- Ngũ hành hoàn? Cổ lão ma biến sắc, nhìn chằm chằm vào cái luân đang quay tròn trong tay Hạ Nhất Minh. Ánh mắt hắn lóe lên chút tham lam
Hai mắt Đái Phong Tử đỏ như máu nói:
- Không sai! Chắc chắn là nó... Không! Nó chỉ mô phỏng lại thần khí mà thôi. Không ngờ ngay cả loại thần khí này mà cũng có kẻ mô phỏng được.
Cổ lão ma hơi gật đầu. Suy nghĩ cẩn thận một chút hắn đoán một chiêu của Hạ Nhất Minh vừa rồi có uy lực lớn đến vậy chắc chắn là do ngũ hành hoàn phảng chế. Nghĩ tới đó, sự thèm muốn trong lòng hắn lại càng tăng lên.
Hạ Nhất Minh cất tiếng cười dài nói:
- Các hạ có con mắt thật tinh tường. Miệng thì cười nhưng tay hắn lại nhanh chóng dồn chân khí vào trong ngũ hành hoàn, khiến cho nó phát ra những tiếng
"ông ông" không dứt.
Ánh sáng từ ngũ hành hoàn tỏa ra khắp nơi. Bất chợt một tiếng nổ lớn phát ra, vô số tia sáng bắn thẳng về bốn phương tám hướng.
Những tiếng nổ ầm ầm liên tiếp vang lên. Cả đại điện xuất hiện vô số lỗ hổng. Ngay lập tức những tiếng gió rít lên khắp nơi ép về phía hai vị tôn giả.
So với khi mới trở thành tôn giả, bây giờ Hạ Nhất Minh sử dụng ngũ hành hoàn càng thêm thành thục. Dưới sự khống chế của hắn, mỗi một luồng sáng mang thêm ba thành chân khí của bản thân. Mặc dù chỉ có ba thành nhưng do ngũ hành hoàn phảng chế cũng tăng thêm bằng đó năng lượng nên mỗi tia sáng ẩn chứa năng lượng tới sáu thành chân khí của Hạ Nhất Minh, ép về phía hai người kia. Uy lực đến mức này đủ khiến cho kẻ khác phải sợ hãi.
Cổ lão ma và Đái Phong Tử cùng biến sắc. Mặc dù cả hai đều biết uy lực thần khí phảng chế cũng đáng sợ, nhưng mạnh tới mức độ này thì đúng là khó tin.
Vào lúc này, cho dù Đái Phong Tử có điên đến mấy thì cũng phải tỉnh táo lại. Hắn giơ tấm thuẫn trong tay, chắn cho mình vào Cổ lão ma. Cùng lúc đó, Cổ lão ma cũng không nhàn rỗi. Hai thanh binh khí trong tay hắn liên tiếp đâm ra xung quanh.
Mỗi một lần đâm ra lại lóe lên một tia sáng đỏ như máu. Tia sáng đó ẩn chứa năng lượng rất mạnh va chạm với lưu quang đầy trời khiến cho cả hai cùng biến mất.
Gần trăm tia sáng liên tục oanh kích lên bề mặt tấm thuẫn của Đái PHong Tử. Mỗi lần lại khiến cho thân thể của hắn hơi run rẩy, hai chân lún sâu vào đất thêm một chút.
Cố gắng chiu đựng toàn bộ những tia sáng đó, một nửa thân thể của hắn gần như chìm hẳn vào trong lòng đất. Những tia chân khí văng ra xung quanh phá hủy tất cả những gì nó gặp phải. Một lúc sau, cả tòa đại điện biến thành một đống đổ nát.
Một đạo nhân ảnh bay lên trời, chợt phân thành hai đám người.
Một bên, Long tiên của Sở Hao Châu khi dài khi ngắn như biến thành một bộ phận thân thể. Thân pháp của lão linh hoạt như cá có phần giống với Du Ngư thân pháp do Hạ Nhất Minh sáng tạo. Lão vẫn đang vây chặt lấy hai đại cao thủ của Hải Thiên môn.
Có điều, Lâm nghi Vũ và Trần Ốc vẫn bình thản, phối hợp với nhau hết sức ăn ý, chỉ thủ không công. Mục đích của hai người bọn họ muốn cầm chân Sở Hao Châu chờ đám người Hạ Nhất Minh phân định thắng bại.
Đám người còn lại chính là mấy người Hạ Nhất Minh đang quần thảo với nhau. Do uy lực của ngũ hành hoàn trong tay Hạ Nhất Minh quá mạnh nên Cổ lão ma và Đái Phong Tử cố gắng giữ khoảng cách nhất định.
Nếu để cho lưu quang công kích thêm vài lần nữa thì bọn họ không thể chống lại được.
ngay sau khi đại điện sụp đổ, hai người bọn họ liền vọt tới, sử dụng đất pháp hung mãnh quần đấu với Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh sử dụng Du Ngư thân pháp xuyên qua xuyên lại giữa hai người bọn họ.
Ngũ hành hoàn trong tay hắn không ngừng xoay tròn. Mỗi khi hai người bọn họ muốn kéo dãn khoảng cách liền phát ra quang mang mãnh liệt, bức quay trở lại. mục đích của hắn chính là mượn thực lực hai người để thử nghiệm công pháp của bản thân.
Hai người Cổ lão ma đều là những con cáo già, thoáng cái đã nhận ra ý đồ của Hạ Nhất Minh. Cả hai đều hết sức tức giận, nhưng thân pháp của Hạ Nhất Minh quá quỷ dị, lại thêm uy lực của Ngũ hành hoàn rất mạnh nên cho dù bọn họ có tấn công thế nào thì cũng đều thất bại. Mặc dù có mấy lần phát hiện được sơ hở trong công pháp của Hạ Nhất Minh, nhưng lại bị ngũ hành hoàn ngăn cản.
Từ từ, sơ hở trong thân pháp của Hạ Nhất Minh càng lúc càng ít. Hai mắt hắn phát sáng, trong lòng vô cùng sung sướng.
Cổ lão ma chợt nói nhỏ một câu. Đái Phong Tử hừ một tiéng sau đó trợn mắt, giơ cao tấm thuẫn trong tay, nhìn chằm chằm Hạ Nhất Minh.
Dưới cái nhìn chăm chú của Đái Phong Tử, trong lòng Hạ Nhất Minh có chút bồn chồn. Cái tên Đái Phong Tử quả nhiên là danh bất hư truyền, một khi đã nổi điên thì chẳng còn để ý tới gì nửa.
Hắn nhanh chóng đá ra năm cước. Mỗi cước đều là lấy mạng đổi mạng làm cho Hạ Nhất Minh lúng túng.
Nhưng khiến cho Hạ Nhất Minh cảm thấy kinh dị đó là Cổ lão ma đang bám sát theo Đái Phong Tử lại không ra tay. Hắn lấy từ trong người ra một cái hộp.
Khi nhìn thấy cái hộp, Hạ Nhất Minh có cảm giác quen thuộc. Cảm giác đó bất chợt xuất hiện một cách hết sức tự nhiên.
Cổ lão ma liếc mắt nhìn Hạ Nhất Minh một cái, ánh mắt có chút tươi cười. Sau đó, hắn mở hộp ra.
Trong cái hộp đó có mười hạt châu màu trắng. Hạ Nhất Minh nhìn thấy hạt châu đó, nét mặt hơi có chút thay đổi. Nếu như hắn không nhầm thì mấy hạt châu đó chính là Xá lợi.
Ở sào huyệt của Hắc Ngột thứu vương, Hạ Nhất Minh chỉ tìm được vài viên xá lợi. Vậy mà trong cái hộp của Cổ lão ma lại có hơn mười viên. Không biết là hắn tìm được ở đâu.
Cổ lão ma đang mỉm cười, chợt phun ra chút máu vào mấy viên xá lợi. Ngay sau đó, hắn duỗi tay, ném xá lợi ra ngoài.
Hạ Nhất Minh vừa cẩn thận đối phó với Đái Phong Tử đang như phát cuồng vừa chú ý quan sát động tác của Cổ lão ma.
Bất chợt, hắn cảm thấy kinh hãi. Mười viên xá lợi của Cổ lão ma không hề rơi xuống đất mà trôi nổi trong không trung. Trên mỗi viên xá lợi lại có một đám sương mù màu đỏ bao quang. Chỉ sau một lúc, đám sương mù chợt ngưng tụ lại thành một thân hình đỏ như máu.
Thanh âm của Sở Hao Châu chợt vọng đến:
- Ngưng huyết nhân! Cổ lão ma! Không ngờ ngươi có thể tu luyện thành công nó.
Cổ lão ma cất tiếng cười to, có chút đắc ý nói:
- Trăm năm trước các ngươi không giết được ta. Hôm nay lão phu tu luyện thành công ngưng huyết nhân, xem còn ai có thể ngăn cản ta tung hoành Đông Hải.
Lâm Nghi Vũ trầm giọng nói:
- Cổ huynh! Ra tay đánh chết họ nhanh một chút. Đừng để chúng chạy thoát, nếu không để lại hậu quả khó lường.
Cổ lão ma cười lớn, nói:
- Lâm huynh yên tâm! Có Ngưng huyết nhân cùng với Lục túc quái thú ở đây, bọn chúng làm sao trốn được.
"Vù vù".
Một tiếng thở từ trong đống đổ nát vang lên. con thánh thú sáu chân thong thả bò ra. Nhìn bộ dáng nhàn nhã của nó, như chẳng quan tâm tới cuộc chiến đấu ở đây.
Quả thật, con thánh thú này có trí tuệ cực cao. Nó thấy với số tôn giả ở đây cũng chẳng cần mình phải ra tay.
Cổ lão ma quát một tiếng:
- Ngũ hành hoàn và xá lợi của ngươi lão phu đều muốn. Chịu chết đi.
Thân hình hắn di chuyển một cách quỷ dị. Bám sát sau lưng là bóng người màu đỏ được ngưng tụ bởi huyết vụ.
Hạ Nhất Minh chẳng hề sợ hãi với cái bóng đỏ phía sau. thậm chí hắn còn cảm nhận được từ cái bóng đó một nguồn năng lượng tương đồng.
Trong lòng Hạ Nhất Minh cảm giác hết sức nghi hoặc. Ngũ hành hoàn nhanh chóng chuyển động, chân khí tuôn ra ào ạt đã đạt tới mười thành thực lực. Một tiếng nổ vang lên, Đái Phong Tử liền văng ra ngoài.
Dư lực của Ngũ hành hoàn vẫn không giảm, tiếp tục đánh về phía Cổ lão ma.
Nét mặt Cổ lão ma có chút hoảng hốt. Thân hình của hắn hơi trùng xuống một cái, hai chân liền đứng vững trên mặt đất. Tuy nhiên cái bóng đỏ phía sau lưng hắn vẫn tiếp tục xông về phía trước.
Cái bóng người tạo thành từ huyết vụ vung quyền đánh ra. Hạ Nhất Minh vung ngũ hành hoàn lên, những chùm sáng bắn ra rất nhanh. mặc dù hắn khôgn sợ, nhưng cũng không muốn tiếp xúc với thứ đó.
Vô số tia sáng trong nháy mắt đánh lên thân thể đỏ như máu. Dưới sự công kích của các tia sáng, cái bóng nhanh chóng vỡ tan, ngay cả nắm tay cũng biến mất.
Hạ Nhất Minh cảm thấy rùng mình. Nếu nó bị phá hủy một cách dễ dàng như thế thì Cổ lão ma đã không tự tin đến vậy.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnÝ nghĩ đó vừa mới xuất hiện trong đầu, hắn liền hít một hơi thật sâu. Thân hình được tạo bằng huyết vụ vừa mới bị đánh nát đã nhanh chóng ngưng tụ lại. Hạ Nhất Minh nhíu mày. Không ngờ thân thể được tạo từ huyết vụ lại có năng lực giống như Bát Linh Bát.
Làn sương máu nhanh chóng tụ lại xong, một bàn tay đỏ như máu lại tiếp tục chộp về phía Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh hừ nhẹ một tiếng, mở miệng phun ra một hơi.
Một luồng gió nhẹ nhàng chuyển động xung quanh huyết vụ nhân một vòng sau đó lại thổi tan nó ra xung quanh. Một tia huyết sắc như có linh tính bay về phía hạ Nhất Minh.
Đưa tay năm nhẹ tia huyết sắc đó, nét mặt Hạ Nhất Minh chợt biến đổi.
hắn chợt ngẩng đầu, đưa mắt nhìn Cổ lão ma nói:
- là Ngưng Huyết thuật của Thương Châu Hác gia?