Trận chiến của ba cường giả Thánh cảnh có phạm vi liên lụy rất rộng, xung quanh hoang tàn, khắp nơi đều là đất cháy đen, thậm chí còn số người đứng hóng hớt còn xui xẻo bị liên lụy.

Có điều khi mọi người thấy Thiên Quỷ ném bại tướng lại để đuổi theo một tên khác thì đều không nén nổi ngạc nhiên, nếu xét theo giá trị thì một cường giả hai sao như Trình Nghĩa sao có thể so được với tên cường giả bốn sao kia.

Kha Vu Minh, cũng là cường giả bốn sao nọ.

Trên người gã bê bết máu, nhìn thì có vẻ giống bị trọng thương, thêm thực tế gã chỉ bị thương nhẹ mà thôi, bản thể của gã là tê giác, thể chất cực kì mạnh, sao có thể bị thương năng chỉ với vẻn vẹn một kích chứ.

Thấy Thiên Quỷ đuổi theo Trình Nghĩa, trong mắt Kha Vu Minh lóe lên vẻ đắc ý, mặc dù bị một kẻ có tu vi ba sao đánh bại rất mất mặt, nhưng trước khi tới hắn đã tìm hiểu rất kĩ về tư liệu của Thiên Quỷ, dùng thực lực hai sao đánh bại cường giả ba sao của Thông Thiên Điện.

Chỉ là Kha Vu Minh không biết Thiên Quỷ lên cấp trong khi chiến đấu, cho nên sau khi phát hiện tu vi của Thiên Quỷ là ba sao, tâm lý bị đả kích, gã lập tức nhớ tới cường giả ba sao bị Thiên Quỷ giết chết, càng lo sợ mình sẽ là nạn nhân tiếp theo, mới thoáng cái mà khí thế đã yếu đi.

Mặc dù không nên có suy nghĩ này, nhưng Kha Vu Minh vẫn cảm thấy may mắn.

Kha Vu Minh đứng dậy, nhìn chằm chằm vào hướng hai người rời đi vài giây, gã lấy một miếng không gian phù ra, trước khi bóp nát, Kha Vu Minh nhìn về hướng kia, thì thào: “Tạm biệt, Trình Nghĩa!”

Nói xong liền bóp nát không gian phù.

Hai giây tiếp theo, năng lượng không gian vốn nên xuất hiện bao trùm xung quanh lại chẳng thấy đâu, cảnh tượng trước mắt vẫn là sơn mạch Quỷ Trủng, dưới chân Kha Vu Minh vẫn là mảnh đất khô cằn kia.

Kha Vu Minh quá sợ hãi, giơ tay lên xem xét, không gian phù nát vụn đã chậm rãi hóa thành tro bụi, chẳng lẽ không gian phù mất hiệu lực.

Gã theo bản năng nghĩ tới nguyên nhân này, hoàn toàn không ngờ đã có người can thiệp.

Cho dù xảy ra chuyện bất trắc, nhưng Kha Vu Minh không quá bối rối, gã là cường giả cấp mười hai, trên người tích trữ không ít không gian phù, một miếng không có hiệu lực thì dùng miếng khác.

Vì vậy, thời điểm gã liên tiếp bóp nát năm miếng không gian phù nhưng vẫn thất bại, cuối cùng Kha Vu Minh cũng phát hiện ra điểm bất thường, dù có xui xẻo cũng không thể xui tới nỗi dùng cả năm miếng đều hỏng cả năm chứ, lại nói đây chính là không gian phù cho gã tự luyện chế, chẳng lẽ tốt xấu thế nào gã lại không biết ư?

“Này, có phải ngươi nghĩ mãi cũng không hiểu không, có muốn ta nói nguyên nhân cho ngươi biết không hả?”

Đúng lúc này, một giọng nói đùa giỡn đột nhiên rơi vào trong tai gã, truyền tới từ phía sau.

Kha Vu Minh hoảng hốt, quay phắt người lại, cuối cùng cũng phát hiện ra mấy người chỉ cách mình có năm mươi mét, người lên tiếng là một thiếu niên tóc đen vô cùng khả ái, cũng chỉ mình hắn là có vẻ chưa trưởng thành. Thiếu niên đang cười tủm tỉm, nhưng điều khiến gã khiếp sợ nhất là, gã không hề phát hiện ra sự hiện diện của họ!

Có điều khi tầm mắt rơi vào trên người Lăng Tiêu, Kha Vu Minh đã không cần đáp án của Du Tiểu Mặc nữa rồi.

Tư liệu của Lăng Tiêu kỹ lưỡng hơn Thiên Quỷ Nhiều, gã là nhân vật cao cấp trong Hắc Tri Chu, đương nhiên đã từng xem qua tư liệu về Lăng Tiêu, nếu nói rằng vừa nãy gã còn thấy may mắn vì có thể thoát khỏi Thiên Quỷ, thì bây giờ gã tình nguyện đánh với kẻ cuồng chiến đấu như Thiên Quỷ còn hơn là phải đối mặt với Lăng Tiêu.

“Nếu đã đến rồi thì ở lại làm khách đi ha, ngươi yên tâm, chúng ta hiếu khách lắm.” Du Tiểu Mặc nhiệt tình mời mọc.

Sau đó Kha Vu Minh bị tóm lại, còn Trình Nghĩa, Thiên Quỷ khó chịu nhất là mấy kẻ bỏ chạy giữa trận chiến, vì vậy gã đã bị Thiên Quỷ chém chết tại chỗ.

Hai cường giả cấp mười hai quý giá hơn cường giả cấp mười một nhiều lắm, dù là Hắc Tri Chu cũng không chịu nổi tổn thất này, sau khi biết rõ tin tức, mặt Lân Thiếu Dật đen sì chẳng khác nào đáy nồi, chỉ cần là nhiệm vụ dính líu đến Lăng Tiêu thì không có bất cứ việc nào được hoàn thành, hơn nữa còn tổn thất nặng nề, ban đầu muốn tặng một món quà bất ngờ cho Lăng Tiêu, hiện tại đã thành trò hề.

Tổ Mã đi tới chỉ thấy khắp phòng là mảnh vỡ, toàn là vật trang trí thượng hạng, chẳng có cái nào rẻ hơn ngàn vạn linh tinh, vậy mà tan nát chỉ trong phút chốc.

Tổ Mã bình tĩnh lướt qua như không có chuyện gì xảy ra, nói với thị nữ đứng hai bên đã cúi đầu thấp tới nỗi muốn chôn vào trong ngực: “Các ngươi lui xuống trước đi.”

Bốn thị nữ như được đại xá, vội vội vàng vàng đi ra ngoài.

Trong phòng chỉ còn lại hai người, Tổ Mã khẩn thiết đi tới tước mặt Lân Thiếu Dật, nhẹ nhàng cười: “Ngài có tức giận cũng không làm gì được, hai lần đều tổn thất nặng nề, Hắc Tri Chu cũng càng ngày càng xung đột lớn với Tứ Linh, nếu thật sự không nghĩ ra biện pháp, kế hoạch chúng ta trù tính nhiều năm sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát.”

Tổ Mã dừng lại một chút, rồi nói tiếp: “Ta vẫn không rõ, lại sao lại phải dùng phương pháp quanh co lòng vòng, đúng là thực lực của Lăng Tiêu không tệ, nhưng hiện tại hắn căn bản không phải là đối thủ của ngài, tại sao ngài lại bỏ mặc hắn, cho hắn cơ hội phát triển.”

Lửa giận của Lân Thiếu Dật đã dần tắt, nghe thấy Tổ Mã hỏi, khóe miệng nhẹ nhàng nhếch lên, “Ý của ngươi là muốn ta đích thân ra tay?”

“Chẳng phải đây là phương pháp tốt nhất sao?” Tổ Mã trả lời thẳng, trên thực tế nàng nghĩ mãi vẫn không hiểu điểm này.

Lân Thiếu Dật đột nhiên đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn đám người đông đúc phía dưới, những người này đều là thành viên mới của Hắc Tri Chu, chỉ là còn chưa thành thục, một lát sau gã mới mở miệng nói: “Ngươi tưởng ta không muốn sao?”

Tổ Mã giật mình, chẳng lẽ…

Lân Thiếu Dật cười lạnh một tiếng, “Tổ Mã, ngươi là người ở bên ta sớm nhất, chẳng lẽ ngươi còn không hiểu cách làm người của ta? Đúng, Lăng Tiêu là mối nguy cơ, nếu không phải phía trên còn có hai lão già áp chế, từ vạn năm trước, ta đã giải quyết Lăng Tiêu rồi!”

“Thế thì vì sao…” Tổ Mã không ngờ lại còn có việc thế này.

“Phụ thân của Lăng Tiêu, ngươi cho rằng lão thật sự bị giam giữ trong Kỳ Lân tộc à, nếu không phải lão tự nguyện, Kỳ Lân tộc không thể nào trói được lão!” Lân Thiếu Dật càng nói, trong mắt dàng bốc lên ngọn lửa tức giận.

Trái tim Tổ Mã đập thình thịch, nàng đã từng nghe nói về chuyện của Kỳ Lân tộc, nhưng không biết tình hình cụ thể, hiện tại nghe thì có vẻ còn có uẩn khúc, hơn nữa tất cả những chuyện này Lân Thiếu Dật chưa từng kể cho ai, hiện tại gã đã nói cho nàng biết, liệu có phải gã đã bắt đầu toàn tâm toàn ý tín nhiệm nàng rồi không?”

Người đời cho rằng Lân Thiếu Dật phong quang vô hạn, trên thực tế ở trong Kỳ Lân tộc, gã vẫn luôn bị hai người kiềm chế, chèn ép, chỉ cần một ngày bọn họ còn sống, gã sẽ vĩnh viễn không thể đứng dậy.

Ước định với Lăng Tiêu chỉ là một trận cạnh tranh công khai theo ý hai người kia thôi, gã không thể nào đích thân làm mạnh tay cũng là vì nguyên nhân này, hiện tại gã vẫn chưa phải là đối thủ của hai người kia, cho nên gã đang đợi một cơ hội, không bao lâu nữa, toàn bộ người ở đại lục Thông Thiên sẽ thần phục dưới chân gã.

————————

Cái chết của Trình Nghĩa cũng ảnh hưởng tới Bạch Cốt trấn, trải qua một thời gian cố gắng, thế lực của Trình Nghĩa đã có quy mô đơn giản, thành viên hơn trăm người, những người này luôn chiếm giữ trong thị trấn, cũng có một phần ở trong sơn mạch Quỷ Trủng.

Sau khi biết tin Trình Nghĩa bị chém chết, đám người kia lập tức bỏ chạy khỏi Bạch Cốt trấn, cứ như bầy chim sợ cành cong, bọn chúng đi theo Trình Nghĩa làm ác đã sớm bị người người oán trách, hôm nay không còn cường giả cấp mười hai làm chỗ dựa, Thiên Cẩu chỉ cần phái mấy người tới là dọn dẹp được ngay.

Đến lúc này, sơn mạch Quỷ Trủng mới có thời gian yên tĩnh.

Về phía Quỷ Khốc Nhai, Lăng Tiêu ném Kha Vu Minh đã bị y phong bế tu vi cho Thiên Dịch, Thiên Dịch là người có tướng mạo thường thường, bản thể là yêu thú, tu vi chỉ khoảng Thần cảnh năm sao, không cao lắm, nhưng hắn rất có thủ đoạn.

Bất luận kẻ nào cứng đầu đến mấy mà rơi vào tay hắn, chẳng cần tới mấy hôm, Thiên Dịch đã có thể cạy mở miệng kẻ nọ, khiến gã nhổ hết bí mật ra.

Không giết Kha Vu Minh cũng là có nguyên nhân, cường giả Thánh cảnh bốn sao, chắc chắn địa vị trong Hắc Tri Chu sẽ không thấp, khẳng định biết được không ít bí mật.

“Thiếu chủ, còn một việc nữa.” Thiên Đao đột nhiên lên tiếng gọi Lăng Tiêu đang định ra ngoài, đợi y quay đầu lại mới nói tiếp: “Tình hình bên Trung Thiên đã được xác định, đại hội đan sư vẫn được cử hành, nhưng thời gian sẽ đẩy lùi về nửa năm sau.”

“Tình hình cụ thể thế nào?” Lăng Tiêu hỏi.

Thiên Đao ném cho y một chiếc ngọc giản, “Tình hình cụ thể đều được ghi lại bên trong.”

Lăng Tiêu bắt được ngọc giản, gật đầu quay đi không nói gì thêm, bước chân nhanh hơn bình thường một chút, mặc dù không rõ ràng lắm, nhưng Thiên Đao vẫn chú ý tới, không khỏi bật cười.

Tình hình này chỉ sợ Thiên Quỷ đã trở về rồi!

Từ sau khi Lăng Tiêu trở thành thiếu chủ thực sự của Thiên Cẩu, cứ thỉnh thoảng Thiên Quỷ lại quay về Quỷ Khốc Nhai mấy bữa, mà lần nào cũng chạy qua tìm Lăng Tiêu đòi khiêu chiến, nguyên nhân đương nhiên là bởi vì y rất mạnh, đối thủ càng chênh lệch thực lực nhiều Thiên Quỷ càng hưng phấn, nhiều lần gặp được Lăng Tiêu đều nhất định phải đánh một trận, cơ mà Lăng Tiêu hoàn toàn không có hứng thú, cho nên sự việc biến thành một người trốn, một người tìm.

Quả nhiên, Lăng Tiêu bước đi chân trước, chân sau Thiên Quỷ đã trở về rồi, câu nói đầu tiên là: “Thiếu chủ đâu?”

Thiên Đao đỡ trán.

Cung điện sau núi Nhuyễn Cốt.

Du Tiểu Mặc không đi sang Quỷ Khốc Nhai cùng Lăng Tiêu, mà dẫn hai vị sư huynh và Đại Bàng về trước, hắn nhờ cha an bài phòng cho họ, còn mình thì chạy tới phòng luyện đan.

Vừa tấn cấp tới ngũ phẩm, mặc dù có linh khí ngũ sắc xoa dịu, nhưng vẫn phải cũng cố, thời gian hắn bế quan không dài, đợi lúc đi ra Lăng Tiêu đã trở lại.