Không gian sảnh chính tràn đầy hạnh phúc thì một góc nhỏ ko anh để ý đang tỏa ra sự hận thù, căm ghét.. chỉa về phía cô. Ko cần nói cũng biết ả nữ chính thánh thiện, ả đã bị bỏ quên một góc, ko ai thèm để ý tới làm cho ả căm ghét cô hơn. Tại sao những thứ của ả mà cô lại giành lấy? Tại sao cô ko ở bên đó luôn? Tại sao lại về đây? Những nụ cười hạnh phúc đó tại sao ko cười với ả? Ả ở đây làm trâu làm ngựa chỉ đổi lại vẽ mặt thờ ơ lạnh lùng của họ? Tại sao??...

tuy cô cười nói vui vẽ nhưng lúc nào cô cũng quan sát thái độ của cô ta. Nhìn vẻ mặt căm tức đó làm cho cô cảm thấy thoải mái. "Trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi" một nụ cười nữa miệng mà ko ai nhìn thấy. 

Lúc cô quay lại nhìn thì đúng lúc cô ta cũng nhìn vào cô, bốn mắt giao nhau, mỗi người điều có suy nghĩ riêng của mình, nhìn vẻ căm hận đó cô càng muốn cô ta lộ mặt thật

"Ơ? Cô ấy là ai vậy? " cô "vô tình" nhắc đến cô ta làm ko khí đang vui vẻ bỗng chốc trở nên u ám.