Editor: Mary - Beta: Hy

Cố Thanh Yến nhanh chóng xoay người, ngồi xổm trên mặt đất nôn khan. Hình như chuẩn bị nôn hết sạch chỗ cháo vừa ăn xong.

Còn Cố Thanh Mâu lại cười tủm tỉm nhìn hành động của Cố Thanh Yến, mắt đào hoa hơi hơi cong lên, khóe môi nhếch nhẹ, mang theo vài phần trêu tức.

"Đây còn không phải là chứng cứ sao?"

"???" Những người khác nghe thấy lời này của Cố Thanh Mâu đều trố mắt ra. Trên mặt tất cả đều mang theo vài phần ngạc nhiên, nhìn bộ dạng Cố Thanh Mâu chói sáng đứng đó, rồi nhìn sang Cố Thanh Yến sắc mặt yếu ớt, còn đang nôn khan, bộ dáng như sắp ngất.

Có thể lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí thì bọn họ không ngu ngốc chút nào, nhìn là tự nhiên hiểu được. Hiện tại có phải đang diễn hay không, Cố Thanh Yến theo bản năng mà nôn ra, khẳng định rằng cô ta đã bỏ độc trong cháo.

Lý Thiến Nhi còn đang dìu Cố Thanh Yến, trên mặt có tia bất bình, mở miệng nói:

"Cố Thanh Mâu, mặc kệ cô bắt đầu từ mục đích gì. Cô làm vậy là rất độc ác, rõ ràng biết cháo có vấn đề, còn đưa cho Thanh Yến uống. Hiện tại Thanh Yên thành thế này, cô vừa lòng chưa? Cô ấy sắp ngất đi rồi, cô làm vậy có ý nghĩa gì?"

Nghe Lý Thiến Nhi nói những lời này, Cố Thanh Mâu nhìn sắc mặt mọi người. Rõ ràng mọi người cũng cảm thấy Cố Thanh Mâu có chút quá đáng.

"Ôi, đây là đạo lý gì vậy?"

Cố Thanh Mâu nhìn về phía Lý Thiến Nhi, đem hết sự tức giận cùng bất bình của cô ta thu vào trong mắt. Khóe môi giơ lên một nụ cười mang theo vài phần

châm chọc. Hình như mỗi lần cô nói chuyện đều như vậy, mang theo tia châm biếm đến mức khiến người ta không thể mở miệng chỉ trích.

"Mọi người rất dễ dàng bị tình cảm chi phối, thích đồng tình cùng kẻ yếu. Cố Thanh Yến thì đang yếu ớt, mặt rơi lệ, bộ dáng giống như bất cứ lúc nào cũng đều có thể ngất xỉu, mấy người cảm thấy rất đáng thương đúng không? Còn tôi vẫn mạnh khỏe đứng đây, không gặp tổn hại gì, ngược lại còn rót cho cô ta chén cháo có độc, nhìn xem thấy tôi ác lắm đúng không?"

"Vậy Cố Thanh Yến vô tội sao?" Cố Thanh Mâu nhìn Cố Thanh Yến cố gắng đứng lên, suy yếu không thôi, cong môi cười.

"Là cô ta chuẩn bị cháo độc cho tôi uống. Nếu tôi uống xong, có lẽ cũng giống như Cố Thanh Yến bây giờ: ngồi xổm ở đây mà khóc lóc, dáng vẻ yếu đuối. Mọi người sẽ đồng tình tôi, thiên vị tôi, hay là nói......"

Cố Thanh Mâu dừng lại một chút, hơi hạ mắt, thanh âm trở nên trầm thấp rất nhiều, thậm chí ngữ điệu nói chuyện mang theo một chút nức nở.

"Tôi giống cô ta, nhu nhược ngồi xổm trên mặt đất, lệ rơi đầy mặt, mọi người cũng sẽ lo lắng cho tôi chứ?"

Mọi người thấy bộ dạng này của Cố Thanh Mâu, nghe thanh âm Cố Thanh Mâu hơi nghẹn ngào, nhíu mày, thật sự có chút không đành lòng. Còn không chờ bọn họ phản ứng, Cố Thanh Mâu ngẩng đầu, nhìn về phía mọi người, đôi mắt sáng ngời trong suốt, không có chút nước mắt.

Trong mắt tươi cười, trong sáng sạch sẽ, mắt đào hoa hơi giương lên.

Giọng điệu lạnh lùng mở miệng nói.

"Tôi khinh thường những kẻ yếu đuối, huống chi là giả bộ đáng thương để tranh thủ lòng thương hại của mọi người. Thật xin lỗi, kiêu ngạo của gia đình nói cho tôi biết, tôi làm không được."

Cố Thanh Mâu dứt lời, Lý Thiến Nhi không dám mở miệng, giống như ngày xưa bị Cố Thanh Mâu mắng không còn lời nào để nói.

Khán giả thấy việc này, đều bắt đầu lên mạng, đăng bình luận ý kiến của mình.

"Cố dỗi dỗi! Tôi đã hiểu cô rồi, Cố Thanh Mâu chính là người mà ai dám hại cô, cô ta lập tức sẽ đánh trả!"

"Đúng vậy, mọi người đều thiên vị kẻ yếu, nhưng sao biết được ai mới là kẻ yếu? Chẳng lẽ mạnh mẽ cũng là sai sao?"

"Haha, Cố Thanh Mâu hành động tác quái, tôi nhìn cô ta đã cảm thấy khó chịu. Anti, chắc chắn không có chuyện chuyển thành fan đâu!"