Ứng thiếu soái trở về bộ dạng bày mưu lập kế:
- Đương nhiên là ngươi dám, miễn là ngươi không để ý Tinh Linh tộc chết sống như thế nào. Nhưng ngươi được tàn hồn Tinh Linh thần nỗ viễn cổ ủy thác phải trông nom Tinh Linh tộc!
- Được rồi, đúng là ta không dám, nhưng ta lấy làm lạ là tên biến thái cộng vô sỉ như ngươi tại sao còn được nhiều người ủng hộ như vậy?
Nghe lời Vu Nhai nói, các binh linh kêu lên:
- Đến rồi!
Các binh linh thấy tội cho Ứng thiếu soái.
Vu Nhai nói:
- Ta càng thấy lạ là biến thái vô sỉ như ngươi còn có giấc mơ vĩ đại như vậy, thật khiến ước mơ xấu hổ. Biến thái vô sỉ như ngươi nên núp trong nhà nằm mơ vô sỉ mới đúng.
Vu Nhai nói mỗi một câu không rời từ vô sỉ, biến thái.
Vu Nhai ngừng một lúc, tiếp tục bảo:
- Hơn nữa ngươi đi thế này làm sao bảo đảm mấy trăm Tinh Linh tộc nhân sẽ an toàn? Với thân phận của ngươi đã nói ra sự thật thì ta không nên nghi ngờ, nhưng biến thái vô sỉ như ngươi có chuyện gì không làm được?
Ứng thiếu soái hoang mang hỏi:
- Rốt cuộc ngươi đang nói cái gì? Vô sỉ, biến thái gì?
Vu Nhai lạnh nhạt nói:
- Ứng thiếu soái, ngày hôm qua ta mới đến lãnh địa Tinh Linh tộc còn bị đuổi ra ngoài, nhưng ngươi biết tại sao ta khẳng định ngươi là người có âm mưu với Tinh Linh tộc không? Ngươi có biết tại sao Tuyết Đế Nhi đột nhiên xuất hiện trong đội của ngươi không? Ngươi có biết tại sao thiếu nữ Tinh Linh tộc như Tuyết Đế Nhi lại tin vào lời nhân loại như ta nói?
- Tại sao?
Ứng thiếu soái choáng váng mặt mày, cảm giác trí tuệ mưu kế lại biến mất. Nhân loại này quá khó đoán.
Không chỉ Ứng thiếu soái choáng mà Tinh Linh tộc nhân cũng ù ù cạc cạc. Bọn họ rất tò mò tại sao Tuyết Đế Nhi tin tưởng nhân loại này? Tại sao đại nữ vương Tinh Linh đột nhiên rời khỏi Tinh Linh tộc lẻn vào Thú Đằng tộc? Tại sao Vu Nhai khắc dòng chữ 'cẩn thận Thú Đằng tộc'?
- Rất đơn giản, bởi vì người thứ nhất phát hiện âm mưu của Thú Đằng tộc không phải ta mà là Tuyết Đế Nhi!
Vu Nhai nói xong nhìn hướng Tuyết Đế Nhi. Mặt đại nữ vương Tinh Linh ửng hồng, còn đang hoang mang vì lúc trước hắn 'nói thầm'. Sau khi Tuyết Đế Nhi phản ứng lại nghe Vu Nhai nói vẫn không hiểu ra sao, nàng không biết hắn muốn làm gì.
Giờ Tuyết Đế Nhi càng không hiểu nổi Vu Nhai nói cái gì, thầm nghĩ:
- Tại sao người thứ nhất biết âm mưu của Thú Đằng tộc là ta?
Tuyết Đế Nhi rất nhanh thấy nhân loại nam nháy mắt với mình, nàng nhanh nhẩu đồng ý:
- Không sai, chính là ta!
Đại nữ vương Tinh Linh đáng thương cuối cùng đã biết nói dối và còn khiến người không nhìn ra chút dấu vết, thật là gần mực thì đen.
Ồn ào!
Tinh Linh tộc lại xôn xao. Nữ vương có năng lực đương nhiên là tốt nhất. Các trưởng lão Tinh Linh tộc ngạc nhiên nhìn Tuyết Đế Nhi, một lần nữa xem xét lại, bọn họ không dám tin từ khi nào đại nữ vương Tinh Linh trở nên lợi hại như vậy?
Tuyết Đế Nhi là thiếu nữ ngoan hiền, bị người nhìn chằm chằm thì rất bứt rứt. Đại nữ vương Tinh Linh không muốn chiếm công của Vu Nhai chút nào. Trong giây lát Tuyết Đế Nhi nghĩ tới lời Vu Nhai đã nói, đại hiệp nhân loại là 'chuyên giúp người, không ích kỷ'.
Chẳng lẽ . . .
Vu Nhai giải thích rằng:
- Nguyên nhân rất đơn giản, ngày hôm qua Tuyết Đế Nhi rời khỏi hội nghị trưởng lão đột nhiên thấy một bóng dáng lén lút bên cạnh Thánh thụ Tinh Linh. Không cần ta nói người đó là ai đúng không? Kẻ thập thò kia chính là ngươi, Ứng thiếu soái!
Ứng thiếu soái phản ứng lại:
- Vớ vẩn, ngày hôm qua ta không hề vào Tinh Linh tộc!
Chuyện gì đã làm thì Ứng thiếu soái thừa nhận, với nội tình cường đại của gã dù có nhận cũng không sợ Tinh Linh tộc, nhưng chuyện không làm thì kêu gã nhận cái gì?
Vu Nhai hừ lạnh một tiếng:
- Còn dám cãi chày cãi cối? Tuyết Đế Nhi, đưa chứng cứ cho hắn đi!
Đại nữ vương Tinh Linh hỏi lại:
- Chứng cứ?
Tuyết Đế Nhi làm gì có chứng cứ.
- Thì là những chứng cứ đêm hôm qua nàng nói với ta, lúc nàng theo dõi Ứng thiếu soái thấy hành động vừa vô sỉ vừa biến thái của hắn. Nàng nói hắn mượn lực lượng không gian lẻn vào phòng của các thiếu nữ Tinh Linh tộc các người, nhớ không?
Vu Nhai nói nhảm nhí:
- Nàng nói vì cứu mấy trăm tộc nhân Tinh Linh tộc trở về nàng không dám đánh rắn động cỏ, néu không thì Ứng thiếu soái biến thái như vậy nàng sớm giết chết hắn!
Không hiểu sao Ứng thiếu soái cảm giác lòng bàn chân lạnh lẽo, bản năng ngăn Vu Nhai nói tiếp:
- Nhân loại, ngươi đang nói khùng điên gì?
Tóm lại mặc kệ Vu Nhai đang nói gì chắc chắn là Ứng thiếu soái chưa từng lẻn vào lãnh địa Tinh Linh tộc, càng không chạy vào phòng thiếu nữ Tinh Linh tộc.
- Ngươi sợ sao? Ngươi sợ sở thích biến thái bị người phát hiện? Ngươi sợ sau khi bị phát hiện thì thuộc hạ sẽ quay lưng rời xa ngươi? Nhưng nếu chúng ta không vạch bộ mặt kẻ vô sỉ, biến thái như ngươi thì thiên lý không tha!
Tinh Linh tộc như cầm thanh kiếm chính nghĩa, đằng đằng sát khí nhìn hướng Tuyết Đế Nhi.
- Tuyết Đế Nhi, ta không chịu nổi nữa, ta cảm thấy nếu còn nhìn tên này lần nào nữa sẽ nổi da gà da vịt. Hãy kêu các Tinh Linh nữ trở về phòng nhìn xem đi, để Ứng thiếu soái vĩ đại của chúng ta tâm phục khẩu phục!
Ứng thiếu soái muốn nói điều gì:
- Nhân loại . . .
Vu Nhai không chút do dự cắt ngang lời Ứng thiếu soái:
- Còn nữa, mau kêu mấy trưởng lão tới địa điểm Ứng thiếu soái nói cứu người đi!
Tuyết Đế Nhi nghe lời ra lệnh:
- Ừm! Truyền lệnh ra, khiến tất cả Tinh Linh nữ kiểm tra phòng mình.
Tuy đại nữ vương Tinh Linh không biết nhân loại nam này muốn làm chuyện quỷ quái gì nhưng nàng vô cùng tin tưởng hắn. Đặc biệt Tuyết Đế Nhi cảm thấy Vu Nhai thật sự là 'đại hiệp' trong truyền thuyết.
Đại nữ vương Tinh Linh tiếp tục bảo:
- Sương trưởng lão, mấyh trăm tộc nhân thì nhờ vào người.
Người truyền lệnh và Sương trưởng lão đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Mỗi người đi mỗi hướng.
- A . . . Biến thái!
Sương trưởng lão đi cứu người phải mất thời gian rất lâu, còn kiểm tra phòng thì rất nhanh. Chỉ chốc lát trong Tinh Linh tộc vang lên vô số tiếng hét chói tai, càng lúc càng nhiều tiếng hét, hầu như truyền khắp lãnh địa Vu Nhai.
- Bệnh thần kinh! Cái . . . Này thì . . . Sau này ta làm sao gặp người?
- Rất biến thái, cứ tưởng bộ dạng hắn đàng hoàng ai ngờ không chỉ bụng đen mà còn biến thái!
- Đồ của lão nương thậm chí không cho lão già nhà ta xem, không ngờ!
Đủ loại thanh âm vang lên bốn phía. Mọi người ngơ ngác nhìn nhau. Trừ Vu Nhai ra không ai biết chuyện gì xảy ra. Lúc này các Tinh Linh tộc nhân không còn chú ý Vu Nhai mà đưa mắt nhìn hướng Tuyết Đế Nhi, Ứng thiếu soái.
Mắt hai người tối sầm, không biết biến thái này rốt cuộc là đến mức độ nào.
Một vệ binh Tinh Linh nữ vọt vào cung điện trung tâm, vì chạy tới quá nhanh nên lưới qua Ứng thiếu soái. Vệ binh Tinh Linh nữ vội vàng né xa Ứng thiếu soái như sợ bị truyền nhiễm.
- Báo cáo nữ vương!