Edit: Tiểu Hy
Thể loại: Đam mỹ, cổ trang, cung đình, nhất thụ nhất công, cường công cường thụ, vương gia công x đế vương thụ, thế thân, ngược tâm, HE.
Thoáng nhìn thấy khi người ấy chỉ là một thiếu niên, sự ôn tồn và quan tâm làm cho Phượng Thương nhớ mãi không quên;
Hoàng tử Dục Trăn trở thành người duy nhất làm Phượng Thương cố chấp khát vọng;
Chỉ cần nhớ đến hắn cùng ca ca, tất cả thống khổ y đều có thể vượt qua.
Nhiều năm sau Phượng Thương thành công đoạt lại đế vị, dùng sinh mệnh của huynh trưởng để đổi lấy thiên hạ.
Cho dù y không để ý đến sự phản đối của quần thần, trọng dụng con của Ngụy Đế-Dục Trăn;
Cho dù y cam nguyện buông bỏ tự tôn, ủy khuất chính mình, hầu hạ dưới thân người, chỉ cầu xin hắn chia cho mình một chút yêu quý, một ánh mắt thâm tình;
Nhưng người Dục Trăn luôn tâm tâm niệm niệm vẫn là huynh trưởng đã chết của y.
Y đau khổ tương luyến, thành tâm hối cải, mà hắn, ngoài lãnh đạm cũng chỉ có oán hận.
Si oán triền miên, chỉ mong được chìm đắm trong chén rượu bạc…
Trích đoạn:
“Nếu Trẫm muốn ngươi đối xử với Trẫm như đối xử với ca ca thì sao?”.
Không biết qua bao lâu, Dục Trăn đột nhiên bật cười, cười đến gập cả thắt lưng.
Một lúc sau mới ho nhẹ, cố nén ý cười nói: “Hoàng thượng đừng nói giỡn, nếu không thần lại cho là thật”.Phượng Thương im lặng một lúc, lát sau lại mỉm cười nói: “Tĩnh vương coi như Trẫm đang nói đùa đi”.
Dục Trăn nhìn Phượng Thương, từ đôi mắt đẹp không chút gợn sóng, chậm rãi chuyển đến khuôn mặt kinh diễm khiến người ta kinh ngạc: “Trong lòng Dục Trăn, Liên Nhi chính là Liên Nhi, không có bất cứ kẻ nào có thể giống với Liên Nhi, Dục Trăn cũng sẽ không đối xử với bất kỳ ai như đối xử với Liên Nhi.
Xin Hoàng thượng tôn trọng người đã chết, không cần đùa giỡn với Dục Trăn”.