Hai chủ lực ở đằng trước phụ trách lùa quái đang tận lực tránh né công kích từ đuôi Hạt Tử đồng thời không ngừng đánh chúng nó, bảo hộ sự an toàn của đội hữu. Đao kiếm của bọn họ đều có năng lực tạo ra luồng bạch khí nhàn nhạt dài nửa thước, mỗi một lần hạ xuống đều mang đến những tổn thương nghiêm trọng cho bọn quái vật.

Âm Dương Ngư và Thải Hồng Thải Hồng cùng nhau liên thủ phóng ra những pháp thuật có uy lực cường đại.

Hamburger cầm trong tay cây Thiên Bảo Cung, vừa nhắm vào nhược điểm của Hạt Tử là mắt và miệng mãnh liệt bắn, vừa lẩm bẩm “Hạt Tử kho tàu, Hạt Tử chiên giòn, mắt Hạt Tử xào, xiên nướng Hạt Tử,…” thì ra ở trong mắt cậu ta toàn bộ Hạt Tử trước mặt đều là tài liệu nấu ăn, thiếu chút nữa chảy cả nước bọt.

Gây Tê ở phía trước xem ra là nghe không nổi nữa, cầm Thanh Sương Kiếm trong tay đâm con Hạt Tử phía trước một kích cuối cùng, rồi lạnh lùng nói “Câm miệng”

Hamburger lập tức thành thật ngậm miệng lại, nhưng quản không được nước bọt của mình, làm cho Gây Tê thẳng trợn mắt.

Soái Vô Chỉ Cảnh hộ vệ ở bên cánh, không cẩn thận thoáng cái bị đuôi hình kim lợi hại nhất của Hạt Tử đâm bị thương, chẳng những thoáng cái phải mất đi phân nửa huyết, hơn nữa trên mặt còn nhanh chóng nổi lên một màu xanh đen, giá trị sinh mệnh liên tục giảm xuống.

Tuyết Sinh vội vàng không ngừng sử dụng trị liệu thuật cho hắn, vừa hoảng hốt kêu to “Độc! Độc a!”

Soái Vô Chỉ Cảnh thế nhưng tỏ ra rất bình tĩnh móc ra thuốc giải độc nuốt xuống, cười hì hì nói “Tiểu đông tây ngươi còn biết trị liệu thuật, không tệ nha. Hạt Tử vốn là có độc, có gì quái lạ đâu?”

“Thế nhưng ta chưa có học Giải Độc Thuật.”

“Đừng lo” Thải Hồng Thải Hồng vừa đối với con Hạt Tử hạ phù chú vừa nói “Chúng ta đều có đem theo thuốc giải độc, nếu ngươi không có, ta sẽ cho ngươi một ít.”

“Cám ơn, ta có rất nhiều” Vòng tay cậu chính là một kho thuốc a.

Tất cả mọi người đang ra sức chiến đấu, Thanh Nhã liên tục bổ máu cho bọn hắn, điều này làm cho Tuyết Sinh rất phiền muộn, trị liệu thuật sơ cấp của cậu không thể nào so sánh với trị liệu thuật của Thanh Nhã, hại cậu cảm thấy mình có chút vô dụng.

Tình trạng của cậu Thiên Hồng đều chú ý, hắn mỉm cười suy nghĩ: tiểu ngốc qua này, căn bản không biết ưu điểm của mình. Thế là hắn nhẹ giọng nói “A Tuyết, dùng ”. Trước đây hắn đã từng được thử qua mùi vị của chiêu này.

“A?” Tuyết Sinh vừa rồi thực sự nghĩ cấp bậc mình thấp như vậy, dùng có được không? Thế nhưng nếu Thiên Hồng đã nói như vậy…

“Triền Nhiễu!” Tuyết Sinh thầm đọc ở trong lòng.

Nhiều rễ cây từ trong lòng đất chui lên, lập tức đem bốn con Hạt Tử đang không ngừng công kích bọn họ quấn chặt lại. Bởi vì Hạt Tử là thuộc tính Thổ, Tuyết Sinh là Hoa Yêu thuộc tính Mộc, mà theo ngũ hành tương khắc thì Mộc khắc Thổ, cho nên công kích của cậu đối với quái thuộc tính thổ có gia tăng thành (Yu Ming: gia tăng thành ở đây nghĩa là quái sẽ bị mất máu nhiều hơn bình thường mỗi khi bị công kích), tuy rằng cũng không thể sản sinh ra lực công kích, thế nhưng nó có thể làm cho giảm độ cao mẫn rất có tính uy hiếp của Hạt Tử. Hạt Tử bị cuốn lấy ra sức giãy dụa, nhưng vừa mới thoát ra thì lập tức bị một rễ cây mới quấn lấy, nhất thời làm cho sự di chuyển của bọn Hạt Tử trở nên rối loạn.

Thải Hồng Thải Hồng hoan hô một tiếng, rồi ném qua một cái lên đầu một con Hạt Tử, tức thì nửa đầu con Hạt Tử bị cháy đen. Thực ra phòng ngự của Hạt Tử không cao, chỉ cần chế trụ được tốc độ của chúng thì đánh tốt.

Mọi người chỉ tốn một phần ba thời gian lúc đầu đã giải quyết xong bốn con Hạt Tử trước mắt.

Thải Hồng Thải Hồng thán phục “Đây là kỹ năng của Tiểu Tuyết ngươi a, thật là lợi hại”

“Rất lợi hại sao?” lòng tự trọng bị thương của Tuyết Sinh dần khôi phục lại.

“Quả thực rất lợi hại,” Âm Dương Ngư trầm ổn cũng cười theo nói “hiện tại cấp bậc của ngươi còn quá thấp, lên cấp cao thì sẽ lợi hại hơn.”

Hamburger bên cạnh thèm nhỏ dãi nói “Những con Hạt Tử bị nướng chín kia có thể ăn được hay hông”. Gây Tê tiện tay gõ lên đầu hắn một cái, hướng về Tuyết Sinh bật lên ngón cái tỏ ý khen ngợi.

Tuyết Sinh cảm thấy rất vui vẻ, dưới sự nhắc nhở ít nhiều của Thiên Hồng, cậu cuối cùng có thể tìm được vị trí của mình giữa đoàn đội, nếu nói về lực công kích cậu bó tay, còn luận về trị liệu thuật thì hiện tại cậu không bằng Thanh Nhã, nhưng do thuộc tính của cậu gần như đều tăng vào tinh thần và mị lực, nên mặc dù cấp thấp, nhưng pháp lực cũng không kém, còn những kỹ năng phụ trợ thì có ưu thế hơn so với những người khác. Phát hiện ra điểm này, tâm tình của cậu trở nên thông suốt hơn.

Thiên Hồng ôn nhu nhìn Tuyết Sinh bởi vì được đồng đội khích lệ mà thần thái phấn chấn lên, hắn hiểu rõ, Tuyết Sinh hiện tại cần rõ ràng không phải là tình yêu, mà là bằng hữu. Thấy Tuyết Sinh quay đầu cảm kích nhìn mình, hắn đáp trả bằng một nụ cười ôn nhu.

Đem toàn bộ thu vào trong mắt, Thanh Nhã trong lòng tràn ngập bi thương cùng phẫn nộ, từ lúc Tuyết Sinh xuất hiện, nàng liền rơi vào thế hạ phong, nàng luôn là tiêu điểm của mọi người, chưa từng có hiện tượng bị người đơn giản đoạt đi hào quan của nàng. (Tg: ai kêu ngươi là vai phụ, cười gian-ing.)

Sau đó dưới sự uy phong (?) của Tuyết Sinh, bọn họ càng đánh càng được thuận lợi hơn. Thế nhưng mị lực thiên phú siêu cấp cổ quái của Tuyết Sinh lại lần nữa mang đến những hiệu quả không tưởng, nguyên bản Hạt Tử nhiều nhất chỉ có thể đồng thời xuất hiện năm ba con, cư nhiên lại thành gấp đôi! Cũng nhờ kho dược của Tuyết Sinh, nếu không bọn họ căn bản đỡ không được.

Tuyết Sinh đáng thương vừa mới tìm được mục tiêu để mình nỗ lực, bây giờ lại không ngừng xuất ra những kỹ năng phụ trợ, một hồi thì dùng Thủy Bích phòng ngự, một hồi thì dùng Triền Nhiễu ngăn cản, thỉnh thoảng còn vội vàng gia gia huyết, nuốt dược như ăn cơm, may là do mình luyện, bằng không thì còn không phải đau lòng chết sao.

Đánh được vài giờ, bụng Hamburger đưa ra kháng nghị đầu tiên, ngoại trừ Tuyết Sinh ra, thì độ đói bụng của những người khác đã tăng lên không ít, thế là mọi người cùng nhau nhất trí đồng ý tạm thời thu binh.

Tìm được một khu vực an toàn, mọi người ngồi xuống lấy ra lương khô bắt đầu ăn cơm dã ngoại.

Sau trận đánh này, ngoại trừ Thiên Hồng, tất cả mọi người đều thăng cấp, Tuyết Sinh cũng nhờ vậy mà tăng lên tới cấp 25, trong <> sau 20 cấp thì việc thăng cấp trở nên chậm hơn khiến cho rất nhiều ngoạn gia ai oán khắp nơi, dù sao Tuyết Sinh chỉ là đi theo để ngoạn, cũng không chú trọng đến cấp bậc, cùng mọi người ở chung một chỗ rất vui vẻ thoải mái, thế này là đủ.

Tửu lâu gì đó ăn ngon thế nhưng rất đắt, không thể ăn thường xuyên, người bình thường đều là lấy lương khô để điền đầy bụng, nên đối với lương khô Tuyết Sinh cũng không hứng thú, chỉ là tiếp nhận túi nước từ tay Thiên Hồng, bắt đầu bổ sung lượng nước đã mất trong cơ thể.

Mọi người đem toàn bộ những gì đánh được chất đống ở chính giữa, vừa ăn vừa bắt đầu thảo luận chia chiến lợi phẩm.

Hạt Tử Động đích xác không phải là nơi luyện cấp tốt, nhưng bọn họ lần này đến là để kiếm trang bị pháp hệ cho Âm Dương Ngư và Thải Hồng Thải Hồng, kết quả Âm Dương Ngư được Đào Mộc Kiếm, Thải Hồng Thải Hồng được một kiện Thuật Sĩ Bào, xem như nhiệm vụ đã hoàn thành viên mãn.

Chiến lợi phẩm còn lại mọi người đều có phần, Tuyết Sinh nhìn Soái Vô Chỉ Cảnh đổ một phần trước mặt cậu, thì nói: “Ta không cần mấy cái này, vẫn là phân cho mọi người đi.” những trang bị này cậu căn bản không thể mặc được.

Hamburger vừa nhai ngồm ngoàm vừa nói “Không cần thì cầm đi bán cũng tốt a, trò chơi này tiền tiêu thật nhiều.”

“Ta không cần dùng tiền”

“Mua thuốc không cần tiền sao?”

“Thuốc của ta do chính mình luyện.”

“Ăn cơm cũng cần phải có tiền… Nga, ta đã quên ngươi không cần dùng cơm” Hamburger dại ra một hồi, oa oa kêu to lên “tại sao ta không phải là Hoa Yêu a?”

“Câm miệng!” Gây tê đem một cái bánh bao dùng sức nhét vào trong miệng hắn để hắn im miệng. Cũng khó trách Hamburger kích động như thế, phần lớn tiền trong túi của hắn toàn dùng cho việc ăn uống.

Cuối cùng, những đồ vật này nọ của Tuyết Sinh vẫn là Thiên Hồng thay cậu nhận lấy, sau đó mới cứng rắn nhét ngân lượng cho cậu.