Trái ngược với Thu di nương bên kia, Hạ Trì Uyển bên này thì lại thật sự buông lỏng.

Thạch Tâm tận tâm giúp Hạ Trì Uyển xoa rượu thuốc, trên mặt tràn đầy tươi cười, "Tiểu thư, lúc này Thu di nương coi như là tự lấy đá đập chân của mình."

"Đúng vậy." Hạ Trì Uyển mệt mỏi đáp lại, một buổi tối này vừa chạy đến phủ đại tướng quân, vừa tiến hoàng cung.

Qua lại bôn ba, thân thể của nàng xương cốt đều muốn rời ra.

Cũng may, hết thảy nỗ lực đều không có uổng phí.

"Tiểu thư, Thu di nương có thể tùy tiện đưa một người đi ra hay không?" Bão Cầm lo lắng nhìn Hạ Trì Uyển, động tác trên tay cũng không dừng lại, xoa xoa đầu gối Hạ Trì Uyển.

"Nàng không có ngu như vậy." Hạ Trì Uyển lắc đầu, nàng trái lại thật hy vọng Thu di nương làm như vậy.

Nếu như Thu di nương dám ở trước mặt của cha lừa dối qua loa, nàng dám khẳng định, nhà này Thu di nương tuyệt đối là không đảm đương nổi nữa.

Một tiểu thiếp quản lý việc nhà, vốn là một chuyện tình không lên được mặt bàn.

Nếu không phải Vân Thu Cầm vốn là thứ xuất sinh ra từ phủ đại tướng quân, đối với tướng phủ chủ mẫu đã qua đời là tỷ muội cùng cha khác mẹ, hơn nữa được nàng hết sức hỗ trợ, Vân Thu Cầm nào có tư cách quản lý tướng phủ chứ.

Đời trước nàng bị Thanh Hà, Hạ Phù Dung và Thu di nương ba người dụ dỗ vòng quanh, chủ động qua lại hai bên mà đem Thu di nương đưa lên vị trí chủ mẫu, làm cho Hạ Phù Dung cùng Hạ Tử Hiên đều trở thành đích tử đích nữ.

Đời này, Hạ Phù Dung cùng Hạ Tử Hiên cứ ôm lấy cái danh thứ xuất đi, đừng mơ tưởng nàng ra mặt giúp đỡ!

Chỉ cần thu hồi quyền lực chủ nhà của Thu di nương , sau này Thu di nương cũng đừng nghĩ đến việc bỏ thuốc hại nàng.

Nghĩ đến thái tử thọ yến đang đến gần, Hạ Trì Uyển không vui mà híp mắt.

Nàng tất nhiên là biết, nếu như lần này mình tham gia thái tử thọ yến, như vậy cái danh thái tử phi ắt hẳn sẽ rơi xuống trên đầu của mình.

Chỉ là, từng có kinh nghiệm đời trước, lại có ví dụ của cha nương nàng ở trước mắt, Hạ Trì Uyển đối với tình yêu thật sự tuyệt vọng, đối với thành thân càng không có một chút hứng thú nào.

Về phần cái quỷ gì làm thái tử phi, người nào thích thì làm đi, nói chung Hạ Trì Uyển nàng không bao giờ ... muốn làm một trong số rất nhiều nữ nhân của bất kỳ một nam nhân nào nữa.

"Mọi thứ đều chuẩn bị xong rồi sao?" Hạ Trì Uyển thu đôi chân của mình.

Bão Cầm chần chừ gật đầu.

Hạ Trì Uyển cởi y phục xuống, sau đó nhảy vào trong thùng gỗ, tuy đang là tháng 5, nhưng nước đá lạnh lẽo vẫn khiến cho da có cảm giác nhói buốt.

Hạ Trì Uyển ở huyệt đạo trên tay trái mình ấn xuống một cái, lỗ chân lông trên người mở rộng ra, hàn khí xâm nhập vào cơ thể.

Sau một hồi công phu, khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Trì Uyển liền trở nên trắng bệch.

Thu di nương vẫn chưa nghĩ đến biện pháp giải quyết, lập tức nghe được một tin tức xấu, chính là Hạ Trì Uyển nửa đêm đột nhiên nóng lên, toàn thân so với nước sôi còn nóng hơn, rơi vào mê man.

Thu di nương hoàn toàn bị tin tức này đả kích.

Hạ Trì Uyển trước đó rõ ràng vẫn không sao, lúc nào không bệnh, hết lần này tới lần khác lại bệnh vào lúc này, đơn giản là đang gấp rút muốn mạng của Thu di nương đây!

Quả nhiên, được tin Hạ Trì Uyển lâm trọng bệnh, Hạ Bá Nhiên càng giận dữ hơn, trong lòng đối với Thu di nương càng thêm không vui.

Thu di nương lần thứ hai đem toàn bộ đại phu ở kinh đô, đều mời đến tướng phủ, giúp Hạ Trì Uyển khám và chữa bệnh, thuốc bổ càng không ngừng được đặt lên trên bàn trong phòng Hạ Trì Uyển, chỉ mong sao Hạ Trì Uyển phục hồi nhanh một chút. Ít nhất cũng phải kịp tham gia thái tử thọ yến.

Trước đây Thu di nương chỉ ước gì Hạ Trì Uyển không đi được, nhưng giờ sau khi chuyện tình xích thiệt vừa xảy ra thì Hạ Trì Uyển nhất định phải đi!

Nói cho cùng, đời trước Thu di nương có thể khinh thường, hãm hại Hạ Trì Uyển như vậy mà Hạ Bá Nhiên đều mặc kệ, là bởi vì khi đó, Hạ Trì Uyển đã sớm bắt đầu giúp đỡ Thu di nương, đưa Thu di nương trở thành tân nữ chủ nhân của tướng phủ.