Từ lúc nhận được điện thoại của tiếp tân khoảng 3" sau ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa kèm theo tiếng nói của nữ tiếp tân.
- Thẩm tiểu thư, Tư Hiên tiên sinh đến rồi ạ.
Thẩm Minh Khuê ngồi ở bàn làm việc, giọng nói trong trẻo mà có phần nghiêm túc của cô cất lên.
- Mời vào.
Bước vào trong phòng là 1 chàng thiếu niên đang khoác trêи mình là 1 bộ quần áo thể thao nhìn có chút lười nhác, tự phụ.
Ngôn Lỗi ở trong phòng nhìn vào Tư Hiên mà còn có 1 chút không tự chủ được ánh mắt quan sát thêm vài lần.
Quá cmn cuốn hút ánh nhìn.
Trong hồ sơ được ghi anh ta hiện tại đã là 22 tuổi mặc dù đây không tính là 1 độ tuổi lớn nhưng cũng chính là nhìn so với những đứa trẻ tầm 17, 18 đã có sự khác biệt.
Nhưng chính là nhìn ở ngoài đời thật...đặc biệt là trong tư thái lười nhác như vậy nhìn anh ta càng thêm có phần giống những tiểu thiếu gia đang trong tuổi phản nghịch được chăm sóc 1 cách kĩ lưỡng.
Tư Hiên đương nhiên phát hiện ra ánh mắt săm se, soi mói của Ngôn Lỗi.
Anh nhíu mày 1 cái tỏ vẻ khó chịu với ánh mắt đấy.
Cuối cùng vẫn là cảm thấy hành động của mình quá lộ liễu cho nên Ngôn Lỗi tự lấy cho mình 1 cái cớ để đi ra ngoài.
- Để tôi ra ngoài lấy nước, cậu uống cái gì?
Tư Hiên không chỉ lười nhác ở biểu hiện mà ngay cả trong giọng nói cũng sẽ dễ dàng nghe ra 1 sự lười biếng trong đó.
- Cho tôi 1 ly cafe 3 thìa đường. Cảm ơn!
Ngôn Lỗi bất giác gật đầu đồng ý cho đến khi ra khỏi cửa anh mới phát hiện có điều không được thỏa đáng cho lắm.
Tư Hiên cậu ta cứ như vậy mà thực sự xem Ngôn Lỗi anh là 1 trợ lý chạy việc vặt hay coi anh là phục vụ quán nước?
Người ta hỏi theo 1 kiểu khách sáo, bình thường không phải kiểu trả lời tôi uống cái gì cũng được hay đại loại như tôi uống nước lọc hay trà là được rồi à?
Cafe thì thôi đi!
Cmn lại còn đòi hỏi 3 thìa đường!!!
Đợi đến khi cánh cửa trong phòng 1 lần nữa đóng lại.
Thẩm Minh Khuê mới rời mắt ra khỏi cái máy tính trêи bàn.
Cô cầm trêи tay 1 tập hồ sơ đi đến chỗ bàn tiếp khách mà Tư Hiên đang đứng.
Từ lúc Tư Hiên bước vào phòng 1 ánh nhìn Thẩm Minh Khuê cũng là không có.
Con người cô lúc làm việc đem lại cho người ta 1 cái nhìn chuyên nghiệp mà nghiêm túc.
Khi đến gần Tư Hiên bước chân Thẩm Minh Khuê dừng lại cách cậu ta 3 bước đúng khoảng cách an toàn.
Nói đùa chứ không phải Thẩm Minh Khuê sợ cậu ta có ý đồ gì với mình mà làm như vậy!
Cô còn đang mong Tư Hiên có ý với mình đấy.
Thẩm Minh Khuê đứng cách cậu ta đúng 3 bước chính là muốn cậu ta cảm thấy an toàn, sợ dọa đến cậu ta.
Thẩm Minh Khuê đưa tay chỉ chiếc ghế sofa đối diện mình và nói.
- Mời ngồi, để không làm mất thời gian của 2 bên tôi nói sơ lược qua 1 chút. Hôm qua tôi có chuyển cho người đại diện của cậu xem qua kịch bản, chắc cậu đã có nhìn qua?
Tư Hiên rất thoải mái mà ngồi dựa lưng trêи ghế sofa, giọng nói lười biếng lại lần nữa cất lên.
- Có xem, kịch bản không tệ.
Thẩm Minh Khuê cũng chỉ gật đầu biểu thị đã tiếp thu ý kiến của cậu ta, sau đó lại nói.
- Mọi điều căn bản xem như đã bàn qua với người đại diện của cậu. Dựa trêи những điều đã thỏa thuận tôi có biên soạn bản hợp đồng này cậu có thể xem lại xem có chỗ nào cần chỉnh sửa sau chúng ta ký hợp đồng.
Tư Hiên với lấy bản hợp đồng được đặt trêи bàn, vừa lật vừa nói.
- Tôi rất muốn hỏi 1 câu.
Thẩm Minh Khuê nhìn về phía đối diện, cô nghi ngờ mà hỏi.
- Cậu nói?
Tư Hiên rời mắt khỏi bản hợp đồng nhìn thẳng vào mắt của Thẩm Minh Khuê giống như đang tìn kiếm 1 thứ gì đó, nhưng có lẽ đã làm anh ta thất vọng khi không tìm được.
Cậu ta nói với 1 giọng nói đùa cợt của 1 người ngoài cuộc mà lên án.
- 1 cái vực đen ở giới giải trí như tôi mà cô cũng dám dùng không sợ tụt doanh số sao?
Thẩm Minh Khuê cũng dùng 1 giọng điệu rất tự nhiên kèm theo 1 nụ cười nhưng không biết đây là cười thật lòng hay cười 1 cách mỉa mai.
- Tôi làm phim lại không phải là chạy theo doanh số!
- Vậy tại sao lại trao cho tôi cơ hội tốt như vậy? Tôi thấy với 1 kịch bản và 1 mức đầu tư lớn như vậy để tìm được 1 người hơn tôi là 1 điều thừa khả năng.
- Tô có xem qua 2 bộ phim cậu từng đóng thấy cậu có thiên phú về những cảnh quay hành động, động tác rất mạnh mẽ và dứt khoát tạo được ấn tượng sâu mạnh với khán giả. Hoặc cậu cũng có thể nghĩ là do cậu đẹp nên được ưu tiên!
Tư Hiên cũng không quá để tâm về vấn đề này nhưng chính là vẫn rất tò mò mà muốn hỏi.
Chuyện anh ta đụng vào người không nên đụng đã làm kinh động cả 1 giới giải trí, cũng từ lúc đó toàn bộ những hợp đồng phim các thứ đã ký toàn bộ đều hủy.
Sự nghiệp của anh ta, giấc mơ của anh ta chỉ 1 câu nói của người khác mà rơi vào bế tắc!
Dựa vào cái gì?
Bây giờ Tư Hiên anh ta được ban cho 1 cơ hội để thì nhất định anh sẽ nắm bắt tốt nó!
Anh ta muốn thực hiện tiếp giấc mơ của mình.
Anh ra muốn được mọi người công nhận bằng thực lực chứ không phải dựa vào những mối quan hệ bẩn thỉu kia để nổi danh phát triển sự nghiệp.