Chủ Bá Hôm Nay Cứu Vớt Thế Giới Sao

Chương 15: C15 Chương 15

Ấn tượng của Đằng Đông đối với Cố nam thần chỉ dừng lại ở hai phương diện, một là đối phương có diện mạo xuất chúng, hai là bằng cấp của đối phương, hiện tại kiến thức của cậu lại được đổi mới, chính là năng lực thực hành mạnh mẽ.

Không đến nửa giờ, còn không đủ thời gian để Đằng Đông cho khán giả thỏa mãn bình phẩm mấy giống đực của thế giới thú nhân, Cố Khế đã xây nhà gỗ xong.

Nhà gỗ xây bên cạnh bộ lạc Mông, cho dù xây có nhanh, có tốt đến mức nào, cũng chẳng sợ khiến người khác chú ý.

Đằng Đông đứng trước nhà gỗ, trợn mắt há mồm.

"Mình rốt cuộc hiểu vì sao mọi người lại gọi y là nam thần."

Khán giả so với Đằng Đông còn muốn vui vẻ hơn.

[Tôi đã đăng kí chuyến du lịch một ngày ở tiểu thế giới này! Nhà gỗ của Cố Khế đại đại tôi tới đây~~~~]

[Oa, cơ trí]

[Đoàn du lịch đầu tiên đến đây cũng đã kín người, các ngươi quá nhanh rồi đó!]

Nhà gỗ Cố Khế xây khác biệt rất lớn với nhà gỗ trong phim hoạt hình Đằng Đông xem lúc trước, còn nhà gỗ của các thú nhân khác so với cái này chỉ có thể tính là túp lều.

"Giám sát đại đại thật lợi hại!" Đằng Đông hai mắt lấp lánh, sùng bái nhìn Cố Khế.

Độ cung nơi khóe miệng Cố Khế biến lớn.

Đằng Đông đang thưởng thức nhà gỗ, chợt nghe xa xa có người kêu tên cậu.

"Đằng Đông! Đằng Đông!"

Đằng Đông quay đầu lại, nhìn thấy chính là vị A Thanh xuyên qua kia, gã chạy thở hồng hộc, đứng trước mặt Đằng Đông định nói gì đó, lập tức ngay ngẩn cả người, nhìn chằm chằm nhà gỗ bên cạnh một hồi lâu: "Này.... Này là....."

"Khụ khụ, đây là giám...... A Khế vừa mới xây xong, chúng ta không quen sống ở trong hang động." Đằng Đông cười tủm tỉm mà trả lời.


A Thanh nhãn tình sáng lên, tỉ mĩ đánh giá Cố Khế, hai tay khép trước ngực, nháy mắt nhìn Cố Khế: "Xin chào, ngươi thật là lợi hại!"

Cố Khế nghiêng đầu, giống như bị một đóa hoa ở ven đường hấp dẫn lực chú ý, trực tiếp xem nhẹ câu nói của A Thanh.

[......]

[......]

[Lần đầu phát hiện...... Cố nam thần là người hai mặt nha.....]

[Trời ạ, đây là hai người hai số phận nha]

[Hai mặt này thật khiến tôi vừa lòng hả dạ, không hổ là Cố nam thần]

Thấy Cố Khế không để ý tới mình, A Thanh cũng không cảm thấy xấu hổ, gã tiến tới giữ chặt cánh tay Đằng Đông, như là bạn thân mười mấy năm với Đăng Đông, Đằng Đông bất ngờ không kịp đề phòng, chưa kịp lùi về sau, tay liền bị gã cầm được.

A Thanh lôi kéo tay Đằng Đông lắc lắc: "Ta vừa mới đưa trưởng lão vào trong động tìm các ngươi, không nghĩ tới các người ở chỗ này, trưởng lão muốn thấy các ngươi, người muốn gia nhập bộ lạc Mông, đều phải có sự cho phép của trưởng lão. Không cần lo lắng, trưởng lão là người rất dễ nói chuyện."

Đằng Đông muốn rút tay ra, phát hiện thế mà không rút ra được, cậu thật sự lo lắng vì giá trị vũ lực của mình, lập tức quyết định nhất định phải nắm chặt thời gian học tập, tranh thủ có năng lực tự vệ càng sớm càng tốt.

Trăm triệu lần không nghĩ tới bản thân cao như vậy, cường tráng như vậy, thế nhưng lại tránh không thoát một nam sinh chỉ mét sáu.

Bất quá không cần cậu lo lắng, khi A Thanh như nữ khuê mật (bạn rất thân) muốn lôi kéo cậu đi gặp trưởng lão, Cố Khế liền bắt được cánh tay của Đằng Đông, ngăn cản cậu bị A Thanh mang đi: "Chỉ là nói chuyện mà thôi, không cần thiết động thủ động cước."

A Thanh phát hiện tầm mắt y dừng ở cánh tay mình trên cánh tay Đằng Đông, mở to hai mắt nhìn Cố Khế: "Ta mang Đằng Đông đi gặp trưởng lão, có ta ở đó đảm bảo các ngươi rất nhanh liền có thể được phép ở đây."

Cố Khế không nói chuyện, Đằng Đông cũng không nói chuyện.

A Thanh ngượng ngùng buông tay Đằng Đông ra: "Chúng ta đi thôi."

A Thanh đi trước dẫn đường, Đằng Đông cùng Cố Khế đi phía sau, Cố Khế cúi đầu, ghé vào tai Đằng Đông nói: "Bắt đầu từ hôm nay, phải cố gắng học quyển sách <>, em quá yếu."


Đằng Đông gật đầu mãnh liệt, cậu cũng biết giám sát đại đại không có khả năng tùy thời tùy lúc đều đi theo bên cạnh hộ giá hộ tống cậu, cậu cần phải tăng giá trị vũ lực của mình lên, phải sống sót thật tốt trong các tiểu thế giới sau.

A Thanh chú ý tới bộ dạng thân mật của hai người sau lưng, bĩu môi.

Trưởng lão thú nhân là một đại thúc hơn bốn mươi tuổi, râu quai nón dài, đầu tiên lão nhìn Đằng Đông một chút, rất nhanh liền gật gật đầu, sau đó đem tầm mắt đặt trên người Cố Khế.

"Hình thú của ngươi là gì?" Trưởng lão hỏi.

Cố Khế cũng không nhiều lời, gật đầu, Đằng Đông liền trơ mắt nhìn gương mặt tuấn tú của giám sát đại đại biến thành gương mặt mèo lớn.

Biến thân xong, tại chỗ làm gì còn Cố Khế nào, chỉ thấy một hắc báo cao to uy phong lẫm liệt đứng đó.

Trưởng lão gật gật đầu: "Các ngươi tạm thời có thể ở trong bộ lạc Mông, bất quá sẽ có người quan sát các ngươi, cho nên không cần làm bậy."

[Quaooo quao quaoo cho kĩ năng hóa thú của Cố nam thần điểm tuyệt đối!]

[Tôi hiện tại chỉ có thể biến cái đầu, thân thể vẫn là con người a.]

[Nghe nói Cố nam thần có thể biến thành rất nhiều loài động vật nha]

[Hắc báo nam thần rất soái, li3m li3m li3m]

[Nam thần dù là hắc báo cũng vẫn là nam thần, soái]

"Đúng rồi, mấy ngày nữa chính là lễ thú thần, các ngươi cần phải chuẩn bị một chút đồ ăn." Trước khi rời đi trưởng lão thuận miệng chiếu cố một câu.

"Lễ thú thần là cái gì?" Đằng Đông nhỏ giọng tò mò hỏi.

Cố Khế cho cậu đáp án: "Là lễ hội chỉ có ở thế giới này, dùng để tế bái (cúng tế + bái lạy) thú thần, cũng là ngày giống đực và giống cái kết hôn."


"Nga." Đằng Đông hiểu rõ gật đầu, cậu nhớ tới trước đó Mông Lạp tựa hồ cũng đã đề cập tới ngày hội này, Mông Lạp vốn là chuẩn bị cùng một chỗ với Mông Lạc trong lễ thú thần, không nghĩ tới bị người xuyên qua kia chen ngang.

"Giám sát đại đại anh biết thực nhiều, không hổ là người học tiến sĩ."

Cố Khế cười cười: "Chỉ là do lúc trước khi xây dựng truyền tống trận phải ở lại tiểu thế giới này một thời gian ngắn mà thôi."

"Đây là một ngày hội nên vui vẻ nha." Đằng Đông sờ sờ cầm, thập phần nghi hoặc: "Nhưng tại sao khi nãy khi trưởng lão nhắc tới ngày hội này lại lộ ra vẻ mặt buồn rầu?"

Đằng Đông nghĩ tới nghĩ lui vẫn không lý giải được, nhưng việc này cũng không liên quan đến cậu, không nghĩ được liền không nghĩ nữa, cùng Cố Khế trở lại nhà gỗ, lấy quyển <> trong hầu bao ra.

Khán giả phòng phát sóng cũng không cần cậu chiếu cố, cậu chỉ cần màn hình kéo ra ngoài, các loại hình cơ bắp ngoài kia cũng đủ để khán giá xem thỏa mãn.

Tuy tên là mầm non, nhưng lúc mở ra Đằng Đông phát hiện mình như người chưa đủ tuổi mà đòi học trước bài của lớp trên, cậu hoàn toàn xem không hiểu nó ghi gì, may mà bên cạnh còn có một học bá, Cố Khế kiên nhẫn nói từ trang thứ nhất cho cậu nghe.

Đằng Đông nghe đến vui vẻ, toàn bộ quá trình đều là bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ gật đầu liên tục, sâu sắc cảm giác được Cố Khế tài hoa hơn người, không chỉ học tập giỏi, dạy học cũng giỏi nốt, cậu thế mà không có chỗ nào là nghe không hiểu.

Ngay tại lúc Cố Khế tỏ vẻ chương trình học đã kết thúc, Đằng Đông vừa định khen ngợi vài câu, Cố Khế liền lấy thêm vài cuốn sách từ trong ban chỉ ra.

Đằng Đông nhận xong lấy xem: <>, <>, <>, <>........

Đằng Đông: "....." câm nín.

Cố Khế: "Học mà không thực hành cũng vô ích, em rất thông minh, đợi cho đến khi làm hết tất cả những bài tập này, làm kiểm tra được hơn chín mươi điểm, là có thể bắt đầu học lớp tiếp theo.

Đằng Đông: "Nga." Tiếp tục câm nín.

Mấy ngày tiếp theo của Đằng Đông cực kỳ có quy luật, buổi sáng lắc lư đi cùng với Cố Khế đến rừng rậm phụ cận, mang theo khán giả cùng nhau thể nghiệm hành trình thám hiểm rừng rậm, hiểu biết thêm các loại thực vật huyền bí khác của thế giới này, nâng cao tri thức cũng cố gắng cho dịch vụ du lịch của công ty Đại vũ trụ.

Buổi chiều Đằng Đông liền treo phát sóng, cậu ở trong nhà gỗ học bài, làm cho mấy thú nhân giống đực ở đây trở thành chủ bá tạm thời, bởi vì nhiệt huyết của bọn họ không bị cản trở, bởi vì cơ ngực cùng đại điểu của bọn họ, khán giả tỏ vẻ tiết mục này phi thường tốt, chủ bá thật sự là suy nghĩ cho quần chúng nhân dân, không hổ là vì quần chúng mà đến.

Cố gắng để vượt qua bài kiểm tra, đến ngày diễn ra lễ thú thần, Đằng Đông đã học xong quyển <>.

Khán giả đều biểu thị chủ bá thiên phú không tồi.

Sau khi làm xong đề thi thử của Cố Khế, vượt qua được bài kiểm tra viết của Cố Khế, cuối cùng cũng tới lúc kiểm tra năng lực thực tiễn.


Đằng Đông đứng ở cửa nhà gỗ, nhìn các nhánh cây có đường kính không giống nhau do Cố Khế tìm được, hít sâu một hơi, cầm lên một cái to bằng ngón tay cái lên.

Loại nhánh cây này trước đó cậu cũng đã bẻ gãy, nhưng là vỏ cây lại tự động liền lại, hiện tại cầm nhánh cây này vào tay, cậu tưởng tượng nó không phải là một nhánh cây, mà là một miếng trứng cuộn, không cần dùng lực, đụng nhẹ liền vỡ, tiếng rắc vang lên rõ ràng.

Cố Khế gật gật đầu, Đằng Đông xoay người lại cầm lên một loại nhánh cây có tính chất khác, lúc này không dễ dàng như vậy, tưởng tượng đây không phải chỉ là một miếng trứng cuộn mà là nhiều miếng trứng cuộn, phải mất một chút khí lực.

Khi Đằng Đông cầm đến nhánh cây thứ tám, vừa vặn lúc đó A Thanh đến tìm cậu, mấy ngày nay A Thanh vẫn luôn chạy tới nhà gỗ này, chạy tới liền nói đủ thứ trên trời dưới đất với Đằng Đông, tuy rằng buổi sáng Đằng Đông không ở đây, buổi chiều Đằng Đông đều tập trung làm bài, nhưng vẫn như cũ không ảnh hưởng đến nhiệt tình của A Thanh, thậm chí khi Đằng Đông càng vội gã càng nhây.

Dù sao Đằng Đông vội, gã liền có lý do nói chuyện với Cố Khế.

Đáng tiếc Cố Khế không để ý tới gã, vén trường bào ngồi phơi nắng trên nóc nhà.

A Thanh lần đầu tiên gặp loại đãi ngộ này, gã lại tới lần thứ hai, lần thứ ba.....cho đến tận hôm nay.

"Đằng Đông." A Thanh mở miệng liền kêu tên Đằng Đông, giống như gã đã trở thành bạn bè với Đằng Đông, gã vẫy vẫy tay, "Buổi tối hôm nay các ngươi......"

"Rắc".

Đang làm kiểm tra, Đằng chủ bá lưu loát đem nhánh cây to bằng miệng chén trong tay bẻ thành hai khúc, một tay cầm một khúc, quay đầu nhìn, mỉm cười với A Thanh: "Buổi tối hôm nay có chuyện gì?"

A Thanh run rẫy nói: "Không.....Không có gì hết..... Ta..... Ta đột nhiên nhớ ra mình có việc, ta đi trước...."

Đằng Đông mờ mịt nhìn A Thanh chạy xa, cậu bỏ nhánh cây xuống: "Gã làm sao vậy, sao bộ dáng giống như thấy quỷ vậy?"

Cố Khế bảo trì mỉm cười, không nói lời nào.

Đằng Đông chỉ có thể chuyển tầm mắt sang phòng phát sóng.

[Gã chả sao cả, chỉ là chủ bá rất uy vũ nha!]

[Cách màn hình đều có thể cảm nhận được khí phách đang từ từ dâng lên từ người chủ bá.]

[Chủ bá hãy nhận của tôi một lạy]

[Chủ bá trang X hạ knock out đối phương nha]