Cá Chép Đỡ Đạn Phản Công / Lật Mặt Thịnh Thế Bạch Liên Hoa

Chương 2: Tôn Nghiêm Của Thế Thân 1



Editor: Đậu Nành
Số chữ 2028 (03/01/21)
Sau khi tỉnh lại, Giang Noãn phát hiện mình đang bị một đám người xa lạ vây quanh, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm cô, cuối cùng cũng có người lên tiếng hỏi: "Cô có sao không?"
Giang Noãn lắc đầu, cô nhìn xung quanh xem xét, lập tức nhận ra mình đang ở trường quay.

Khắp nơi đều giăng màn xanh lá để ghép hiệu ứng, trước mặt còn có một cái hồ nước to.

Toàn thân Giang Noãn ướt sũng, dù trong trường quay có máy sưởi nhưng chẳng giúp ích được gì, Giang Noãn vẫn cảm thấy lạnh thấu xương.

Phía xa có một người phụ nữ xinh đẹp mỹ miều thong thả ngồi vắt chân nhìn Giang Noãn đầy khinh thường, kế bên là người trợ lý đang giúp cô ta sưởi ấm.

Giang Noãn chậm chạp đứng lên, cảm giác choáng váng liền ập đến, cô xoa trán, nhìn xung quanh nói: "Tôi không sao, chưa chết được."
Giang Noãn vừa dứt lời, mọi người liền giải tán, nhìn sơ cũng biết thật ra chẳng có ai quan tâm Giang Noãn có sao hay không, họ chỉ sợ cô gặp chuyện không may bị đồn đại ra ngoài liền liên lụy tổ phim mà thôi.

Giang Noãn lê lết cái thân bèo bọt tới một góc không có ai, sau đó mới bắt đầu tiếp thu ký ức nguyên chủ mà hệ thống 404 đưa tới.


Thân thể Giang Noãn nhập vào kiếp trước là cá chép, đây là lần đầu tiên làm người của cá chép, tên là Giang Noãn, ẵm trên vai trọng trách cả đời đó là "thế thân", đúng vậy cả đời cá chép từ sự nghiệp đến tình cảm cũng chỉ là thế thân.

Đời này cá chép có diện mạo giống với tiểu hoa đán nổi đình nổi đám Vưu Thi Kết tới 6 phần, nhưng lại không có được phong thái yêu kiều như Vưu Thi Kết, chính vì vậy mà nguyên thân loanh quanh ở trong vòng giải trí này mãi cũng không nổi lên được.

Cuối cùng "Giang Noãn" cam chịu, vì muốn hoạt động tiếp trong giới giải trí đành chấp nhận trở thành diễn viên đóng thế cho Vưu Thi Kết, hy vọng có cơ hội lấy được tài nguyên tốt, được làm diễn viên và nổi tiếng.

Cá chép nhỏ vốn nhát gan, từ lúc trở thành diễn viên đóng thế đều nơm nớp lo sợ đủ điều.

Kết quả, chỉ cần Vưu Thi Kết gây chuyện gì, đều lôi cá chép ra làm bia đỡ đạn khiến cả cộng đồng mạng chửi rủa cô ấy.

Không biết việc đem cá chép ra chịu trận thay có phải ý của Vưu Thi Kết hay không nhưng dù sao Vưu Thi Kết chưa bao giờ có ý định đứng lên giải thích.

Cá chép nhỏ bị vu oan cảm thấy rất ấm ức, cuối cùng bị toàn giới giải trí xa lánh.

Cá chép chán ghét người bạn trai luôn hướng về Vưu Thi Kết nên đề nghị chia tay, ai mà có ngờ bạn trai vừa quay người một cái liền trở thành nhà đầu tư danh giá, tài sản cá nhân lên tới mấy trăm triệu, con số cụ thể thì cá chép cũng không biết rõ.

Vưu Thi Kết lập tức trở thành bạn gái mới của bạn trai cũ, cá chép nhỏ quen bạn trai 7 năm trời nhưng một đồng hắn cũng không ói ra, cá chép phải đi làm cực khổ để kím tiền nuôi hắn.

Kết quả sau khi chia tay mới biết được bạn trai cũ không thiếu nhất chính là tiền, mà đống tiền đó đều được đem đi yêu chiều Vưu Thi Kết.

Giang Noãn có thể tưởng tượng được tâm tình cá chép nhỏ lúc đó, đại loại là tức ói máu, giận tím người.

Giang Noãn nhìn đám người lạnh nhạt xung quanh cảm thán: "Chị đây nói rồi mà, làm người mệt lên mệt xuống.

Số mệnh của cá chép là ví dụ sống nè."
Hệ thống 404 run rẩy trong lòng, nghĩ cũng đúng nha.

Ủa khoan nó là hệ thống vô tâm mà sao lại cảm thông được chứ! Cũng không đúng, việc mà nó cần quan tâm bây giờ là đi khuyên giải ký chủ nhà nó mới đúng nha, sau một hồi suy ngẫm 404 cố gắng dùng giọng điệu mềm mỏng mà nó cho rằng nghe xong sẽ giúp ký chủ vững tin nhưng sự thật phũ phàng là giọng nó vẫn máy móc như cũ:
"Ký chủ yên tâm đi, ký chủ còn có tôi đồng hành mà! Tôi sẽ không để cho ký chủ sống cuộc đời thảm như cá chép đâu, nói không phải khoe chứ tôi là một hệ thống siêu cấp lợi hại nha, tôi mới được thăng cấp nữa đó ghê không."
"Ghê vậy luôn~~!" Giang Noãn giống như khá hứng thú với đề tài này liền hỏi: "Thăng cấp gì vậy?"
Hệ thống 404 ững bộ ngực nhỏ xíu như có như không của nó nói: "Ban đầu tôi chỉ có thể đem ký chủ xuyên qua một thế giới, mà giờ tôi mang ký chủ xuyên qua tận 10 thế giới luôn nè!"

"Móa!" Giang Noãn cảm thấy bản thân bị lừa, nhắm mắt dựa đầu vào tường rồi lạnh lùng cảm thán một chữ.

Hệ thống 404: "......" Sao riết rồi nó thấy ký chủ còn giống người máy hơn nó nữa.

"Vậy nhiệm vụ là gì?" Giang Noãn dựa vào tường chậm chạp hỏi.

Hệ thống 404 được chiều mà lo sợ: "Chị hai của tôi chịu hoàn thành nhiệm vụ rồi à?"
"Cưng còn non lắm, chị đây chỉ hỏi cho vui thôi, làm được thì làm, chứ không đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ nha." Giang Noãn chậm rãi nói tiếp: "Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiểu rõ nhiệm vụ sẽ dễ dàng hành động hơn, thấy chị đây triết lý không?"
Hệ thống 404 nước mắt lưng tròng, nó nhịn khóc gật đầu đáp lại: "Ký chủ nói gì cũng đúng, ký chủ giỏi nhất."
"Rồi cuối cùng nhiệm vụ của chị đây là cái giống gì?" Giang Noãn nằm lê lết ra sàn, cảm thấy làm người không tiện chút nào.

Lúc làm hồn ma có thể đem mình cán dẹp lép mỏng như tờ lá lúa xong ịnh lên tường.

Nghĩ thôi cũng thấy vui biết mấy.

Hệ thống 404 nghĩ kỹ thấy ký chủ nói rất có lý, hiểu rõ nhiệm vụ sẽ dễ hoàn thành hơn.

Vì thế nó mở giao diện nhiệm vụ ra nhìn chằm chằm, sau đó đem từng câu từng chữ đọc rõ ràng: "Xử đẹp đóa bạch liên hoa bên cạnh."
Giang Noãn quay đầu nhìn thoáng qua bạch liên hoa đang ngồi ung dung đằng kia nói: "Rồi đóa bạch liên hoa này đã phát triển đến trình độ nào rồi?"
Hệ thống 404 cảm thấy nó chính là hệ thống vạn năng tìm gì cũng ra đáp lại: "Hiện giờ Vưu Thi Kết đã trở thành hoa đán nổi danh, vừa mới nhận một giải ảnh hậu trong nước."
Giang Noãn trầm mặc chớp mắt một cái, quay đầu lại nói: "Không sao cứ để cô ta hưởng thụ thêm chút nữa đi, chúng ta cũng vừa làm nhiệm vụ vừa tận hưởng cuộc đời, sinh mệnh ngắn ngủi vài chục năm, hà cớ gì phải làm cho bản thân mệt mỏi như vậy?"
Hệ thống 404 vận dụng mọi cơ quan khuyên nhủ: "Sinh mệnh hiện tại đều là giả trân, chỉ khi nào ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, sống lại một lần nữa, lúc đó mới thật sự là sinh mệnh của ký chủ nha."
Giang Noãn liền hỏi nó: "Sống lại một lần nữa là sao?"
Hệ thống 404 suy nghĩ xong, cảm thấy nói vậy cũng không ổn lắm, liền giải thích lại: "Cũng không hẳn là sống lại một lần nữa, nói chung là sau đó ký chủ sẽ được sống trong một thế giới mới, trở thành một Giang Noãn chân chính chứ không phải thay thế cho bất kì ai."
Giang Noãn liền thấy kỳ quái: "Chị đây sinh hoạt ở thế giới này với thế giới kia có gì khác nhau đâu chứ? Chẳng phải cuối cùng chờ chị cũng là cái chết đó thôi?"
Hệ thống 404: "..." nó lại cảm thấy rất có lý nữa rồi.

Giang Noãn càng vững lòng mà nói tiếp: "Mà thôi, sống cho tốt đời này trước cái đã rồi tính tiếp! Nếu đời này mà chị đây còn không được sống tốt, nhiệm vụ thất bại vậy chẳng phải chị đã thảm nay còn thảm hơn hay gì!"
Hệ thống 404 không dám chắc nhưng vẫn an ủi: "Chắc không tới nỗi đâu...!nhỉ?"
Giang Noãn chỉ thân thể này nói: "Nhóc từng thấy ai là cá chép mà xui như vậy chưa?"
Hệ thống 404 cười to ha ha mấy tiếng: "Đúng là chưa bao giờ thấy luôn, ha ha ha, ta nói nó xui mà nó xui mà nó xui chịu không nổi, ha ha ha..."
Giang Noãn ngẩng đầu lên nhìn trời, đành cảm thán nói: "Cho nên chị đây có cái giống gì mà đua đòi với người ta?"

Hệ thống 404: "......" nó lại ngu ngốc bị ký chủ thuyết phục nữa...!
Nửa tiếng sau, Giang Noãn đang nghỉ ngơi, người phụ trách liền chạy đến sai bảo: "Giang Noãn đến lượt cô diễn tiếp rồi đó, mau đi chuẩn bị đi."
Giang Noãn nhíu mày quay đầu hỏi ngược người phụ trách: "Ruồi ở đâu vo ve khó nghe chết đi được?"
Người phụ trách sửng sốt, trong lòng tức tối, nhăn nhó mặt mày đáp lại: "Tôi nói đến lượt cô đó!"
Giang Noãn híp mắt, chậm rì nói: "Nhớ không nhầm thì tôi vừa mới nhảy xuống nước diễn thế Vưu Thi Kết, hơn nữa còn xém chút mất luôn cái mạng nhỏ này."
Người phụ trách không ngờ đến, gật đầu hỏi lại: "Thì sao? Liên quan gì tới tôi?"
Giang Noãn: "..." tuy rằng cô chán đời, nhưng tên này ban ngày ban mặt bày ra bộ dạng muốn cô chết quách cho rồi, khiến Giang Noãn bực bội.

Cô liền đem cái đầu nhỏ ngẩng lên, lộ ra cần cổ trắng bệch nói: "Vậy cứ coi như tôi bị chết đuối đi!"
Người phụ trách: "......"
Im lặng một lúc, người phụ trách nhịn không nổi nói: "Không phải chứ, cô có ý gì đây? Bây giờ là cô vô cớ gây chuyện đúng không? Cô có còn đạo đức nghề nghiệp hay không?"
Giang Noãn đưa cặp mắt vô hồn nhìn về phía trước nói: "Đương nhiên là có nha~! Nhưng mà lúc nãy rớt xuống nước không biết nó chìm ở đâu luôn rồi.

Rảnh nhảy xuống vớt lên dùm tôi đi."
Người phụ trách: "......"
Không khí tiếp tục im lặng một lúc lâu, người phụ trách chửi rủa: "Cô chờ đó, tôi đi báo cáo cho đạo diễn."
Giang Noãn gật đầu nói: "Tôi mà có bị đuổi nhớ quay lại báo một tiếng, tiền lương vẫn phải thanh toán đầy đủ đó."
Người phụ trách: "......" kết cục xấu nhất cũng bị Giang Noãn nói ra rồi, hắn thật sự ngu người, chả còn biết nói gì để chọc tức cô.

Hệ thống 404 lập tức vui vẻ nằm trong đầu Giang Noãn hô lên: "Ký chủ quả nhiên siêu cấp lợi hại nha, nếu đuổi ký chủ vậy thì Vưu Thi Kết phải tự mình nhảy xuống nước.

Ha ha ha ha....!Hành hạ chết cô ta đi!!!"
"Ờ ha!" Giang Noãn ngẩn người: "Sao chị đây không nghĩ tới nhỉ?"
Hệ thống 404: "Đù, ký chủ thiệt vậy luôn, chắc không phải ký chủ đang chơi tôi đâu nhỉ?"
Giang Noãn lắc đầu, vui vẻ nói: "Không nghĩ tới thiệt mà...!".