Chú Thạch Sư

Chương 108: Ngang.

Trên đỉnh Olympus có đến 12 vị, nói cách khác, chính Lưu Phàm cũng không chắc Lưu Linh Tôn có thể một tay cân tất, nhưng, hắn lúc này không thể làm gì ngoài đặt cược.

Lưu Phàm đang cược chính tính mạng của mình...

Zeus đang ở trạng thái đờ đẫn vì không thể tin nổi, Lưu Linh Tôn nhằm Thor mà tấn công, tựa như một cọn ngựa hoang bất kham, nhanh mà bất cần bất chấp.

“Chết đi !!!” Thor gầm lên.

Ngân Hà Chi Lôi đánh đến, thoáng qua như một thứ tử thần, lao đi với thứ tốc độ không thể bắt kịp, nhưng, Lưu Linh Tôn nào cần phải bắt kịp thứ ấy. Trực tiếp xoay xoay viên Linh Thạch trong tay, nàng triệu hồi một bức tường đen cản lại.

Khó hay không khi đối mặt với Thor ??

Hoàn toàn là không, nếu như mang trên mình sức mạnh của Xương Cuồng !!

Vật chất tối, có thể gọi đây là thứ đầu tiên được khai sinh, cực kì gần với khái niệm hỗn độn, và đúng như nguyên tắc bè lứa, thứ nguyên thủy nguyên tố này cực mạnh.

“Linh Tôn, ngươi phải học thêm cách kiểm soát nguyên tố của mình, thứ này được chuyển đổi trực tiếp từ linh lực của ngươi ra, không phải có thể phung phí !!” Lưu Phàm mắng.

Hắn nhìn cả bức tường chia đôi bầu trời kia mà xót ruột, không biết bao nhiêu linh lực đã được đổ vào một cách thừa mứa đến phát sợ !

Dị Thạnh thường mạnh hơn Thập Đại Nguyên Tố Linh Thạch, nhưng, khi dùng nguyên tố chiêu thức, người thi triển kì thực sẽ nhận được hỗ trợ từ chính nguyên tố xung quanh, không phải tiêu hao quá nhiều linh lực, ấy cũng là lẽ công bằng để cân đối sức mạnh giữa hai loại này.

“Ca, ngươi nói ít đi một chút, yếu quá nên mới thấy thứ này to lớn mà thôi.” Lưu Linh Tôn đáp ngang như cua.

Lưu Phàm nén giận, không đáp nữa.

“Minh Ôn Tiễn !!!” Lưu Linh Tôn nhấc Cốt Kiếp Cung lên, khảm Dị Thạch trong tay vào, bắt đầu ngưng tụ một chiêu thức tấn công.

Thor thoáng rùng mình, hắn dĩ nhiên biết người biết ta, càng hiểu sự chênh lệch cảnh giới này không phải ngày một ngày hai có thể khắc phục, đành chỉ cố sức phòng thủ.

Búa thần bỗng dưng lớn lên đến trăm lần, tựa như một khối đá sừng sững chắn giữa Thor và Lưu Linh Tôn, rung lên từng đợt khi va chạm với Minh Ôn Tiễn.

Nhưng, rung là việc của rung, đối chọi được hay không còn chưa thể nắm bắt.

-Rắc !!!-

Một âm thanh giòn giã vang lên, Thor mất đi một nhịp thở, mồ hôi toát ra như tắm, sống lưng cảm giác như bị ma cào mà lạnh đến gai người.

Búa thần...nứt sao ??

“Ca ca ta nói, vật chất tối là thứ tối cao tối cường, đối với nó tất thảy vật chất đều không có tác dụng !!!” Lưu Linh Tôn cười kiêu ngạo, nói.

Nói cách khác, mọi chiêu thức có sát thương vật lý, mọi phòng ngự sử dụng nguyên tắc tồn tại thông thường đều không thể ngăn nổi Minh Ôn Tiễn !!!

-Rụm !!!-

Nghe thứ âm thanh như lạc rang được đảo đều, ai ai cũng đều cảm thấy cực điểm chấn động, thiên địa đồng dạng gánh chịu một thứ đả kích không hề nhẹ.

Thứ búa thần được rèn nên từ hạch tâm của một tinh tử, được coi là vô song cứng rắn, được gọi là thần khí chuyên sát cự nhân, lúc này cứ như vậy vỡ ra, mảnh vụn tung tóe khắp nơi.

Thor gục xuống, tay còn mang theo cán búa, run run mà nhìn vào thứ bảo vật đã cùng mình đồng hành không biết bao nhiên thế kỉ.

Thiên địa có chút co rúm lại, một viên Lôi Thạch văng ra từ búa thần, ấy cũng chính là thần lực mà Thor kí thác lên khí cụ, lúc này được giải phóng liền mang theo khí tràng áp bức tất thảy !

“Linh Tôn, mau thu viên Lôi Thạch ấy, nó mang Ngân Hà Chi Lôi, tuyệt nhiên là đồ tốt !!” Lưu Phàm nói ra.

Lưu Linh Tôn không phàn nàn gì nhiều, trực tiếp phi thân đến mà cướp đi Lôi Thạch, à không, một viên Thần Cấp Lôi Thạch từng một thời có khả năng tấn thăng thành Lôi Luật Thạch.

-Rùng !!!-

“Cổ Thần, Titan, Cự Nhân, tất thảy ta đều đã giết qua, ngay cả lúc này một lần nữa xuất hiện cũng không ngoại lệ !!!” Zeus gầm lên.

Toàn thân vốn đã tráng kiện lúc này lại càng tráng kiện, từng tấc từng thước đều tản mát một thứ khí tức cực kì mạnh mẽ, dạng như đã được tôi luyện bởi nhiều không đếm hết các trận chiến.

“Ta nghĩ...Cronus là một chủng tộc thượng cổ được khai sinh ở Nhân giới, về phần Xương Cuồng, hắn là một kẻ đến từ Tiên giới của Âu Cơ tổ mẫu...hai tên này đều sở hữu hỗn độn, liệu có liên quan gì ???” Lưu Phàm đăm chiêu đặt câu hỏi.

“Chủ Thần Quyền !!!!” Zeus thét lên một tiếng, cả không gian như co rúm lại trước uy lực ấy.

Lưu Linh Tôn tựa như một con châu chấu xanh, dù cho xe ngựa có lớn đi chăng nữa, nó vẫn sẽ đá, nàng vẫn sẽ không lùi bước, cứng đầu và ngoan cường cực kì giống Lưu Phàm.

Nhưng...chưa chắc nàng đã là châu chấu đá xe, Zeus chưa chắc đã vượt trội đến thế.

Toàn thân Zeus đã trở về hình thái cuối cùng, hắn gồng mình, ngay lập tức lớn phổng lên, cao đến mức ngút mắt, không còn thấy được mặt của hắn nữa, nhưng, một đòn tay đang cực kì mạnh đánh xuống.

“Hắn ngu đến thế sao, nếu như dùng tay không đánh, có đến vạn kiếp vẫn bất phục trước vật chất tối của ta.” Lưu Linh Tôn có chút khó hiểu.

-Rùng !!!-

Hoàng Kim Chi Lôi đột nhiên đánh đến, đan thành một dạng như lưới trời to lớn, bọc xung quanh quyền của Zeus, qua đó trợ lực mà đánh xuống.

“Cronus là kẻ sử dụng hỗn độn, chắc chắn Zeus biết cách khắc chế, ngươi đừng khinh địch !!” Lưu Phàm vội nói.

Lưu Linh Tôn dĩ nhiên cân nhắc lời ca ca, nàng quyết định không triệu hồi vât chất tối đến che chắn, trực tiếp nhảy tránh đi.

“Vô Ảnh Bào !!” Lưu Phàm hô lên.

“Ca, thứ này mặc thật vướng víu !!”

“Ta tưởng Ám hệ sẽ phù hợp với vật chất tối, nhưng, xem ra không phải như vậy.” Lưu Phàm gật gù.

-Ầm !!!!-

Âm thanh trầm nặng vang lên, bước chân ngươi trên thiên giới hay hạ giới đều có chút chùn, bởi rằng tất thảy đều vừa rung chuyển trước đòn đánh của Zeus.

“Ngươi không xứng đáng để sở hữu thứ sức mạnh ấy, tên kiến cỏ !!!” Zeus hai mắt sáng quắc, nạt nộ từng tiếng.

“Ngươi...nói ai là kiến cỏ !!!!” Lưu Linh Tôn gầm lên, căn bản nàng không thể chịu được.

Dĩ khả sát, bất khả nhục, có chết cũng không để tên khốn khiếp ấy gọi mình là kiến cỏ !!

Khí tràng hai bên lúc này cảm giác không sai không lệch nữa, thân thể cự nhân lớn vô cùng lớn của Zeus hay kiều diễm thân nữ nhi của Lưu Linh Tôn, những thứ này đều không có thể so sánh...hai bọn hắn, chính là đang đọ khí tràng.

[ Đinh ! Ngọc Hoàng gửi lời “Tên bạo thần ấy, giết được ta thưởng gấp đôi, từ lâu ta đã không thể quản được khu vực loạn lạc ấy rồi, đừng lo về mấy thứ thiệt hại.” ! ]

Lưu Phàm đã hiểu, Ngọc Hoàng liền cao hơn cả Thập Nhị Hy Lạp Thần, cao hơn cả chư thần chi vương là Zeus, phải chăng Zeus chỉ là một đứa con kế thừa được huyết mạch béo bở mà đi loanh quanh cắn càn ??

“Minh Ôn Tiễn !!!” Lưu Linh Tôn hô lên.

Cốt Kiếp Cung được kéo đến thật căng, minh văn đang dần tối đi, tựa như bị vật chất tối thôn phệ. Nó đang được đẩy vào một thứ uy lực mà trước nay chưa từng trải qua, ấy là Tinh Thần Cấp uy lực.

“Chết đi !!!” Zeus trong tay hiện ra một tia Hoàng Lôi, xiết chặt lấy mà ném xuống.

-Xạc !!!-

Vật chất tối bay khỏi Cốt Kiếp Cung, nhằm thẳng hướng Hoàng Lôi Thương mà bay đến, cả mảnh thiên giới này cũng như được thay màu đổi sắc, chia thành hai thái cực song song tương đối.

Nhưng, có thật là tương đối hay không ??

“Thứ nguyên tố tầm thường như vậy cũng muốn lấy ra, nhiễu !!”

Vật chất tối là mạnh nhất vật chất, nhưng, có ai nói nó không phải nguyên tố không, nó đồng thời cũng là một cái cực mạnh nguyên tố chi lực !!

Hai đòn tấn công ở Tinh Thần Cấp và chạm, cảm giác như cả một vùng dưới hạ giới gặp phải đại nạn, nhưng, chuyện cũng không kéo dài lâu. Hoàng Lôi Thương đã bị Minh Ôn Tiễn xé toạc, chuyển thành bụi phấn phiêu dật trong không trung.

Zeus tránh đi, thở dốc, không chỉ bởi nhịp độ căng thẳng, nhiều hơn là hắn đang cố nghĩ cách đối phó.

Đúng lúc cả không gian đang ngập trong sát khí như vậy, một âm thanh vang lên.

“Khục !”

Lưu Linh Tôn ôm miệng, nhìn ngụm máu tươi mình vừa bạo ra, cảm giác như toàn thân bất khả động, rã rời cực kì.

“Chết vẹo, rõ ràng thứ này đã được điện ảnh tiểu thuyết nói đến, ấy là một linh hồn quá mạnh không thể sử dụng một phàm thể, nàng đã làm quá tải bản thể của ta !!” Lưu Phàm rất nhanh hiểu được tình hình.

Linh lực chảy theo kinh mạch, kinh mạch ở khắp cơ thể, nói cách khác, thi triển nhiều chiêu thức khủng bố như vậy đã gây sức ép quá lớn lên kinh mạch, trực tiếp bị bóp nát !

“Ca...đúng là ta đã không tốt, trả cho ngươi.” Lưu Linh Tôn nói ra.

Ngay lập tức, Lưu Phàm bắt đầu cảm nhận được một chút đau đớn, một chút mát lành mà chết chóc của không khí nơi đây. Toàn thân sáng lên, giới tính chuyển đổi, linh hồn thay thế...Lưu Phàm đã quay lại.

Hắn vươn vai, hit hít thở thở...

Vẹo nó !!!

Thả ta vào giữa giao tranh thế này, chắc chắn là chết !!!

Không đợi hắn suy nghĩ hết, trực tiếp có một bàn tay cự đại đánh đến.

-Rùng !!!!-

Lưu Phàm nhanh tay đưa Cốt Kiếp Cung lên, nhưng, áp lực quá lớn đã nghiền nát hai bên xương tay hắn. Cả cơ thể nhỏ bé trượt dài trên nền, cuối cùng bắn đi như một mũi tên, hắn đã bị Zeus đánh một chưởng bay ngược về hạ giới.

Đạp sen kéo sóng rửa kiếm cốt, đạp mây cưỡi gió nặn thánh hồn! #Xích Tâm Tuần Thiên