Hạ Phù Dung một thân y phục gấm vóc màu sắc diễm lệ, dường như rất sợ người khác không nhìn thấy nàng , nhưng cũng làm nổi bật lên làn da trắng như tuyết.

Kim bộ diêu theo bước chân nhẹ nhàng liên tục của Hạ Phù Dung, chập chờn rung động. Này dáng vẻ dịu dàng nhu thuận, là hình mẫu thê tử lý tưởng mà biết bao nam nhân chờ đợi trong tương lai.

Bộ Chiêm Phong cùng Hạ Phù Dung đối diện nhìn nhau, trong giây lát hai mắt tiếp xúc, hình như có hoa lửa hiện lên.

Một người là công tử văn nhã, người khác là giai nhân dịu dàng, quả thực là một đôi thập phần tương xứng.

Đã từng thấy một màn như vậy, Hạ Trì Uyển hé mắt, thì ra gian tình là bắt đầu từ nơi này.

Thạch Tâm ở sau lưng Hạ Trì Uyển thân thể run lên, cũng không biết thế nào, vừa nãy trong nháy mắt, nàng nghĩ nhiệt độ không khí bốn phía đều giảm xuống một chút .

Lúc Bộ Chiêm Phong thấy Hạ Phù Dung, hai mắt đều hận không thể hái xuống đính vào trên người Hạ Phù Dung, thì Hạ Trì Uyển liền nở nụ cười, nàng nghĩ tới Bộ Chiêm Phong lần đầu nhìn thấy chính mình suýt nữa liền chảy nước miếng.

Nếu không phải là bởi vì Bộ Chiêm Phong một lần đoạt được song khôi ( hai vị trí đứng đầu), được cha nhìn trúng, muốn thu cho mình sử dụng, Bộ Chiêm Phong nào có cơ hội lấy tướng phủ đích nữ làm vợ chứ.

Khi đó, Thu di nương đã là tướng phủ phu nhân, nhưng dù cho Bộ Chiêm Phong ưu tú như vậy, Thu di nương cũng chướng mắt Bộ Chiêm Phong không có quan hàm, muốn để cho Hạ Phù Dung làm quý phi hay hoàng hậu kia.

Bởi vì như vậy, cửa hôn sự này tự nhiên rơi vào trên đầu của nàng.

Thu di nương chính miệng nói với nàng, Bộ Chiêm Phong là một thanh niên tài giỏi đẹp trai, tiền đồ sau này tất nhiên là không thể lường trước.

Hơn nữa Bộ Chiêm Phong là từ tiểu hộ sinh ra, sau này nhất định sẽ phải nhìn thể diện của tướng phủ, đối với nàng sẽ rất tốt, cho dù là có những nữ nhân khác, cũng không dám lạnh nhạt với nàng.

Thu di nương đem Hạ Phù Dung gả cho Thất hoàng tử, thế nhưng lúc Thất hoàng tử cùng thái tử đánh nhau bị thua đánh mất tính mạng, Thu di nương lập tức lấy cớ thân thể mình không khỏe, muốn nữ nhi, nhanh chóng lấy lý do này đem Hạ Phù Dung nhận trở về.

Cuối cùng, lại để cho Hạ Phù Dung lấy thân phận gả lần hai đi vào Đoan Thân Vương phủ, trở thành quý thiếp của Bộ Chiêm Phong, cho đến khi Hạ Phù Dung đánh ngã nàng, trở tay cướp đoạt, biến thành Đoan Thân Vương phi.

Thực sự may mắn là Bộ Chiêm Phong không ngại thân phận gả lần hai của Hạ Phù Dung, thực hiện lời hứa đem nàng ta phù chính, không ngại đi “đôi giầy” người khác đã từng xỏ qua, lòng dạ này người bình thường làm sao có được.

Nhìn người đã từng được coi là con rể tốt, chàng trai ngoan trong miệng Thu di nương, Hạ Trì Uyển nở nụ cười.

Đời này, nàng trái lại thật muốn nhìn, bên cạnh Bộ Chiêm Phong không có nàng bày mưu tính kế, tương trợ to lớn, Bộ Chiêm Phong còn có thể trở thành vị Vương gia khác họ duy nhất hay không.

Hạ Phù Dung nếu đã không thể trở thành đích nữ tướng phủ, Bộ Chiêm Phong còn nguyện ý cưới, giống như đời trước, yêu thương che chở nàng ta nữa hay không?

"Tiểu thư, tiểu thư đã đến." Thạch Tâm nhắc nhở Hạ Trì Uyển.

Hạ Trì Uyển gật đầu, xuống phía dưới cùng Hạ Phù Dung tụ lại, danh tiếng lần này, Hạ Phù Dung cùng Bộ Chiêm Phong đừng nghĩ đạt được dễ dàng như vậy.

Tiểu công tử có hứng thú mà nhìn bóng lưng Hạ Trì Uyển rời đi, "Một người tỷ tỷ thật sự thú vị đây."

Phùng Kế Khai gật đầu, sát khí trong nháy mắt phát ra từ trên người nữ nhân kia, chỉ có lúc tiểu công tử nhà mình tức giận, hắn mới được cảm thụ qua.

"Tiểu thư cũng là đến giải cửu liên hoàn này đi, vậy trước hết xin mời." Bộ Chiêm Phong vừa nhìn thấy cách ăn mặc của Hạ Phù Dung, liền đoán được Hạ Phù Dung nhất định là một thiên kim nhà quan, trong mắt hiện lên toan tính.

Hạ Phù Dung hai má ửng đỏ, nàng chưa bao giờ cùng một vị công tử tuấn lãng tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy.

Được nam nhân này để mắt tới, Hạ Phù Dung liền cảm thấy trong lòng ngứa ngáy, trên người dường như có một con kiến đang bò.

Nhất là vị công tử này ánh mắt sáng quắc, không chỉ vững vàng đem nàng định trụ, tia lửa trong mắt dường như là muốn đem nàng thiêu đốt.