Editor: Tịch - Beta: Nguyệt

115 tranh thủ thời gian nhắc nhở Lạc Thanh Mâu:

"Kí chủ ơi, kí chủ! Ngài có thể nhẫn nại một chút được không! Anh ta là nam chính, có hào quang của nhân vật chính đấy! Hiện tại mới chỉ bắt đầu, chi bằng ngài chiều theo anh ta một chút, nhẫn nại một chút thôi, phối hợp diễn với anh ta..., mình có thể nhân cơ hội hưởng một chút hào quang của nam chính đó nha!"

Lạc Thanh Mâu nghe 115 nói... cô rũ mắt lộ ra sự suy tư khó giấu, trong đầu hồi tưởng lại lúc ở không gian của hệ thống thấy được về việc ngoài ý muốn lúc quay Chân nhân tú, hình như đã có sẵn chủ ý, trong mắt tràn đầy nghiền ngẫm, khoé miệng cong lên, nhìn về phía trước.

"Cố Thanh Mâu." Khuôn mặt cô gái sáng bừng diễm lệ, giới thiệu ngắn gọn tên của mình sau đó để cho trợ lý cầm vali hành lý, rồi quay người vẫy tay với Diệp Dật Tuấn.

"Hi vọng lần này chúng ta sẽ cùng nhau hợp tác vui vẻ." Trong lời nói dường như ẩn chứa một hàm ý khác.

Cố Thanh Mâu vừa dứt lời, người đã đi về phía trước, nhân viên dẫn Cố Thanh Mâu ra chỗ của mình, đưa lịch trình quay phim cùng danh sách hạng mục đưa cho cô, sau đó tối nay làm quen, ngày mai sẽ chính thức bắt đầu.

Diệp Dật Tuấn đứng ở lối vào vươn tay ra định bắt tay với cô, rõ ràng vừa nãy Cố Thanh Mâu có nhìn thấy, nhưng lại không đến bắt tay, dường như khinh bỉ bàn tay của anh ta dơ bẩn không chịu được.

Cố Thanh Mâu này vừa tùy hứng lại kiêu căng đến cực điểm, quả nhiên đúng như lời đồn, quần áo đều thuộc loại sang trọng, là tiểu thư nhà giàu, khuôn mặt cũng không tệ, chỉ tiếc, trong cái ngành giải trí này mĩ nữ không thiếu, quan trọng phải là tài năng. Người như vậy, dù cho gia thế tiếng tăm đến đâu, cũng không thể trở thành minh tinh số một.

Diệp Dật tuấn nheo mắt lại, nhìn Cố Thanh Mâu vừa đi mất, bất động thanh sắc thu hồi tay của mình, cũng không thèm để ý thái độ của Cố Thanh Mâu, ngược lại quay ra nói chuyện cùng Cố Thanh Yến.

"Thật xin lỗi, tiền bối Diệp, em gái em còn nhỏ, không hiểu chuyện, từ trước đến nay đều như vậy, em thay em ấy xin lỗi tiền bối, mong anh đừng để ý, lịch trình tiếp theo còn nhờ anh quan tâm nhiều." Từ đầu tới cuối Cố Thanh Yến đều dõi theo hành động của Cố Thanh Mâu, trong lòng âm thầm cười nhạo Cố Thanh Mâu ngu ngốc, dù cho có thay đổi ngoại hình, nhưng vẫn không có não như trước, sẽ không bao giờ có thể nổi bật trong ngành giải trí đâu.

Diệp Dật Tuấn đang là diễn viên hot trong ngành giải trí, lại là vua màn ảnh với gia thế hùng hậu, hành động tinh xảo, hơn nữa diễn xuất rất tốt nên anh ta được vô số fan hâm mộ và thần tượng, có được danh hiệu ông chồng quốc dân, tài nguyên trong tay cũng nhiều nhất trong giới, bao nhiêu đạo diễn cầm kịch bản đến mời hắn tham gia.

Một người như vậy, những người ở trong làng giải trí, chỉ cần có chút đầu óc đều biết đây là người không thể đắc tội, cần tạo quan hệ tốt, vả lại, thái độ của Diệp Dật Tuấn rất thân thiện, Cố Thanh Mâu cư xử như vậy chẳng phải là đắc tội với tiền bối sao.

Quả nhiên là đồ ngu xuẩn.

"Không sao." Diệp Dật Tuấn thái độ ôn hòa, tất nhiên cũng không thèm để ý, thế nhưng trong nét mặt lại có chút tái đi.

Cố Quân cũng bận công việc, anh nhìn bạn tốt của mình, chào hỏi một chút rồi vội vàng rời đi.

...

Lạc Thanh Mâu về chỗ nghỉ mà tổ phim đã chuẩn bị cho cô. Ngồi bên cửa sổ, trong tay cô là kịch bản của Chân Nhân Tú có thể được xếp vào tiết mục nguy hiểm, hơn nữa đây lại là nơi ít người sinh sống, Cố Thanh Mâu hướng mắt lên nhìn sắc trời tối dần, đôi mắt xinh đẹp có chút nhếch lên, suy nghĩ tới việc sắp xảy ra vào ngày mai.

"Thật có chút mong đợi."