"Muội muội, ngươi cũng tới giải cửu liên hoàn sao?" Hạ Phù Dung đột nhiên liếc về phía Hạ Trì Uyển đang đi tới, trong mắt hiện lên ý cười.

Cửu liên hoàn này không phải là ai cũng có thể giải được, nếu như Hạ Trì Uyển không biết tự lượng sức mình như vậy, thì cũng chỉ có thể tự rước lấy nhục.

Theo tiếng Hạ Phù Dung nói chuyện, Bộ Chiêm Phong liền nhìn thấy một nữ tử ngạo nghễ như hàn mai, cô đơn nở rộ trong mùa đông lạnh giá.

Sa mỏng trên mặt nữ tử càng khiến cho nàng trở lên như mộng như ảo. Gió nhẹ khẽ phất, sa mỏng nhẹ nhàng vung lên, làm lộ ra khuôn cằm khéo léo mê người của nữ tử.

Bộ Chiêm Phong trong mắt hiện lên ý thưởng thức, đồng thời cũng hiện lên một tia nuối tiếc.

Từ xưa đến nay, đích thứ có thứ tự, nếu như nữ tử này đã được gọi là muội muội, thì chính là một thứ nữ sao?

Hắn sẽ là văn võ song trạng nguyên, không có khả năng lấy một thứ nữ làm vợ.

Hạ Trì Uyển đi lên đài, thấy bàn trên lôi đài bày đặt năm cái cửu liên hoàn hoàn chỉnh, "Ngược lại có thể thử một lần."

Nghe được Hạ Trì Uyển nói, Hạ Phù Dung thiếu chút nữa cười ra tiếng, Hạ Trì Uyển quả nhiên không sợ mất mặt.

Vừa lúc, nàng cũng có thể báo thù trước đây!

"Nếu muội muội có lòng tin này, không bằng cùng đi đi."

"Ta cũng có hứng thú này." Hạ Phù Dung vừa mới nói xong, thanh âm của một nam tử liền phát ra.

Nam tử kia hơi lộ ra thanh âm khàn khàn, nghe có một loại vị đạo đặc biệt. Hạ Trì Uyển trong lỗ tai hơi ngứa, nhìn về phía người kia.

Đó là một ngọc diện tiểu lang quân, làn da có thể so với nữ tử càng thêm trắng trẻo, một đôi con ngươi đen long lanh hữu thần, sáng quắc bức người, từng bước chân chuyển động đều khiến cho gió lay động.

Chẳng qua là khi Hạ Trì Uyển tiếp xúc đến ánh mắt của tiểu lang quân, thì trong lòng liền hiện lên một tia quen thuộc, phảng phất nàng từng ở địa phương nào đó, gặp qua đôi mắt này.

Ngọc diện tiểu lang quân vừa xuất hiện, Bộ Chiêm Phong thoáng cái liền trở lên không đáng nhìn rồi, phong thái trực tiếp bị ngọc diện tiểu lang quân che mờ đi.

Không biết có phải hay không,Hạ Trì Uyển cảm giác, ngọc diện tiểu lang quân này vừa liếc mắt nhìn nàng cùng Hạ Phù Dung.

Bất đồng là, lúc nhìn Hạ Phù Dung thì trong mắt có lạnh lùng, mà khi nhìn nàng thì là nổi giận.

"Náo nhiệt như thế, làm sao có thể thiếu được ta đây?" Tiểu công tử ở trên lầu đối diện thấy náo nhiệt, cũng chạy xuống theo, đi lên lôi đài, chiếm một vị trí."Không bằng chúng ta cùng thi xem ai giải nhanh hơn đi."

"Được!" Ngọc diện tiểu lang quân thoáng cái liền đồng ý.

"Đã như vậy, tại hạ liền hô bắt đầu." Phùng Kế Khai theo tiểu công tử nhà mình chạy đến.

Chỉ một lát sau, phía dưới liền xuất hiện một đám người đứng vây quanh xem náo nhiệt.

Trước đây không ai có thể giải ra được cửu liên hoàn này, hiện tại thoáng cái liền có năm người chạy đến , loại sự kiện này làm sao có thể bỏ qua?

Ở trong góc trà lâu, Hạ Bá Nhiên gõ ly trà một cái, nhìn một bên là Hạ Trì Uyển thản nhiên đứng, bên kia là Hạ Phù Dung đã hơi lộ ra khẩn trương, Hạ Bá Nhiên lắc đầu, quả nhiên Phù nhi thua Uyển nhi.

"Bắt đầu!" Theo Phùng Kế Khai ra lệnh một tiếng, năm người đồng loạt bắt đầu giải cửu liên hoàn, mà lúc Hạ Phù Dung đang giải, tay run một cái.

Hạ Phù Dung rất muốn an ủi trái tim đang đập loạn xạ của mình một chút, tự nói với mình không cần khẩn trương. Hạ Trì Uyển căn bản sẽ không thể giải cửu liên hoàn, dù cho ba người kia có thể, chí ít còn có một Hạ Trì Uyển để cho mình chèn ép.

Nghĩ như vậy, Hạ Phù Dung liền không khẩn trương nữa.

Người xem náo nhiệt bên dưới, rất nhanh phát hiện, trong năm người, chỉ có Hạ Phù Dung cùng Bộ Chiêm Phong chính là vùi đầu giải cửu liên hoàn.

Hai nam một nữ kia, dĩ nhiên là tự cao tự đại, chưa từng cúi đầu liếc mắt nhìn cửu liên hoàn trong tay, thế mà trong tai họ, âm thanh thiết hoàn va chạm vẫn vang lên không dứt.