Đám người Lục Diễn ở liên hoan phim Cannes dĩ nhiên không rảnh để ý tới động thái trong nước, toàn bộ tâm tư của họ đều đặt lên đại lễ trao giải cuối cùng.

Nhất là Tần Phong.

Đối với việc《 Tay súng bắn tỉa》lọt vào danh sách đề cử, Tần Phong so với bất cứ người nào đều ngạc nhiên cùng kích động hơn hẳn, vốn tưởng rằng cùng lắm là một lần tham dự cho vui, đột nhiên lại có một tia hy vọng, hơn nữa hy vọng này kỳ thật cũng không quá xa vời. Khi xuất ra danh sách mấy trăm bộ phim điện ảnh cạnh tranh, số lượng có thể lọt vào vòng trong lại càng ít, bao nhiêu phần trăm có thể đoạt giải, tỉ lệ này Tần Phong còn phải tính.

Cho dù cuối cùng thật sự không giành được giải, Tần Phong cũng đã chuẩn bị kỹ càng, hắn đã sớm liên hệ trước mọi chuyện cần trù bị sau buổi lễ công bố kết quả, lấy được thưởng hoặc là không lấy được thưởng, nên nói thế nào trước công chúng cũng đã chuẩn bị xong. Chẳng qua tuy rằng cảm thấy không có khả năng, Tần Phong đã bắt đầu ôm ấp hy vọng, nếu Lục Diễn lần này có thể đạt được danh hiệu ảnh đế, như vậy đây chính là nghệ sĩ trên tay mình ra mắt với thời gian ngắn nhất lại có thể lấy được danh hiệu ảnh đế, hơn nữa ngay phát súng đầu tiên liền mang tính chất quốc tế, khởi điểm này không thể nào cao hơn được nữa.

Trong sự chú ý của quần chúng, đại lễ trao giải rốt cục diễn ra.

Đêm đó thảm đỏ tập hợp đầy đủ dàn sao trên thế giới, một hàng đại minh tinh Hollywood khiến khán giả thét ầm một lần lại một lần. Đại minh tinh trong nước cũng tới không ít, hiện trường số lượng không có quá nhiều người Hoa yêu thích điện ảnh nhưng cũng vì bọn họ quen thuộc mà bạo phát, nhiệt tình hét lớn.

Dàn sao thay phiên nhau đi hết thảm đỏ, Lục Diễn cùng Chu Ảnh Tài lên sân khấu cũng không quá khiến người chú ý, mặc dù như thế, lúc này đây Chu Ảnh Tài, lại khác với buổi lễ khai mạc trước đó, trái với lúc trước là dáng vẻ suy tàn, lần này hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, trong mắt cũng có càng nhiều thần thái. Lục Diễn ngược lại không có gì thay đổi, như trước là vẻ mỉm cười, phong độ nhẹ nhàng, cho dù là người không quá quen thuộc hắn cũng bị phong độ của hắn cuốn hút, sôi nổi hỏi thăm người đàn ông đẹp trai thoạt nhìn tu dưỡng vô cùng tốt, dáng người cũng rất tuyệt này là ai. Có điều rất nhanh đã bị minh tinh kế tiếp lên thảm đỏ phân tán đi lực chú ý.

Lễ trao giải diễn ra đúng giờ, MC được mời chính là MC trong các talk show nổi danh những năm gần đây tại Pháp, mà khách mời trao giải cũng đều là những người có danh tiếng không tầm thường.

Y theo lệ thường, lễ trao giải đều là bắt đầu từ giải thưởng có phân lượng nhẹ, mà giải thưởng quan trọng nhất “Cành cọ vàng” dĩ nhiên là được trao cuối cùng.

Khác với rất nhiều lễ trao giải điện ảnh, liên hoan phim Cannes không phân giải cho hạng mục nam nữ chính với nam nữ phụ, cho nên giải thưởng dành cho diễn viên chỉ có hai, có thể nói bởi vậy mà càng trân quý, mà cũng càng khó giành được.

Nữ diễn viên xuất sắc nhất được trao trước, Tần Phong ngồi ở bên cạnh Lục Diễn đã dựng thẳng thân thể, không nháy mắt mà nhìn chằm chằm sân khấu trao giải.

Lục Diễn vỗ vỗ chân hắn, cười nói, “Phong ca rất khẩn trương sao?”

Tần Phong bởi vì động tác này của hắn mà thả lỏng tinh thần hơn, không còn tập trung cao độ như khi nãy, hỏi lại một câu, “Cậu không khẩn trương sao?”

Lục Diễn cười cười, “Khẩn trương hiển nhiên vẫn có chút khẩn trương, tuy rằng trong lễ trao giải quốc tế có thể lọt vào danh sách đã rất hiếm có, nhưng nếu đã vào rồi, nói không trông mong lấy được giải thưởng nhất định là nói dối.”

“Ha ha…” Tần Phong cũng nở nụ cười, “Cậu rất thành thật. Nói thử xem, cậu nắm chắc bao nhiêu phần trăm?”

“Nắm chắc thì không dám nói, chờ một chút liền có kết quả, chờ xem sao.”

Trong khi hai người nói chuyện, nữ diễn viên xuất sắc nhất đã được công bố, đoạt danh hiệu này là Christine, nữ diễn viên người Anh đóng vai chính trong phim《Kẻ vô tri》. Hội trường bộc phát một tràng pháo tay, có hai người cùng đi lên sân khấu nhận thưởng. Nữ diễn viên đoạt giải được người đỡ lên sân khấu tiếp nhận cúp, phát biểu một đoạn cảm nghĩ kích động không thôi sau khi đạt giải, rồi bắt đầu tiến vào phân đoạn công bố giải thưởng kế tiếp.

Khách mời trao giải cho nam diễn viên xuất sắc nhất là đạo diễn nổi tiếng thế giới Mel Gibson. Ông năm nay gần năm mươi tuổi, nhưng trong giới đạo diễn thành danh đã lâu vẫn không tính là cao tuổi, thân thể ông ta rất tốt, thoạt nhìn là bộ dáng tinh lực tràn đầy, phim của ông chiếm đa số là đề tài tâm lý xã hội, thường thường trong cảm động ấm áp còn có thể mang lại triết lý sâu xa. Bản thân ông và dòng phim của ông thì hoàn toàn trái ngược, ông là một người khôi hài dí dỏm.

Sau khi Mel lên sân khấu, đầu tiên là theo thông lệ cảm ơn ban giám khảo đã mời ông đảm nhiệm vai trò khách mời trao giải, lại nói câu vui đùa, khiến cho hội trường nhất thời tràn ngập tiếng cười, sau mới dẫn vào chính đề. Trong số các nam diễn viên được đề cử, chỉ có một mình Lục Diễn đến từ châu Á. Mel mở ra phong thư viết kết quả cuối cùng, nhìn thoáng qua sau đó nở nụ cười: “Đạt được danh hiệu nam diễn viên xuất sắc nhất liên hoan phim Cannes lần thứ tám mươi bảy chính là —— cậu bé đẹp trai đến từ phương Đông, Lục Diễn.”

Lấy tư lịch cùng tuổi tác của Mel, gọi Lục Diễn là cậu bé cũng không sai.

Nháy mắt đó Lục Diễn cơ hồ mất đi thính giác, hai tai cái gì cũng nghe không được, chỉ gắt gao mà nhìn chằm chằm Mel Gibson khép mở đôi môi, mong muốn lấy phương thức này đọc ra nội dung muốn biết. Mặc dù từng trải qua một đời, mặc dù biết vai diễn kia sẽ đạt được giải thưởng, nhưng mà biết là một chuyện, chân chính đối mặt lại là một chuyện khác. Khi mà kết quả mình biết trước trở thành hiện thực, mặc dù bình tĩnh như Lục Diễn cũng bị niềm vui to lớn này đánh sâu khiến cho không thể nhúc nhích.

Người chưa từng trải qua sẽ rất khó hiểu được cái loại cảm giác này. Chính bởi vì biết trước, ngược lại ở trong lòng sẽ càng thấp thỏm, chẳng may, nếu chẳng may sự tình xảy ra biến hóa thì sao? Kỳ vọng lâu như thế, chờ đợi lâu như thế, nếu lịch sử thật sự thay đổi, mất mát đó là điều người đang mong đợi căn bản không cách nào lĩnh hội. May mắn, may mắn, lịch sử tái diễn, bất kể chi tiết thế nào, kết quả không hề thay đổi.

Thẳng đến khi bị Tần Phong hung hăng đẩy một cái, Lục Diễn mới hồi phục lại tinh thần. Một bàn tay Tần Phong vỗ vào trên lưng của hắn, “Nhóc con, tôi còn tưởng rằng cậu thật sự không khẩn trương chứ, giả bộ bình tĩnh làm gì, kết quả còn không phải ngốc thành thế này.”

Hội trường vỗ tay như sấm dậy, Lục Diễn đứng lên, khóe miệng khẽ cong, còn chưa kịp nói cái gì, Chu Ảnh Tài ngồi ở bên kia đã ôm lấy hắn, chặt đến mức cơ hồ xương cốt của hắn cũng phát đau, xem ra còn kích động hơn cả hắn.

Quanh thân đồng nghiệp trong giới lúc này mới phát hiện ảnh đế mới ngồi bên cạnh bọn họ, cũng sôi nổi đứng lên, dùng ngôn ngữ của từng người nói lời chúc mừng, vừa vỗ tay vừa vươn tay bắt tay với Lục Diễn.

Lục Diễn một lần nữa trấn định lại, mặt mang mỉm cười bắt tay với mỗi một người cổ vũ mình, bước chân đi lên sân khấu vừa trầm ổn lại vừa kiên định.

Mel đứng trên sân khấu mỉm cười đem cúp trao cho hắn, sau đó hai người thân thiện ôm nhau, Mel lần thứ hai nói, “Chúc mừng cậu, cậu bé phương Đông đẹp trai, xin hãy tiếp tục cố gắng.”

Lục Diễn gật đầu nói cảm ơn, lại nhẹ nhàng đỡ ông xuống sân khấu, lễ nghi chu đáo, thái độ khiêm nhường cung kính.

Trong mắt người phương Đông, Lục Diễn không thể nghi ngờ là trai đẹp trong số những anh chàng đẹp trai, gương mặt của hắn góc cạnh, mày kiếm mắt sáng, hình dáng phân minh, cơ hồ là ba trăm sáu mươi độ không một góc chết. Nhưng mà trong mắt người phương Tây, người châu Á lớn lên đều không khác nhau lắm, căn bản khó mà phân biệt được. Chẳng qua Lục Diễn làn da khỏe mạnh, dáng người cũng tốt, ngũ quan đoan chính, mặt mày có thần, cho dù là trong mắt người phương Tây, cũng chắc chắn đạt đến hai chữ đẹp trai.

Huống chi thái độ hắn phóng khoáng, lời nói cử chỉ tao nhã mà khéo léo, khí chất cao đẹp, mấy thứ này chính là không phân biên giới dân tộc, cho nên đa số người tại hội trường đã sinh ra thiện cảm đối với chàng trai giành được danh hiệu ảnh đế này, thậm chí có nữ diễn viên mới vừa rồi không nghiêm túc xem giới thiệu danh sách đề cử đang lén lút hỏi thăm người trên sân khấu đến từ quốc gia nào, đóng phim gì.

Lục Diễn hơi hơi cúi mình chào mọi người dưới sân khấu, giơ lên cúp trong tay, đứng ở trước micro, mỉm cười chậm rãi nói, “Đầu tiên tôi muốn cảm ơn đạo diễn Chu Ảnh Tài cùng đoàn phim《Tay súng bắn tỉa》, là mọi người đã nỗ lực nên hôm nay tôi mới có cơ hội đứng trên sân khấu này. Sau đó tôi muốn cảm ơn tất cả đoàn bình thẩm, cám ơn các vị đã trao giải thưởng này cho tôi, cám ơn sự công nhận cùng cùng ưu ái mà các vị đã dành cho tôi. Tôi còn muốn cảm ơn tất cả những người đã ủng hộ tôi và kể cả những người không ủng hộ tôi. Người ủng hộ tôi là động lực khiến cho tôi không ngừng cố gắng, người phản đối tôi giúp tôi hiểu được đạo lý, làm tốt chuyện của mình, dùng sự thật để chứng tỏ.

Cuối cùng tôi muốn cảm ơn toàn bộ diễn đàn điện ảnh Hoa ngữ, từng lớp từng lớp người trong giới sẽ nỗ lực để đem điện ảnh Hoa ngữ chân chính bước lên sân khấu quốc tế, tôi tin tưởng, tương lai sẽ có nhiều hơn bộ phim của điện ảnh Hoa ngữ bước lên sân khấu tôi đang đứng hôm nay.”

Tiếng Anh của Lục Diễn vô cùng lưu loát, khẩu âm thuần khiết, rõ ràng. Hắn sau khi nói xong, lại giơ cúp trong tay, tiếp đó thong dong đi xuống sân khấu.

Sau đó《Tay súng bắn tỉa》đạt được giải thưởng lớn của đoàn bình thẩm, tuy rằng không phải giải thưởng cao nhất “Cành cọ vàng” trong liên hoan phim Cannes, nhưng cũng là giải thưởng lớn thứ hai. Chu Ảnh Tài đã kích động đến không thể tự chủ được chính mình, trước sau tương phản thật sự quá lớn, từ địa ngục đến thiên đường cũng chỉ là như thế.

Trong nháy mắt giải thưởng tuyên bố, Chu Ảnh Tài nước mắt liền rơi xuống, làm đạo diễn, hết thảy áp lực mà hắn thừa nhận so với Lục Diễn càng lớn hơn, đối với Lục Diễn mà nói, đạt được ảnh đế là dệt hoa trên gấm, với hắn mà nói, lấy được giải thưởng chính là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết. Chu Ảnh Tài lại một lần nữa hung hăng ôm lấy Lục Diễn, ngữ khí nghẹn ngào không ngừng nói lời cám ơn, Lục Diễn lý giải mà vỗ vỗ lưng hắn, chờ tâm tình của hắn dần dần bình phục lại.

Thời điểm phát biểu cảm nghĩ tuy rằng bởi vì quá mức kích động mà có chút lắp ba lắp bắp, nhưng người bên dưới đều thực săn sóc mà dùng tiếng vỗ tay tỏ vẻ cổ vũ, cho dù là Đới Tăng trong lòng có khúc mắc, vào giờ khắc này cũng thật tâm mà chúc mừng.

Bởi vì chênh lệch múi giờ, lúc này trong nước là bốn, năm giờ sáng, tất cả các tạp chí, báo đài đều đang tăng ca, chỉ chờ giây phút kết quả công bố sẽ lập tức đưa tin. Đương nhiên nếu《Tay súng bắn tỉa》không có thu hoạch, bọn họ liền phí công đợi một buổi tối, nhưng mặc dù chỉ có một phần vạn cơ hội, cũng muốn chờ đợi, đây là tinh thần của giới truyền thông và cũng là công việc thường nhật của họ. May mà kết quả đã khiến mọi người phấn chấn, ngày hôm sau tiêu đề nổi bật trên các tờ báo và tạp chí là cái gì đã không còn nghi ngờ.

Ở điện ảnh Hoa ngữ, đạt được giải “Cành cọ vàng” đến nay chỉ có hai bộ, đạt được giải thưởng của đoàn bình thẩm cũng không vượt qua năm bộ, mà ở liên hoan phim Cannes lấy được danh hiệu nam, nữ diễn viên xuất sắc nhất, tính cả Lục Diễn thì cũng chỉ mới có năm người. Đêm nay,《 Tay súng bắn tỉa》đoạt được giải thưởng lớn của đoàn bình thẩm cùng nam diễn viên xuất sắc nhất, có thể thấy được phân lượng không hề nhỏ của nó.

Vẫn chưa ra khỏi hội trường, di động Lục Diễn liền đổ chuông, hắn lấy ra vừa thấy liền dừng bước chân, ý bảo Tần Phong cùng Chu Ảnh Tài đi ra ngoài trước chờ hắn, chính mình lại xoay người tìm góc vắng vẻ mở điện thoại.

“Alo….”

Bên kia truyền đến một tiếng cười khẽ trầm thấp, “Chúc mừng Lục tiên sinh, không, hiện tại hẳn là gọi anh Lục ảnh đế đi.”

“A,” Lục Diễn cũng nhẹ khẽ nở nụ cười, trong lòng vô cùng vui sướng, “Tin tức của em thật nhanh, lúc này mới vừa mới tan cuộc thôi đó, trong nước hình như cũng không truyền hình trực tiếp mà.”

“Em luôn luôn thần thông quảng đại, Lục ảnh đế không phải đã sớm biết sao.” Bên kia Tô Mạc mở lời vui đùa.

Lục Diễn khẽ cười một tiếng, hắn biết Tô Mạc có một trăm loại phương pháp có thể vào thời khắc công bố kết quả lập tức liền biết, hắn vừa rồi cũng chỉ là thuận miệng nói đùa, mà người yêu đối chuyện của hắn quan tâm như vậy, trong lòng hắn dĩ nhiên rất hưởng thụ.

Tô Mạc hơi tiếc nuối mà nói, “Em có chút hối hận, không cùng anh tới đó. Em nghĩ bộ dáng anh đứng trên sân khấu nhận giải, nhất định, rất mê người.”

“Vậy nếu em đến rồi, anh lại không lấy được giải, chẳng phải là uổng công một chuyến sao.”

“Không, nếu vậy, em sẽ có thể an ủi anh.”

Lục Diễn trong lòng ấm áp, so với danh ảnh đế sớm hay muộn đều có thể lấy được, người bên kia bờ đại dương mới là thu hoạch lớn nhất kiếp này của hắn, ngữ điệu khẽ chuyển, nhu tình mà ái muội, “Nhớ anh không?”

“Ừm, rất nhớ anh.” Tô Mạc trả lời là luôn là vẻ thản nhiên.

Lục Diễn cũng không phải người dễ ngượng, “Anh cũng nhớ em, ngày mai anh sẽ về nước.”

“Ừ, chờ anh trở về, em thay anh chúc mừng.”

Cúp điện thoại đi ra khỏi hội trường, tìm được Tần Phong cùng Chu Ảnh Tài, Tống Huy cũng đã theo lại đây.

Tần Phong nhìn thấy vẻ mặt của Lục Diễn, cười hỏi một câu, “Bạn gái?”

Lục Diễn mỉm cười, “Người yêu.”

“Ài, còn không phải giống nhau sao.” Tần Phong thuận miệng nói.

Tống Huy ở một bên sắc mặt cổ quái, thầm nghĩ này thật ra không giống nha, nghẹn nửa ngày cuối cùng đem lời nghẹn trở về.

Chu Ảnh Tài sắc mặt cũng có chút cổ quái, “Cậu thật sự đang yêu hả?”

“Là thật.” Lục Diễn đáp lời.

Chu Ảnh Tài nói thầm một câu, “Tôi còn tưởng rằng cậu vì album mới nên bịa ra cơ chứ.”

“Tôi sẽ không lấy loại chuyện này ra đùa giỡn.” Lục Diễn nghiêm túc nói.

“Đi thôi,” Tần Phong vỗ vỗ bả vai hai người, “Hôm nay là ngày vui, chúng ta trước đi chúc mừng, chờ ngày mai về nước, phỏng chừng có một đoạn thời gian hai người đều không rảnh đâu.”

Lời nói bâng quơ như thế lại thành sự thật, hiện tại truyền thông trong nước đã sôi trào lên, chờ bọn họ trở về, nghênh đón bọn họ không chỉ là vinh dự bọn họ chưa từng nhận mà còn có cả bận rộn nhất từ trước tới nay.

Bốn người dưới sự chỉ dẫn của lái xe địa phương mà tìm một quán bar, nơi này không thể so với trong nước, muốn tìm nhà hàng hoặc tiệm cơm dành cho họ là không thể nào, may mà thế giới nơi nơi đều không thể thiếu quán bar, uống chút rượu thì vẫn ổn.

“Đã quá.” Tần Phong há miệng cạn một ly rượu, cười nói, “Thật muốn nhìn xem sắc mặt những kẻ bình luận xỉ vả hai người bây giờ là cái dạng gì.”

Nói thực ra, không chỉ Chu Ảnh Tài và Lục Diễn, Tần Phong trong lòng cũng nghẹn uất. Làm người đại diện kim bài nổi danh, Lục Diễn đến trong tay của hắn tiếp nhận vai chính đầu tiên, thành tích lại thảm đạm như thế, hắn cũng có chút không nhịn được. Vốn là đối với một diễn viên mà nói, một bộ phim thành bại căn bản không chúng tỏ được gì, chẳng qua trước sau đối lập quá mức mãnh liệt, huống chi Tần Phong đang trù tính tạo dựng cho Lục Diễn giống như Hàn Uyên, đều là đại thần khiến người người ngưỡng mộ, ngẫu nhiên một chút thất thủ cũng đủ để cho những kẻ tiểu nhân mặt ngoài cung kính sau lưng ghen tị âm thầm cười nhạo đã lâu. Hiện giờ tình thế đảo ngược, Tần Phong cũng cảm thấy cực kỳ sảng khoái.

Lục Diễn cái gì cũng chưa nói, chỉ cụng ly với Tần Phong, “Phong ca vất vả rồi.”

Tần Phong sảng khoái mà lần thứ hai uống cạn, sau đó lại cười ha ha, “Nói thật, Lục Diễn, lúc trước cậu kiên trì muốn nhận《Tay súng bắn tỉa》, tôi kỳ thật không thể hiểu nổi, hơn nữa lúc ấy còn có《Bí mật tối cao》muốn mời cậu. Hiện tại tôi không thể không nói, cũng là cậu thật tinh mắt, phòng vé thì tính cái gì, ảnh đế tại liên hoan phim Cannes đó a, trong nước không chiếu phim cũng đáng giá. Nếu không phải quá mức không thể tưởng tượng, tôi thiếu chút nữa muốn hoài nghi, cậu có phải là đã sớm biết sẽ có kết quả này hay không.”

Lục Diễn trong lòng lộp bộp một chút, thầm nghĩ không hổ là người đại diện kim bài, sắc bén như vậy. Cũng may sự thật quá mức huyền bí, nếu không phải tự mình trải qua, chỉ sợ không có mấy người tin tưởng, cho nên hắn cũng chỉ cười, “Tôi nói rồi, vận khí của tôi luôn không tồi.”

Đang nói chuyện, di động Lục Diễn lại reo lên, hắn lôi ra nhìn một chút, trực tiếp liền tiếp nghe, “Hạ thiếu gia, đã trễ thế này còn chưa ngủ sao?”

Nghe được là người đầu tư, lỗ tai Chu Ảnh Tài lập tức liền dựng thẳng lên.

Bên kia nói gì đó không nghe được, chỉ nghe thấy Lục Diễn trầm mặc một hồi lại mở miệng, “Hạ thiếu gia quá khen.”

“Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá. Làm phiền Hạ thiếu gia.”

“Ha ha, cũng được. Như vậy đi, tôi về nước sẽ liên hệ với anh.”

“Được, tạm biệt.”

Mới vừa cúp điện thoại, Chu Ảnh Tài liền trông mong mà nhìn qua, “Chuyện gì thế?”

Lục Diễn cười đến thực sung sướng, “Tin tức tốt, hiện tại trong nước vô cùng náo nhiệt, trên internet đều tại thảo luận về《Tay súng bắn tỉa》, rất nhiều người yêu thích điện ảnh tỏ vẻ không thể xem bộ phim đạt giải tại liên hoan phim Cannes thì rất đáng tiếc. Cho nên, đã có bộ phận rạp chiếu phim tỏ vẻ, sẽ suy xét một lần nữa sắp xếp lịch chiếu phim, tin tưởng đến ngày mai, số lượng rạp chiếu phim sẽ nghiêm túc suy xét còn sẽ gia tăng.”

Chu Ảnh Tài còn chưa tỏ vẻ gì, Tần Phong đã nở nụ cười, “Tốc độ của Hạ thiếu gia thật nhanh.”

Lục Diễn nhìn hắn, ý vị sâu xa nói, “Phong ca thoạt nhìn cũng không quá kinh ngạc?”

Tần Phong mỉm cười thần bí, “Cậu không thật sự cho rằng sẽ có nhiều người trễ như vậy còn không ngủ lại ngồi chờ đăng tin này chứ, còn có nhiều người mê điện ảnh lại yêu cầu một bộ phim đã rút khỏi rạp một lần nữa công chiếu, cho dù nó có đạt được giải thưởng lớn ở liên hoan phim Cannes, phải biết trước đó có hai ba bộ đạt được giải của đoàn bình thẩm căn bản chưa từng công chiếu ở trong nước đâu.”

Lục Diễn không có một chút ngạc nhiên nói, “Xem ra tôi đoán không sai, chuyện này là Phong ca đề nghị với Hạ thiếu gia đi.”

Tần Phong không chút phủ nhận, “Hạ thiếu gia không quan tâm chút tiền ấy, nhưng anh ta thích cảm giác thao túng một việc, huống chi anh ta thực sự coi cậu là bạn bè.”

Chu Ảnh Tài lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, “Hóa ra là các cậu bày ra?”

Tần Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, “Chu đạo, muốn phim đắt khách, cũng không phải chỉ cần nghiêm túc quay phim là đủ.”

Chu Ảnh Tài như có điều suy nghĩ.

Trên thực tế, thời điểm《Tay súng bắn tỉa》mới vừa công chiếu thành tích kém như vậy cũng là có nguyên nhân. Một bộ phim có thể thu được doanh thu phòng vé cao hay không, tuyên truyền và sắp xếp là khâu rất quan trọng. Chu Ảnh Tài luôn luôn không chú trọng tuyên truyền quảng bá gì đó, hắn cho rằng chức trách đạo diễn chỉ cần quay phim thật tốt là đủ rồi, đồng thời cũng không tạo quan hệ tốt với bên phát hành, dẫn đến thành tích phim của hắn vẫn luôn thấp, mà hắn chỉ nghĩ bởi vì phim của hắn còn chưa đủ hay.

Về phần sắp xếp, vốn thành tích《Tay súng bắn tỉa》sẽ không kém như vậy, nhiều lắm cũng giống mấy bộ phim trước đây của hắn, miễn cưỡng thu hồi phí tổn. Chỉ là lần này vận khí không tốt, mới chiếu phim hai ngày liền đụng độ《Bí mật tối cao》, bất luận là đạo diễn hay là mức độ nổi tiếng của đạo diễn, diễn viên, đội hình đoàn phim, sức tuyên truyền, người sau đều vượt xa người trước cả một thước, bên phía rạp chiếu phim cũng không phải ngốc, rất nhanh liền điều chỉnh thời gian chiếu phim, đều để lại các giờ vàng cho《Bí mật tối cao》.

Hạ thiếu gia tuy rằng đầu tư cho《Tay súng bắn tỉa》một chút tiền, nhưng tựa như hắn nói, hắn cũng chỉ bởi vì nể mặt mũi Lục Diễn nên đáp ứng, chút tiền ấy ở trong mắt của hắn không đáng kể chút nào, cho nên ném tiền xong hắn cũng chẳng để ý, có thể kiếm tiền hay không hắn cũng không quan tâm. Cho nên sau khi phim phát hành, hắn hoàn toàn chưa từng hỏi qua, hơn nữa thời gian《Tay súng bắn tỉa》công chiếu hắn vừa vặn ở nước ngoài, chờ hắn trở về sự tình cũng đã xong xuôi, hắn càng lười đi quản. Thế cho nên rất nhiều người căn bản sẽ không biết Hạ thiếu cùng《Tay súng bắn tỉa》có quan hệ, người bình thường sẽ không đem hai bên liên hệ với nhau.

Về phần Lục Diễn, vốn dĩ hắn có thể thay đổi kết quả này, chỉ cần hắn hơi nhắc nhở một chút, nhất định sẽ khác biệt. Nhưng là làm một người biết rõ chuyện phát sinh về sau, hắn cũng không có ý nguyện thay đổi tiến trình phát triển. Dù sao hắn nhận đóng《Tay súng bắn tỉa》vốn không phải vì doanh thu phòng bán vé mà là vì danh hiệu ảnh đế, nếu bởi vì hắn can thiệp mà cải biến kết cục về sau, hắn tuyệt đối không mong muốn. Huống chi, trước sau tương phản mãnh liệt có thể lưu lại ấn tượng càng sâu khắc trong lòng mọi người, cớ sao mà không làm!

Đủ loại nguyên nhân, tạo thành kết quả cuối cùng.

Chu Ảnh Tài trải qua chuyện này, bắt đầu chú trọng vấn đề tuyên truyền, sau đó hắn rất nhanh thoát khỏi cơn ác mộng phòng vé, chẳng qua, hắn rốt cuộc không thể tạo ra tuyệt tác như《Tay súng bắn tỉa》được nữa. Giữa được và mất, là tiếc nuối hay là như ước nguyện, có lẽ chỉ có bản thân hắn rõ ràng.

Hoàn chương 64