Tiệc rượu buổi tối rất là náo nhiệt, dĩ nhiên là vì đánh bại được quốc sư của Mông Cổ, bảo vệ được chức Minh chủ Võ lâm Trung Nguyên nên Vu Hành Vân trực tiếp trở thành trung tâm của buổi tiệc, thậm chí có rất nhiều người muốn bái Vu Hành Vân làm sư phụ, đương nhiên phản ứng của Vu Hành Vân thì ngoại trừ lãnh đạm cũng chỉ là lãnh đạm.
Nhưng thật ra Lí Thu Thủy rất là vui sướng, vừa bắt đầu buổi tiệc liền đã lôi kéo Lí Mạc Sầu, Dương Quá cùng với Tiểu Long Nữ ba người cùng ngồi xuống bên cạnh Vu Hành Vân.
"Hành Vân, ta giới thiệu cho nàng biết bọn họ là bằng hữu mà ta mới nhận thức, đây là Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ còn đây là người hầu của ta Lí Mạc Sầu", Lí Thu Thủy bỏ qua ánh nhìn của mấy vị đạo sĩ chân chính kia trực tiếp giới thiệu từng người một cho Vu Hành Vân, nhưng mà cuối cùng cũng không thấy Vu Hành Vân cười một lần nào cả.
"Hành Vân, nàng không vui sao cả đêm đều khó chịu như vậy, có phải đang giận ta không?" nhìn thấy Lí Thu Thủy mất hứng Vu Hành Vân mới bất đắc dĩ cười nhẹ một cái. Thật ra ko phải là nàng không muốn cười mà đều đã mấy chục năm không cười khuôn mặt có chút cứng ngắc. "Thế này, Người vừa lòng chưa", nhìn như vậy Lí Thu Thủy mới rộ ra nụ cười. Nhìn các nàng tương thân tương ái Dương Qúa cùng Tiểu Long Nữ nhìn nhau liếc mắt một cái, hai người đã muốn xác định sẽ bên nhau trọn đời, nhưng là không biết làm thế nào để cho Quách Tĩnh biết điều này, ngay cả đến Lý Mạc Sầu cũng không khỏi nhớ đến mối tình đầu năm ấy - Lục Triển Nguyên, chỉ tiếc người ấy lại là một người chuyên thay lòng đổi dạ.
"Chư vị khách quý, hôm nay mọi người vui vẻ như vậy ta cũng xin tuyên bố một việc, chính là ta quyết định đem nữ nhi của ta gả cho Dương Quá ", Quách Tĩnh hôm nay rất vui sướng liền lập tức đem việc giấu trong lòng bao nhiêu năm nay nói ra. "Quá nhi con lại đây"
Dương Quá vừa nghe thấy chuyện này liền không cười nói nữa chỉ có thể gắt gao nắm lấy tay Tiểu Long Nữ nói với Quách Tĩnh "Quách bá bá, Quá nhi ko thể đáp ứng người được, Quá nhi đã có người mình thích" mọi người lập tức yên tĩnh, trong lòng thầm nghĩ vị thiếu hiệp này thực sự không biết quý trọng cơ hội lớn trước mặt.
"Vì cái gì chẳng lẽ Quá nhi nghĩ Phù nhi không xứng với con sao" Quách Tĩnh không hiểu vì sao Dương Qúa lại không muốn nhận việc hôn sự này, Quách Tĩnh tính tình thẳng như ruột ngựa nghĩ như thế nào cũng nghĩ không thông, chỉ có vị thê tử thông minh của hắn - Hoàng Dung hình như đã phát hiện ra người mà Dương Quá thực sự thích là ai nhưng mà Hoàng Dung cũng không dám mở miệng, nếu là thật đây là tình cảm loạn luân mà thiên hạ luôn khinh thường.
"Bởi vì ta mới là thê tử của Quá nhi" Tiểu Long Nữ ngữ xuất kinh hồn liền nói thẳng ra nguyên nhân, ngay sau đó mọi người liền bắt đầu phản đối, phản đối to nhất chính là sư phụ trước kia của Dương Quá - Triệu Chí Kính hắn không chỉ bôi đen chuyện luyện công đêm đó mà còn mắng Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ là đôi cẩu nam nữ thiên địa bất dung.
"Đủ rồi" Lí Thu Thủy tuy rằng rất là quen với cảnh tượng như vậy, nhưng mà xem ở trong tivi so với hiện thực thì cảm giác hoàn toàn bất đồng thực sư là nhẫn nhịn không nổi tên Triệu Chí Kính này " Sư sinh mến nhau thì đã như thế nào chỉ cần hai yêu nhau thật lòng là đủ đây là chuyện riêng của họ liên quan gì đến các người" Lí Thu Thủy vừa nói ra liền khiến cho mọi người á khẩu không trả lời được, nhưng vẫn có vài tên không biết sống chết cãi bướng nói "Bọn họ chính là loạn luân, thế tục không thể nào dung túng được.
"Hừ, thật sự là chê cười" Vu Hành Vân ghét nhất là bọn nói chuyện ngang ngược, trực tiếp cầm lấy chén rượu trong tay biến thành một loại sinh tử phù phóng vào thân thể người kia.
"Á ngứa quá, van cầu các người giết ta đi ta chịu không nổi" kẻ mới vừa rồi nói năng hùng hổ đầy lí lẽ, hiện tại ngay cả nói đều không thể. Quách Tĩnh là người đứng đầu cho Anh hùng đại hội tự nhiên không thể cho Vu Hành Vân tùy tiện giết người, lập tức liền điểm vào huyệt đạo của người nọ "Vị thiếu hiệp kia hay bỏ qua cho huynh đệ này đi, hắn nói cũng không sai, tại sao phải đả thương hắn như vậy" Quách Tĩnh chú ý tới mái tóc bạc trắng của Vu Hành Vân nhưng khuôn mặt của nàng lại vẫn rất trẻ trung, thanh tú không sử dụng các loại dịch dung khiến Quách Tĩnh thực sự là nghĩ không ra.
"Thế tục là cái gì vậy, tất cả chẳng qua chỉ là gông xiềng" Lí Thu Thủy chậm rãi nói "Tiểu Long Nữ Dương Quá các ngươi chỉ cần nghĩ tới người mình yêu, quan tâm tới tình yêu của mình là đủ, hơn nữa cái sự loạn luân của các ngươi so với chúng ta thì thực sự là nhỏ bé lắm" Lí Thu Thủy vừa nói vừa đi đến bên cạnh Vu Hành Vân kéo xuống cây trâm bạc trên đầu nàng khiến cho mái tóc bạc liền xõa xuống. Mới vừa rồi là một tuyệt mĩ thiếu niên nhưng hiện tại liền trở thành một tiên nữ không dính bụi trần, chỉ trong nháy mắt tất cả mọi người đều cứng lưỡi mà ngay cả Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ cũng chấn động.
"Thật rất ngạc nhiên sao, ta cùng Hành Vân là hai người con gái yêu nhau, chúng ta không làm gì sai, hi vọng các ngươi cũng như vậy, đặc biệt Tiểu Long Nữ ngàn vạn lần đừng dễ tin tưởng lời người khác nói, kiếp này hạnh phúc lớn nhất của Dương Quá chính là có thể ở cùng bên ngươi, không cần phải rời khỏi hắn"Lí Thu Thủy cùng Vu Hành Vân đứng chung một chỗ giống như một đôi thần tiên quyến lữ khiến người ta cảm thấy các nàng là trời sinh một cặp. Trước khi đi Lí Thu Thủy giải khai các đại huyệt trên người Lý Mạc Sầu cũng không quên nói một câu "Kiếp nạn lớn nhất đời này của ngươi là lửa, không cần tới quấy rầy sư phụ của ngươi", đối với Lý Mạc Sầu Lí Thu Thủy vẫn hi vọng nàng có thể thoát khỏi cái vận mệnh kia.
"Thu Thủy chúng ta đi từ nay về sau tiêu dao thiên hạ vĩnh viễn không phân ly" Vu Hành Vân nắm lấy tay Lí Thu Thủy bay về phía ánh trăng sáng ngời kia, quăng đám người trong đại sảnh lại sau lưng.
"Các nàng.... các nàng rốt cuộc là ai...... hay vẫn là thần tiên?" Quách Tĩnh chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng, nhưng một lát sau đã có người đến kéo áo "Nhất Đăng đại sư đã đến"
"Mau mời vào" ngày hôm nay Hoàng Dung nhìn thấy được võ công mà Vu Hành Vân sử dụng có liên quan tới Đoàn thị Đại Lí vì thế sai người gấp rút thúc ngựa đi mời Nhất Đăng đại sư đến, không ngờ các nàng vừa mới đi Nhất Đăng đại sư liền tiến vào. " Đại sư hôm nay mời người đến chỉ là muốn biết hai vị nữ tử kia là người phương nào"
"A di đà phật theo như lời Dung nhi kể thì vị nữ tữ kia sử dụng chính là Lăng ba vi bộ, theo lão nạp biết ở Đại lý chỉ có một mình gia gia Đoàn Dự của ta là có thể sử dụng nó, bộ Lăng ba vi bộ kia xuất phát từ phái Thiên Sơn nhưng không biết vì duyên cớ nào phái Thiên Sơn đã biến mất từ lâu" Nhất Đăng tuy rằng ko phải hiểu biết toàn bộ nhưng hắn lại là người duy nhất trên đời biết được nhiều sự tình về phái Thiên Sơn nhất "Dung nhi có biết tên của các nàng không có lẽ từ đó có thể đóan ra một phần nào đó"
"Các nàng một người tên là Lí Thu Thủy người còn lại tên là Vu Hành Vân" Hoàng Dung nhìn thấy Nhất Đăng đại sư sắc mặt khẽ biến còn tưởng rằng có đại sư "Làm sao vậy có vấn đề gì sao?"
"Không, không, chính là lão nạp không thể tưởng tượng nổi hai vị này còn sống, các nàng chính là phái Thiên Sơn đại đệ tử và nhị đệ tử đến nay đã khoảng hai trăm tuổi" Nhất Đăng đại sư vừa nói liền khiến cho Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung lắp bắp kinh hãi, Quách Tĩnh như bừng tỉnh đại ngộ "Khó trách ta thấy được mái tóc của Vu Hành Vân bạc trắng, nguyên lai các nàng đều là thế ngoại cao nhân"
Người nói vô tình người nghe hữu ý, cuộc nói chuyện của ba người trong phòng bị một vài kẻ tiểu nhân nghe lỏm được. Tuyệt đỉnh công phu đã là một hấp dẫn nhưng mà trường sinh bất lão lại là một cực độ hấp dẫn hơn nữa.