Khi Trương thị từ ngoài về đã thấy Hạ Tử Thiên đang thái rau trong bếp, nàng đến bên cạnh định làm thay thì bị nhi tử cự tuyệt, nàng đành đi vào nhà giúp Hạ Tử Quân giã nhuyễn cánh hoa.

"Nương!" Hạ Tịnh Đình đang ngồi học phân loại thảo dược rồi viết tên từng loại lên giấy, ngẩng đầu thấy Trương thị đi vào nên ngọt ngào kêu một tiếng rồi tiếp tục việc của mình.

Hạ Lan Quân đang ngồi nhìn Hạ Tịnh Đình thì đứng dậy ôm quyền chào Trương thị: " Hạ bá mẫu, ta là bằng hữu của Tử Thiên huynh, mấy ngày tới phải làm phiền mọi người rồi!"

"À! Là bằng hữu của Tử Thiên thì cũng là người nhà, công tử không cần khách sáo, cứ coi như đang ở nhà mình đi " Trương thị sau khi ngạc nhiên thì cười nói, nhìn Hạ Lan Quân một thân y phục đắt tiền lại ăn nói lễ phép với mình thì hảo cảm với Hạ Lan Quân cũng tăng lên.

" Đa tạ bá mẫu! " Hạ Lan Quân lại cười lộ lúm đồng tiền.

Hạ Tử Thiên nấu xong thức ăn thì bắt đầu dọn lên bàn, đợi Hạ Tử Quân về rồi cùng ăn. Hạ Lan Quân nhìn một bàn thức ăn tuy đơn giản nhưng rất thơm, rất hấp dẫn, Hạ Tử Thiên trong mắt hắn là một người kỳ lạ không giống với những nam nhân khác luôn nói " nam nhân không đến gần nhà bếp " hay " nam nhân là chủ gia đình ", Hạ Tử Thiên có thể vì nương và muội muội mà xuống bếp nấu ăn, chỉ riêng điều này đã làm hắn khác mọi người rồi!

Bên đây là khung cảnh yên bình nhưng ở một nơi khác sóng gió đang chuẩn bị được nhấc lên

--- ------ ------ ------ ----

Hoàng cung Cảnh Vân quốc:

Yến cung:

Một nữ nhân khoảng ba mươi tuổi đang nằm trên ghế quý phi ra lệnh cho một hắc y nhân đang quỳ dưới đất.

" Làm sạch sẽ một chút, đừng để lại manh mối gì! Ta muốn xem thử, nhi tử nàng ta không còn nàng ta lấy gì mà đấu với ta! Hậu vị còn không sớm muộn cũng vào tay ta, đến lúc đó xử trí nàng ta ra sao còn không do ta quyết định!" Nói xong nàng ta bật cười cứ như ngày mai nàng ta sẽ được phong hậu vậy.

Hắc y nhân nhận lệnh lui ra chuẩn bị cho nhiệm vụ.

--- ------ ------ ----

Mộc gia:

Mộc lão gia đang giải quyết sổ sách ở thư phòng thì có người cầm một bức thư giao cho ông, xem xong thư Mộc lão gia vội vàng ra đón người. Người đến là chủ tớ của Hạ Lan Nhã. Chỉ vì một câu nói của Hạ Lan Nhã mà hai vị tiểu thư và hai vị thiếu gia của Mộc gia phải làm người hướng dẫn lẫn chăm sóc hắn trong những ngày hắn tá túc ở Mộc gia làm khách.

Mộc Tâm Liên lạnh nhạt gật đầu.

Mộc Tâm Bình bực bội miễn cưỡng gật đầu, không phải bị Mộc lão gia trừng mắt nhìn nàng còn lâu mới gật đầu.

Mộc Tuấn Phi suy tính về việc sẽ kết giao với người có thân phận bí ẩn này!

Mộc Tuấn Phong nhẩm tính lại thời gian sẽ xảy ra chuyện, suy nghĩ cách cứu vãn.

Hạ Lan Nhã nở nụ cười hồ ly, trên má hắn ẩn hiện hai lúm đồng tiền giống Hạ Lan Quân.