Cá Chép Đỡ Đạn Phản Công / Lật Mặt Thịnh Thế Bạch Liên Hoa

Chương 3: Tôn Nghiêm Của Thế Thân 2



Editor Đậu Nành
Số chữ 1954 (04/01/21)
Người phụ trách tức tối chạy đi tìm đạo diễn, đạo diễn bộ phim này là Trương Khải, 48 tuổi, những bộ phim thần tượng như thế này ông đã quay mười mấy gần hai chục bộ, bộ phim nào cũng nổi đình nổi đám.

Danh tiếng của ông trong giới phim thần tượng rất cao, được mọi người nể nang gọi là đạo diễn Trương.

Đạo diễn Trương đang nhận bộ phim "Gặp anh yêu anh", vừa nghe tên liền biết đây là một bộ phim cải biên từ một quyển tiểu thuyết đô thị tình duyên.

Mấy năm trước lúc quyển truyện này vừa phát hành liền trở nên bùng nổ, hiện tại là thời đại chuyển thể, những bộ tiểu thuyết nổi tiếng đều lần lượt được chuyển thể chiếu đầy trên ti vi.

"Gặp anh yêu anh" đọng lại cho người đọc cảm giác đau thương, mấy năm gần đây đọc giả ưa chuộng thể loại ngược luyến tàn tâm, nam chính và nữ chính phải có một người chết tức tưởi mới được gọi là tiểu thuyết hay, tác giả bộ này cao hứng quá đùng một phát, đem nam nữ chính dắt tay nhau đi chầu diêm vương luôn.

Giành được vai nữ chính là đương kim hoa đán Vưu Thi Kết, Giang Noãn được chọn làm diễn viên đóng thế cho cô ta.

Bộ phim này nhiều cảnh ngược tâm, khó tránh khỏi việc phải đóng những cảnh nguy hiểm.


Vưu Thi Kết đã nổi tiếng nên không cần dốc hết sức mình đóng phim, mấy cảnh nguy hiểm đương nhiên cô ta không nhận diễn.

Chính vì thế nên diễn viên đóng thế có rất nhiều đất diễn.

Hôm nay quay cảnh nữ chính ném chiếc nhẫn nam chính tặng, sau đó chờ nam chính rời đi, nữ chính khóc lóc thê thảm, tự mình nhảy xuống nước đi tìm chiếc nhẫn.

Diễn cảnh tìm nhẫn ở dưới nước cũng không quá khó, cảnh nhảy xuống nước một cách uyển chuyển mới là vấn đề, muốn có được cảnh quay đẹp không phải diễn một lần là xong.

Chưa kể còn phải quay nhiều góc độ, để có được thước phim hoàn hảo thì phải nhảy ít nhất hai lần.

Huống chi, sau khi nhảy xuống còn phải diễn tiếp cảnh tìm nhẫn, lặn lội trong nước thời gian dài như vậy, chưa nói đến chiếc nhẫn ở đâu còn không được biết trước.

Cảnh này phiền phức như vậy, hôm nay còn đang mùa đông nữa!
Phải nhảy xuống nước nhiều lần ư? Nằm mơ cũng không có chuyện Vưu Thi Kết chịu nhảy, chỉ cần quay tốt cảnh đối thoại trên cầu, chụp hình mặt cô lúc chuẩn bị nhảy.

Sau đó biên tập lại, cắt nối cảnh diễn viên đóng thế nhảy xuống nước tìm nhẫn và cảnh cô ta tươi cười vui vẻ cầm chiếc nhẫn ướt sũng là xong.

Nguyên chủ vốn dĩ là cá chép hóa người, đương nhiên bơi lội không làm khó được cô ấy, hơn nữa nguyên chủ diễn rất chuyên nghiệp, vì muốn được đạo diễn chú ý đến, từng động tác trong cảnh quay nhảy xuống nước của cô ấy đều hoàn mỹ.

Cũng đúng thôi, nguyên chủ trời sinh là con cá mà, cho dù hóa người thì thiên tính vẫn còn dọng lại chút chút.

Cho nên, tư thế nhảy xuống xinh đẹp không tỳ vết! Đẹp y hệt một người cá, đừng nói là nhảy hai lần, ba lần bốn lần đều không làm khó cô ấy được.

Cá chép nhỏ thành công hấp dẫn được sự chú ý của đạo diễn Trương, bởi vậy liền trở thành cái đinh trong mắt Vưu Thi Kết.

Đây là muốn tạo phản hay gì? Có diễn tốt đến mấy thì cũng chỉ là diễn viên đóng thế thôi mà? Tưởng là có thể thay thế cô làm nữ chính hả? Lúc bà đây tiến vào giới giải trí thì miệng cô ta còn hôi sữa đó! Muốn thay thế tôi ư? Tôi khiến cô mãi mãi không ngóc đầu dậy được.

Cho nên cảnh tìm nhẫn này, Vưu Thi Kết mãnh liệt đòi hỏi phải diễn trong một cảnh quay.

Một cảnh quay có ý nghĩa gì? Đó chính là không được ngoi đầu lên để thở, cá chép dù sao cũng đã trở thành người, không còn khả năng hô hấp dưới nước như lúc còn là cá nữa.


Hai lần liên tục ngoi đầu lên để lấy hơi, chẳng những bị đạo diễn Trương mắng đến chết đi sống lại, còn bị Vưu Thi Kết uy hiếp đổi người khác thay thế.

Cá chép nhỏ còn phải nuôi dưỡng bạn trai đang tàn tật, cho dù không sợ mất đi cơ hội được đóng phim này, cũng sợ bị đuổi việc, không có tiền trang trải!
Cuối cùng cá chép cắn răng lặn xuống một lần nữa, căng da đầu tìm chiếc nhẫn, vì bản thân không cần lặn xuống tìm nên lúc Vưu Thi Kết ném chiếc nhẫn đã cố ý ném thật xa.

Rõ ràng có thể cắt ghép, tùy tiện lấy một chiếc nhẫn nào đó thay thế cũng được, nhưng mấy người họ lại muốn quay cảnh tìm nhẫn trong một lần, bắt nguyên chủ lặn trong nước tìm cho bằng được chiếc nhẫn đã ném.

Cá chép nhỏ thật sự đã cố gắng hết sức, họ còn không thèm cho người tìm trước vị trí của chiếc nhẫn, cá chép nhát gan không dám đề nghị, đành dựa vào năng lực bơi lội của bản thân, lặn xuống vừa diễn vừa tìm.

Mà lần này, nguyên chủ cứ ráng tìm cho ra chiếc nhẫn không dám ngoi lên nên đã chết đuối trong nước.

Lúc này tổ phim mới biết sợ, quay phim truyền hình gây chết người, nghe cái tiêu đề là thấy đủ nóng, không cần đổ thêm tiền truyền bá nữa.

May mà Giang Noãn không có chết, đạo diễn Trương cũng nhẹ nhõm cho mọi người nghỉ ngơi một chút, mà ông cũng đi pha trà thư giãn.

Chỉ là vừa uống được ngụm trà người phụ trách liền vội vã chạy đến nói: "Đạo diễn Trương à, Giang Noãn trở chứng không chịu quay tiếp."
Đạo diễn Trương hết hồn phun luôn ngụm nước trà ra ngoài, kinh ngạc hỏi: "Cô ta định làm gì?"
Người phụ trách chỉ ra bên ngoài, tức ngực đáp: "Cô ta một mực ăn vạ, ngồi lỳ dưới đất không chịu đứng lên! Còn nói không diễn nữa."
Đạo diễn Trương không tin được nói: "Nhìn cô ta không giống loại người như vậy mà! Bữa giờ thấy cô ta cũng chuyên nghiệp lắm!"
"Cô ta bảo xém chút nữa chết đuối nên không diễn tiếp." Người phụ trách lập lại lời nói lúc nãy, trong lòng gấp gáp như có mấy ngàn con kiến bò qua, đạo diễn Trương, chúng ta cứng rắn ra ngoài đe dọa cô ta đi.

Đạo diễn Trương cũng đứng dậy ngay lập tức: "Không diễn là không diễn như nào? Để tìm được diễn viên đóng thế dưới nước không phải muốn là tìm được liền, còn vấn đề quay xa quay gần nữa, chỉ có mỗi Giang Noãn là giống hệt Vưu Thi Kết thôi, thậm chí đến khuôn mặt cũng giống, lại còn có thể dùng nước để làm hiệu ứng mờ mờ ảo ảo nữa.

Bây giờ cô ta không diễn thì đào đâu ra người khác giống Vưu Thi Kết lại biết bơi?"
Người phụ trách: "......" Cô ta quan trọng tới vậy sao?
Đạo diễn Trương vội vã đi ra ngoài nói: "Mau chạy nhanh ra xem cô ta đang làm cái gì!"
Người phụ trách liền hoàn hồn đuổi theo, trong lòng ngẫm nghĩ, cô ta chắc là đang tức giận!
Quần áo trên người Giang Noãn ướt đẫm, làm gì cũng thấy lạnh run người! Làm người khổ quá mà! Còn cảm giác lạnh như vậy mãi chắc cô chết rét sớm quá.

Chết lạnh thì cô liền trở thành một con quỷ đông lạnh nha.


Sau đó cô liền nhìn thấy Trương Khải vội vàng chạy lại đây.

"Giang Noãn à, tôi nghe nói cô không chịu diễn tiếp?" Đạo diễn Trương vội vã hỏi.

Giang Noãn nhìn ông ta, há mồm run rẩy môi nói: "Nghe ai nói vậy? Tôi lần đầu nghe đó."
Đạo diễn Trương sửng sốt hỏi: "Vậy là cô chịu diễn tiếp? Vậy mau đi chuẩn bị đi!"
Giang Noãn lắc đầu nói: "Không diễn nữa, tôi bị tổn thương tinh thần do giá rét, diễn không nổi nữa."
Đạo diễn Trương lúc này mới chịu nhìn kỹ, thấy cô vẫn còn mặc bộ đồ lúc nãy nhảy xuống nước, cũng chẳng có ai đem quần áo khác cho thay hay là nước nóng để làm ấm người.

Tuy rằng phim trường có mở máy sưởi, nhưng dù sao cũng đang là mùa đông, hơn nữa chỗ này lại to như vậy, mặc quần áo mùa đông dày thì còn đỡ, chứ mặc cái đống quần áo ướt nhẹp thì chưa chắc thấy ổn.

Đạo diễn Trương vừa nhìn liền cảm thấy bản thân không biết điều, Giang Noãn tức giận cũng là chuyện bình thường.

Bởi vậy ông cười xởi lởi nói: "Không vội nha! Cô đi vào trong thay quần áo rồi nghỉ ngơi trước đi, tôi đi tìm người khác quay trước, cảnh của cô tí quay sau cũng được." Cái hồ nước lớn này là đi thuê đó! Mỗi một giây một phút trôi qua đều tốn tiền, tất cả cảnh quay liên quan đến nước đều diễn ở chỗ này, ông cố gắng hoàn thành trong hai ngày.

Giang Noãn không chịu quay ngày nào liền phải thuê thêm ngày đó, muốn tìm người khác thay thế cũng không được.

Đương nhiên tìm đại một người biết bơi quay cũng được, nhưng mà cảnh tìm nhẫn rất dài, thân hình mà không giống lắm nhìn một cái liền phát hiện ra đóng thế, chẳng những đoàn phim bị mắng, Vưu Thi Kết cũng bị chửi là không chuyên nghiệp, việc này chẳng ai được lợi cả?
Chỉ là một diễn viên đóng thế nho nhỏ nhưng bây giờ cô ta đổi ý không quay tiếp liền trở nên quan trọng không ai thay thế được.

Đáng tiếc là cho dù đạo diễn Trương có ăn nói khép nép như thế nào đi nữa thì Giang Noãn cũng không nhượng bộ, lộ ra cần cổ trắng bệch, giả dạng nữ quỷ mà nói: "Cho tôi xin, tôi thiếu chút nữa đi bán muối, bây giờ bị bóng ma tâm lý, không dám xuống nước nữa đâu!"
Đạo diễn Trương: "......"
Đổi người thì sao? Nghĩ về thời gian tìm người mới, nghĩ về mớ tiền thuê phim trường, nghĩ về bị cộng đồng mạng mắng, đạo diễn Trương cắn môi hỏi: "Vậy giờ cô muốn sao mới chịu quay tiếp?"
"Tôi không quay là không quay chứ chả muốn gì cả!"Giang Noãn nghe ra được sự lo lắng của đạo diễn Trương, dù trong miệng nói thế nhưng cặp mắt lại tỏa ra ánh sáng chiếu về hướng Vưu Thi Kết, miệng tiếp tục luyên thuyên: "Tôi cũng không phải là không muốn quay tiếp nha! Nước lạnh lắm luôn! Ban nãy còn mém chết đuối, tôi sợ lắm!" Hừ, chết có gì đâu mà sợ chứ!
Đạo diễn nhìn theo ánh mắt của cô liền thấy Vưu Thi Kết đang ngồi bên kia "..."ừHwfdhawfhfsajfsakjc.