Trong phòng sách, câu nói thật nhẹ nhàng của Trần Phàm tựa như tiếng sấm mùa xuân nổ vang bên tai Silva, làm cả người hắn ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, trừng to đôi mắt nhìn chằm chằm Trần Phàm không nhúc nhích.
Trước đó, sở dĩ Silva kích động hỏi Trần Phàm đến đây làm gì, cũng là bởi vì mơ hồ đoán được Trần Phàm vì nguy cơ của gia tộc Gambino mà đến.
Hiện giờ, khi thật sự rõ ràng từ trong miệng Trần Phàm có được đáp án, trong lòng hắn hoàn toàn bị cảm xúc khiếp sợ chiếm cứ.
Khiếp sợ sao?
Đúng vậy!
Đối với Silva và cả gia tộc Gambino, nếu sự tình buôn bán vũ khí bị thống tới hai nghị viện, kết quả chỉ có một, gia tộc Gambino sụp đổ!
Mà vừa rồi lời của Schneider cơ bản đã tuyên án tội chết cho gia tộc Gambino!
Chính vì như vậy, Trần Phàm nói có thể cứu vớt gia tộc Gambino, Silva có thể không khiếp sợ sao?
Khiếp sợ!
Khiếp sợ tới tột đỉnh!
Thậm chí, nếu những lời này không phải xuất phát từ miệng Trần Phàm, hắn sẽ hoài nghi có phải lỗ tai mình đã xuất hiện vấn đề gì hay không.
Dù sao, ngay cả chuyện mà Schneider cũng không thể làm được, những người khác dù muốn làm thật sự là quá khó khăn!
Nhưng...
Người nói ra những lời này chính là Đồ Tể.
Đồ Tể từng sáng lập thần thoại trong thế giới ngầm! - Đồ Tể thân ái, bạn của tôi, anh...anh có biện pháp?
Không biết qua bao lâu, Silva hồi phục lại tinh thần, tiến lên một bước chụp lấy Trần Phàm, giống như người chết đuối vơ được cọng cỏ cứu mạng, gắt gao không buông.
Giờ khắc này, ông trùm Mafia nước Mỹ Silva, trên mặt không còn chút uy nghiêm cùng trấn định, chỉ còn lại nỗi vui mừng cùng chờ mong.
Nhìn thấy một màn như vậy, Trần Phàm không khỏi ngấm ngầm thở dài, theo hắn xem ra, nếu Silva cũng được như Kroff, vì giúp hắn không tiếc hết thảy trả giá, hắn cũng không cần phải đem gia tộc Gambino đẩy vào trong bố cục bàn cờ tại nước Mỹ lần này.
Trong lúc thở dài, Trần Phàm cũng rõ ràng, Silva hoàn toàn khác với Kroff.
Hắn và Kroff là huynh đệ, mà hắn và Silva nhiều nhất chỉ xem như đối tác!
Silva quan hệ với hắn phần lớn được xây dựng trên cơ sở của lòng cảm ơn cùng kính sợ.
Nghĩ tới những thứ này, nỗi tự trách trong lòng Trần Phàm cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mà cố ý than thở nói: - Thật có lỗi Silva, nguy cơ của gia tộc Gambino là do sai lầm của Kroff tạo thành. Tôi là huynh đệ của Kroff, vì hắn giải quyết chuyện phiền toái này cũng là điều nên làm, huống chi Silva, chúng ta là bạn bè, có đúng không? - Cảm...cảm ơn...
Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva có vẻ càng thêm kích động.
Ba ngày trước, từ chỗ Schneider biết được việc buôn vũ khí bị hấp thụ ánh sáng, Silva phẫn nộ gọi điện cho Kroff chất vấn hắn.
Kroff vừa xin lỗi liên tục vừa giải thích: Lúc hắn đang diệt khẩu những nhân chứng sống, bởi vì sơ sẩy, đã bỏ sót một người cho nên tin tức bị lộ, mà người để lộ tin tức đã bị Kroff phái người thủ tiêu!
Không chỉ có như thế, Kroff còn hứa hẹn cam đoan, ngoại trừ tin tức về văn kiện vũ khí kia, những tin tức khác tuyệt đối sẽ không bị hấp thụ ánh sáng!
Tuy rằng Silva từng hoài nghi Kroff, nhưng giờ này khắc này hắn biết được Trần Phàm có biện pháp cứu vớt gia tộc của mình, đâu dễ dàng hoài nghi tất cả chuyện này đều do một tay Trần Phàm thúc đẩy?
Không có hoài nghi.
Giờ khắc này, Silva chỉ biết kích động cùng cảm kích.
Thậm chí vào lúc này, hình ảnh của Trần Phàm trong mắt Silva còn muốn thân thiết hơn cả Carlo Gambino! - Đồ...Đồ Tể, bạn của tôi, không biết anh có phương pháp gì có thể cứu vớt gia tộc Gambino đây?
Dù vô cùng kích động cùng cảm kích, nhưng Silva rất nhanh đã buộc mình khôi phục lại vài phần lý trí, thần tình chờ mong hỏi. - Silva, cứu vớt gia tộc Gambino phải cần có sự trợ giúp của gia tộc Heyde Gus.
Trần Phàm trầm giọng nói: - Mặt khác, tôi làm chuyện này chẳng những có thể giúp gia tộc của ông giải trừ nguy cơ, còn có thể giúp gia tộc Heyde Gus được lợi nhiều nhất, gia tộc Heyde Gus có thể lợi dụng cơ hội lần này đánh áp thế lực đối địch!
Lại nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva khiếp sợ đến há to miệng.
Theo hắn xem ra, Trần Phàm có thể giải trừ được nguy cơ của gia tộc Gambino, hắn đã cảm thấy thật thần kỳ, mà hiện giờ Trần Phàm còn nói có thể làm cho gia tộc đệ nhất nước Mỹ Heyde Gus đạt được lợi ích... - Như thế nào, Silva, chẳng lẽ ông không tin lời của tôi?
Trần Phàm thấy Silva không nói lời nào, mỉm cười hỏi.
Silva nuốt mạnh nước bọt, lắc đầu lia lịa như trống bỏi: - Không, không, không phải, Đồ Tể, bạn của tôi, tôi luôn tin tưởng anh không hề nghi ngờ. Tôi...tôi chỉ là bị chấn kinh mà thôi... - Vậy sao?
Trần Phàm cười cười, sau đó nhìn chằm chằm Silva vài giây đồng hồ, thẳng đến khi nhìn thấy Silva có chút không được tự nhiên, mới nói: - Silva, chúng ta là bạn, đúng không? - Phải, anh vĩnh viễn là người bạn tôn quý nhất của gia tộc Gambino.
Silva tuy rằng không biết vì sao Trần Phàm lại hỏi như vậy, nhưng vẫn sợ hãi trả lời. - Phải không? Nhưng tôi nhớ rõ, ông là bạn, tựa hồ khi tôi cần sự trợ giúp nhất nhưng ông không cho tôi được sự trợ giúp cần thiết.
Trần Phàm hữu ý vô ý nói.
Trong lòng Silva vừa động, lập tức nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên cực kỳ khó xem: - Đồ Tể, tôi... - Silva, tôi biết ông luôn luôn tôn thờ câu nói trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí.
Trần Phàm cười cắt lời Silva: - Quên nói cho ông biết, tôi cũng luôn tôn thờ những lời này! Hiện giờ gia tộc Gambino gặp phải nguy cơ, mà tôi có thể giúp ông vượt qua... - Đồ Tể, anh yên tâm đi, chỉ cần gia tộc của tôi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, tuyệt đối sẽ đem hết toàn lực trợ giúp anh!" Silva cũng không phải kẻ ngu ngốc, hắn nháy mắt liền hiểu được ý tứ của Trần Phàm, hắn không đợi Trần Phàm nói xong liền son sắt cam đoan: - Tôi còn có thể cam đoan với anh, phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus dẫn đầu cũng sẽ dành trợ giúp cho anh cực lớn!
Silva cảm thấy được, vô luận là gia tộc Gambino trợ giúp Trần Phàm, hay là thuyết phục Schneider trợ giúp Trần Phàm, hết thảy đều không thành vấn đề!
Bởi vì chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn, gia tộc Gambino và đại lão quân đội vẫn là ích lợi đồng minh, mà Trần Phàm có thể trợ giúp bọn họ đả kích đối thủ, bọn họ cho Trần Phàm một ít hồi báo chỉ là lẽ thường phải làm. - Tôi chẳng những trợ giúp gia tộc Gambino giải trừ nguy cơ, tôi còn có thể làm cho gia tộc Gambino hoàn toàn nắm ủy ban Mafia nước Mỹ trong tay cùng cả thế giới ngầm nước Mỹ!" Trần Phàm cười tự tin: - Tốt lắm, Silva, tôi biết ông đang rất muốn biết lá bài tẩy của tôi, liên hệ Schneider đi, tôi muốn nói chuyện điện thoại internet với hắn. - Được, được, được!
Silva lập tức đồng ý, sau đó toàn thân như được rót một cỗ lực lượng, thật nhanh liên hệ với Schneider. - Silva, tuy rằng tôi rất muốn giúp ông, nhưng...
Trà Truyện vừa liên thông, Schneider theo bản năng cho rằng Silva không cam lòng, lại muốn xin hắn giúp đỡ, vì thế không đợi Silva mở miệng hắn đã mở miệng trước.
Nhưng...
Chưa nói xong hắn đã ngừng lại.
Bởi vì hắn nhìn thấy Silva đang cười.
Nga, con mẹ nó thật đang gặp quỷ!
Thấy một màn như vậy, Schneider chợt ngẩn ra, theo sau mở to hai mắt nhìn, muốn để cho mình nhìn thêm rõ ràng hơn một chút.
Kết quả...hắn xác định Silva đang thật sự mỉm cười.
Đang cười sao?
Đúng vậy!
Lúc này trên mặt Silva không còn chút lo lắng, chỉ có vẻ hưng phấn cùng kích động.
Theo hắn xem ra, nếu Trần Phàm dám ở ngay mặt hắn cùng Schneider nói chuyện điện thoại, điều này đủ để tỏ rõ, Trần Phàm tuyệt đối có thể làm được hết thảy theo lời đã nói! - Gặp quỷ, Silva, ông...ông làm sao vậy?
Xác định Silva đang cười, Schneider có chút nghi ngờ có phải Silva đã bị kích thích quá độ nên tinh thần xuất hiện hỗn loạn, nếu không thật không khả năng cười sáng lạn đến như vậy. - Tướng quân Schneider, chào ngài.
Không đợi Silva trả lời, Trần Phàm xuất hiện trên màn hình internet. - Anh là?
Nhìn thấy gương mặt xa lạ của Trần Phàm, chân mày Schneider chợt cau lại, theo bản năng hỏi, vừa hỏi ánh mắt liên tục qua lại giữa Trần Phàm cùng Silva. - Ông có thể gọi tôi là Long Nha, hoặc là Đồ Tể.
Trần Phàm mỉm cười, thật nhẹ nhàng ngồi xuống ghế trong phòng sách, gác chân bắt chéo.
Mà ông trùm Mafia Silva ở trước mặt hắn lại giống như một tiểu đệ, cung kính đứng bên cạnh hắn. - Long Nha? Đồ Tể?
Là người cầm quyền của gia tộc Heyde Gus, thượng tướng năm sao duy nhất của nước Mỹ, Schneider tự nhiên từng nghe nói qua danh hào của Long Nha cùng Đồ Tể, đồng thời hôm nay hắn cũng đã biết, Long Nha cùng Đồ Tể là một người. - Ha ha...Người trẻ tuổi, hiện tại anh gọi điện thoại nói chuyện với tôi, dùng thân phận gì?
Schneider nở nụ cười, cười đến rất lạnh lẽo, trong lúc cười ánh mắt của hắn nhìn Trần Phàm chằm chằm, tựa hồ muốn nhìn thấu ý tưởng trong nội tâm của Trần Phàm.
Muốn thông qua diễn cảm trên khuôn mặt Trần Phàm để đọc được nội tâm của hắn, có thể sao?
Không có khả năng!
Vài giây sau, Schneider phát hiện, ánh mắt Trần Phàm giống như lỗ đen của vũ trụ, tối đen mà thâm thúy, hắn căn bản không thể nhìn ra điều gì. - Đồ Tể.
Đồng tử Schneider co rút thật nhanh, trong con ngươi lóe lên ánh sáng thông minh lanh lợi: - Thoạt nhìn Silva lúc này tuyệt không lo lắng nguy cơ của gia tộc Gambino nữa, ra vẻ anh có thể giải trừ nguy cơ của hắn, đúng không? - Đúng vậy, tôi chẳng những có thể giải trừ nguy cơ của gia tộc Gambino, tôi còn có thể trợ giúp ngài cùng đồng minh của ngài đả kích đối thủ!" Đối với việc Schneider có thể đoán được điểm này Trần Phàm cũng không ngoài ý muốn, đồng thời thật nhẹ nhàng trả lời. - Xoát!
Ngạc nhiên khi nghe Trần Phàm nói như thế, dù tố chất tâm lý của Schneider thật biến thái, cũng bị cả kinh không nhẹ. - Người trẻ tuổi, tuy rằng tôi cũng từng nghe sự tích của anh, nhưng tôi nghĩ anh muốn làm được như lời anh nói, cơ hồ không thể nào!" Sau thoáng khiếp sợ, lý trí nói với Schneider, Trần Phàm không có khả năng làm được điểm này, đồng thời nhắc nhở: - Người trẻ tuổi, chớ quên nơi này là nước Mỹ! - Vậy sao?
Trần Phàm nở nụ cười, không cho là đúng: - Tướng quân Schneider, nếu để cho quân đội Mỹ biết Silva dùng văn kiện vũ khí kia đổi lấy một phần tư liệu vũ khí mới nhất của Nga, ngài cho rằng sẽ phát sinh chuyện gì?
Đổi phần tư liệu vũ khí đỉnh cấp của Nga? - Bá!
Nghe được lời nói của Trần Phàm, nguyên bản Schneider không hề tin tưởng lời nói của hắn đã giống như bị kích thích thật lớn, trực tiếp nhảy dựng lên khỏi ghế, hơi thở trở nên cực kỳ dồn dập, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phàm: - Người trẻ tuổi, anh xác định anh không nói đùa chứ? - Tướng quân Schneider, ông nghĩ một người có thể làm cho Huyết Sắc Luyện Ngục biến mất khỏi thế giới này, sẽ lãng phí thời gian đùa giỡn với ông hay sao?
Trần Phàm cười hỏi lại.
Quai hàm Schneider mấp máy, kiệt lực điều chỉnh lại tâm tình của mình, mà Silva lại giống như bị hóa đá sững sờ ngay tại chỗ. - Người trẻ tuổi, tôi biết tình cảnh hiện tại của anh. Chỉ cần anh có thể xuất ra phần tư liệu kia, tôi cùng Silva cam đoan sẽ dành cho anh sự trợ giúp thật lớn. Nguồn: http://Trà Truyện
Rất nhanh, Schneider bình tĩnh trở lại, hắn cũng không vì vẻ cuồng vọng của Trần Phàm mà căm tức, ngược lại hắn đoán được dụng ý của Trần Phàm.
Trần Phàm nhẹ nhàng xoay cổ, nói: - Tướng quân Schneider, tôi thích nói chuyện cùng người thông minh như ông.
Lúc này Schneider không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Trần Phàm. - Tôi sẽ đưa phần tư liệu vũ khí kia cho các ông, cho các ông đi xử lý phiền phức hiện tại.
Trần Phàm bỗng nhiên thay đổi thế ngồi, nghiêng người tới trước, cười híp mắt nhìn Schneider: - Tôi tin tưởng ông sẽ không lừa gạt tôi, bởi vì ông biết rõ ràng kết quả lừa gạt tôi là như thế nào...
Câu kế tiếp Trần Phàm không nói ra miệng nhưng vô luận là Silva hay Schneider đều cảm thấy được trong lòng hoàn toàn rét lạnh.