- My ơiiiii. Đi học đi- vâng buổi sáng hôm nay của tôi bắt đầu bằng một tiếng gọi dưới nhà, giọng đó chính là thằng oắt Phi Thiên, ậu mợ nó, gọi thì cũng phải biết lịch sự chứ
- Ậu moá mày. Sáng sớm không để ai ngủ hả- tôi cầm dép đi trong nhà chọi thằng mặt nó( khoản ném đồ là tôi bách phát bách trúng à, ném 10 người thì dính 9 người) nhưng người thứ 10 chính là thằng oắt này, tôi chả bao giờ ném trúng nó cả, tức lộn ruột
- Anh rể bình tĩnh. Hề hề- nó cười cầu toàn
- Ai là anh rể mày. Cút. Không bố cầm dao chém nát mồm mày đó, lần nào sang mày cũng oang oang mồm vậy hả- tôi tức đỏ mặt
- Hề hề, mà My đâu anh- nó đổi chủ đề
- Éo biết. Ném dép lên trả bố- tôi nói
- Anh tự ném đi mà sao không xuống lấy- nó bất mãn
- Mày muốn lấy vợ không- tôi nhướn mày
- Dạ dạ. Anh Huy đekp trai bình tĩnh. Em mang lên liền- nó cười hề hề xong xách dép của tôi lên lầu
- Mày biết điều đó- tôi cười đắc thắng- Giờ biến đê, mày chuyên gia phá giấc ngủ của bố- nói xong tôi quay lưng bỏ vô phòng sau đó đóng cửa cái sầm, ở lâu với thằng này chắc tôi điên mấy, được con dở dở ương ương thêm thằn em rể hâm hấp nữa chắc hai đứa nó phá nhà. Thay đồ xong xuôi tôi xuống nhà chén đại vài bát cơm xong lại xemasch xe lên trường, hôm nay tôi lại chở nhỏ Thơ, còn thằng Thiên thì chờ con bé My, trên đường đo hai đứa kia cứ luyên thuyên tùm lum, còn tôi thì vừa đi vừa văn óc học công thức toán, không hiểu thế quái nào chiều qua học lại bỏ lại mồ công thức, Nản, bây giờ đọc vẫn thấy ngao ngán, lên tới trường thì 4đứa (3 đứa kia thôi) chúng tôi là tâm điểm, đơn giản thằng Thiên là con ông cục trưởng, còn hai đứa kia cũng sắp thàng hốt gơ, còn tôi ư, đang cắm cúi đọc lại các côg thức với bài toán, lên tới lớp tôi lại.m kiểm tra hộc bàn, có một mẩu giấu khác
- 222066677 22206677 8884443366 87777667 826 0500 25082014
Giải đi. Chúc may mắn, trước 5h nhé, sau là thua- nhìn cái bức thư dằng dặc số mà tôi há hốc mồm không nói được gì, toàn số sao giải
- Ê. Giải thử- tôi đưa cho Thơ nhưng nhỏ cũng cứng mặt như tôi, hai đứa kia cũng lấy ra lật qua lật lại giống như là chờ vì dụ vậy
- Giải được không mà ngắm nghĩa- tôi dật lại tờ giấy
- Mang tiếng chuyên toán mà nhìn đống số này em thấy hoa cả mắt- Thằng Thiên vỗ đầu
- Con số chả có ý nghĩa- con My ngán ngầm, đúng lúc đó cô giáo vô nên bọn tôi tạm hoãn cuộc thảo luận, nhưng trong lớp tôi vẫn mày mò giải mà tới giờ ra chơi tiết hai tôi vẫn mù tịt với mấy con số này- Ách. Toàn số chả có ví dụ sao chơi- tôi chán chường than thở dưới căn tin
- Cái đó kiểu này em chưa gặp bao giờ- con My lên tiếng
- Nhưng chắc chắn phải có gì để giải chứ- Thơ giờ mới liên tiếng
- Chắc chắn là vậy rồi. Nhưng là cái gì mới được- tôi vỗ trán
- Về nhà lên mạng kiếm thử- bọn tôi kết thúc ban luận nhanh chóng rồi lại lên lớp giả cái hàng số lằng nhằng kia, lên tới lớp tôi lại thấy trong hộc bàn một tờ giấy khác
- Sao trông bọn cậu khổ sở thế. Khó quá à. Hay bỏ cuộc đi hihi- tờ giấy vỏn vẹn một hàn chữ, nhưng hàng chữ làm toi sôi máu, nhưng có điều phải suy nghĩ...người ra câu đó là người trong lớp, nhưng ai mới được ???
Tạm gác chuyện đo sang một bên tôi tiếp tục giải cái hàng số chết bằm kia, trưa bề bọn tôi cũng không ăn cơm mà cắm đầu vô tìm kiếm thông tin,
1tieng sau
- Âyyyy. Tìm cái hàng số này khó chịu y như bàn phím điện thoại- thằng Thiên dựa lưng vào thàng giường, lúc đầu tôi cũng chả để ý lắm nhưng chợt một suy nghĩ loé lên trong đầu tôi
- Ê. Màu có điẹn thoại bàn phím khôg Thiên- tôi quay qua hỏi thằng Thiên
- À có. Cái này lúc nào em chả mang hehe- nó cười rồi lục trong cặp ra một cái cục gạch đen trắng 1280 tôi lấy điện thoại rồi nhập máy con số vô soạn tin nhắn của điện thoại, lúc đầu tôi cũng chỉ định thử thôi nhưng không ngờ nó ra ý nghĩa, bấm gần hết hàng số tới đoạn gầu cuối thì nó chả ra cái nghĩa gì cả, chỉ có được đoạn đầu, tôi lấy bút ghi toàn bộ ra giấy
- c0nq c0nq vien trunq tam??? Là sao- 3 người ki hỏi
- Chịu. Nhưng chắc cái này đúng- tôi nhún vai, sau đó lại chìm vào giòng suy nghĩ, suy nghĩ một hồi tôi lại cầm bút viết, sau khi tốn cả chimujc tờ giấy thì tôi cuzng tìm thấy một kết quả ưng ý
- Xem thừ- tôi dơ tờ giấy ra
- Cổq Côq Viên Trunq Tâm. Sao cậu biết thế- nhỏ Thơ chỉ tay vào tấm bản đồ còn mắt thì nhìn tôi
- Chịu. Đoán mò hêh- tôi gãi đầu cười hề hề
- Nhưbg còn hai hàng số cuối- My hỏi
- Ừn. Chưa biết- tôi nhún vai
- Có thể là ngày, hoặc giờ- Thơ chốbg cằm suy nghĩ một hồi rồi nói
- Có thể. Để thử 0500 này có thề là như này- tôi lấy bút viết ra giấy- 05:00 tứ là 5h chiều- tôi nói
- Sao lại là chiều- mấy người kia thắc mắc
- Bởi vì đây là 25 rồi sáng thì đã qua chỉ có thể là chiêu- tôi nói chắc nịch
- Sao biết là ngày 25 cứ cho là 25 đi thì đâu chắc là tháng này
- Con số cho biết rồi- toii nói rpoif tay ghi ta giấy hàng chữ '25/08/2014', boin kia như hiểu ra rồi à lên một tiếng
- Rồi. 5h chiều đi ha- toii nói
- Thôi. Đi giờ luôn đi, tiện thể chơi luôn- con My kên tiếng, máy đứa kia cũng dơ tay đồng ý trừ tôi, vê lờ, thế là tôi lại lẽo đẽo đi ra công viên trung tâm....