Nghe thấy câu này, sắc mặt đám người Thạch Nghị vũ có chút hòa hoãn. Thạch Nghị Vũ cũng biết, Lâm Chính Tinh đang phát lực. Lý Thành Phương là Thứ trưởng thường vụ bộ công an. theo nguyên tắc của ngành công an, Lý Thành Phương là cán bộ cấp bộ trưởng, trên đầu còn đeo vòng ánh sáng Phó chủ nhiệm Ủy ban Chính trị pháp luật.
Lúc này, vội vàng tới như vậy, mục đích rất rõ ràng. Đó là vì vụ án tập đoàn Á Hải. sau khi Lý Thành Phương tới, tập đoàn Á Hải có chứng cứ xác thực hay không, có buôn lậu hay không đã không còn quan trọng nữa. cho dù Nhiếp Chấn Bang có sự ủng hộ của quân đội, nhưng, quân đội không thẩm vấn quyền lực của địa phương. Vụ án này chung quy vẫn cần công an địa phương tới điều tra. Cho dù sở tỉnh ra mặt hay cục thành phố ra mặt, có Lý Thành Phương, còn cả Trang Như Thuận của sở tỉnh, đã không còn bất cứ trở ngại nào.
Lúc này, thần sắc Cố Lương Đống có chút phức tạp. nhìn Nhiếp Chấn Bang tiếp tục nói:
- Bên phía thứ trưởng Lý, rõ ràng tỏ thái độ muốn tới tập đoàn Á Hải thị sát, bí thư Thạch, anh em, tình hình hiện tại….
Lãnh đạo cấp trên, lãnh đạo trung ương tới thị sát, đương nhiên muốn bày ra mặt tốt đẹp nhất, hiện giờ tập đoàn Á Hải như vậy, còn có thể xem là mặt tốt sao?
Lập tức, Thạch Nghị Vũ hiểu ý của Lâm Chính Tinh. Mượn cơ hội này, gây áp lực, khiến Nhiếp Kình Vũ chủ động từ bỏ, dẹp yên chuyện này, nghênh đón thứ trưởng thị sát. Đợi sau khi thứ trưởng lý đi, có muốn tìm bằng chức cũng không thể.
Trầm ngâm một chút, Thạch Nghị Vũ cũng mở miệng nói:
- Phó chủ tịch Nhiếp, vừa rồi anh cũng nghe thấy lời Bí thư Đông Lương. Thứ trưởng Lý chỉ đích danh phải thị sát tập đoàn Á Hải. nhưng, hiện tại tập đoàn Á Hải thành ra bộ dạng này, chắc chắn sẽ rất loạn. Lúc này, tôi đề nghị, cậu nên thu xếp cẩn thận, trở lại quỹ đạo chính xác, đồng tâm hiệp lực làm tốt công tác đón tiếp.
Bên cạnh, Triệu Định Quang cũng phụ họa:
- Không sai, đối với chuyện tập đoàn Á Hải, chủ tịch Nhiếp, anh cũng không nên quá phỏng đoán. Tôi thấy vẫn nên dàn xếp thỏa đáng.
Hai người này, một người tỏ vẻ giận giữ, một người ra bộ ôn hòa, phối hợp đúng là ăn ý. Thật khiến người thường sẽ thật sự thỏa hiệp.
Nhưng, những kỹ xảo đó Nhiếp Chấn Bang đã nhìn thấy quá rõ. Đối diện với ánh mắt của đám ủy viên thường ủy liên can, Nhiếp Chấn Bang cũng lạnh nhat nói:
- Bí thư Thạch, đối với những lời kia, tôi coi như chưa từng nghe thấy.
Câu này vừa nói ra, cả căn phòng đều ồ lên, Nhiếp Chấn Bang muốn làm gì? Tề Ân Nguyên, Lâm Yến Hàn, Trương Quang lúc này đều đang toát mồ hôi thay cho Nhiếp Chấn Bang.
Vẻ mặt Thạch Nghị Vũ biến sắc, đang định mở miệng tấn công. Nhưng Nhiếp Chấn Bang không cho ông ta cơ hội này, tiếp tục nói:
- Mọi người đều biết, trước khi tôi đến Vọng Hải, không quen biết gì Lâm CHính Tinh của tập đoàn Á Hải, trong thời gian công tác ở Vọng Hải, cũng chưa từng tiếp xúc gì với Lâm Chí Tinh. Nếu nói gì mà thù riêng, tôi cho rằng là vu oan giá họa cho tôi. Tuyệt đối tôi không chấp nhận. chuyện này tôi sẽ báo cáo chi tiết với Bí thư TrẦn tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Cổ và Bí thư Kiều. tôi tin rằng, tổ chức sẽ cho tôi một phán xét công bằng.
Việc lôi hồ cắt da làm cờ Thạch Nghị Vũ anh có thể làm, Nhiếp Chấn Bang tôi cũng có thể làm. Hơn nữa, cũng chưa chắc cổ tay kém hơn cổ tay Thạch Nghị Vũ anh. Lấy Lý Thành Phương ra gây áp lực với tôi, không được đâu. Lý Thành Phương là người như nào, cháu của Lý lão. Anh em con chú con bác với Lý Giang Hà và Lý Giang Sơn, nhân thuộc nhóm Lý gia chân chính, mình và Lý gia sớm đã trở mặt, còn phải sợ gì?
Lập tức lại nói:
- Về phần cái gọi là hắt bát nước bẩn lên tập đoàn Á Hải, tôi không chấp nhận. hành động thổi phồng này, là một lần diễn tập theo thủ tục cơ bản của hải quân quân khu Giang Châu, quân phân khu thành phố Vọng Hải trú đóng tại Vọng Hải. để đảm bảo thực chiến, chọn diễn tập bằng đạn thật. bắt tàu chở dầu, phát hiện hành vi buôn lậu, là quân phân khu thành phố Vọng Hải, cũng phải hợp tác với chính quyền địa phương làm tốt công tác chứ. Tôi không cho rằng có hiểu lầm gì quá lớn. về phần tập đoàn Á Hải, có phải bị oan không, chưa điều tra thì chưa có quyền phát ngôn. Đồng chí Nam Tầm từng nói, thực tiễn là tiêu chuẩn duy nghất kiểm tra chân lý. ở đây, tôi suy rộng ra một chút, oan hay không, tất cả đều phải đợi sau khi điều tra mới nói. Cho dù tập đoàn Á Hải thật sự bị oan, nhưng, cho tập đoàn buôn lậu thuê kho chứa dầu, thuyền chở dầu, đây cũng là trách nhiệm lớn, cũng phải bị xử phạt.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang lạnh nhạt nhìn Lưu Tư Tồn, có chút ý khiêu khích nói:
- Về phần xử phạt, mặc dù Bí thư Lưu không nói, tôi cũng sẽ báo cáo với Tỉnh ủy.
Nếu Tỉnh ủy muốn xử phạt tôi, tôi đương nhiên phục tùng quyết định của tổ chức.
Khác với vẻ ra điều ta đây, bộ dạng muốn ăn thịt người của đám Thạch Nghị Vũ, Nhiếp Chấn Bang lúc này, vẻ mặt bình thản thong dong, như mưa rầm gió thổi, nhẹ nhàng bâng qua, tùy ý hóa giải những lời phê bình của Thạch Nghị Vũ. Thái độ đó khiến đám Lâm Mặc Hàn, Lưu Á Phu cũng âm thầm bội phục. nếu đổi lại là mình, e rằng sẽ không sáng suốt gan dạ như vậy được.
Lâm Mặc Hàn càng may mắn hơn. Thời gian trước mình từng tạo quan hệ với Chủ tịch Nhiếp. lúc này, Thạch Nghị Vũ cũng bình tĩnh hơn nhiều. tên Nhiếp Chấn Bang này, xương cốt rất cứng, cả người là gai, căn bản không biết xuống tay từ đâu.
Luận năng lực, rất mạnh mẽ, luận nhân phẩm, ở cả cái thành phố Vọng Hải này, cũng không có tin gì trái chiều về Nhiếp Chấn Phong. Đây quả thực là tác phong thánh nhân.
Trầm mặc một lúc, Thạch Nghị Vũ nói tiếp:
- Phó chủ tịch Nhiếp, trung ương luôn nhấn mạnh ổn định hải hòa, quả thật, trong lời nói của cậu, cũng có đạo lý nhất định, chỉ là những người bên ngoài nên làm như nào? Tập đoàn Á Hải hiện tại lòng người hoảng hốt như vậy, sao có thể nghênh đón Thứ trưởng thị sát?
Nhiếp Chấn Bang cũng lạnh nhạt nói:
- Thứ trưởng Lý kiểm tra chỉ đạo, vẫn phải thực sự cầu thị mới tốt. tình trạng như nào thì cứ như vậy, không cần phải trang hoàng giả tạo, đây mới là một cán bộ Đảng viên đạt chuẩn. về phần mấy người bên ngoài, Bí thư Thạch, tôi còn nhớ, tố cáo tập thể là trái pháp luật, có chuyện gì, ý kiến gì cần phát biểu, có thể thông qua cơ quan tin tức, cũng có thể cử người đại diện, phản ánh với thành phố mà. Làm như vậy, không phải là dung túng sao? Ý kiến của tôi là, nghiêm túc xử lý, tuyệt đối không được nuông chiều.
Tiếp theo, Tề Tư Nguyên cũng mở lời, lần trước sau khi Ngưu Triệu điều tra sự việc, Tề Tư Nguyên liền ngủ đông. Lần này, coi như ra mặt tỏ vẻ. về thái độ, Tề Tư Nguyên đương nhiên là cờ xí tiên phong thể hiện sự ủng hộ kiên quyết đối với Nhiếp Chấn Bang.
Ngay sau đó, Lưu Á Phu, Lâm Mặc Hàn và Trương Tranh Quang cũng phát biểu cách nhìn của mình. Không có ngoại lệ nào, đều thể hiện ủng hộ Nhiếp Chấn Bang. Tập đoàn Á Hải cho dù có buôn lậu, ít nhất, hiện tại cũng có hiềm nghi rất lớn, tùy tiện sửa án xử lý sai, đây là việc làm không thỏa đáng.
Cứ như vậy, phía Nhiếp Chấn Bang nhận được sự ủng hộ của bốn ủy viên thường vụ, thêm cả Nhiếp Chấn Bang, là năm phiếu.
Lúc này, Nhiếp Chân Bang rất bình tĩnh. Dưới cục diện hiện tại, Vương Á Quang nhất định nhìn ra, sắp tới phá cục. bức màn này của thành phố Vọng Hải sắp bị vạch trần. nếu Vương Á Quang không biết lựa chọn, vậy ông ta uổng phí bao nhiêu năm là cán bộ cấp Phó tỉnh.
Sau khi có được sự ủng hộ của Vương Á Quang, trong số 11 người, đã có sáu người ủng hộ Nhiếp Chấn Bang. Thạch Nghị Vũ cũng rõ, đại cục không thể thay đổi. trước kia mình ở trên hội nghị thường vụ Thành ủy, nói một không hai, không ai dẫn đầu. hiện tại, Nhiếp Chấn Bang xuất hiện, lại khiến những người đã bị mình áp chế rất lâu cảm giác có hy vọng đến, liên kết lại là đương nhiên. Lúc này, có tranh chấp nữa cũng không có ý kiến nữa, xem ra, chỉ có thể tự phá vỡ cục diện.
Sau đó, Thạch Nghị Vũ đứng lên, hừ lạnh một tiếng:
- Tôi thấy, chuyện này tạm thời gác lại là được. đồng chí Tư Tồn, anh là Trưởng ban thư kí Thành ủy, phân công quản lý công tác tin tức, anh phải làm tốt công luật trấn an đám nhân viên tập đoàn Á Hải này/
Bên phía tòa nhà làm việc Thành ủy, trong phòng làm việc của Chủ nhiệm Uỷ ban kỷ luật, Nhiếp Chấn Bang, Tề Tư Nguyên và Lâm Mặc Hàn đều ngồi trên sopha.
Trong lòng Tề Tư Nguyên có chút kinh ngạc, và còn bội phục hơn nhiều. chủ tịch Nhiếp không hiển sơn lộ thủy, lại giành được sự ủng hộ của Lâm Mặc Hải. hơn nữa, có thể khiến Lăm Mặc Hải sắp xếp vào, chứng tỏ, Lâm Mặc Hải đã hoàn toàn đi theo Nhiếp Chân Bang. Năng lực đó, không thể không khiến mình bội phục.
Sau khi rót cho Nhiếp Chấn Bng vfa Lâm Mặc Hàn một tách trà, Tề Tư Nguyên lúc này mới nói:
- Chấn Bang, lần này, từng lời của Thạch Nghị Vũ tràn đầy quyết tâm, cũng chính là cậu, nếu là người khác, chỉ e khó có thể chịu nổi áp lực này.
Bên cạnh, Lâm Mặc Hàn cũng phụ họa:
- Bí thư Tề nói không sai, Chủ tịch Nhiếp, tôi thấy chuyện này không đơn giản như vậy đâu.
- Đương nhiên không đơn giản.
Nhiếp Chấn Bang cũng tiếp đề tài., Nhìn Lâm Mặc Hàn bên cạnh, lần này, để Lâm Mặc Hàn tham gia hội nghị cũng là một phép thử.
Thông qua rồi, Lâm Mặc Hàn sẽ thực sự bước vào vòng của Nhiếp Chấn Bang.
Lập tức, Nhiếp Chấn Bang trầm giọng nói:
- Chuyện này không chỉ đơn giản liên quan tới Tỉnh ủy, còn nữa…
Nhiếp Chấn Bang chỉ về phía trên, khiến hai người đều có chút hoảng sợ. Mọi người đều chỉ là cán bộ cấp giám đốc sở, thật không ngờ, liên quan tới tranh đấu cấp trung ương, đều có chút ngạc nhiên.
Nhiếp Chấn Bang mỉm cười nói:
- Bộ trưởng Lâm, về mặt tuyên truyền, cậu nhất định phải đích thân quản. thời gian gần đây, nhất định phải giữ thái độ trung lập, không yêu cầu cậu ủng hộ bên chúng tôi. Ít nhất, không thể để tập đoàn Á Hải nắm được hướng đi, đây là điều mấu chốt.
Dừng một chút, Nhiếp Chấn Bang vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Tề Tư Nguyên và Lâm Mặc Hàn nói:
- Bí thư Tề, trưởng ban Lâm, thành bại ở hành động này. Bên trong thành phố, trưởng ban Lâm vfa Bí thư Tề sau khi đi Tỉnh thành, cậu phải chú ý nhiều tới động tĩnh, có việc gì có thể tìm Chủ tịch Vương báo cáo.
Sự việc phát triển tới mức độ này, nếu muốn thành lập tổ chuyên án, dựa vào thành phố Vọng Hải tuyệt đối không được, chỉ có thể báo cáo lên trên. Có cơ sở này, Kiều Dịch Nhân đương nhiên biết nên xử lý như nào. Chuyện kế tiếp mình không cần phải quan tâm.