Trời trong ấm áp, ánh sáng tỏa khắp vạn dặm. Vu Hành Vân cùng với Lí Thu Thủy cùng nhau dạo chơi ở Tây Hồ, nơi này chính là nơi các nàng đính ước năm ấy, đó cũng là mục đích duy nhất để trở lại nơi này.
"Hôm nay thật là một ngày thích hợp để dạo mát, ánh nắng tươi sáng động lòng người, xuân ý dào dạt. Thật muốn sống ở đây cả đời!" Lí Thu Thủy đứng ở mũi thuyền quay lại nói với người đang đứng phía sau Vu Hành Vân. "Hành Vân, nàng nghĩ như thế nào?"
"Ừm... đề nghị này cũng không tồi, chẳng qua chỉ sợ Người vừa ở đây được mấy tháng... đã lại muốn đi nơi khác chơi!" Vu Hành Vân trêu chọc nói. Bỗng nhiên trên bờ xuất hiện một cơn gió nhẹ, mặt hồ nổi lên gợn sóng liên tiếp. Đây chính là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, trong không khí cất giấu thản nhiên một luồng sát khí.
"Thu Thủy, cũng thật lâu rồi chúng ta chưa cùng nhau luyện võ , hôm nay thật ra lại là một cơ hội tốt!" Vu Hành Vân cười nói với Lí Thu Thủy.
"Tốt, chúng ta một lần... Xem ai chạy tới trước!" Lí Thu Thủy cũng không quang minh chính đại mà đấu với Vu Hành Vân làm gì, đùa giỡn lại là độc quyền của nàng. Vu Hành Vân không thể tưởng tượng được Lí Thu Thủy lại đùa giỡn nàng, vội vàng nói: "Thu Thủy, Người đây chính là lại đùa giỡn ta sao, cho dù Người thắng ta cũng không thừa nhận đâu !" Vừa dứt lời, liền sử dụng "thuấn giang chuyển di đại pháp". Lí Thu Thủy ngươi có thể đùa giỡn, ta Vu Hành Vân cũng có thể a!
Đám người mặc áo đen đang núp trong chỗ tối bỗng nhiên nhìn thấy hai người trên thuyền đã biến mất, đang muốn tỏa ra tìm kiếm, liền thấy một thân ảnh mặc hồng y đứng trước mặt. Liền vội vàng cuống quít rút kiếm, hướng Lí Thu Thủy tấn công, hét lên : "Hôm nay ta sẽ vì Nhậm giáo chủ báo thù!"
"Nhậm giáo chủ? Là ai vậy?" Lí Thu Thủy nghe không hiểu lời bọn họ nói, nàng nghĩ tới giáo chủ của Nhật Nguyệt Thần Giáo trong Tiếu Ngạo Giang Hồ, hình như tên là Nhậm Ngã Hành, hiện tại lại là thời đại của Thần Điêu, tại sao lại có cái gì mà Nhậm giáo chủ? Lí Thu Thủy vì muốn biết rõ ràng hắc y nhân đang nói gì, nên liền thủ hạ lưu tình một chút .
"Hừ, việc ngươi làm mà ngươi còn không biết rõ, giả bộ sao?" Hắc y nhân gây sự, kiếm trong tay càng lúc càng đánh tới. Nhưng Lí Thu Thủy cũng không phải bất tài, nàng lại càng không muốn trở thành bia thế mạng cho kẻ khác, chỉ muốn chế phục người này để làm rõ tình huống mà thôi. Lí Thu Thủy trực tiếp đánh văng kiếm của người mặc áo đen, lấy công lực của Vô Tướng Thần Công bắt chước bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm, ngón tay trực tiếp xuyên thấu qua kiếm của hắc y nhân, đánh thẳng vào ngực của hắn.
"Niêm hoa chỉ?" Hắc y nhân lắp bắp kinh hãi, hắn thật không biết nàng ta còn có thể sử dụng bảy mươi hai tuyệt kỹ Thiếu Lâm Niêm hoa chỉ. "A!" Người mặc áo đen không biết từ khi nào đằng sau đã xuất hiện thêm một người, liền lập tức bị người này điểm huyệt.
"A, Hành Vân, nàng lại phá ta rồi! Vốn ta đang chế phục hắn, hiện tại là nàng thắng!" Lí Thu Thủy vô tình quên mất Vu Hành Vân có thể sử dụng Thuấn Gian Chuyển Di đại pháp, nhưng dù sao trước đó cũng là nàng đùa giỡn nàng ấy, nên cũng không trách được.
"Sao Người lại cho phép "quan lại phóng hỏa, dân chúng lại không được đốt đèn"? Thu Thủy, ngươi quá bá đạo rồi đó!" Vu Hành Vân hứng thú nhìn bộ dáng tức giận của Lí Thu Thủy, ai bảo bộ dáng tức giận của nàng ấy thực sự là thiên kiều bá mị, khiến người khác yêu thương.
"Quên đi, lần này tạm tha cho nàng, lần sau còn như vậy... ta sẽ không dễ dãi như thế đâu!" Lí Thu Thủy trước tiên vẫn nên giải quyết chuyện trước mắt, còn về Vu Hành Vân, khi nào có thời gian sẽ trị nàng ấy. Đi đến trước mặt của hắc y nhân, Lí Thu Thủy lột xuống tấm che mặt của hắn: "Ta hỏi ngươi rốt cuộc là ai, vì cái gì âm thầm theo dõi chúng ta, có thể nào ngươi biết chúng ta là ai sao?" Vu Hành Vân cũng rất tò mò trên đời này ngoại trừ bỏ phái Tiêu Dao thì chỉ có hai phu thê Vô Nhai Tử, rốt cuộc thì còn có ai mà quen biết được hai người các nàng đây.
"Ha ha ha, ngươi mà lại không biết ta, ngươi có phải hay không đang giả ngu ngốc? Đông Phương Bất Bại!" Tên hắc y nhân kia chính là Hướng tả sứ của Nhật Nguyệt Thần Giáo, vốn hôm nay đến Tây Hồ để tìm hiểu hành tung của Nhậm Ngã Hành, nhưng không ngờ lại tìm thấy được một người khuôn mặt giống với Đông Phương Bất Bại như đúc, còn khiến cho hành tung của mình bị bại lộ. Vì thế liền tính toán ám sát "Đông Phương Bất Bại" vì Nhậm Ngã Hành báo thù.
"Đông... Đông Phương Bất Bại?!" Lí Thu Thủy kinh hãi thầm nghĩ: "Có phải hay không vì ta đi đến niên đại võ hiệp này nên mới khiến cho chuyện xưa trở nên hỗn loạn?" Lí Thu Thủy nhớ tới lúc mình gặp Tiểu Long Nữ, bọn họ không phải ở anh hùng đại hội hội ngộ, mà là gặp ở bên trong tửu lâu. Hiện tại, Thần Điêu và Tiếu Ngạo cùng nhau xuất hiện cũng chẳng có gì là lạ.
Vu Hành Vân nhìn thấy biểu tình kì quái của Lí Thu Thủy, liền hiểu Lí Thu Thủy biết Đông Phương Bất Bại là ai, nên hỏi: "Thu Thủy, tên Đông Phương Bất Bại này rốt cuộc là người ra sao?" câu hỏi của Vu Hành Vân liền lập tức khiến cho Hướng Vấn Dương giật mình, Đông Phương Bất Bại cùng với danh tiếng của Nhật Nguyệt Thần Giáo vậy mà còn có người không biết đến sao.
"Hắn ta là giáo chủ hiện tại của Nhật Nguyệt Thần Giáo, về phần bản thân hắn như thế nào thì ta cũng chưa từng thấy qua!" Lí Thu Thủy thản nhiên nói, vốn nàng cũng không có hứng thú với Đông Phương Bất Bại, lại nghe Hướng Vấn Dương nói Đông Phương Bất Bại lớn lên cùng nàng giống nhau như đúc, liền khiến cho Lí Thu Thủy có chút chú ý. "Thế nào, Hướng tả sứ vẫn muốn đối địch với hai ta sao?"
Hướng Vấn Dương nhìn thấy mình quả thật là đánh nhầm người tốt, lập tức liền giải thích với Lí Thu Thủy: "Là do tại hạ thất lễ, thật có lỗi, thật có lỗi!" Mới vừa nói thì Vu Hành Vân liền giải khai huyệt đạo cho hắn, kì thực là vì lòng trung thành của hắn với tiền nhiệm giáo chủ, nên tha cho hắn một lần. Hướng Vấn Dương thấy hai người này ra tay cực nhanh lại biến mất vô ảnh vô tung nên liền muốn các nàng giúp đỡ. "Nhị vị cô nương, đa tạ hai vị giơ cao đánh khẽ, mong hai vị cho biết là người phương nào, cũng tốt cho ngày sau tại hạ đăng môn bái phỏng!"
Lý Thu Thủy lập tức liền hiểu ý của Hướng Vấn Dương trực tiếp cự tuyệt hảo ý của hắn. "Hảo ý của ngươi chúng ta nhận, nhưng chúng ta hai vị cô nương không thể tùy tiện cho người xa lạ biết về nơi mình ở, Hành Vân, chúng ta tiếp tục du hồ thôi!" Lí Thu Thủy nắm tay Vu Hành Vân, khinh công đạp nước, bay gần mười trượng tiến về phía du thuyền trên mặt hồ.
"Khinh công thật lợi hại, cho dù là Đông Phương Bất Bại hay Nhậm Giáo chủ cũng không thể làm được, các nàng rốt cuộc là ai?" Hướng Vấn Dương sợ hãi nói, sau đó liền rời đi nơi đây, tiếp tục tìm hiểu tung tích Nhậm Ngã Hành.