Bên này Chử Thư Mặc mặt đáng thương nuốt lệ vào tim, bên kia ồn ào vẫn chưa chịu dứt.
Mãi cho đến khi vị bạn học gầy gò hô lên thành tiếng, người xung quanh mới kịp hiểu vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, cả sân đấu bỗng chốc ầm ĩ hẳn lên.
Không chỉ ở khu vực hồng hồn thạch, thí sinh các khu vực khác cũng nhao nhao nhìn lại.
“Trời ơi, các cậu nghe thấy không? Bên kia hình như nói là Thiên cấp Hồn thạch phải không?” Một bạn học đứng cuối hàng nói chuyện với người bên cạnh.
Không riêng gì cậu ta, toàn bộ khu vực màu đỏ, thậm chí là các Noelle ở khu vực khác cơ bản cũng đang thảo luận chuyện này.
“Thật vậy chăng?” Phản ứng của người phía sau tương đối chậm chạp, hơn nửa ngày mới có thể hiểu được đám đầu hàng đang ầm ĩ chuyện gì. Người đứng trước cũng mang vẻ mặt mờ mịt, ngây ra hồi lâu mới kịp phản ứng: “Địa cấp? Sao có thể thế được? Căn cứ Andrew lấy ra Địa cấp hồn thạch? Còn bị cậu ta tìm ra?”
Tuy rằng khu vực bên này được vị bạn học đô con mở màn, thoạt nhìn mọi người cũng có vẻ may mắn, tâm tình đại chúng cũng được ổn định đôi chút. Nhưng không phải ai cũng có thực lực như cậu ta.
Mỗi người đều có khởi đầu riêng, vừa hồi hộp, vừa lo lắng, nghe thấy tin này hơi có chút hoảng loạn trong lòng.
“May mắn đến mức khiến người khác phải ghen tị, Địa cấp Hồn thạch, xem như cậu ta thắng chắc rồi.” Có người nhìn xa trông rộng lẩm bẩm nói.
“Hả?” Một người mới như Chử Thư Mặc, nghe vậy khó hiểu hỏi lại: “Không phải các thầy cô dạy rằng phẩm cấp hồn thạch được chia thành Thiên, Địa, Huyền, Hoàng sao? Hồn thạch tốt nhất phải là Thiên cấp mới đúng chứ?”
Lời này cậu vừa nói ra, người xung quanh nhất tề đều nhìn lại, có cười khổ, có loại ánh mắt như nhìn kẻ ngốc. Biểu tình của các bạn học đều không giống nhau, nhưng thái độ lại vô cùng nhất trí, đều cảm thấy cậu chẳng hiểu gì cả.
Hồi lâu sau mới có người khụ khụ lên tiếng, tiến lên giải thích: “Tuy nói Thiên cấp hồn thạch tốt nhất nhưng lại rất hiếm có khó tìm. Học viện không thể lấy một hồn thạch trân quý như vậy ra để so tài được. Huống chi Thiên cấp hồn thạch không giống như những phẩm cấp còn lại.”
“Không phải…..chỉ là hào quang càng mạnh hơn sao?” Muốn nói Học viện không nỡ có thể hiểu được, nhưng sao lại khác các phẩm cấp còn lại? Có người nghi hoặc hỏi lại.
“Không phải đâu.” Bên cạnh cũng có người đứng ra, nhìn người xếp hàng còn rất dài, nhẫn nại làm giảng viên tạm thời cho kẻ ngốc trước mặt: “Hồn thạch Thiên cấp thật sự rất khó tìm, lại còn khó khai quật. Nghe nói ở thời kỳ viễn cổ, trên đại lục nơi nơi đều có hồn lực, bởi vì nguyên do không xác định được, hồn lực phân tán, phong nhập vào trong núi. Sau đó được người tìm ra, biến thành hồn thạch, tinh thạch sau này.”
“Hồn thạch Thiên cấp là loại hồn thạch mạnh mẽ nhất. Nghe nói hồn lực trải qua một thời gian dài đấu tranh rồi mới bị phong ấn vào trong đá. Vì vậy khác biệt lớn nhất của nó với loại còn lại, ấy chính là nó có linh tính.”
“Hồn thạch có linh tính có thể nhận chủ. Muốn nhận ra được Hồn thạch Thiên cấp, Noelle đòi hỏi phải nỗ lực học tập, không ngừng cố gắng tiếp thu tri thức mới được.” Có người mở đầu, những người xung quanh bắt đầu tiếp lời: “Các đại lão Hồn thạch sư nếu tìm được Thiên cấp Hồn thạch thì sẽ mang theo bên mình. Cho đến khi được nó tán thành, thấy được ánh sáng của nó mới có thể được tính là Hồn thạch Thiên cấp chân chính.”
“Cho nên nói Hồn thạch Thiên cấp thưa thớt không phải vì nó cường đại, mà thực chất là đa số mọi người đều có biện pháp thấy nó. Vì vậy….”
“Vì vậy mới nói Hồn thạch Thiên cấp không có khả năng xuất hiện?” Người bắt đầu vấn đề trừng mắt nhìn.
Một Noelle đeo mắt kính đứng sau cậu ta cũng nghiêng đầu nói: “Cũng không phải là không có khả năng. Lúc trước đại sư Tarka trong vòng một ngày đã tìm ra được một viên Hồn thạch Thiên cấp cho Quốc Vương Wiener. Đây cũng chính là danh dự lớn nhất của một Hồn Thạch sư. Vì vậy sau đó tộc Noelle mới có thêm một cấp bậc đánh giá nữa, là ‘T’.”
“Người thường khó có thể đạt được.” Noelle mang kính mắt nói xong, đằng sau lại có người nói thêm vào.
Đúng vậy, nếu như muốn đạt được tán thành như trường hợp của đại sư Tarka, như vậy có khả năng nhiều vị đại sư tài hoa khác có khi cả đời cũng chẳng đánh thức nổi một viên hồn thạch Thiên cấp, ấy là chưa kể đến trường hợp thất bại.
Ngẫm lại việc dùng cả đời đều đánh thức một viên đá, nhưng lại không nhận được bất kỳ thứ gì, nghe sao mà chua xót quá.
Ngay khi mọi người vẫn đang lâm vào suy nghĩ, đột nhiên nghe thấy phía xa xa vang lên thanh âm: “Thiên cấp?! Hồn thạch Thiên cấp?!”
Vài người trừng mắt quay lại nhìn nhau, sau đó nhất trí nhìn qua phương hướng vừa có tiếng hô.
>>>>>
Tại sao lại có thanh âm sợ hãi như vậy? Tất phải quay lại mười phút trước.
Chử Thư Mặc nhìn bạn học chọn được Hồn thạch Địa cấp đang hết sức hân hoan, vui đến mức không nhìn thấy đông tây nam bắc đâu nữa. Bên cạnh đột nhiên có một đám người vọt tới, nhìn qua có vẻ như là bạn bè của cậu ta, tiếng chúc mừng vang lên liên tiếp, làm ra hàng loạt động tác hoan hô.
Chử Thư Mặc tinh mắt còn phát hiện ra vài người trong số đó mới ngày hôm qua vẫn còn theo chân Mập Mạp đi bắt nạt Mắt Kính, đôi mắt to tròn của cậu nhanh chóng híp lại.
Để bình thường thì không sao, nhưng mắt vừa nheo, nước mắt trong hốc mắt cứ như thể muốn rơi xuống. Đám người trước mặt cậu vẫn còn đang chúc mừng nhau đây này.
Người này khen câu may mắn quá, người kia lại hô thiên tài, người sau còn nói to hơn người trước.
Ồn ào, ầm ĩ đến trình độ quấy rầy người khác thi đấu rồi, phải nhớ đây là sân đấu, không phải trong Học viện.
Nhưng chung quanh lại chẳng có ai đứng ra nói chuyện, tất cả mọi người đều cúi đầu vờ như không nghe thấy, hoặc nhìn xung quanh, hoặc trao đổi ánh mắt với nhau.
Bởi vì không ai dám ngăn cản.
Thế nào là Hồn thạch Địa cấp? Loại cấp bậc này nếu như đặt trong cuộc thi, ấy chính chắc chắn lọt vào trong top mười đứng đầu. Với hình thức thi quái lạ như căn cứ Andrew, có khi còn đứng nhất không biết chừng.
Mười người đứng đầu trong cuộc thi tranh tài, không phải Noelle của thượng lưu quý tộc Ater, thì cũng phục vụ cho Hoàng Gia. Ai dám đứng ra nói chuyện đây?
Vị bạn học gầy gò này hình như cũng có ý nghĩ như vậy, vừa hoan hô rạo rực, vừa hưởng thụ những ánh mắt hâm mộ, sùng bái. Kết quả vừa quay đầu lại, không ngờ lại nhìn thấy một nhóc con bé tí ti đang chực rơi nước mắt.
Vẻ tươi cười mừng rỡ cương cứng trên khuôn mặt gầy gò:….
“Ôi trời, Que Củi à, sao lại có nắm bột nhỏ ở đây vậy? Nhóc con này nhìn thấy cậu lấy được Hồn thạch Địa cấp kích động đến phát khóc rồi kìa.” Một Noelle đội mũ lười trai đứng bên cạnh trêu đùa nói.
“Vừa rồi là cậu không cẩn thận giẫm lên chân người ta.” Một Noelle đứng sau Noelle hai vị trí thấp giọng nói.
Không nói tới thì coi như không biết, vừa được nhắc nhở, nhóm người này lập tức hai mặt nhìn nhau. Hai người vây Chử Thư Mặc, một kéo cánh tay, một ôm bả vai cậu, kéo cậu tới trước máy kiểm tra.
“Que Củi à, cậu giẫm lên chân người khác, còn không mau chọn giúp người ta một viên? Phải là Hồn thạch Địa cấp đấy nhé!” Người này ôm lấy cổ Chử Thư Mặc nói với Que Củi. Chử Thư Mặc biết người này, cậu ta là người luôn đứng bên cạnh Mập Mạp.
“Tất nhiên rồi.” Que Củi vừa cười vừa tiến lên chọn lựa.
Nhưng làm sao cậu ta sẽ nghiêm túc chọn lựa đây, tùy tiện nhặt một viên rồi nhét cho Chử Thư Mặc. Chử Thư Mặc ôm viên Hồn thạch yếu đến mức Hoàng cấp cũng không tới, híp mắt nhìn.
Người bên cạnh vẫn còn vây quanh cậu ác ý trêu ghẹo. Đột nhiên Chử Thư Mặc lấy một loại tốc độ quỷ dị phóng viên đá đi. Ngay sau đó, người ôm lấy bả vai cậu lập tức kêu rên, đau đớn ôm ngực ngồi xuống.
Những người còn lại sợ hãi lùi về sau một bước, Chử Thư Mặc lại tựa như không nhìn thấy, ánh mắt lành lạnh quét qua một cái. Cậu chọn lấy viên hồn thạch vừa thấy, tiện tay nhét vào trong máy kiểm tra.
“Ranh con, mày vừa làm gì…..”
Người vừa mới bị đánh trúng lập tức đứng dậy định đánh lại, cậu ta không biết Chử Thư Mặc ra tay như thế nào, nhưng nhãi con này ở gần cậu ta nhất! Trừ nó ra thì còn có thể là ai?!
Đã lâu lắm rồi cậu ta chưa từng phải chịu nhục nhã như vậy, lần này vốn là nghe theo Mập Mạp mới đến, nhưng ai ngờ……
Lửa giận vẫn còn bốc ngùn ngụt trong lồng ngực cậu ta đây, nhưng không biết tại sao mọi người xung quanh đều mang biểu tình sợ chết khiếp.
“…..Sao thế?” Nhìn nhìn lại cảm thấy không bình thường, cuối cùng nhịn không được phải thu tay về, ngó nghiêng bốn phía.
Không nhìn thì không sao, vừa nhìn đã giật mình, ánh mắt cậu ta đăm đăm nhìn vào máy kiểm tra, hai mắt trừng lớn.
“Số báo dánh: 7827; số lần kiểm tra còn lại: 9; cấp bậc: Thiên cấp; số điểm: 50.”
Thiên cấp…..
Thiên cấp?!
Sao lại có thể là hồn thạch Thiên cấp?!
>>>>>
“Hồn thạch Thiên cấp?” Turon ngồi trước bàn làm việc đang xem xét văn kiện, hắn ngẩng đầu lên, nhìn Đại sư Maca vừa mới vội vàng tới.
“Đúng vậy.” Vẻ mặt Đại sư Maca hơi trầm xuống, tựa hồ mang theo vài phần khó hiểu, nhưng vẫn trả lời.
Nhìn ngài khẳng định như vậy, Turon nhướn mày, vuốt cằm, hồi lâu sau mới tỏ ra hứng thú nói: “Tôi đã nói mà, bảo sao tên Ngu Uyên lại cưng chiều nhóc con bảo bối nhà hắn như vậy, thì ra đúng là có năng lực.”
Đại sư Maca cúi thấp đầu, vài phút sau mới lên tiếng: “Chuyện này…..có vẻ như không đơn giản như vậy.”
Đúng vậy, người giám thị trong cuộc thi tại căn cứ Andrew này chính là Đại sư Maca, vì vậy ngài càng rõ ràng tình huống của Chử Thư Mặc hơn ai hết. Nếu như Mập Mạp là người chọn được Hồn thạch Thiên cấp, ngài còn có thể hiểu được. Dù sao mỗi ngày thầy Trần dưới mí mắt ngài làm những gì, không phải ngài không biết, chỉ là không buồn quan tâm mà thôi.
Nhưng Ngu Uyên, trừ việc tự mình phân phó thêm nhóc con kia vào danh sách, cái gì hắn cũng chưa làm. Lấy thân phận của hắn, quả thật là không phải làm gì cả, nhưng Chử Thư Mặc lại chính xác chọn được một viên Hồn thạch Thiên cấp.
Nói là trùng hợp, Đại sư Maca không tin, phòng thí nghiệm của bác sĩ Lý đột nhiên nổ mạnh, ngài đã không tin nhóc con kia đơn thuần như vậy.
Vả lại Chử Thư Mặc lại có thể khiến cho những người lớn tuổi hơn, kể cả người học rộng biết nhiều như Búp Bê tin phục, Maca đã sớm không đặt Chử Thư Mặc ngang hàng với những Noelle tầm thường khác.
Huống chi qua camera theo dõi, Đại sư Maca đã xem không biết bao nhiêu lần, đích xác là không có vấn đề gì cả.
Vừa ra tay đã chọn được hồn thạch Thiên cấp…..
Kể đến những đại sư chọn được Hồn thạch Thiên cấp mà mình biết, số lượng có thể đếm trên đầu ngón tay. Đại sư Maca không dấu vết cong khóe mắt, lộ ra những vết chân chim nhàn nhạt.