Joseph Wilband người xứ Gießen là ai? Hắn chính là tên sinh viên lóng ngón trong phòng thí nghiệm vào năm 1863 đã vô tình điều chế ra TNT siêu cấp thuốc nổ lúc bấy giờ. Nhưng mà TNT khá là không nhạy nổ nên không được đánh giá cẩn thận tiềm năng, khiến cho thời gian rất lâu sau thì chất nổ này mới được lên ngôi. 

Thật ra Joseph Wilband cũng không suất sắc gì, ngoại trừ một lần vô tình phát hiện ra chất nhuộm màu vàng có khả năng gây nổ mạnh là TNT ra thì ông cũng không có đóng góp gì nhiều cho nền hóa học. Có lẽ chính vì lý do không quá suất sắc này mà Joseph Wilband “di cư” đi Đại Nam để kiếm vận may. 

- Các vị “ khoa học gia” trẻ tuổi, Như vậy cũng coi như chúng ta đã làm quen cùng nhau. Tôi có vài lời muốn tuyên bố cùng các vị. Trước đây kết quả học tập cũng như nghiên cứu của mọi người ra sao tôi đã đọc qua và cũng không có chút ấn tượng nào hết. Nên biết rằng khoa học là một con đường rất dài và trải đầy chông gai, không phải người xuất phát nhanh sẽ là người tới đích sơm. Người tới đích phần lớn là những người kiên trì, nghiêm túc, và có niềm tin, bên cạnh đó một yếu tố quan trọng nhất đó là bên cạnh cần có một nguồng tài chính cực kì rồi rào tin tưởng và đầu tư cho con đường của các vị.

Diêu thiếu dừng lại ngắm nhìn gương mặt từng người thanh niên bừng bừng sức sống ngồi phía dưới. Lúc này câu nói của Diêu thiếu là đi vào tâm can của tất cả thanh niên ngồi đây. Có những người ngồi đây quả thật là IQ không quá xuất sắc, nhưng cũng có nhiều người là do điều kiện hoàn cảnh mà không có không gian tiến bộ. Lời Diêu thiếu là động chạm đến tâm can của những người thanh niên Đức này. Họ không can tâm, bằng cấp không tốt thì đã sao, đâu có nghĩa họ không thể tiến bộ, tại sao phải đóng cánh cửa với bọn họ. Nhưng Diêu thiếu lại là người vươn cành ô liu mà cho mọi người một cơ hội. Quan trọng nhất là hắn nguyện tin tưởng vào kiên trì, nghiêm túc, và có niềm tin của những thanh niên này. Người Đức có thể thiếu lãng mạn, thiếu khiếu hài hước nhưng cái họ không thiếu nhất đó chính là tính kỷ luật, kiên trì, nghiêm túc, và niềm tin. 

Diêu thiếu nói những câu nói này khiến tất cả mọi người xúc động đến cùng cực, hắn xem ra còn hiểu người Đức hơn chính người Đức tự hiểu bản thân họ. 

- Người cung cấp tài chính và niềm tin không bao giờ thuyên giảm dành cho các vị chính là tôi, Kenny Trần Công tước của Thái Nguyên, Đại Nam đế quốc. Tại nơi đây tôi sẽ xây đựng nên học Viện khoa học của chúng ta. Viện nghiên cứu khoa học của chúng ta, Bệnh viện hiện đại cũng của chúng ta. Các vị sẽ là những vị giáo sư, những nhà khoa học hàng đầu của Thái Nguyên. Các vị sẽ có mức đãi ngộ mà các nhà khoa học hàng đầu ở Châu âu cũng phải ngước nhìn. Các vị sẽ có kinh phí khổng lồ cho các dự án khoa học của mình. Để rồi 5 năm, 10 năm sau chúng ta nhìn lại Châu Âu, sau đó giơ tấm văn bằng ngày hôm này của các vị mà nói cho bọn họ biết, Khởi đầu tốt không phải là tất cả quan trọng nhất chí là chúng ta …..

- Có kỷ luật, kiên trì, nghiêm túc, và niềm tin… tất cả các nhà khoa học gia tương lai của Thái Nguyên không ai bảo ai mà cùng ầm ầm đứng lên trả lời. Họ không là quân nhân nhưng hành động còn nhịp nhàng ngăn nắp hơn cả là quân nhân. 

Thấy được tinh thần quần chúng lên cao vời vợi thì Diêu thiếu tủm tỉm mà ngồi xuống. Lúc này mục đích mua chuộc ban đầu bằng hùng biện đã thực hiện được, tiếp theo chính là hành động thực tế để chứng minh. 

- Các vị, một đoàn tàu có chạy tốt hay không thì phải có một đầu tàu khỏe mạnh. Việc bổ nhiệm các chức như Viện trưởng, phó viện trưởng v.v…. đều phải lấy thực lực đi bàn. Ở đây tôi có một vài dự án cần tiến hành. Chúng ta lấy đó làm mục tiêu phân định. Mọi người sau khi nghe tôi công bố dự án thì có thể tự chọn nhóm và tiến hành nghiên cứu, kết quả nghiên cứu sẽ chứng minh tất cả. Không hiểu các vị có đồng ý không. 

Một nhóm thanh niên ngồi dưới kia như được dẫn dắt theo câu chuyện của Diêu thiếu mà đi vào xứ sở thần tiên. Không có ai là không muốn chứng minh mình là người nổi trội cả. Vậy nên từ hưng phấn giờ dây biến thành tinh thần cạnh tranh dâng cao vạn trượng. Tất cả đều hô vang hợp lý, tán thành v.v…

- Nếu các vị đã đồng ý thì tôi xin tuyên bố lần lượt các công trình như sau. Đầu tiên là một công trình hóa học, nghiên cứu về thuốc nổ, đây là một chất nổ có công suất cực mạnh, nó là một Trinitrotoluene có thể tìm thấy trong phương pháp chế thuốc nhuộm lúc này. Chất nổ này có màu vàng của thuốc nhuộm. Công trình thứ hai đó là Chất nổ Nitroglycerin hiện nay Vạn Ninh phòng nghiên cứu hóa học đã cho ra phương pháp bám dính trên bọt biển để tăng tính an toàn giảm tính nhạy nổ. Tôi yêu cầu tìm ra các chất bám dính khác cho nitroglycerin để khiến nó an toàn hơn. Công trình thứ 3 liên quan cả hóa học và Y học. Một loại nấm mốc của bánh mì có tên Penicillium có khả năng tiêu diệt vi khuẩn, tôi yêu cầu các vị có thể phân tách loại nấm này và tiến hành nghiên cứu phương pháp nuôi cấy công nghiệp đồng thời có thể phân tách chúng thành các sản phẩm có thể sử dụng qua đường uống. Còn việc có thể dùng theo đường tiêm thì tôi nghĩ đó là một công trình quá vĩ đại và cần thời gian cũng như sự hợp tác của tất cả các vị ngồi đây. Công trình thứ 4 chính là một nghiên cứu về mặt Vật lý. Tôi muốn chế tạo một máy kích điện cầm tay có thể kích nổ Dynamite là Nitroglycerin bám dính ở phía trên tôi đã nhắc tới. Công trình thứ năm và cũng là cuối cùng đó chính là một tổ hợp pin- sạc, động cơ xoay…công suất lớn cho một loại vũ khí có tên là thủy lôi. Cấu trúc này tôi sẽ có bản vẽ trình bày cung các vị. Pin sạc chắc chắn các vị không lại lẫm vì từ hai năm trước thì pin sạc Chì ướt cúng acid Sunffua đã ra đời, nguyên lý vận hành đơn giản. Cái tôi cần đó chính là tăng hiệu năng của chúng. Trong công trình này có rất nhiều các tiểu mục nhỏ như chế tạo nam châm tốt giá thành rẻ để có thể vượt qua chất lượng của nam châm từ oxit Sắt lúc này. Gợi ý của tôi đó chính là các ô xít kim loại tạo nên gốm, trộn với chất dẻo sau đó đúc tạo nhìn trong môi tường nhiệt độ cao và có từ tính mạnh. Đến đây tôi xin kết thúc. 

Toàn bộ những vị khoa học gia ngồi dưới thì há mồm trợi mắt, cái này tính mẹ gì là phát minh hay nghiên cứu nữa, vì thần kì Công tước này đã dắt tận tay các khoa học gia này đến bàn tiệc sau đó nói.” Các vị cố lên, tìm thức ăn đi, tôi đã dấu rất kĩ”. Trong khi đó thức ăn đã bày hết ở trước mặt rồi còn đâu. Lúc này thì bản lãnh của người xuyên việt mới được bộc lộ một cách kinh khủng nhất, kinh dị nhất, đáng sợ nhất. Quan trọng nhất của nghiên cứu khoa học là hướng đi đúng đắn, đã đi đúng thì con mẹ nó chậm nhay nhanh đều cho ra kết quả cuối cùng. 99% các công trình nghiên cứu thường là đi vào lạc lối mà thất bại. Trong 1% thành công đó lại có đến 90% là tình cờ mà phát hiện ra. Vậy nên một người xuyên việt vốn chẳng biết chi tiết các phát minh là cái gì. Nhưng về cơ bản thì anh ta sẽ biết các sự kiện liên quan, chỉ là những người chăm đọc sách một chút là sẽ có được các thông tin kia ngay. Nhưng các thông tin cơ bản này bắn vào thời kì chưa phát minh thì mó lại trở thành kim chỉ nam. Là thước vàng của chất lượng, là con mẹ nó dọn cỗ mời ăn. 

- Thật ra người làm viện trưởng nên à ngài thưa Công tước Kenny. Trước đây chúng tôi đã nghe ngài Robert nói về sự thần kỳ của ngài, nhưng quả thật lúc này đây tôi vẫn không hết bàng hoàng.

- Tôi cũng đồng ý với ý kiến trên. Dường như là ngài khôn đủ thời gian và tinh lực để làm một nhà khoa học nên cần chúng tôi. 

- Nếu nấm peni thành công thì đây là phát minh vĩ đại nhất của loài người cho đến nay… theo ý kiến của tôi là vậy. Nếu ngài không thể làm Viện trưởng chính thức thì vẫn nên làm một Viện trưởng danh dự. Chúng tôi rất lấy làm xấu hổ. 

Những người thanh niên trẻ rất trân thành mà nói ra suy nghĩ của mình. Người Đức khá thẳng thắn và không tốn thời gian vào việc nịnh nọt. 

- Vậy thì tôi sẽ rất vinh dự để làm một vị Viện trưởng danh dự. Chúc các ngài thành công tốt đẹp, chúng ta hãy phấn trấn lên, hãy để cả Châu Âu trấn động. 

Diêu thiếu lại tiếp tục cổ võ tinh thần của các vị thanh niên người Đức thêm một lần nữa. Họ chính là tương lai nền khoa học của Đại Nam đó. 

Việc tiếp kiến “ thợ bậc cao” người đức với 250 người thì đơn giản hơn vì số lượng người quá đông nên đành tiến hành theo lối ngoài trời, kê bàn kê ghế cùng ngồi. Đơn giản Diêu thiếu đưa ra một khái niệm con mẹ nó quá hiện đại để đối xử với thợ bậc cao nơi đây. Đây thực sự là một cuộc cách mạng mở đường cho quyền của người lao động. Diêu thiếu đã đi tiên phong trong một hệ thống mà nếu người lao động cam kết trung thành với công ty, anh ta sẽ được cung cấp một số lợi ích chưa từng có và các chương trình xã hội bao gồm đào tạo kỹ thuật và thủ công tại chỗ, vô tình, ốm đau, và bảo hiểm nhân thọ, nhà ở (đôi khi miễn phí), giải trí cơ sở, công viên, trường học, nhà tắm, và cửa hàng bách hóa. Góa phụ và trẻ mồ côi được đảm bảo trả tiền nếu chồng và / hoặc cha của họ bị giết, tai nạn lao động. Hiện tại thì trên thế giới chỉ có duy nhất nhóm công nhân người Đức này được đãi ngộ như vậy. Nhưng đó chỉ là tạm thời, vì các công nhân người Việt sau ki được đào tạo thành nghề cũng sẽ có được các cam kết tương tự. Tất nhiên các mức đãi ngộ cũng có cao thấp tùy vào khả năng của người lao động. Chỉ có cạnh tranh mới có thể tiến bộ. 

Đồng thời Diêu thiếu lên kế hoạch mở vô số các trường đào tạo nghề cung cấp công nhân cho các nhà máy. Tất nhiên giáo sư ở đây thì không nói ai cũng biết, những người thợ có tay nghề cao nhất sẽ vinh dự biến thành các giảng viên các trường Cao Đẳng nghề này. Cuộc đời của họ sẽ bước lên tiên chỉ trong chớp mắt. 

Cuộc tiếp xúc này chỉ là nói những câu thông thường không liên quan gì lắm đến chuyên môn nên tiến Đức của Diêu thiếu có thể đap ứng. Sau khi tuyên bố là một màn hoan hô động trời động đất của cả công nhân Prussia lẫn người Pháp. Diêu thiếu đang tính toán nghiêng hướng đi ngoại ngữ của Vạn Ninh và Thái Nguyên về tiếng Đức vì lúc này đây chắc chắn sẽ mở ra một làn sóng nhập cư con mẹ nó khủng bố từ Prussia hay những tiểu quốc khác tại khu vực nói tiêng German.