Sở Diệp dẫn theo Lâm Sơ Văn lên núi, thu thập từng cái thùng nuôi ong trên núi về.
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn vận may không tồi, lên núi không lâu, ở trên núi phát hiện một mảnh Tuyết Cầu Thảo, có thể bán đến mười đồng vàng, có thể xem như là khởi đầu tốt đẹp.
Tiểu Ngân nằm sấp trên vai Sở Diệp, "Vo ve" kêu lên hai tiếng.
Sở Diệp triều Lâm Sơ Văn thoáng nhìn, bất đắt dĩ cười khổ: "Sơ Văn, hồ ly của ngươi giống như cùng với con rắn trong cánh rừng đằng kia đánh nhau rồi."
Lâm Sơ Văn sửng sờ một lúc, mới phát giác Tiểu Hồ Ly bên cạnh quả nhiên không thấy.
Lâm Sơ Văn và Sở Diệp triều khu rừng đi qua, chỉ thấy bên trong rừng cây, chiếm cứ mười mấy con Huyết Mãng, Tiểu Hồ Ly đối diện giằng co với mười mấy con Huyết Mãng, khí thế khá là ngang tàng.
Một con rắn lớn nữa thân thể trực tiếp hướng về phía Tiểu Hồ Ly công kích qua.
"Rống." Tiểu hồ ly tức giận rống lên, một cổ khí lạnh phun ra, đầu rắn khoảnh khắc đã bị đóng băng.
Chịu khí lạnh ảnh hưởng, hành động của rắn lớn chậm chạp hơn rất nhiều.
Tiểu Hồ Ly ngắm chuẩn thời cơ, một bàn tay đánh vào bảy tấc của rắn lớn, rắn lớn trong nháy mắt héo.
Mấy con rắn lớn thấy đồng bạn bị giết, cùng nhau hướng về phía Tiểu Hồ Ly công kích.
Tiểu Hồ Ly cơ thể nhanh nhẹn xê dịch, tránh né công kích của rắn lớn.
Tiểu Hồ Ly một bên tránh né công kích của rắn lớn, một bên soàn soạt vung móng vuốt tiến hành phản kích, tốc độ Tiểu Hồ Ly cực nhanh, Sở Diệp chỉ có thể nhìn đến từng đạo tàn ảnh móng vuốt.
Một lúc sau, có mấy con mãng xà đã bị cấu xé rách da, máu chảy đầm đìa.
Tiểu Hồ Ly lúc lắc cái đuôi, đôi mắt bên trong tỏa ra ánh sáng nguy hiểm, nhìn không giống hồ ly, ngược lại giống như con báo lựa người để cắn.
Tiểu Ngân nhìn thấy bộ dáng Tiểu Hồ Ly giết địch, bị kích thích nhiệt huyết, kêu gọi ong đàn triều bày rắn bay qua chém giết.
Đàn ong hướng về phía bày rắn rậm rạp bay qua, cảnh tượng rất là đồ sộ.
Da rắn mềm dẻo, tuy nhiên, Tiểu Ngân thuộc hạ thượng giai Ngân Sí Ong kim châm cũng rất sắc bén, xuyên thủng da rắn không thành vấn đề.
Tiểu Hồ Ly và Tiểu Ngân đều là Tam giai, huyết mạch rất không tồi, bầy rắn chỉ có tên thủ lĩnh là Tam giai, rất nhanh đã không địch lại, rơi xuống hạ phong, một đám Huyết Mãng đều bị giết sạch sẽ.
Sau khi giết hết đám Huyết Mãng, Sở Diệp kiểm kê một chút chiến lợi phẩm, tổng cộng thu được một viên Hồn Tinh tam giai, ba viên Hồn Tinh nhị giai, mười lăm viên Hồn Tinh nhất giai, tất cả cộng lại bán cũng được khoản bảy, tám chục đồng vàng.
Sau một hồi đánh nhau, Tiểu Hồ Ly liếm liếm móng vuốt, có chút mệt mỏi.
Lâm Sơ Văn đi qua, ôm Tiểu Hồ Ly có chút mệt mỏi vào trong lòng ngực, an ủi một lúc.
Lâm Sơ Văn thầm nghĩ: Tiểu Hồ Ly một mình đối đầu với bầy rắn, có hơi mạo hiểm, may mắn có đàn Ngân Sí Ong giúp đỡ, năng lực chiến đấu của đàn ong quả thực rất mạnh.
Đám thuộc hạ của Tiểu Ngân, điều là một số chưa có phẩm giai Ngân Sí Ong, nhưng có thể nhờ vào số lượng và châm độc, làm chết thượng phẩm huyết mạch Huyết Mãng, nếu như cấp bật đàn ong cao hơn một chút thì càng hung mãnh.
Sở Diệp vuốt ve viên Hồn Tinh trên tay, thầm nghĩ: Dưỡng ong lợi nhuận là rất cao, bất quá, thật sự nói ra, vẫn là săn bắt Hồn Thú lợi nhuận càng cao, thảo nào Hồn Sủng Sư đều thích khế ước Hồn Thú chiến lực mạnh mẽ, đánh một trận thì cái gì đều có.
"Chúng ta đi thôi." Sở Diệp thu Hồn Tinh nói.
Lâm Sơ Văn lắc lắc đầu, nói: "Không, chờ một chút."
Sở Diệp liếc mắt nhìn Lâm Sơ Văn, có chút khó hiểu hỏi: "Làm sao vậy?"
Lâm Sơ Văn chỉ vào rừng cây hướng tới chính giữa một số nhánh cây, nói: "Đó là Huyết Mãng Chi."
Sở Diệp hướng rừng cây nơi nhánh cây Lâm Sơ Văn vừa chỉ xem qua, quả nhiên thấy được mấy nhánh cây đỏ tươi, linh thảo bản vẽ sách tranh bên trong có giới thiệu qua Huyết Mãng Chi.
Sở Diệp vỗ một cái vào đầu, thầm mắng bản thân mơ hồ, linh thảo bản vẽ sách tranh đã viết rõ, địa phương nơi Huyết Mãng chiếm giữ, sẽ co Huyết Mãng Chi xuất hiện, Huyết Mãng Chi có thể luyện chế thành dược tề có hiệu quả tẩm bổ khí huyết.
Huyết Mãng Chi là dược liệu thập phần trân quý, nhiều như vậy Huyết Mãng Chi có khả năng bán được năm mươi đồng vàng.
"Ngươi nhận thức dược liệu hả!" Sở Diệp quay đầu nhìn Lâm Sơ Văn nói.
Linh thảo bản vẽ sách tranh hắn đều xem qua, Huyết Mãng Chi hắn cũng nhận biết, chỉ là đồ vật trên sách, chính là đồ vật trên sách, Lâm Sơ Văn không nhắc nhở, hắn nhất thời đều không nhớ đến.
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Ông nội của ta là Dược Tề Sư."
Sở Diệp sớm đã biết Lâm Sơ Văn có thiên phú trở thành Dược Tề Sư, khi Lâm Sơ Văn ở trong sách xuất hiện, đã là Dược Tề Sư rồi, Sở Diệp cũng không biết đối phương cụ thể là như thế nào khởi đầu.
Nghe Lâm Sơ Văn nói như vậy, cân nhắc đối phương này sẽ chắc hẳn đã có điểm cơ sở.
"Ngươi gia gia là Dược Tề Sư, vì cái gì ngươi sẽ.." ngất xỉu ở bên đường, còn thực khốn cùng thất vọng bộ dáng.
Dược Tề Sư đều là rất giàu có, sự tồn tại được rất nhiều người kích trọng.
Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, nói: "Thú Sủng của gia gia sắp chết, gia gia muốn cho nó phối trí Duyên Thọ dược tề, hỏi rất nhiều người mượn đồng vàng, mua sắm dược liệu, nhưng là, còn có một mặt dược liệu mua không được, gia gia liền mạo hiểm vào bí cảnh, lúc sau, liền không tin tức."
"Những người đó cho gia gia mượn tiền, nghe nói gia gia chết, tới trong nhà đoạt đồ, lấy đi hết những gì trong nhà có."
Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày, những người đó đến trong nhà đoạt đồ vật, chỉ có một bộ phận thật sự cho gia gia mượn tiền, những người còn lại, đa số điều là thừa nước đục thả câu.
Hắn biết những người đó đang giở trò, nhưng có biện pháp nào đâu? Hắn căn bản không phải là đối thủ của những người đó.
Lâm Sơ Văn cắn cắn môi, thầm nghĩ: Lúc gia gia còn sống, những thúc thúc bá bá đó, một đám so với một cái nhiệt tình, gia gia một không có tin tức, những tên đốn mạt này, liền một đám lộ ra bộ mặt sẵn có, thật sự đáng giận.
Nhắc đến gia gia, trên mặt Lâm Sơ Văn nhiều vài phần thương tâm, tiểu hồ ly cảm ứng được tâm trạng Lâm Sơ Văn, vươn đầu lưỡi, liếm liếm mặt Lâm Sơ Văn, Lâm Sơ Văn nhịn không được sờ sờ mao của Tiểu Hồ Ly.
Sau khi từ trong nhà ra tới, hắn liền mang theo tiểu hồ ly đi săn bắn để sống, thời điểm săn bắn trước đó không lâu, hắn không cẩn thận bị thương, nếu không có gặp được Sở Diệp, thì dữ nhiều lành ít.
Tuyết Bảo nhìn Lâm Sơ Văn, ánh mắt lưu chuyển, Tuyết Bảo mặc dù lớn lên xấu, nhưng mà, nó mới sinh ra đã được Lâm Sơ Văn nhặt, vẫn luôn được Lâm Sơ Vân che chở nuông chiều lớn lên, sau khi Lâm Sơ Văn bị đuổi ra Lâm gia, Tuyết Bảo liền nhanh chóng trưởng thành hơn.
Trước đó, Lâm Sơ Văn bị thương, trên thực tế là Tuyết Bảo ở chiến đấu bên trong sơ xuất, mặc dù, Lâm Sơ Văn sau lại được Sở Diệp cứu, khôi phục khỏe mạnh, nhưng là, Tuyết Bảo vẫn là rất khó chịu.
Chắc bởi vì trước đó Lâm Sơ Văn bị thương một chuyện kích thích, Tuyết Bảo liền hiếu chiến hơn rất nhiều.
"Ngân Sí Ong của ngươi có Kim Sí Ong huyết mạch hả!" Lâm Sơ Văn nói.
Sở Diệp ngẩn ra một chút, nói: "Ngươi cho rằng như thế?"
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, nói: "Chắc là không sai, ngươi kiểm tra qua phẩm chất con Ngân Sí Ong kia của ngươi chưa?"
Sở Diệp lắc lắc đầu, nói: "Không có."
Lâm Sơ Văn cau mày, nói: "Con Ngân Sí Ong kia của ngươi nếu như có huyết mạch của Kim Sí Ong, chí ít cũng là Trung thượng phẩm."
Sở Diệp cong cong khóe miệng, Lâm Sơ Văn nói, cùng hắn đoán trước cũng không sai biệt lắm.
"Nếu như có Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề, Ngân Sí Ong của ngươi có khả năng tiến giai đến Thượng phẩm." Lâm Sơ Văn nói, bế lên Tuyết Bảo của mình, ánh mắt có vài phần cô đơn, vài phần kiên định.
Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn, nói: "Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề có phải hay không đối với Tuyết Hồ của ngươi cũng có chỗ tốt?"
Lâm Sơ Văn sửng sốt một chút, gật gật đầu, nói: "Nếu có Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề, thì Tuyết Bảo có thể trở thành xinh đẹp hồ ly."
Sở Diệp có chút tò mò nói: "Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề, cần bao nhiêu đồng vàng?"
Lâm Sơ Văn mím môi, nói: "Một phần dược liệu Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề giá cả liền ở năm sáu trăm đồng vàng, giá bán ở 3000 tả hữu rất khó mua, thuốc này thường thường vừa xuất hiện, đã bị đệ tử của đại gia tộc mua hết."
Sở Diệp: "..."
Giá cả tăng như vậy cao, cư nhiên còn rất khó mua.
Nếu là giá gốc, một phần dược liệunăm sáu trăm đồng vàng, như vậy còn có thể nghĩ lại biện pháp, nếu như giá bán là 3000 đồng vàng, cho dù hắn không ăn không uống, muốn tiết kiệm nhiều đồng vàng như vậy, thời gian cũng phải mất hơn một năm.
"Ngươi biết điều chế không?" Sở Diệp nhìn Lâm Sơ Văn nói.
Mặt Lâm Sơ Văn đỏ một chút, nói: "Ta chỉ biết phương thuốc, Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề điều chế khó khăn rất lớn ta sẽ không."
Hắn đã bắt đầu học tập chế dược, chỉ là kinh nghiệm còn không phải thực phong phú.
Giá của một phần Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề chính là năm sáu trăm đồng vàng, giống nhau muốn bảo đảm tỷ lệ thành công, phải chuẩn bị đến ba phần dược liệu, cần hơn một ngàn đồng vàng, gia gia còn ở thị dễ bàn, bây giờ đối với hắn mà nói, không thể nghi ngờ này là một bút con số thiên văn.
Lâm Sơ Văn cúi đầu, sớm tại hai năm trước, hắn biết Tuyết Bảo là huyết mạch có vấn đề, khi mới lớn thành bộ dáng này, thì đã nghiên cứu Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề.
Các loại tư liệu về huyết mạch thức tỉnh, hắn thu thập rất nhiều, nhưng mà, hắn quá nhỏ, quá yếu, dược tề bình thường đều luyện chế không được, càng không cần nói đến Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề.
Trên thực tế, một năm trước, gia gia của Lâm Sơ Văn đã thu thập đủ hai phần dược liệu thức tỉnh dược tề, nếm thử vì Tuyết Bảo luyện chế qua dược tề, tiếc là thất bại, lúc sau, bởi vì liên tục có việc vướng chân, gia gia của Lâm Sơ Văn, cũng chăm lo không được chỉ Tiểu Hồ Ly này.
Sở Diệp cười cười, nói: "Chúng ta có thể một bên thử nghiệm điều chế bình thường dược tề, một bên đi trước thu thập một số dược liệu cần thiết để điều chế Huyết Mạch dược tề."
Giá thành dược liệu Huyết mạch thức tỉnh phải hơn mấy trăm, phỏng chừng cũng không lắm dễ mua, nếu muốn đem dược liệu thu thập đầy đủ, chắc cũng không dễ dàng.
Lâm Sơ Văn có chút kinh ngạc nhìn Sở Diệp, nói: "Ngươi muốn duy trì ta làm Dược Tề Sư sao?"
Lâm Sơ Văn ban đầu chính là muốn cùng gia gia làm Dược Tề Sư, trong đầu hắn có không ít dược tề phương thuốc, chẳng qua là muốn trở thành Dược Tề Sư, phí tổn cực cao, khó khăn cũng rất lớn, hắn bây giờ một nghèo hai trắng, ăn nhờ ở đậu, đối với việc trở thành Dược Tề Sư nghĩ cũng không dám nghĩ.
Sở Diệp gật gật đầu, nói: "Đương nhiên, ngươi trở thành Dược Tề Sư, ta cũng có thể đi theo thơm lây."
Sở Diệp cong cong khóe miệng, trong sách ngẫu nhiên đề cập đến, Tiểu Hồ Ly của Lâm Sơ Văn, sau khi dùng Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề, thành công thức tỉnh.
Từ cốt truyện trong sách phán đoán,
Lâm Sơ Văn có lẽ đã thành công đem dược tề điều chế ra được, chỉ là không biết điều chế như thế nào.
Hắn chen ngang một tay, e rằng thay đổi rất nhiều sự tình, chẳng qua, nếu dược tề sư thiên phú của Lâm Sơ Văn không thay đổi, điều chế ra Huyết Mạch Thức Tỉnh dược tề tỷ lệ thành công vẫn còn rất cao.
Lâm Sơ Văn mỉm cười ngọt ngào, nói: "Ta sẽ cố gắng."
Lâm Sơ Văn cúi đầu, sau khi gia gia mất tích, nguyên bản đối hắn vẻ mặt ôn hòa, người thì hỏi han ân cần đều thay đổi sắc mặt, hắn nguyên bản đối thế giới này cực kỳ thất vọng, tuy nhiên, giờ này lại đối tương lai tràn đầy hy vọng.
Sở Diệp cười cười, nói: "Cùng nhau cố lên."
Lâm Sơ Văn gật gật đầu, mỉm cười xán lạn, nói: "Tốt."
P/s: Chương này mình dịch đối chiếu với bản tiếng trung không chắc chắn nội dung chính xác 100% nhưng 80% là có, mấy chương đầu mình dịch theo những gì mình hiểu đọc lại không hay lắm, nên khi nào có thời gian mình sẽ sửa lại hết, mong các bạn có thể ủng hộ mình, cảm ơn!