[Bao Công Đồng Nhân] Ngốc Ngốc Tiểu Thần Bộ

Chương 87

Trong hỉ đường, nơi nơi đều rực lên sắc đỏ của hỷ tự, Công Tôn cùng Triệu Phổ ngồi giữa sảnh đường, nhìn Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương cầm tay nhau đi đến, phía sau là Mục Phương cùng Hoa Phi Phi cũng tay trong tay đi đến, sau cùng là Thạch Đầu cả người bị phủ khăn lụa màu đỏ, loạng choạng đi vào đến.

Công Tôn nhìn Tiểu Tứ Tứ Tử trên mặt đỏ bừng, tràn đầy vui thích, trong lòng mặc dù không muốn nhưng cũng vì hắn mà cao hứng, dù sao cùng Tiêu Lương từ nhỏ lớn lên cùng nhau, mến nhau lâu như vậy, lần này coi như là được như mong muốn rồi.

Triệu Phổ cũng cao hứng, nhưng càng cao hứng hơn chính là hắn vừa bài trí lại gian phòng của hắn cùng Công Tôn, hơn nữa hôm nay Công Tôn cũng mặc hỉ phục màu đỏ, haha, nói không chừng có thể hưởng thụ một chút lạc thú động phòng lần thứ hai a! ( tui khoái Phổ ca chỗ đó đó =]])

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương tay trong tay đi đến nội đường, cả ba cặp đôi đều đứng ở giữa, Thanh Ảnh liền hô to, “Nhất bái cao đường!” ( =]]]]]]]] đọc khúc này mà nhớ đến khi nhỏ coi bộ phim của Trung bà thuyết minh người Việt nói “ Phu thê giao bái” thành “ Vợ chồng lạy nhau” =]]] lúc đó cười mún nổ ruột *lảm nhảm*)

Xích Ảnh đạp hắn một cước, “Nhất bái thiên địa a!”

“Vậy sao?” Thanh Ảnh hoảng hốt.

Tiểu Tứ Tử bọn họ cười tủm tỉm, quỳ xuống bái thiên địa, sau đó cúi đầu với Triệu Phổ và Công Tôn, Mục Phương và Hoa Phi Phi cha mẹ đều mất sớm, tuy rằng tuổi tác không kém bao nhiêu, nhưng Triệu Phổ và Công Tôn xem như là trưởng bối, liền cùng nhau bái lạy, Thạch Đầu cùng Tiễn Tử chỉ là vẫy vẫy cái đuôi, không biết đám người kia vừa làm gì.

Triệu Phổ và Công Tôn cùng nhau khoan khoái uống bốn chén trà rồi đưa bốn phong lì xì, sau đó để cho ba đôi cùng nhau đối bái.

Chờ hoàn tất lễ, mọi người ngồi xuống cùng nhau dùng bữa.

Bàn đồ ăn thịnh soạn, tay nghề Mục Phương mọi người đều tán thưởng, thích thú mà ăn.

Đợi cơm no rượu say, Công Tôn kéo Tiểu Tứ Tử qua nhỏ giọng dặn dò vài câu, Tiểu Tứ Tử tiếp nhận một bình nhỏ từ Công Tôn, mặt hồng hồng gật đầu, tiếp đó, Công Tôn cũng đưa cho Hoa Phi Phi một bình nhỏ, Hoa Phi Phi cười hắc hắc, liếc Mục Phương một cái, nhìn đến nỗi Mục Phương cảm thấy lạnh cả cổ.

Tiểu Tứ Tử cầm bình nhỏ trong tay, Công Tôn vừa nói với hắn, đây là dược cao, dùng cho thời điểm kia, nếu không Tiểu Lương tử sẽ bị thương, nghĩ đến đây, Tiểu Tứ Tử liếc nhìn Tiêu Lương, thấy Tiêu Lương đang mỉm cười nhìn hắn, nhịn không được lại đỏ mặt thêm một chút.

Triệu Phổ lắc đầu, tâm nói, nói đến việc kia mà đỏ mặt thì chỉ có ở mặt dưới.

Sau hôn lễ, lưu lại một đám hạ nhân tiếp tục uống rượu, nói chuyện phiếm, các đôi phu phu thì đều đi vào động phòng.

Phòng tân hôn của Tiểu Tứ Tử ở phía đông, phòng Thạch Đầu cùng Tiễn Tử ở giữa, còn phòng của Hoa Phi Phi và Mục Phương ở phía tây, bố trí trong phòng rất thích hợp cho việc vui này. Công Tôn rất muốn trộm nhìn phòng tân hôn của Tiểu Tứ Tử qua khe cửa, bất quá Triệu Phổ nói này xác định xem xong rồi sẽ bị đau mắt hột, đem Công Tôn khiêng lên đi về phòng của bọn họ.

Công Tôn vừa nhìn thấy cả phòng mình ở đỏ rực hỷ tự chỉ biết đại sự không ổn, xoay người muốn chạy khiến Triệu Phổ phải đến chắn ở cửa. Triệu Phổ cười đến mức lệch cả miệng, “Thân ái, chúng ta tái động phòng một lần đi! Ha!” ( Phổ ca tiến lên *đốt pháo*)



Tiểu Tứ Tử sau khi vào phòng, trước chạy đến bên tường, cầm lấy bức họa trên tường, làm cho Tiêu Lương ù ù cạc cạc, đi đến nhìn, nguyên lai trên tường có một cái động, Tiểu Tứ Tử đang nhìn gian phòng kế bên của Thạch Đầu và Tiễn Tử… Hắn còn đang nghĩ đến Bố Bố.

“Cẩn nhi.” Tiêu Lương đem bức tranh buông xuống, lại đem vách tường ngăn lại, “Như thế nào động phòng còn có tâm tư xem người khác?”

Tiểu Tứ Tử nhìn nhìn Tiêu Lương, nhỏ giọng nói, “Ta sợ Tiễn Tử bổn bổn, sẽ không…”

Hai người đang lúc nói chuyện, chợt nghe cách vách vang lên tiếng ‘chi chi chi chi’.

Tiểu Tứ Tử lòng nhịn không được, Tiêu Lương cũng có chút tò mò, hai người thò tay tháo ra bức tranh trên tường, nhìn đến hướng đối diện…

Chỉ thấy Tiễn Tử đã muốn bổ nhào lên, hai đứa cọ cọ nửa ngày, Tiễn Tử thẳng tiến vào chủ đề chính, Thạch Đầu ỡm ờ đạp nó mấy cái, rồi dựa vào trên nệm bắt đầu ân ái.

=0= Tiểu Tứ Tử kinh hãi, lẩm bẩm, “Tiễn Tử a, lần này nhất định phải có Tiểu Bố Bố.”

Tiêu Lương xấu hổ đem vách tường che lại, kéo Tiểu Tứ Tử ngồi xuống giường.

Trên bàn nến đỏ lay động, bên cạnh bàn có hai ly rượu sắc đỏ, bên trong chính là rượu nếp ngọt ngào, chuẩn bị cho uống giao bôi.

Tiểu Tứ Tử nhìn rượu giao bôi một chút, lại nhìn đệm gấm đỏ chói phía sau một chút, mặt hồng hồng.

Tiêu Lương vươn tay cầm lấy hai ly rượu, đưa cho Tiểu Tứ Tử một ly, đưa tay qua, “Cẩn nhi, uống giao bôi?”

“Ân.” Tiểu Tứ Tử gật gật đầu, cầm lấy ly cùng Tiêu Lương bắt chéo tay, nhẹ nhàng uống rượu giao bôi.

Một chén rượu hạ xuống, Tiểu Tứ Tử chạm đến bình dược cao nhỏ trong tay áo, mặt đỏ hồng liếc mắt nhìn Tiêu Lương, Tiêu Lương cười, “Cẩn nhi, có ngủ hay không a?”

Tiểu Tứ Tử gật đầu, cười tủm tỉm.

Trong gian phòng cách vách, Tiễn Tử thở hồng hộc hỏi Thạch Đầu – Thạch Đầu, lại đến lần nữa nha?

Thạch Đầu liếc trắng mắt – Chết đi!

Tiễn Tử đột nhiên nghĩ tới – Đúng rồi Thạch Đầu, ngươi không phải nói hôm nay muốn đùa bỡn Tiểu Tứ Tử sao? Chuẩn bị thế nào?

Thạch Đầu thần thần bí bí nheo mắt – Ta đem giấu trình tự đồ dưới gối của Tiểu Tứ Tử rồi.

Tiễn Tử nháy mắt mấy cái – Trình tự đồ?

Thạch Đầu đắc ý – Tiểu Tứ Tử là một tên ngốc tử, hắn luôn căng thẳng, không biết ở mặt trên phải làm thế nào, cho nên đều viết xuống đó, không may đến lúc quên có thể liếc mắt nhìn một cái.

Tiễn Tử giật mình – Vậy nếu hắn quên thì sao?

Thạch Đầu cười tít mắt – Nếu hắn quên, sẽ để cho Tiểu Lương tử tới, đúng không?

Tiễn Tử cọ cọ Thạch Đầu – Thạch Đầu, nghịch ngợm quá hảo đáng yêu nha.

Thạch Đầu liếc mắt,, bị Tiễn Tử chặn lại – Thạch Đầu, chúng ta lại đến một lần!

Thạch Đầu – Không thích!

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương tiến lên giường, đệm gấm thật dày lại mềm mại, Tiểu Tứ Tử ngồi ở mặt trên, nhìn Tiêu Lương.

Hôm nay Tiêu Lương đúng là được thỏa nguyện, Tiểu Tứ Tử rốt cục thì cũng là của mình, nhìn Tiểu Tứ Tử trắng noãn trước mắt, liền cảm thấy dung mạo hắn trông chẳng khó coi giống mình, thật sự là khả ái muốn chết mà, đã nghĩ đến việc ở trên giường hảo hảo mà khi dễ hắn một chút, bất quá lại không muốn lắm, nói cho cùng không thể làm Tiểu Tử Tử mất hứng, cũng không thể để hắn bị thương, bằng không đau lòng thủy chung vẫn là bản thân mình.

Tiểu Tứ Tử cũng đang đánh giá Tiêu Lương, âm thầm nhớ lại những điều viết trong sách Công Tôn cho hắn xem, từng bước từng bước mà đến… Ân, bước đầu tiên nhất định hôn nhẹ và cởi y phục.

Tiểu Tứ Tử có chút khẩn trương tiến tới, nằm úp sấp trên người Tiêu Lương, trước cam đoan ở mặt trên là điểm mấu chốt a!

Tiêu Lương thấy Tiểu Tứ Tử tiến đến trên người, thân người nhuyễn nhuyễn hồ hồ, tay ngắn chân ngắn lại còn cọ đến cọ đi, trong lòng không khỏi có chút nôn nóng, liền ngẩng mặt nhìn Tiểu Tứ Tử, nhỏ giọng hỏi, “Cẩn nhi, vội vã như vậy?”

Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm, tiến đến hôn Tiêu Lương.

Tiêu Lương nào còn có thể nhẫn nại, ôm Tiểu Tứ Tử, trở mình một cái, đặt hắn ở dưới thân, sau đó liền hôn lên.

Tiểu Tứ Tử bị hắn hôn đến vựng vựng hồ hồ, đầu trống rỗng, mới nhớ có gì đó không thích hợp, liền đẩy đẩy Tiêu Lương, còn nghiêm túc nói, “Tiểu Lương tử, ngươi ở mặt dưới mà.”

Tiêu Lương hiện tại cái gì cũng đều nghe không vào, trong mắt đều là bộ dáng Tiểu Tứ Tử, vươn tay nhẹ nhàng vạch áo Tiểu Tứ Tử ra. Tiểu Tứ Tử thật ra cũng không phải để ý vạt áo bị giải khai, ngoại y bị cởi bỏ, mà là cực kỳ lưu tâm việc Tiêu Lương ở mặt trên, liền ầm ĩ lên, “Ta muốn ở mặt trên.”

Tiêu Lương bật cười, “Cẩn nhi, ở mặt trên có ích lợi gì?”

Tiểu Tứ Tử hơi dẩu miệng, “Mặc kệ, muốn ở mặt trên!”

Tiêu Lương bất đắc dĩ, để cho Tiểu Tứ Tử đẩy một phen xoay người, đem Tiêu Lương hắn đặt phía dưới. Tiêu Lương cũng mặc kệ mặt trên mặt dưới, tiếp tục cởi y phục Tiểu Tứ Tử, Tiểu Tứ Tử lại vì nhớ tới việc nằm ở mặt trên mà vui vẻ một phen.

Nhưng là sau khi Tiểu Tứ Tử cao hứng một lúc, cũng cảm giác nơi bả vai lạnh lạnh, xoay mặt nhìn, chỉ thấy y phục đã bị Tiêu Lương cởi bỏ, để lộ bả vai trơn nhẵn, nhưng mà y phục Tiêu Lương còn không có cởi.

“Cẩn nhi, chui vào trong chăn đi, như vậy có lạnh không a?” Tiêu Lương có chút lo lắng, Tiểu Tứ Tử chun chun cái mũi, cho rằng thế này không thích hợp, bản thân hẳn là cần chủ động mới phải, liền dựa sát vào, “Tiểu Lương tử, ngươi không được phép nhúc nhích, ta đến cởi y phục ngươi!” Nói xong, đưa tay giải khai y phục Tiêu Lương.

Tiêu Lương cũng phớt lờ Tiểu Tứ Tử đang bận rộn với y phục của mình, mà trước tiên đem chăn trải ra, tiện thể thò tay vào trong thân Tiểu Tứ Tử, sờ thắt lưng hắn.

“Nha…” Tiểu Tứ Tử có chút nhột, trừng mắt nhìn Tiêu Lương, “Không cho phép sờ!”

Tiêu Lương cười xấu xa, hai tay mò đến phía sau, nhéo nhéo hai cánh mông của Tiểu Tứ Tử.

“Hắc hắc.” Tiểu Tứ Tử thẹn thùng nói, “Không được sờ!”

Tiêu Lương nào có chịu nghe, tay càng sờ càng không thành thật, Tiểu Tứ Tử nhéo hắn hai cái, “Ngươi không được sờ.”

Tiêu Lương cười nói, “Cẩn nhi, ngươi cũng có thể sờ ta mà.”

“Đúng a.” Tiểu Tứ Tử cho rằng rất có lý, liền gật đầu, cũng bắt đầu sờ Tiêu Lương, nhưng là còn không có hiểu được.

“Nha!” Tiểu Tứ Tử hét to một tiếng, Tiêu Lương bắt đầu hôn hắn.

“Không cho phép hôn!” Tiểu Tứ Tử đưa tay đẩy Tiêu Lương, “Muốn hôn cũng là ta hôn.”

“Vậy ngươi hôn nha.” Tiêu Lương ôm Tiểu Tứ Tử, lấp kín miệng hắn mà hôn, hôn đến hôn đi… Tiểu Tứ Tử bắt đầu có chút mơ hồ, đầu óc choáng váng.

Tiêu Lương thấy Tiểu Tứ Tử lại thất thần, liền xoay người một cái, đem hắn đặt dưới thân, tiếp hôn đến bụng của hắn, tay cũng không thành thật mà mò lên.

“Ân.” Tiểu Tứ Tử cảm thấy thân thể là lạ, bất quá Tiểu Lương tử sờ tới sờ lui, chính là rất thoải mái! Sau đó hắn cũng có chút mơ hồ, không nhớ rõ bước tiếp theo nên làm như thế nào, liền thò tay sờ phía dưới gối đầu, muốn lấy ra trình tự đồ trước, nhưng mà…. A? Đồ đâu? Đã không còn!

Tiểu Tứ Tử đang buồn bực, bất thình lình nhận thấy Tiêu Lương hôn đến phía dưới, kinh ngạc nhảy dựng, sau đó lẩm bẩm mà để Tiêu Lương đè đến không thể động đậy.

“Tiểu Lương tử, ngươi như thế nào có thể hôn nơi đó!” Tiểu Tứ Tử có chút mất hứng, tâm nói, thật xấu hổ!

Tiêu Lương cũng mặc kệ này kia, tiếp tục hôn, Tiểu Tứ Tử đã cảm thấy bụng dưới trướng lên, mếu máo – Như thế nào cũng điều phụ thân nói không đồng dạng vậy!

….

“Hắt xì…” Công Tôn nhất thời nhảy mũi, Triệu Phổ đang nỗ lực ‘cày cấy’ vội vã đem chăn đắp lên, hỏi “Lạnh a?”

Công Tôn lo lắng, ngốc tử kia không biết làm sao rồi. Cảm thấy trong lòng không yên, đẩy đẩy Triệu Phổ, “Ngươi đợi lát nữa tái làm, ta đi xem Tiểu Tứ Tử.”

Triệu Phổ nghe xong thiếu chút nữa nóng giận, đè lại Công Tôn, “Thân ái, hiện tại muốn ta dừng, ngươi thật là xấu a! Không được! Phải trừng phạt!”

“Ngươi sao vậy?” Công Tôn thấy Triệu Phổ như là muốn điên, nhanh chóng túm trụ hắn, “Niên kỷ đã lớn rồi, còn nối điên?”

Triệu Phổ cười khan hai tiếng, “Ta mới hơn ba mươi, cho dù là chín mươi hay nhiều hơn, cũng không nghe theo!” (em tán thành với anh =]] hàng ngày anh thê nô đủ rồi,chỉ có giờ khắc này a vùng lên được thôi =]])

“A!”

….

“A!” Tiểu Tứ Tử cả kinh kêu một tiếng, nhận thấy có gì đó ngượng ngùng từ vật kia phóng ra, lại còn để Tiêu Lương nuốt vào trong miệng, tức giận đến đỏ cả mặt, bất quá trên người không một chút sức lực, chỉ có thể nói phụ thân gạt người, căn bản không đồng dạng như vậy.

Tiêu Lương vươn tay cầm lấy bình dược cao bị Tiểu Tứ Tử nhét bên cạnh gối đầu, lấy ra một ít, chậm rãi…hướng về phía sau Tiểu Tứ Tử tìm kiếm.

“Ai nha!” Hoa Phi Phi kinh hãi, hung hăng trừng kẻ đem chính mình áp xuống, mạnh mẽ nhìn Mục Phương, mắng to, “Cái tên không biết xấu hổ, ngươi gạt người, đâu có cho ta ở mặt trên!”

“Ai nói ta gạt người?” Mục Phương giở trò, nơi ấy đã cùng hợp một chỗ với nhau, còn xoay người một cái.

“A!” Hoa Phi Phi hoảng sợ kêu một tiếng, lại nhìn, chính mình thế nhưng lại ngồi ở trên người Mục Phương, vươn tay hung hăng đánh, “Hỗn đản, lão tử đánh chết ngươi!”

Mục Phương động hai cái, bất đắc dĩ cho rằng tư thế này đúng là đi vào càng sâu,Hoa Phi Phi khó chịu kêu hai tiếng, mềm nhũn dựa vào Mục Phương, không thể động đậy, càng nghĩ càng ấm ức, mở miệng cắn, “Ngươi cái tên không có chữ tín, lão tử ngày mai muốn hưu ngươi.” ( hưu = thôi,,em nó muốn bỏ chồng đấy ạ)

Mục Phương nhưng là cố tình gia tăng số lần động, đem tên Hoa Phi Phi vừa nháo vừa ầm ĩ khi dễ một trận, thẳng đến khi cố họng hắn không còn lên tiếng được nữa, cũng không có khí lực náo loạn hùng hùng hổ hổ nữa. Mục Phương nhìn thấy thật là tình thú, trở mình một cái, tái chiến.

“Nha!” Tiểu Tứ Tử sợ hãi kêu một tiếng, Tiêu Lương vói ngón tay vào, lại thêm dược cao lành lạnh, một cỗ cảm giác khác thường làm cho sắc mặt hắn đều đỏ, vùng lên, “Tiểu Lương tử, ngươi quá đáng nha, đâu có cho ta ở mặt trên!”

Tiêu Lương cúi đầu hôn lỗ tai Tiểu Tứ Tử, cắn cắn phần thịt nơi trái tai, lại cắn tiếp cái má phấn nộn, cái cằm nhọn, lại một đường hôn xuống, ở trên cổ liếm liếm hôn hôn, làm cho Tiểu Tứ Tử lăn qua lộn lại, nhột nhột khó chịu, bực bội cũng không phải, chính là tâm hoảng ý loạn a.

Tiêu Lương thấy thời cơ không sai biệt lắm, bản thân cũng thật sự không có cách nào khác, liền thấp giọng gọi một tiếng, “Cẩn nhi, ta vào nha.”

Tiểu Tứ Tử vẫn còn ngốc hồ hồ hỏi, “Vào làm sao… A!

Tiểu Tứ Tử đau đến kinh hô một tiếng, khóe mắt lệ bắt đầu trào ra, sau đó liền ủy khuất mà khóc, “Đau chết a!”

Tiêu Lương tuy rằng đã rất cẩn thận, nhưng vừa mới vào trong, vô luận như thế nào đều là đau, thấy Tiểu Tứ Tử khóc, nhanh chóng hống hắn, “Cẩn nhi, lập tức không đau, động rồi sẽ không đau.”

“Ngươi gạt người.” Tiểu Tứ Tử vểnh miệng, lệ đảo quanh tròng mắt, nhỏ giọng nói, “Đau muốn chết.” Nói xong, đã nghĩ đến việc di chuyển, hắn đây vừa mới động một chút, Tiêu Lương nhưng là vui sướng nói không nên lời, thiếu chút nữa không cầm được, hai tay ôm Tiểu Tứ Tử, Tiêu Lương còn nghiêm túc nói, “Cẩn nhi, ta nhịn không được!”

Tiểu Tứ Tử liếc trắng mắt, có chút tức giận mà nhỏ giọng nói thầm, “Nhịn không được phải đi nhà xí sao, chịu đựng đối với thân thể không tốt.”

Tiêu Lương nở nụ cười, bộ dáng Tiểu Tứ Tử trước nay chưa từng trêu người như vậy, cũng không nói thêm cái gì, bổ nhào lên, vừa hôn lên mặt vừa theo động tác mà tiến sâu vào. Tiểu Tứ Tử thoạt đầu còn cảm thấy có chút đau, hừ hừ vài tiếng, mắng Tiêu Lương là hỗn đản, nhưng về sau đã cảm thấy dường như không còn khó chịu, sau đó nữa liền nhịn không được mà rên rỉ, tiếp đó nữa, Tiểu Tứ Tử vựng vựng hồ hồ, bị Tiêu Lương làm cho cảm giác lên đến chín tầng mây. ( ==’ tui ghét bà Nhã có nhiêu đây thôi đó)

Vài canh giờ sau, huyên náo tại Tiêu Dao đảo hoàn toàn im ắng trở lại.

Trong phòng Triệu Phổ và Công Tôn, Triệu Phổ đem Công Tôn tắm rửa sạch sẽ, ôm hắn về giường nằm xuống, Công Tôn mệt đến mơ mơ màng màng, nhưng vẫn là nghĩ đến Tiểu Tứ Tử, nói mớ, “Tiểu Tứ Tử, phải ở mặt trên!”

Triệu Phổ lắc đầu, ở thái dương hắn hôn một cái, sau đó tiến vào giấc ngủ. ( ^^ Phổ ca lúc này dịu dàng nhất)

Trong phòng Hoa Phi Phi và Mục Phương, hai người này thân thể đều hảo, hơn nữa Mục Phương ngày thường bởi vì có chút cấm dục, thời điểm buông thả đặc biệt dọa người, Hoa Phi Phi bị hắn chọc giận, vừa giận vừa ấm ức, mắng hắn vài câu, liền làm cho hắn tiếp tục khi dễ, hiện tại cũng ở trong chăn mềm không còn chút sức lực, Mục Phương ôm hắn, chuẩn bị ôm hắn đi tắm.

Thạch Đầu và Tiễn Tử hai đứa cũng đã nằm mềm nhũn nằm trên đệm mà ngủ, Thạch Đầu tựa vào ngực Tiễn Tử, chi trước Thạch Đầu khoát lên đầu Tiễn Tử, trong mộng, Thạch Đầu sinh cho hắn rất nhiều rất nhiều tiểu trảo ly bảo bảo cực kỳ khả ái.

Trong phòng Tiểu Tứ Tử và Tiêu Lương, Tiểu Tứ Tử được Tiêu Lương đặt vào trong nước nóng, ngâm rửa sạch sẽ, ôm ra thả lại trên giường, Tiểu Tứ Tử lúc này cũng đã sớm ngủ say, dường như vẫn còn lẩm bẩm bất mãn, rì rầm mà nói, “Phụ thân gạt người… Ta muốn ở mặt trên!”

Tiêu Lương mỉm cười, hôn lên miệng hắn, thả người vào giấc ngủ. ( So sweet)