Lúc này, Tưởng Thanh vừa vặn đẩy cửa đi vào.
Lạc Thanh Y nghiêm túc hỏi: “CY gần đây cũng tung ra một loạt sản phẩm cao cấp đúng không?”
Tưởng Thanh mở to mắt không thể tin được, cho rằng mình hiểu lầm ý của cô.
“Chị Lạc, chị đùa em đấy à?”
CY là thương hiệu trang sức quốc tế có thể đè bẹp Tinh Kỳ về mọi mặt và đứng đầu ngành trang sức.
Sang trọng, hoành tráng và xa xỉ. Ngay cả chiếc vòng cổ rẻ nhất cũng có giá bắt đầu từ bảy con số và không có giới hạn cho giá cao hơn.
Đặc biệt là chiếc vòng cổ ngọc lục bảo được CY trưng bày gần đây tại buổi triển lãm đấu giá, quý đến mức khiến người ta giận sôi.
Cho dù là nữ minh tinh hàng đầu muốn mượn trang sức cao cấp của CY cũng phải hẹn trước ít nhất một năm, cũng chưa chắc mượn được.
Sau khi Lạc Thanh Y nói xong, cô ấy cũng cảm thấy rằng không có khả năng thực hiện điều đó.
Cô ấy không khỏi thở dài, bắt đầu tự hỏi liệu có lựa chọn nào khác không.
Lúc này, người tạo mẫu đã mang đồ trang sức buổi tối tới. Mặc dù nó cũng rất tốt, nhưng nó không đắt bằng cái trên cổ của Li Tư.
Thời Diên nhìn lướt qua, nhàn nhạt nói: “Em cảm thấy cũng không tệ, mang cái này đi.”
Lạc Thanh Y vẫn cảm thấy ngực mình bị tắc nghẽn, “Được rồi, chị sẽ nghĩ cách để xem có thể mượn cái nào tốt hơn không.”
Cô ấy vừa nói vừa lấy điện thoại di động vội vàng ra ngoài gọi điện.
Thời Diên có chút bất lực, nhưng cô không thể ngăn cản cô ấy, dứt khoát nhắm mắt lại tĩnh tâm.
Cảm lạnh của cô vẫn chưa hết, cô bắt đầu cảm thấy buồn ngủ trở lại sau khi uống thuốc cảm.
Tâm trí cô tràn ngập bóng lưng của Bùi Kỵ khi anh rời đi đêm qua. Anh luôn có khả năng đảo lộn cuộc sống yên bình ban đầu của cô trở nên long trời lở đất.
Kết quả là đêm qua cô ngủ không ngon.
May mắn thay, vào lúc này thuốc cảm đã phát huy tác dụng, cơn buồn ngủ từng đợt ập đến, Thời Diên chìm vào giấc ngủ mơ màng.
Nhìn thấy Thời Diên mơ mơ màng màng rồi ngủ thiếp đi, người tạo mẫu cũng theo bản năng thả lỏng động tác của mình và tiếp tục trang điểm.
_______
Sáu giờ tối.
Đêm từ thiện đúng giờ bắt đầu.
Trước thảm đỏ, pháo ngắn được xếp thành hàng, đèn nhấp nháy nối tiếp nhau thắp sáng một nửa bầu trời đêm.
Tháng mười giao mùa, tiết trời không còn ấm áp, buổi tối gió lạnh như thấu xương.
Nhưng các ngôi sao nữ trên thảm đỏ dường như hoàn toàn không cảm nhận được nhiệt độ ngoài trời, ăn mặc quần áo ngày càng ít.
Một điều mà Thời Diên ngưỡng mộ trong giới giải trí là tất cả các ngôi sao nữ đều có khả năng chịu lạnh rất tốt.
Nhưng cô không thể vì một tai nạn khi còn nhỏ, Thời Diên đã vô tình rơi xuống sông vào mùa đông, mặc dù cô đã được cứu rất nhanh nhưng vẫn bị thể hàn và sợ lạnh.
Mùa đông tay chân lạnh là còn đỡ, có khi kinh nguyệt đến thì đau bụng dữ dội, có thể bị đau đến ngất đi.
Vì vậy, bất cứ khi nào có sự kiện như vậy, đặc biệt là vào cuối mùa thu hoặc mùa đông, Lạc Thanh Y sẽ đặc biệt yêu cầu nhà tạo mẫu cố gắng chọn một số bộ váy không quá “mát mẻ”.
Xe bảo mẫu chậm rãi dừng lại ở lối vào thảm đỏ, Thời Diên hít sâu một hơi, cởi áo khoác đang mặc trên người, nhấc váy bước xuống xe.
Đột nhiên, vô số máy ảnh lia về phía cô, tiếng chụp ảnh truyền đến, xen lẫn vào đó là vài tiếng hút khí.
Hôm nay Thời Diên mặc một chiếc váy dài tay màu xanh đậm, làm cho làn da của cô trắng nõn như ngọc, tỏa sáng trong đêm tối.
Chất liệu tơ lụa đặc biệt tỏa sáng dưới ánh đèn, cộng với khí chất thanh lãnh xuất trần của cô càng toát lên cảm giác cao cấp đến cực hạn.
Mái tóc đen thường xõa nay được búi thấp, vài lọn tóc đen buông xuống bên tai, để lộ chiếc cổ thiên nga thon dài, trên cổ là chiếc vòng bằng đá quý mà Lạc Thanh Y đã dành nửa buổi chiều để tìm.
Lông mày và mắt trang điểm nhẹ, nhưng phần môi là màu đỏ tươi tạo hiệu ứng thị giác mạnh mẽ trên khuôn mặt trắng trẻo của cô.
Đẹp, đẹp đến nghẹt thở.
Các phóng viên luôn thích Thời Diên nhất, ảnh chụp của cô có thể đăng lên mà gần như không cần chỉnh sửa.
Máy ảnh nhấp nháy không ngừng, Thời Diên không chút vội vàng giẫm lên giày cao gót, bình tĩnh từng bước đi trên thảm đỏ.
Khoảnh khắc cô bước vào hội trường, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
Trời lạnh, rất lạnh.
Nếu như không phải đặc biệt yêu cầu chuyên gia trang điểm tô một màu son đậm hơn, màu môi vốn lạnh đến nhợt nhạt của cô đã lộ ra toàn bộ.
Vô số máy ảnh được đặt ở nơi diễn ra sự kiện, Thời Diên vừa nhấc chân lên thì một bóng người đã đứng trước mặt cô.
Li Tư đang mặc một chiếc váy dài màu xanh phết đất, bước trên một đôi giày mảnh mai tinh tế hận không thể cao tới trời, đứng thẳng tắp trước mặt Thời Diên.
Quanh cổ cô ta là chiếc vòng cổ kim cương được đăng trên Weibo vào buổi chiều.
Chiếc vòng cổ lộng lẫy và tinh xảo hơn rất nhiều so với trong ảnh, nó được nạm những viên kim cương lấp lánh, dưới ánh đèn của hội trường, nó chói lọi đến mức khiến đôi mắt người khác phát đau.
Ngược lại, vòng cổ của Thời Diên không quá sáng.
Li Tư chỉnh lại chiếc vòng trên cổ để đảm bảo rằng góc độ mà máy ảnh chụp được là đẹp nhất, sau đó cô ta mới mở miệng cười.
“Thời Diên, thật trùng hợp, đoàn làm phim {Đắm Chìm} sắp khởi quay rồi, không ngờ cô còn có thời gian tham dự đêm từ thiện.”
Lời này một câu hai ý nghĩa, các phóng viên xung quanh nhanh nhạy mà ngửi thấy mùi thuốc súng giữa hai người, các máy quay đều quay về phía từng người một.
Những tìm kiếm nóng vào buổi chiều vẫn còn rõ ràng trước mắt, nếu có một cuộc đọ sức khác trong đêm từ thiện tối nay thì họ sẽ không phải lo lắng về vấn đề không có gì để viết.
Tất nhiên Thời Diên cũng nghe thấy ý nghĩa sâu sắc trong những lời này. Đó chẳng qua là châm chọc cô giành được vai diễn rồi mà còn không nhanh chóng chuẩn bị nhập đoàn, quay phim.
Cô xưa nay không bao giờ chủ động gây rắc rối nhưng mỗi lần đều có người đến khiêu khích cô.
Thời Diên nhếch đôi môi đỏ mọng, giọng nói dịu dàng: “Gần đây vẫn ổn, hai ngày nữa tôi sẽ bận. Còn cô, gần đây cô đang bận việc gì? Người đại diện toàn cầu của Tinh Kỳ sao?”
Giọng điệu của cô vẫn nhẹ nhàng và dịu dàng, nhưng những gì cô nói đã đánh thẳng vào nỗi đau của Li Tư.
Vòng cổ của Tinh Kỳ là do cô ta cố gắng rất nhiều mới mượn được, về phần đại diện sao có thể đến lượt cô ta được.
Bên cạnh còn có một chiếc camera chiếu tới, nụ cười của Li Tư bất ngờ đông cứng lại, trên mặt lộ ra vẻ mất tự nhiên.
Nhưng vậy thì sao, ít nhất cô ta có thể lấy được chiếc vòng cổ.
Rất nhanh, Li Tư tựa hồ nghĩ tới cái gì, nụ cười mê người lại trở về trên mặt, ánh mắt như có như không mà rơi vào trên cổ của Thời Diên.
Cô ta giống như vô tình mở miệng: “Đúng rồi, Thời Diên, cô biết vòng cổ này là bạn bè của tôi giúp đỡ mượn, cô cũng biết mẹ của cô ấy, bà ấy là một nhân vật nổi tiếng trong giới khiêu vũ.”
Vừa dứt lời, ánh mắt Thời Diên khẽ híp lại, đôi mắt hạnh nhân luôn dịu dàng như nước của cô lần đầu tiên lộ ra một ít cảm xúc rõ ràng.
Cô ngước mắt lên, nhìn chằm chằm vào Li Tư với đôi mắt lạnh lùng.
Li Tư khá hài lòng với phản ứng của cô, sau đó nở nụ cười ngọt ngào: “Vợ của chủ tịch tập đoàn trang sức Tinh Kỳ, Bạch Cẩm Tú.”
“Chiếc vòng cổ này mượn được là nhờ phúc của bà ấy.”
Đầu ngón tay của Thời Diên từng chút một bấm vào lòng bàn tay, cơn đau dần dần lan rộng.
Không biết có phải do thuốc cảm mất tác dụng hay không, đầu cô càng thêm choáng váng, thậm chí bụng dưới còn cảm thấy đau nhói.
Cũng vào lúc này, cửa hội trường bị đẩy ra, hai bóng người đi về phía bọn họ.
Người đàn ông đi đầu mặc vest và giày da dừng lại trước mặt Thời Diên cung kính nói: “Xin chào, cô Thời.”
Thời Diên đột nhiên tỉnh táo lại, giật mình sau khi nhìn rõ khuôn mặt của người đàn ông.
“Thư ký Chu?”
Li Tư ở một bên cũng sửng sốt một chút, cô ta đã từng nhìn thấy Chu Cảnh Lâm, tự nhiên biết Chu Cảnh Lâm đang nghe lệnh của ai.
Nhưng tại sao anh ta lại tìm Thời Diên?
Giây tiếp theo, Chu Cảnh Lâm cười nói: “Xin lỗi cô Thời. Bởi vì lúc chiều vòng cổ vẫn còn ở nước ngoài, chuyên cơ đưa nó đến vừa đáp xuống Bắc Thành, cho nên có chút muộn.”
Vô số máy quay nhắm vào họ, phát sóng trực tiếp cảnh tượng cực kỳ sặc mùi thuốc súng lúc này. Ánh mắt của những người xung quanh cũng nhìn sang.
Thời Diên nhíu mày, ngơ ngác hỏi: “Vòng cổ gì?”
Chu Cảnh Lâm gật đầu, vẫy tay ra hiệu cho người bên cạnh mở hộp ra.
Trong chiếc hộp nhung đen, một chiếc vòng cổ ngọc lục bảo to bằng quả trứng chim bồ câu nằm lặng lẽ bên trong.
Ngọc lục bảo màu sắc tuyệt hảo, trong suốt đến mức không thể nhìn thấy tạp chất, xung quanh có mấy viên kim cương, không phải Kim cương vỡ vụn mà là kim cương hoàn chỉnh trong suốt như pha lê, tỏa sáng rực rỡ, đẹp đến mức khiến người ta không thở nổi.
Âm thanh của máy ảnh đột nhiên trở nên dữ dội hơn, tất cả đều nhắm vào chiếc vòng cổ.
Người tinh mắt bên cạnh há hốc mồm khi nhìn rõ vòng cổ.
Ngay lập tức có những tiếng thì thầm trong đám đông.
“Đó không phải là bộ sưu tập được trưng bày tại Hội chợ trang sức của C.Y trước đây sao? Tôi hoa mắt phải không? Nó không phải không bán sao?”
“… Chiếc vòng cổ đó đáng giá bao nhiêu? Tôi nhớ vừa rồi ảnh hậu Khâu Sứ còn không giành được nó, cho nên trở về tay không từ phòng đấu giá.”
“Hình như là… gần một tỷ.”
“Cái này phải hơn gấp mười, gấp trăm lần cái trên cổ của Li Tư. Tôi không biết cô ta còn ở đó khoe gì nữa.”
Chẳng mấy chốc, khuôn mặt vẫn còn tươi cười của Li Tư lúc nãy